Thu trong em
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 271 bài trong đề mục
ngocphuong_hungbinh 06.09.2009 02:17:05 (permalink)
0
     Hãy Quên
Trời giữa thu sao em ngỡ sang đông
Lạnh ngoài da , lạnh cả trong lòng
Trống vắng , chông chênh _ buồn man mác
Một cõi đi về _ Lác đác lá thu rơi.
Lòng dặn lòng đừng khơi bao kỷ niệm
Để tro tàn nguội lạnh mãi thời gian.
Trời cho em duyên hội ngộ tri âm
Lại chia cắt cho tơ lòng bối rối !
Mãi trăn trở với bao lời muốn nói
Lời mở lời nghe đọng lại bờ môi.
Lời trao nhau _ Sao lại quá ngại ngùng
Để khoảng lặng _ Làm nghìn trùng xa cách.
Muốn gặp mặt nhưng lòng luôn dằn dặt
Liệu có nên chăng một mối tình buồn?
Một lần gặp lại thêm nhiều lần nữa
Bịn rịn chia tay giây phút phân ly.
Thì anh hỡi ! hãy cố mà quên
Những vui buồn ta đã có cùng nhau.
Để mãi mãi sắc màu kỷ niệm
Đẹp trong anh và thắm đượm tim em.
Vì dòng đời không êm đềm như làn gió thoảng
Mà thác ghềnh _ chợt ập xuống đời em
Cuốn em theo _ về phương trời vô định
Vẫn mãi còn bịn rịn mối tình si.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2010 23:33:15 bởi ngocphuong_hungbinh >
#1
    ngocphuong_hungbinh 06.09.2009 04:26:47 (permalink)
    0
                         Nỗi nhớ
    Nỗi nhớ vẫn cồn cào
    Dù bao lần kiềm chế
    Tình _ biết rằng không thể
    Sao nghẹn ngào ...nhân thế !
    Đời _ trở thành vô nghĩa
    Khi thiếu bóng hình nhau ...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2010 06:46:08 bởi ngocphuong_hungbinh >
    #2
      ngocphuong_hungbinh 25.09.2009 00:40:03 (permalink)
      0
      Một đi , hai trở lại , ba tần ngần
      Bốn hờn , năm giận , dạ bần thần chẳng an .
      Sáu buồn , bảy chán , tám than
      Chín trốn vào blog , mười làm vần thơ .
      Thơ rằng : Có kẻ vẩn vơ
      Làm thơ con cóc  , ngẩn ngơ cả ngày .
      Thơ rằng : Có kẻ tình say
      Men thơ chếch choáng , lăn quay tình nồng .
      Tình nồng hay chén tình không
      Làm thêm bối rối tơ lòng hỡi ai !
      Tóc kia sợi ngắn  , sợi dài
      Tình kia có ngắn , có dài như tóc chăng ?
       
      #3
        ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:43:19 (permalink)
        0
                                                                                Ông Lẫy

