Thu trong em
Lạnh
Tuyết ơi mi hãy rơi…rơi nữa đi
Phủ kín đầy trái tim đang băng giá
Tuyết ơi…rơi , hãy xóa đi tất cả
Vết chân người nơi cuối nẻo đường xưa !
Tôi Viết Bài Nhạc Tình... Không Hạnh Phúc
Tôi viết cho tôi bài nhạc tình dang dở
Viết cho tôi và hát cho tôi nghe
Không cho ai vì ý nghĩa vụng về
Sau dang dở đâu còn ai nghe nữa
Từ cuộc tình cả cuộc đời nát rữa
Người yêu tôi một sớm bỏ ra đi
Còn lại đây quạnh quẽ bước tôi về
Đêm tĩnh mịch kéo theo ngày ngao ngán
Cố xây lên một lều tình lãng mạn
yêu vị tha, yêu cả cuộc đời mình
Yêu nhiệt tình, trao tình ánh bình minh
Giờ chỉ thấy hoàng hôn về thiếu nắng
Trong lời ca giờ chỉ còn trống vắng
Và chỉ còn những cay đắng cho nhau
Cuộc tình đau, cho năm tháng thêm dài
Cuộc tình sầu chất ngất những chiều thu
Nói gì đây một cuộc tình đã cũ
Viết được gì ngoài kỷ niệm buồn thiu
Ngày rồi lên đếm từng bước đìu hiu
Yêu một phút để sầu vương một kiếp
Tôi viết cho tôi bài tình ca nuối tiếc
Viết cho tôi và chỉ để riêng tôi
!!!!!!!!!
Anh hãy về đi ! Anh về đi...
Tình anh trao sao quá ê chề !
Tôi như chiếc lá thu chao đão
Giữa chốn phong ba _ Gió ạt ào
ngocphuong_hungbinh
Ta Đi Về Thôi
Ta đi về thôi! có gì lưu luyến
Có còn chăng chỉ chuyện của xa xưa
Có còn chăng là một chút hương thừa
Quyến luyến nữa lối mưa thêm ngần ngại
Ta đi về thôi! chẳng còn có ai
Để đưa đón những trưa hè nắng đổ
Để sưởi ấm những chiều đông xuống phố
Để mộng mơ, thờ thẩn thuở đợi chờ
Ta đi về thôi! Xem như một giấc mơ
Thân cát bụi sẽ trở về cát bụi
Giọt sương khuya tan khi đêm tàn lụi
Chỉ còn đây những ký ức vật vờ
Ta đi về thôi! Ta đi về thôi!
Dòng thời gian sẽ xóa dần thương nhớ
Bụi thời gian sẽ phủ những giấc mơ
Ta đi về thôi!
Tinhkhngbiengioi
Chớ buồn người...người nhé
Thu đi _ Thu lại về
Trăng khuyết trăng lại tròn
Hãy giữ lấy lời thề...
Vui lên anh ! chẳng có gì đáng buồn cả...thơ thẩn...thẩn thơ thôi...!!!
ngocphuong_hungbinh
HỮU ÍCH
Để vui Cô ngocphuong_hungbinh trả lại cho em
Mùa Thu là của chúng em học trò
Đến trường học tập chín tháng nơi đó
Vừa rèn kiến thức vừa đạo đức cho thành người
Cô ngocphuong_hungbinh giữ mùa Thu làm cô buồn lời
Lòng hoài canh cánh nhìn chiếc lá vàng rơi mỗi chiều
Cô hãy trả Mùa Thu và chiếc lá vàng rơi điều hiu
Cho em giữ mãi vì em ra đời tên Lá Thu Phai
Mùa Thu là chính của em chứ chẳng là Cô đấy
Để Cô không còn buồn nữa khi có ai ghen hờn
Em là Lá Thu Phai - học trò vui đùa nhảy lơn tơn
Nếu có bị CON NGỪ ngừ gâu gâu chưởi vì họ ba lơn tự yêu rồi tự ghen hờn... em cũng không buồn
Vì ai còn lạ tính điên cuồng của họ yêu một mình rồi cứ mãi ghen tuông
Em tung tăng khắp sân trường vui luôn
Vui cùng thầy bạn chăm lo học tập có biết yêu sàm sàm nơi chốn ảo đâu mà để ý lời kẻ điên cuồng kiếm gây
Thầy trò vỗ tay bôm bốp cười suôn ... xem như hổng có cái NGỪ đó ở trên đời này
Vì thế gian chỉ đón tiếp mọi người sinh ra vui vầy
Quăng vào xó hố xí những kẻ quấy rầy tào lao
Ai cảm thấy chơi thơ được thì vào
Nếu không thì ra mau, đừng có cào nhào ghen ẩu ghen tả ghen tầm bậy chưởi bới ào ào tùm lum
Giống như mấy kẻ chợ trời du thủ du thực du côn có mẹ đẻ không cha sanh toàn là làm chuyện điên khùng
Mệt ơi!