        Ông Lẫy .  Mọi người đều gọi ông như thế ! Bất luận già hay trẻ trong khu phố tôi đang sống  ai ai cũng quen với cái dáng gầy gò , khọm nhom của ông .
                       Hồi đó , tôi còn là một thiếu niên , ông đã ngoài ba mươi . Nhưng trí não ông chậm phát triển , chỉ như trẻ lên mười . Suốt ngày , ông lẩn quẩn quanh nhà , nhặt rau , nấu tấm heo , cho má ông chạy chợ . Hôm nào trời nắng gắt , miệng ông " phun mưa " phèo phèo . Bắt chước điệu bộ tài xế mô tô , ông khuỳnh hai tay ra , lạng qua lạng lại trên đường . Cả đám con nít chạy theo sau ông chế nhạo : " Liêu liêu ông Lẫy ...hahaha " Càng nhận được sự " Cổ vũ " của bọn nhỏ , ông càng khích chí , chạy càng nhanh . Bỗng " phựt " Ông vấp ngã . Bọn nhỏ cười ồ , xúm nhau đứng thành vòng tròn , vây quanh ông . Chúng vỗ tay reo hò . Lúc đó mặt ông méo xệch , dần chuyển sang hồng , mắt long lên .Bọn nhỏ hoảng sợ , chạy tán loạn . Còn ông lồm cồm ngồi dậy , tay chân rớm máu .
                   Rồi năm tháng cứ trôi ...Tuổi đời tăng thêm nhưng trí não của ông vẫn vậy . Đã ngoài năm mươi , ông không hề biết đến mùi đàn bà . Ông cô độc . Suốt ngày ông làm bạn với chiếc giỏ bàng rách mướt . Gặp tôi , ông xòe bàn tay gầy guộc ra :" Cô giáo , cho năm trăm đi ! " Lúc nào ông cũng xin đúng có năm trăm đồng .Cho ít hơn ông cũng không buồn . Cho nhiều hơn ông vẫn không vui . Ông hay nói :" bao nhiêu đây , đủ uống cà phe rồi ...." Tôi nhìn ông ái ngại ...
                   Tuy là một giáo viên , nhưng thú thật , tôi không thể sống nổi bằng chính đồng lương của mình . Cũng như các đồng nghiệp khác dạy môn tiếng anh , tôi phải " cày " ngày lẫn đêm . Thời gian luôn là thứ xa xỉ nếu tôi phung phí . Nên công việc nhà tôi thường bê trễ . Thậm chí cỏ mọc đầy ngõ tôi cũng không có thời gian để nhổ . Ông _ người thường xuyên làm chuyện đó thay tôi , mân mê từng gốc cỏ và nhổ một cách kỹ lưỡng .  Làm xong , ông ngồi trước cổng nhà chờ tôi đi dạy về . Tôi biết ý ông không hề mặc cả . Tôi cũng trả công ông rất hậu hĩnh _ Chủ yếu giúp cho ông là chính . Ông cười một cách ngây ngô nhưng lời lẽ của ông không ngờ nghệch chút nào : " Cảm ơn cô giáo . Bao nhiêu đây đủ uống một ly cà phe ....ăn một tô hủ tiếu ...no rồi hén ! "
                          Trong khu phố , nhà nào có tang lễ , nhà đó có mặt ông . Ông chạy lăng xăng . Lúc lau bàn , khi quét nhà , ông làm mọi thứ . Cô bác lớn tuổi thường rĩ tai nhau : "Dại như thằng Lẫy mà sống như bát nước đầy còn hơn khối thằng khôn mà quên hết mọi nghĩa tình ..."
                       Và thật tình cờ , tôi  chứng kiến một cảnh khiến tôi vô cùng phẫn nộ . Số là ở khu phố Long Hoà có đám tang của một bác gái . Ông Lẫy cũng theo thói quen đến đấy. Ông đang lui cui lau bàn ,dọn  ghế , rót nước mời khách . Bỗng xuất hiện  một thanh niên khoảng chừng ba mươi . Hắn ăn mặt rất sang trọng , mang kính râm . Vừa bước xuống từ chiếc xe hơi đời mới bóng lộn , hắn đi nhanh về phía ông Lẫy , miệng hét lớn thiếu điều văng bọt mép ra ngoài :
                _ Cái ông khùng này , ai cho ông vào đây hả ?
            Rồi hắn nói với vào bên trong :
                _ Chị Tư ơi , lấy cái gì cho ông ấy ăn  , rồi chị biểu ổng đi cho khuất mắt tôi . Nhà có đám mà cho cái thứ …đồ…như vậy vào thì coi sao được .
                    Người được gọi là  chị Tư hớt hải chạy ra . Tay chị bưng một bát cơm với đủ thứ đồ ăn hầm bà lằn trộn lẫn vào nhau .Tôi há hốc miệng : Trời ạ ! Ông Lẫy nãy giờ đứng lặng yên vì câu quát của gã kia , bỗng phản ứng kịch liệt :
               _ Không ! Tôi không ăn đâu . Để tôi đến thắp nén nhang cho bác gái .
             _ Nè , ông ăn nhanh lên rồi đi đi , kẻo cậu chủ rầy tôi đó . Tôi năn nỉ ông mà _ Chị Tư cố sức thuyết phục ông trong vô vọng .
                Mặc những lời van nài của chị giúp việc , mặc những ánh mắt nửa cảm thông nửa thương hại , ông Lẫy đi thẳng đến trước linh cữu của người chết , xá lạy lia lịa . Đoạn ông quay vội ra cửa ,  quáng quàng đi như chạy .Tôi nhìn theo bóng ông xiêu vẹo , khuất sau cánh cổng cao to mà nhói đau nơi lồng ngực . Cổ họng tôi khô , đăng đắng …
                         Mấy hôm nay trời nóng quá . Tôi không thấy  dáng ông đâu . Mãng cỏ trước ngõ đã mọc đầy . Đám tang nhà bên cũng vắng bóng ông . Tôi đâm lo . Ghé vào quán cốc ven đường , nghe mọi người kháo nhau , tôi mới hay sự việc . Thời tiết khắc nghiệt , ông Lẫy đã nhuốm bệnh . Bọt mép trào ra , ông co giật  và ngất lịm . May nhờ có người phát hiện sớm , đưa ông đi cấp cứu . Tối hôm đó , tôi trằn trọc mãi , thầm cầu mong sao ông chóng hết bệnh . Dù chỉ là một ông Lẫy ngây dại , nhưng ông đã vượt xa những người khôn ngoan lại vô hạnh _trong cuộc sống mà đạo đức một số  người xuống cấp trầm trọng và phẩm hạnh đôi khi được đo lường bằng tiền châu , của quế như hiện nay ...
                   Thế mới biết ở đời mà xét người qua vẻ bề ngoài , quả là điều đáng tiếc !  . Ông Lẫy  điển hình cho một  lớp người tuy khiếm trí nhưng tràn đầy tình thương yêu con người . Ông mãi vô tư trong bộ óc của trẻ lên mười _ mà để lại trong lòng tôi  cũng như những ai có lương tri bao suy nghĩ … Còn lắm những cậu chủ giàu sang nhưng hợm hĩnh , chỉ biết có bản thân mình , không màng đến những mảnh đời khốn khó.
                   Tôi đang miên man bao  suy nghĩ , chợt một giọng nói quen thuộc vang lên :
             _ Cô giáo ơi cho năm trăm đi  !
                  Tôi quay lại . Một cái bóng chao nghiêng trong ánh nắng chiều tà . Tôi đưa tay vào túi .
            _ Cảm ơn cô giáo nha … bao nhiêu đây đủ ăn một tô phở và uống một ly cà phe rồi hé …
                  Bóng ông Lẫy ngã dài trên con đường hun hút , thênh thang …
                                           
         
        #4
          ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:45:28 (permalink)
          0
                                            Đêm...
          Đêm ...

                  Tiếng thời gian
                                 Điểm...  
                                          Tích tách ...Tích tách ...
          Buồn ...
                  Nỗi lòng ai tỏ ....cùng ai .
           Sương buông ....
                  Gió thoảng lạnh bờ vai ...
          Khẻ thở dài ...
                               Ai hoài ...
                                               Sâu thẳm...
          Âm thầm ..
                         Lẻ bóng ...
                                      Vọng khúc nhạc sầu .
          Bãng lãng ...

                        


                    
                
          #5
            ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:47:40 (permalink)
            0
                           Mộng

            Ai bảo em lắm mơ nhiều mộng ?
            Nhặt xác ve sầu cũng kết vần thơ
            Ngắm cành phượng mà trông với ngóng
            Một khoảng trời riêng cỏ và cây !
            Ai bảo em ngày ngày ra đứng đây ?
            Trông về phương trời xa vời vô định
            Nơi đó có anh _ Người tình trong mộng
            Biết bao giờ mới được gặp nhau...?
            Ai bảo em cứ mong ngày chóng qua mau ?
            Cho đêm đến bóng trăng ngà soi rọi
            Là lúc ta tìm nhau trong mộng mị
            Chỉ là những phút thật tình cờ
            Đủ cho bao nỗi nhớ vơi đầy
            Ai bảo em ru hồn trong miền nhớ ?
            Thoáng ưu tư mỗi lúc gặp anh
            Tiếng anh sao ấm áp lạ kỳ !
            Với Em _ Anh khoảng lặng của riêng mình
            Rất yên bình cũng rất nhẹ êm ...
            Em luôn khát _ giấc mơ huyền diệu
            Anh nắm tay em : " Anh mãi yêu ..."
             