Biết cầm bút làm thơ thì phải lựa lời
Lời hay ý đẹp cho ngời trang thơ
VNTQ thi hữu kết bạn gần xa
Nối vòng tay lớn một nhà chung vui
VNTQ tạo cho ta có một sân chơi
Sao không ơn ích, mà NGỪ gâu gâu chưởi khơi khơi hoài
Thi hữu vào đây xướng hoạ thư giãn vài phút cũng bị quấy rối mãi
Bực bội càng bực bội hỏi có ai đồng tình
Bấy nhiêu lời hữu ích...em kính chào
Lá Thu Phai bay cái ào vào học hăng say
ĐểTHÀNH NGƯỜI HỮU DỤNG TƯƠNG LAI
Cùng thế hệ trẻ đắp xây nước nhà
Để vườn TÌNH THƯƠNG mãi trổ đầy hương hoa
Màu hồng thơm ngát lan xa khắp trời
lathuphai
@ Cô ơi ! Để tốt cho cô, từ đây cô trả lại mùa Thu cho mấy đứa Nhỏ học trò này của cô nhé ! Xướng hay hoạ thơ , cô nên nói về Mùa Xuân trăm hoa đua nở, hoặc Mùa Hè đi du lịch vui thú hạnh phúc yêu thương cùng Chú được rồi ! Nhất trí như vậy nha ! Cô cứ để Mùa Thu cho bọn học trò Nhỏ của cô học chín tháng học hành đấy, Cô hãy để yên Thu tại chỗ chúng em cô nhé ! Mãi mãi đừng mang Thu về sân nhà cô nữa, Mùa Thu để nơi Trường chúng em học là yên chuyện.
TRẢ LẠI CHO NỬA VẦNG TRĂNG Mấy tuần nằm viện sốt cao
Hay tin...em phải gượng vào nhà Cô
Đòi lại NỬA VẦNG TRĂNG khờ
Cô ơi trả nốt còn chờ đợi chi
Trả cho em NỬA VẦNG TRĂNG tức thì
Để Cô không bi luỵ vì TRĂNG THU
TRĂNG THU trả lại mây mù
Trên nền trời thẵm vi vu gió ngàn
Trả mau...giữ chi lệ tràn
Trả cho em nhé những hàng thơ đau
Trả mau NỬA VẦNG TRĂNG nào !
Cho TRĂNG THU mãi gom sao Ngân Hà
Để TRĂNG THU xa TÌNH XA
Không còn lưu giữ lệ sa lòng người
Gắng gượng cơn bệnh viết lời
Gửi Cô hãy trả TRĂNG nơi Ngân Hà
THIÊN HÀ một dải sao xa
Cô đừng nhìn nữa lệ hoa nhói lòng
Trả cho em TRĂNG THU trời lộng
Để mình em với khoảng không VÔ TÌNH
Kính Thư
Galaxies
( Từ đây về sau và mãi mãi, Cô thả thơ hay hoạ thơ cũng đừng bao giờ nhắc đến TRĂNG THU, mà nên nói về Xuân tươi thắm, Hạ vui cùng người thân quen đến những vùng ước mơ tham quan yêu thích Cô nhé ! Em mới vừa tỉnh 2 ngày nay, sau những tuần mê man nằm bệnh viện. Em rất khó thở !!! Rất mệt !!! Nhưng cũng gắng gượng vào viết cho Cô vài lời !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 15:21:06 bởi galaxies >
!!!!!!!!!