            #6
              ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:51:34 (permalink)
              0
                            Vu vơ

              Nắng có làm hồng đôi má em ?
              Gió có làm làn tóc em bay ?
              Sương có làm bờ vai đẫm ướt ?
              Mưa có làm khoé mắt em cay ?
              Em đi rồi trời nắng chợt mưa
              Em đi rồi ngõ vắng mông mênh
              Em đi rồi buồn tênh nỗi nhớ
              Em đi rồi chới với hồn anh …
              Em ra đi tìm lại bóng hình
              Một thời ngu ngơ _ một thời vụng dại
              Để mình vu vơ …. trở thành hững hờ …
              Một mình chơi vơi …
              Cùng nàng tiên thơ …thẩn thờ .
              Nắng thôi buồn nắng đi loanh quanh
              Gió thôi buồn mái tóc thôi bay
              Sương thôi buồn bờ vai chợt ấm
              Mưa thôi buồn khoé mắt em khô …
              Em quay về trời mưa chợt nắng
              Em quay về ngõ vắng xôn xao
              Em quay về nỗi nhớ tan mau
              Em quay về ấm áp tim anh …!!!
              Đêm nay trời trở lạnh
              Hai buồng tim sóng sánh
              Của em và của anh
              Hoà nhịp đập yêu thương
              Kéo đêm trường dài thêm…
              Cho tình yêu lên tiếng …!!!
              #7
                ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:53:24 (permalink)
                0
                Tôi đứng nơi đây ... lặng thầm
                Vọng cõi xa xăm
                Xưa _ Con sông ì ầm sóng vỗ
                Cánh đồng lúa thì con gái trổ
                Cái mương , ao cá , mảnh vườn
                Hàng dừa nghiêng mình mặt nước soi gương
                Thướt tha xoã mái đầu tóc mựơt
                Ấp e _ e ấp nụ cười duyên .
                Nhớ sao nguôi từng buổi đến trường
                Dẫu đường xa bước chân nào biết mỏi !
                Cười đùa rúc rít tuổi hồn nhiên
                Nơi _ Con đê xưa nước chảy triền miên
                Những buổi chiều căng cánh diều mãi miết
                Lưng cõng gió vút trời xanh biên biếc
                Ước mơ con ôm lấy mảnh đời con .
                Mơ _ làm người thầy thuốc tương lai
                Tôi lại vào sư phạm _ trớ trêu thay !
                Mỗi bận xa nhà lại nhớ  quê
                Bãi mía , đám mì phủ xanh trước ngõ
                Đợi mưa về tắm mát mãi hàng cây .
                Nhớ _ quay quắc tiếng gà gáy tinh mơ
                Đàn bò trâu đủng đỉnh kéo nhau về .
                Tiếng mục đồng theo gió giọng a ê .
                Khói lam chiều tản mạn triền đê
                Nay tôi tìm về chốn cũ
                Ngỡ ngàng trong vô vọng
                Chân ngập ngừng lòng tự nhủ
                Quê hương ơi ! Mong một lần quay trở lại ...
                Cho tôi nay tìm về tôi của ngày xưa ...!
                 
                #8
                  ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:56:15 (permalink)
                  0
                          Thuyền vẫn biết bến kia mãi đợi
                     Nhưng sao thuyền vẫn trăm nỗi đầy vơi ?
                     Trong khi Thuyền  một dạ sắc son
                     Bến kia tràn ngập tàu bè đón đưa .
                     Để cho Thuyền chông chênh dáng đợi 
                     Ngóng bến bờ ... tuyệt vọng khuất trùng khơi .
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2010 14:50:29 bởi ngocphuong_hungbinh >
                  #9
                    ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 16:58:12 (permalink)
                    0
                    Mưa...
                    Từng giọt rơi tí tách
                    Chạnh lòng đêm thâu
                    Dưới chân cầu
                    Bao mái đầu vô gia cư
                    Trú ẩn _ Ướt đẫm
                    Từng chỗ nằm ...
                    Nơi công viên âm thầm
                    Góc cầu thang thanh vắng
                    Manh chiếu cuộn , mảnh lưng trần
                    Làm sao cho đủ ấm ?
                    Mưa cứ vô tình lâm thâm
                    Gieo nỗi sầu nhân thế
                    Mưa _ Cho đêm dài lê thê
                    Bao nhiêu người trong cơn mê
                    Mộng đẹp ...
                    Ai  ? Trong canh trường  trăn trở ?
                    Đời cơ nhỡ lắm khổ đau
                    Ai ? Sang giàu xin san sẻ
                    Manh áo cũ chút lòng thành
                    Xua tan nhanh
                    Làn mưa lạnh
                    Chóng vánh
                    Mưa _ Tiếng lòng ai trỗi ...
                    Tí tách ....Tí tách .....tí tách .
                    Vẫn vô tình lướt qua những mảnh đời
                    Đói rách...
                    Tí tách ..tí tách ....tí tách ...
                    #10
                      ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 17:00:06 (permalink)
                      0
                                                                                                                    Vè lười học
                      Nghe vẻ nghe ve
                      Nghe vè lười học
                      Tối ngày nói dóc
                      Ghẹo chọc bạn bè
                      Thầy hỏi im re
                      Chảy ke ngủ gục
                      Lục đục hộc bàn
                      Bắp rang ăn vụng
                      Lúng túng trả bài
                      Xơi tái con hai
                      Rai rai trứng vịt
                      Mù tịt toán nhân
                      Bần thần địa lý
                      Luôn bí môn văn
                      Hay lặn sinh vật
                      Chật vật tiếng anh
                      Chẳng rành lịch sử
                      Sinh sự đánh nhau
                      Nháo nhào cải lộn
                      Học hay bỏ trốn ?
                      Khiêm tốn điểm cộng
                      Mênh mông điểm trừ
                      Lừ đừ mắt tít
                      Chỉ thích chơi Game
                      Bảo là học thêm
                      Xin tiền Ba Má
                      Tống cả vào nét
                      Mặt méc da xanh
                      Ngoài lạnh trong nóng
                      Trông giống tâm thần...
                      Mấy lần nhập viên ...
                      Nếu có điều kiện
                      Ăn diện quần bò
                      Xe đò một chuyến
                      Kiếm chuyện hẹn hò
                      Phì phò điếu thuốc
                      Chải chuốt láng o
                      Chẳng lo đèn sách
                      Tọc mạch chân tay
                      Cóp bài bè bạn
                      Học hành phát chán
                      Than vãn bệnh đau
                      " Té ao " đòi vớt
                      Thi rớt lịch bịch
                      Nhút nhít  trường , bò .
                      Lót lo lên thẳng
                      Lá chắn chở che !!!!
                      .........................
                      Nghe vẻ nghe ve
                      Nghe vè lười học ....
                       



                      #11
                        ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 17:02:40 (permalink)
                        0
                        Trăng rơi
                        Trăng rơi đáy nước lung linh
                        Ngàn sao lấp lánh gợi tình lơ thơ  .
                        Hàng cây im lặng như tờ
                        Màn mây lướt nhẹ : " Trăng chờ đợi ai ? "
                        Đêm trường luống những ai hoài
                        Trăng lên rũ bóng , nhớ ai trăng nhoà ?
                        Sông thương vắng bóng con đò
                        Để bao niềm nhớ vỡ oà mặt sông .
                        Rung rinh đáy nước mênh mông
                        Biết ai còn nhớ hay không đến mình ?
                        Trăng buồn trăng cứ lặng thinh
                        Mặc cho gió lướt , nghiêng mình trăng rơi
                        Trăng rơi mặt nước _ chơi vơi
                        Đêm buồn tĩnh lặng , trăng rơi lệ sầu !

                         