Anh hãy về đi ! Anh về đi...
Tình anh trao sao quá ê chề !
Tôi như chiếc lá thu chao đão
Giữa chốn phong ba _ Gió ạt ào
ngocphuong_hungbinh
Ta Đi Về Thôi
Ta đi về thôi! có gì lưu luyến
Có còn chăng chỉ chuyện của xa xưa
Có còn chăng là một chút hương thừa
Quyến luyến nữa lối mưa thêm ngần ngại
Ta đi về thôi! chẳng còn có ai
Để đưa đón những trưa hè nắng đổ
Để sưởi ấm những chiều đông xuống phố
Để mộng mơ, thờ thẩn thuở đợi chờ
Ta đi về thôi! Xem như một giấc mơ
Thân cát bụi sẽ trở về cát bụi
Giọt sương khuya tan khi đêm tàn lụi
Chỉ còn đây những ký ức vật vờ
Ta đi về thôi! Ta đi về thôi!
Dòng thời gian sẽ xóa dần thương nhớ
Bụi thời gian sẽ phủ những giấc mơ
Ta đi về thôi!
Tinhkhngbiengioi
Chớ buồn người...người nhé
Thu đi _ Thu lại về
Trăng khuyết trăng lại tròn
Hãy giữ lấy lời thề...
Vui lên anh ! chẳng có gì đáng buồn cả...thơ thẩn...thẩn thơ thôi...!!!
ngocphuong_hungbinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 23:09:41 bởi ngocphuong_hungbinh >
Vẫn mong sao sóng gió qua mau
Ngôi nhà hạnh phúc sẽ trào dâng
Đây thiên đường , đây chốn thiên thai
Ẩn hiện đời thường _ tấm lòng nhân.
TRỐNG RỖNG
Ta cảm thấy lòng mình chơi vơi quá !
Trời bỗng cao và mây trắng dần tan.
Gió lao xao , đồi núi chập chùng xa
Thu trong ta _ ai đòi ta phải trả?
Vì sao thế _ Thu ta không của ta?
Hà cớ chi ta phải trả cho người ?
Ta chẳng thể hiểu ngàn lần _tất cả
Ta không có quyền ư _ của ta mà?
Ta lang thang đi trong mưa lả chả
Ta sầu đời _ quên tất cả là xong
Ta thất vọng bởi ta luôn hy vọng
Cuộc sống xung quanh ta trải thảm hồng...
Ta bẽ bàng trong muôn vàn vô vọng
Bởi ước mong một thế giới như mơ
Và ở đó tình người tươi , thơ mộng
Những vần thơ cũng biết nói yêu thương...
Ta đi tìm quên lãng giữa đau thương
Nửa vầng trăng ta ấp ủ đêm trường
Bao năm tháng trăng cùng ta cộng hưởng
Những buồn vui ta vương vấn cùng trăng.
Ta sẽ ra sao một khi trăng lặn?
Một mình ta trong đêm tối dặm trường
Ta sẽ đau _ Như cắt thịt da chăng?
Ta sẽ sầu _ Một nỗi sầu nhân thế?
Không thể được _ Hỡi người ơi không thể
Trái tim ta đã quen có trăng rồi
Ta không đem trăng ta bán bao giờ
Cũng không thể phai nhoà bao thương nhớ...
Vầng trăng thơ ta_ta giữ cho người
Là người _ ta yêu thương trọn cuộc đời...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 02:46:02 bởi ngocphuong_hungbinh >
TRỐNG RỖNG
Ta cảm thấy lòng mình chơi vơi quá !
Trời bỗng cao và mây trắng dần tan.
Gió lao xao , đồi núi chập chùng xa
Thu trong ta _ ai đòi ta phải trả?
Vì sao thế _ Thu ta không của ta?
Hà cớ chi ta phải trả cho người ?
Ta chẳng thể hiểu ngàn lần _tất cả
Ta không có quyền ư _ của ta mà?
Ta lang thang đi trong mưa lả chả
Ta sầu đời _ quên tất cả là xong
Ta thất vọng bởi ta luôn hy vọng
Cuộc sống xung quanh ta trải thảm hồng...
Ta bẽ bàng trong muôn vàn vô vọng
Bởi ước mong một thế giới như mơ
Và ở đó tình người tươi , thơ mộng
Những vần thơ cũng biết nói yêu thương...
Ta đi tìm quên lãng giữa đau thương
Nửa vầng trăng ta ấp ủ đêm trường
Bao năm tháng trăng cùng ta cộng hưởng
Những buồn vui ta vương vấn cùng trăng.
Ta sẽ ra sao một khi trăng lặn?
Một mình ta trong đêm tối dặm trường
Ta sẽ đau _ Như cắt thịt da chăng?
Ta sẽ sầu _ Một nỗi sầu nhân thế?
Không thể được _ Hỡi người ơi không thể
Trái tim ta đã quen có trăng rồi
Ta không đem trăng ta bán bao giờ
Cũng không thể phai nhoà bao thương nhớ...
Vầng trăng thơ ta_ta giữ cho người
Là người _ ta yêu thương trọn cuộc đời...!!!
ngocphuong_hungbinh
@ Em hoạ thơ cho vui nhé !
TRĂNG THU TÀN
Người giữ được đâu Nửa Vầng Trăng
Trăng Non chênh chếch nơi vĩnh hằng
Tình Xa...xa quá Trăng buồn lặn
Khoảnh khắc Thu sầu Trăng vỡ tan
Sóng nước buồn mênh mang... mênh mang
Trăng sầu lặn khuất giữa non ngàn
Thu không còn nữa Trăng cũng mất
Người giữ hồn thơ chìm suối vàng
Bảng lảng mây chiều sương khói sang
Đồi thông hai mộ tình dở dang
Hồn ai Than Thở hồ buốt lạnh
Người giữ được đâu Trăng Thu tàn
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 23:51:38 bởi galaxies >
Trích đoạn: galaxies
TRỐNG RỖNG
Ta cảm thấy lòng mình chơi vơi quá !
Trời bỗng cao và mây trắng dần tan.
Gió lao xao , đồi núi chập chùng xa
Thu trong ta _ ai đòi ta phải trả?
Vì sao thế _ Thu ta không của ta?
Hà cớ chi ta phải trả cho người ?
Ta chẳng thể hiểu ngàn lần _tất cả
Ta không có quyền ư _ của ta mà?
Ta lang thang đi trong mưa lả chả
Ta sầu đời _ quên tất cả là xong
Ta thất vọng bởi ta luôn hy vọng
Cuộc sống xung quanh ta trải thảm hồng...
Ta bẽ bàng trong muôn vàn vô vọng
Bởi ước mong một thế giới như mơ
Và ở đó tình người tươi , thơ mộng
Những vần thơ cũng biết nói yêu thương...
Ta đi tìm quên lãng giữa đau thương
Nửa vầng trăng ta ấp ủ đêm trường
Bao năm tháng trăng cùng ta cộng hưởng
Những buồn vui ta vương vấn cùng trăng.
Ta sẽ ra sao một khi trăng lặn?
Một mình ta trong đêm tối dặm trường
Ta sẽ đau _ Như cắt thịt da chăng?
Ta sẽ sầu _ Một nỗi sầu nhân thế?
Không thể được _ Hỡi người ơi không thể
Trái tim ta đã quen có trăng rồi
Ta không đem trăng ta bán bao giờ
Cũng không thể phai nhoà bao thương nhớ...
Vầng trăng thơ ta_ta giữ cho người
Là người _ ta yêu thương trọn cuộc đời...!!!
ngocphuong_hungbinh
@ Em hoạ thơ cho vui nhé !