                        #12
                          ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 17:04:36 (permalink)
                          0
                          Cậu trò nhỏ của tôi ...!!!
                          Tôi đang lúi húi chép bài tập lên bảng , bỗng nghe các em la to : " Cô ơi , có khách . " . Bước vội ra ngoài , tôi thoáng thấy một già một trẻ dắt víu nhau bước vào . Cậu bé gầy nhom với đôi kính cận to đùng , che lấp gần nửa khuôn mặt xương xương . Em cố nép sau lưng Nội , người cứ thập thò , nhúng nhảy  ,  tưởng làm như vậy là tôi sẽ không thấy được em . Bà nội của em trạc thất tuần nhưng trông còn hồng hào lắm . Cả hai bà cháu dừng lại nơi bậc cửa . Tôi gật đầu chào sau câu nói ngập ngừng của bà " Chào cô " . Rồi như không muốn để tôi đợi lâu bà mở đầu câu chuyện :
                          _ Cô làm ơn nhận cháu vào học ở lớp của cô . Nó yếu tiếng anh lắm .
                                   Tôi chưa kịp trả lời vì dòng tâm sự của bà cứ trào tuôn  . Qua câu chuyện , tôi thoáng hiểu : Ba Mẹ em vừa ly dị . Hiện tại  , em và đứa em trai đang sống với Bà . Hoàn cảnh  thật tội nghiệp ! Tôi đồng ý nhận em vào lớp với nỗi lo canh cánh . Liệu tôi có thể cảm hóa em được không _  khi em như con chim nhỏ chưa đến tuổi đi chuyền đã bị vứt ra khỏi tổ ? Nỗi lo của tôi quả không thừa . Tính em rất ương ngạnh nếu không muốn nói là ngỗ ngáo . Từ ngày em vào , lớp học trở nên mất trật tự bởi em hay phát biểu linh tinh hoặc chọc phá các bạn . Họa ngoằn lắm mới thấy em ngồi im , nghe giảng bài _ Đó là lúc được tôi nhắc nhở hay khi em bị bệnh . Cả lớp đều bất bình và không ai muốn chơi cùng em . Từ đó , Cái cá tính bất cần đời của em càng bộc lộ rõ  . Một lần ...rồi hai ...ba ... những bốn lần em trốn học , đi bấm điện tử . Tôi biết được , liền báo cho nội em hay . Thế là những ngày sau đó , tôi liên tục nhìn thấy các vết bầm tím trên tay , chân em ngày một nhiều hơn . Chắc em bị no đòn ! Thương em quá ! Tôi cảm thấy mình có lỗi và rất ân hận . Giá mà tôi xử sự khác hơn thì em sẽ không ra nông nỗi như vầy ! Quyết chí sửa sai , đêm đêm trằn  trọc , tôi không thể nào ngon giấc được . Rồi tia sáng cũng lóe lên trong đầu , tôi bắt tay vào làm ngay . Một quyết định táo bạo mà từ trước đến nay không mấy ai có thể làm . Chiều hôm đó , cả lớp bàng hoàng khi tôi tuyên bố em  là lớp trưởng mới . Em cũng rất ngỡ ngàng . Nhưng tôi đọc được trong mắt em một sự vui sướng , tự hào . Đến lúc đó , tôi biết quyết định của mình là sáng suốt . Tuy vậy , thắng lợi vẫn còn ngay phía trước . Tôi chờ ... và tiếp tục chờ ... không hề nản chí . Thực tại cũng rất hào phóng , không nỡ để tôi chờ lâu . Một tháng sau , kết quả thật bất ngờ . Không còn là cậu  học trò ương bướng , phá phách , học lười , em đã " Lột xác " hoàn toàn . Trở nên ngoan hơn , chăm chỉ hơn , em giờ đây là một lớp trưởng được các bạn yêu mến . Nội của em rất vui , bà gởi lời cảm ơn ríu rít . Tôi biết niềm vui của bà chỉ một , còn tôi lại nhân đôi . Đằng sau sự thành công này là cả tấm lòng của tôi dành trọn cho em . Tôi tự hỏi : Rồi mai này , trên bước đường tương  lai rộng mở  có bao giờ em nhớ về tôi _ " Người lái đò " bằng " Con đò thi thức" đưa hết thế hệ này sang thế hệ khác qua " Dòng sông thời gian " đến " Bến bờ hạnh phúc" ? Dẫu " Lữ khách" có buông lời cám ơn hay ngoảnh mặt bước đi thì tôi _ vẫn là tôi , mãi là tôi , cứ đến hẹn lại lên ,  tiển đưa hết thế hệ học sinh này đến thế hệ học sinh khác bước vào đời vững chắc , tự tin . Đó là công việc của tôi  ,  hạnh phúc của tôi , cuộc sống của tôi , tình yêu của tôi ... không thể nào thay đổi được .

                          #13
                            ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 17:07:20 (permalink)
                            0
                                                                     MẸ VÀ HẮN
                            Hắn vừa đi vừa la lớn . Hắn say !  Như "Chí Phèo thời hiện đại" , hắn trách cứ người đã sinh ra hắn để đời hắn khổ thế này ! Mà thật ra đời hắn có khổ lắm đâu ! Ba mươi lăm tuổi , một vợ , ba con , hắn không tự lực cánh sinh vì cái thói chây lười đã bám rể trong tiềm thức . Hắn sống dựa vào người mẹ già , giàu lòng vị tha .Vậy mà hắn cứ ca cẩm , than vãn như thế những lúc hắn say .
                                              Tôi biết hắn đã lâu lắm rồi khi hắn còn là cậu học trò lớp tám hiền lành , nhút nhát . Hắn được ba mẹ gởi lên Sài Gòn học nghề thợ tiện . Lúc đầu không quen với lối sống thị thành , phồn hoa , đô hội , nhớ nhà nhiều , hắn cứ khóc miết , đòi về với mẹ . Song , vì lo cho tương lai của con sau này , ba mẹ hắn _ tức Dì Dượng Bảy sống cạnh nhà tôi _ đã cắn răng , kiềm nỗi nhớ con , động viên hắn học nghề chăm chỉ . ở quê Dì Dượng nhịn ăn , nhịn mặc , chắt nhặt từng đồng gửi lên cho hắn ăn học . Thời gian lặng lẽ trôi qua , Ba hắn ra đời .Mẹ hắn tiếp tục " thân cò lặn lội đồng xa " . Lúc nhổ cỏ mướn , khi gặt lúa thuê , ai mướn gì Dì làm nấy , làm gấp ,đôi gấp ba lần lúc Dượng còn sống để đủ tiền chu cấp cho hắn . Đến khi hắn trở thành người thợ lành nghề , tiền bạc cồm cộm trong túi , hắn đâm ra hư đốn . bao nhiêu thói hư tật  xấu đã tiêm nhiễm hắn rồi ! Hắn bắt đầu đánh đề , cờ bạc , cặp bồ với bao cô gái , cá độ , đánh bi da ...Rồi cái gì đến cũng đến . Hắn như con thiêu thân lao vào con đường nghiện ngập . Cái giá phải trả của hắn là năm năm trong trung tâm cai nghiện Bình Triệu . Trở về nhà , hắn lâm vào cảnh thất nghiệp . Tôi những tưởng hắn hồi tâm , chuyển ý , biết lo làm ăn và chăm sóc mẹ già . Ai có ngờ đâu vào một buồi trưa hè oi ả , hắn dắt về nhà một cô gái với bầu thai sáu tháng , bắt Dì phải công nhận là dâu . Khổ thân Dì đã nghèo , còn phải cưu mang thêm hai vợ chồng hắn . Nét thanh xuân của người phụ nữ đẹp nhất nhì trong xóm  nay đã tàn phai theo bao đêm thức trắng , lo cho con . Giờ chỉ còn lại những vết hằn sâu nơi khóe mắt , cánh mũi và quanh cái miệng móm mém trơ xương . Trông Dì già hơn tuổi lục tuần , xanh xao , ốm yếu . Nhưng ở Dì toát ra cái bản lĩnh bẩm sinh vốn có ở các phụ nữ giàu nghị lực .Đặc biệt tôi tìm thấy ở Dì một lòng vị tha , thương con vô bờ bến . Dì thường ngồi hàng giờ khuyên hắn những đạo lý ở đời . Nước mắt Dì rơi hắn cũng thấy mủi lòng . Nhưng chứng nào tật ấy , hắn vẫn thế . Nhớ lại chuyện cách đây vài tháng , hắn đánh đề , cờ bạc mắc nợ đến vài trăm triệu . Dì phải bán rẻ sào ruộng cho hắn trả nợ . Nợ cũ vừa trả xong , nợ mới lại xuất hiện . Hắn nói với Dì :" Mẹ đem sổ hồng quyền sử dụng nhà cầm cho ngân hàng , lấy tiền trả nợ dùm con . Nếu không bọn xã hội đen sẽ đánh con chết ...Mẹ ơi cứu con lần này nữa đi mẹ ." Và Dì đã cứu hắn thật . Trong thâm tâm Dì nghĩ hắn sẽ dần tỉnh ngộ sau bao lần lầm lỗi , biết chú tâm tìm việc làm , lo cho vợ , cho con . Mặc khác Dì không biết phải làm gì để có tiền trả nợ cho ngân hàng ; nếu không Dì cũng chẳng còn nơi nương thân . Tôi cũng hy vọng " cái tôi tốt " của hắn đè bẹt được những tật xấu , thức tỉnh hắn thành người con hiếu thảo , chăm lo cho người mẹ già đầy độ lượng , khoan dung .
                                             Nhưng cái giọng nhè nhè , dáng đi khập khểnh của hắn cứ vang lên bên tai , đập vào mắt những người láng giềng ngày này qua ngày khác . Và hình ảnh người mẹ gầy gò , lặn lội trên cánh đồng , gặt lúa mướn , nhổ cỏ thuê vẫn còn tiếp diễn ... Tôi bỗng thấy nao lòng ! Tôi không thể nào lý giải nổi vì sao bên cạnh những tấm gương hiếu thảo biết kính yêu , chăm sóc ba mẹ già còn sót lại những đứa con hư đốn , chỉ biết nghĩ đến cá nhân mình mà quên đi công ơn sinh thành , dưỡng dục của mẹ cha . Vẫn còn lẫn khuất đâu đây những số phận nghiệt ngả của các bà mẹ hết mực thương con dù đứa con đó có hư hỏng đến đâu đi nữa . Tôi chỉ thấm thía hơn một điều : Lòng mẹ bao giờ cũng khoan dung độ lượng , bao la như biển Thái Bình , hy sinh cho con đến hơi thở cuối  cùng , sẵn sàng tha thứ cho những đứa con biết nhận ra lỗi lầm và quay về nẻo chính ...
                                               ...  Đêm nay trời đầy sao . Một ngôi sao bỗng rơi vào khoảng không bao la . Tôi nhắm mắt lại , thầm cầu mong thế giới này luôn tươi đẹp : tràn ngập những người mẹ hiền cùng những đứa con hiếu thảo ... Nếu tôi có phép mầu , tôi sẽ biến mơ ước đó thành sự thật .
                                              