TRĂNG THU TÀN
Người giữ được đâu Nửa Vầng Trăng
Trăng Non chênh chếch nơi vĩnh hằng
Tình Xa...xa quá Trăng buồn lặn
Khoảnh khắc Thu sầu Trăng vỡ tan
Sóng nước buồn mênh mang... mênh mang
Trăng sầu lặn khuất giữa non ngàn
Thu không còn nữa Trăng cũng mất
Người giữ hồn thơ chìm suối vàng
Bảng lảng mây chiều sương khói sang
Đồi thông hai mộ tình dở dang
Hồn ai Than Thở hồ buốt lạnh
Người giữ được đâu Trăng Thu tàn
Galaxies
Nửa vầng trăng tặng em giữa mùa thu
Xin giữ nhé, cả cuộc đời ta đó
Nếu có lúc trãng thu về không tỏ
Ta sẽ buồn sẽ khóc suốt mùa đông
Rồi đời ta tắt mãi giọt nắng hồng
Và tim máu sẽ ngược dòng chảy mãi
Con sông tình sẽ ngược dòng chảy mãi
Cho thuyền ta xuôi định mệnh bập bềnh
Trôi qua bao suối thác những ghập ghềnh
Không tìm được nơi đâu là bờ bến
Nửa vầng trãng đêm thu về bẽn lẽn
Có phải em còn giữ nửa kia không? Đừng quá tự ti nhe NP, Anh cũng như NP thôi, chẳng hay hơn ai đâu... hì hì.
Chúc NP cuối tuần vui vẻ, tươi trẻ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 02:20:36 bởi Tinhkhgbiengioi >
TRỐNG RỖNG
Ta cảm thấy lòng mình chơi vơi quá !
Trời bỗng cao và mây trắng dần tan.
Gió lao xao , đồi núi chập chùng xa
Thu trong ta _ ai đòi ta phải trả?
Vì sao thế _ Thu ta không của ta?
Hà cớ chi ta phải trả cho người ?
Ta chẳng thể hiểu ngàn lần _tất cả
Ta không có quyền ư _ của ta mà?
Ta lang thang đi trong mưa lả chả
Ta sầu đời _ quên tất cả là xong
Ta thất vọng bởi ta luôn hy vọng
Cuộc sống xung quanh ta trải thảm hồng...
Ta bẽ bàng trong muôn vàn vô vọng
Bởi ước mong một thế giới như mơ
Và ở đó tình người tươi , thơ mộng
Những vần thơ cũng biết nói yêu thương...
Ta đi tìm quên lãng giữa đau thương
Nửa vầng trăng ta ấp ủ đêm trường
Bao năm tháng trăng cùng ta cộng hưởng
Những buồn vui ta vương vấn cùng trăng.
Ta sẽ ra sao một khi trăng lặn?
Một mình ta trong đêm tối dặm trường
Ta sẽ đau _ Như cắt thịt da chăng?
Ta sẽ sầu _ Một nỗi sầu nhân thế?
Không thể được _ Hỡi người ơi không thể
Trái tim ta đã quen có trăng rồi
Ta không đem trăng ta bán bao giờ
Cũng không thể phai nhoà bao thương nhớ...
Vầng trăng thơ ta_ta giữ cho người
Là người _ ta yêu thương trọn cuộc đời...!!!
ngocphuong_hungbinh
@ Em hoạ thơ cho vui nhé !
TRĂNG THU TÀN
Người giữ được đâu Nửa Vầng Trăng
Trăng Non chênh chếch nơi vĩnh hằng
Tình Xa...xa quá Trăng buồn lặn
Khoảnh khắc Thu sầu Trăng vỡ tan
Sóng nước buồn mênh mang... mênh mang
Trăng sầu lặn khuất giữa non ngàn
Thu không còn nữa Trăng cũng mất
Người giữ hồn thơ chìm suối vàng
Bảng lảng mây chiều sương khói sang
Đồi thông hai mộ tình dở dang
Hồn ai Than Thở hồ buốt lạnh
Người giữ được đâu Trăng Thu tàn
Galaxies
Ta gửi cho người nửa trăng non
Giữ lại riêng ta mảnh trăng già
Muôn ngàn tinh tú trong trời đất
Sáng đẹp long lanh _ Ánh trăng ngà
Ta vẫn biết trăng ta sắp tàn
Theo quy luật muôn ngàn năm đó
Nhưng ta vẫn vò võ mong chờ
Thoảng ảo huyền làm ta trăn trở
Trăng dạo bước đi trong miền nhớ
Trăng lung linh toả sắc cầu vòng
Trăng càng già toả sáng mênh mông
Để cho ta lắm mơ nhiều mộng
Trăng thu tàn _ trăng ta không tàn
Ta hân hoan cùng trăng thưởng ngọan
Nếu một mai trăng ta tàn lụi
Trăng cùng ta bay lên thiên đàng.
Ta vững tin ở chốn thế gian
Thu đi rồi thu lại quay về
Trăng ta tàn , trăng lại sáng trong
Ta cùng trăng trọn vẹn câu thề...
Cô hoạ như vậy được không cháu? Chúc cháu một ngày vui , khoẻ và học tốt nhé !
quote:
Trích đoạn: galaxies
TRỐNG RỖNG
Ta cảm thấy lòng mình chơi vơi quá !
Trời bỗng cao và mây trắng dần tan.
Gió lao xao , đồi núi chập chùng xa
Thu trong ta _ ai đòi ta phải trả?
Vì sao thế _ Thu ta không của ta?
Hà cớ chi ta phải trả cho người ?
Ta chẳng thể hiểu ngàn lần _tất cả
Ta không có quyền ư _ của ta mà?
Ta lang thang đi trong mưa lả chả
Ta sầu đời _ quên tất cả là xong
Ta thất vọng bởi ta luôn hy vọng
Cuộc sống xung quanh ta trải thảm hồng...
Ta bẽ bàng trong muôn vàn vô vọng
Bởi ước mong một thế giới như mơ
Và ở đó tình người tươi , thơ mộng
Những vần thơ cũng biết nói yêu thương...
Ta đi tìm quên lãng giữa đau thương
Nửa vầng trăng ta ấp ủ đêm trường
Bao năm tháng trăng cùng ta cộng hưởng
Những buồn vui ta vương vấn cùng trăng.
Ta sẽ ra sao một khi trăng lặn?
Một mình ta trong đêm tối dặm trường
Ta sẽ đau _ Như cắt thịt da chăng?
Ta sẽ sầu _ Một nỗi sầu nhân thế?
Không thể được _ Hỡi người ơi không thể
Trái tim ta đã quen có trăng rồi
Ta không đem trăng ta bán bao giờ
Cũng không thể phai nhoà bao thương nhớ...
Vầng trăng thơ ta_ta giữ cho người
Là người _ ta yêu thương trọn cuộc đời...!!!
ngocphuong_hungbinh
@ Em hoạ thơ cho vui nhé !
TRĂNG THU TÀN
Người giữ được đâu Nửa Vầng Trăng
Trăng Non chênh chếch nơi vĩnh hằng
Tình Xa...xa quá Trăng buồn lặn
Khoảnh khắc Thu sầu Trăng vỡ tan
Sóng nước buồn mênh mang... mênh mang
Trăng sầu lặn khuất giữa non ngàn
Thu không còn nữa Trăng cũng mất
Người giữ hồn thơ chìm suối vàng
Bảng lảng mây chiều sương khói sang
Đồi thông hai mộ tình dở dang
Hồn ai Than Thở hồ buốt lạnh
Người giữ được đâu Trăng Thu tàn
Galaxies
Nửa vầng trăng tặng em giữa mùa thu
Xin giữ nhé, cả cuộc đời ta đó
Nếu có lúc trãng thu về không tỏ
Ta sẽ buồn sẽ khóc suốt mùa đông
Rồi đời ta tắt mãi giọt nắng hồng
Và tim máu sẽ ngược dòng chảy mãi
Con sông tình sẽ ngược dòng chảy mãi
Cho thuyền ta xuôi định mệnh bập bềnh
Trôi qua bao suối thác những ghập ghềnh
Không tìm được nơi đâu là bờ bến
Nửa vầng trãng đêm thu về bẽn lẽn
Có phải em còn giữ nửa kia không?
Đừng quá tự ti nhe NP, Anh cũng như NP thôi, chẳng hay hơn ai đâu... hì hì.
Chúc NP cuối tuần vui vẻ, tươi trẻ.
_____________________________
Có phải em là bông hoa nở muộn
Còn tôi là cánh bướm đã già nua
Để hôm nay bỡ ngỡ, bước chung đường
Lòng tự hỏi: phải Tình Không Biên Giới?