                             
                            #14
                              ngocphuong_hungbinh 05.08.2010 17:09:11 (permalink)
                              0
                              Trăm dâu đ đu tm
                               
                              Từ cất bước trên con đường giáo chức
                              Tính đến nay đã mấy  năm ròng
                              Một con thuyền , một mái đẩy , một dòng sông
                              Đưa thế hệ tương lai đến bến bờ tri thức
                              Xưa háo hức ....
                              Thời sinh viên lửa nhiệt tình hừng hực
                              Nhìn nơi nao cũng thấp thoáng ánh hồng
                              Mãi nhen nhóm một  tình yêu cháy bỏng
                              Dâng cả con tim , dâng cả cuộc đời
                              Cho quê hương , cho sự nghiệp trồng người .
                              Nhưng than ôi ! ...
                              Trải qua bao chuyến đò ngang
                              Thực tế đã làm bẽ bàng bao suy nghĩ
                              Đâu chốn thiên đường , đâu chân lý ?
                              Giọt nước tràn ly , nước mắt cũng trào mi .
                              Gieo hạt lành lại sinh trái đắng
                              Gieo nhân thơm lại gặt hư nhân .
                              Mặc cho bao tiếng thị phi
                              Mặc cho thế sự sân si mặc người !
                              Có những lúc ...
                              Buồn bên trang giáo án
                              Thức thâu đêm làm não ruột bảng đen
                              Tủi , giận , hờn bao nỗi đan xen
                              Bởi cậu ấm , cô chiêu nhiều phen phạm lỗi .
                              Có những khi ...
                              Ngập đầu trong chồng sổ sách
                              Điểm tâm " chuyên môn " , ăn tối " công đoàn "
                              Trong giấc nồng  còn mơ  thấy  " thanh tra "
                              Oái oăm thay  báo đài thường " ca "
                                                                               Bài ca con cá !
                              Cực chẵng đã ...
                              Trót đa mang nghề gõ đầu trẻ
                              Có âu sầu nhưng nào dám sầu đâu !
                              Trăm dâu đều đổ đầu tằm
                              Trăm năm nghề giáo lặng thầm nỗi oan ...
                              Thôi thì ...
                              Thuyền lập lờ  trên dòng sông bãng lãng
                              Đẩy mái chèo khua nước giữa dòng xanh
                              Đón đưa hàng thế hệ đi nhanh
                              Và thẳng tiến tới chân trời mơ ước
                              Mặc sóng nước
                              Mặc bão giông
                              Thuyền vẫn lướt ...
                              ...Nhanh ... đi ..đi mãi ...
                                                             Tới tương lai ...

                               

                                                                               
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2010 18:25:34 bởi ngocphuong_hungbinh >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 19 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9