Nửa vầng trăng em cất giữ đêm đêm
Có cả cuộc đời của em trong đó
Nửa vầng trăng đây vẫn còn bỏ ngõ
Chờ nửa kia ghép lại ánh trăng lành
Nửa mảnh trăng kia có phải của anh ?
Giữa khoảng trời xanh , hai nửa cận kề
Sao gió bão , mây đen giăng lối về
Biết ngã nào trăng tìm đến bên nhau? Lại thơ thẩn nhé anh , cho vui mà !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 17:22:22 bởi ngocphuong_hungbinh >
TỰU TRƯỜNG Hôm nay ngày bốn tháng chín
Trường tôi khai giảng thình thình trống vang
Mọi người phấn khởi hân hoan
Chào năm học mới rộn ràng khắp nơi.
Các em vẻ mặt vui tươi
Thầy cô ai cũng nụ cười trên môi.
Trời thu xanh ngắt gợi mời
Một năm học mới đợi chờ thành công.
Còn tôi nô nức trong lòng
Chiếc áo dài mới màu hồng thắm tươi
Rạo rực , háo hức , yêu đời
Mừng năm học mới ước mơ ươm mầm. Trồng cây chỉ ngót mười năm
Trồng người sắp sĩ trăm năm miệt mài
Lời Bác dạy _ nào có sai
Con xin ghi nhớ để mai thực hành.
Đường đi còn lắm thác gành
Quanh co , khúc khuỷu vây quanh xá gì !
Con thuyền tri thức_ sư vi
Cập bờ bến đỗ _ Lương tri nhân hoà.
Hôm nay là ngày của Hoa
Vườn hoa người tốt _ nước nhà phồn vinh...!!!
Nửa vầng trăng em cất giữ đêm đêm
Có cả cuộc đời của em trong đó
Nửa vầng trăng đây vẫn còn bỏ ngõ
Chờ nửa kia ghép lại ánh trăng lành
Nửa mảnh trăng kia có phải của anh ?
Giữa khoảng trời xanh , hai nửa cận kề
Sao gió bão , mây đen giăng lối về
Biết ngã nào trăng tìm đến bên nhau?
Si
Ta cố lục trong tim từng mạch một
Xem mạch nào đã nghẽn lúc xa em
Xem mạch nào máu đã thẫm màu đen
Còn lưu lại cho máu dòng ngược chảy
Ôi tình si đã không bờ không đáy
Dìm ta vào những khoảng trống hư vô
Khi yêu người, ta luôn luôn cứ ngỡ
Tình sẽ không là những nỗi đọa đày
Những cơn buồn liên tiếp đến mỗi ngày
Đã có lúc tràn lên trên mi mắt
Có những khi ta gục đầu úp mặt
Thấy thương đau cày nát tuổi xuân xanh
Như cây thu thương tiếc lá xa cành
Ta hối tiếc những ngày bên em ngắn ngủi
Một mình Bỗng thấy lòng mình chênh vênh quá !
Lặng nghe tiếng mưa thu lã chã
Tích tách...tích tách...có đợi ai
Thoảng chút...xót xa lẫn ai hoài
Ta lang thang trong làn nước xối
Ướt mềm vai tan điều muốn nói
Đọng bờ môi chẳng thể nên lời
Đành chôn chặt mặc cuộc đời trôi
Khoảng lặng bình yên Ta _cuộn mình trong bao tiềm thức
Khoá con tim _ đã từng đau nhức
Rạch vết thương chảy hết máu bầm
Để tháng năm không phải âm thầm
Ta _ đi tìm lại chính ta xưa
Một thời xa nhớ mấy cho vừa
Ta và người nhìn chung một hướng
Yêu con người quý trọng tình thương
Ta _muốn bình yên trong khoảng lặng
Ở đó có Trăng , Cuội , chị Hằng
Các em thơ tràn ngập tiếng cười
Đời vui _ Bao khuôn mặt rạng ngời
Ta đã chán rồi chuyện thế gian
Bao nhiêu ân oán tình dỡ dang
Ghen ghét ganh đua _ bon chen lắm
Đến phút ra đi _ mồ một nấm
Ta _ không màng đến chuyện yêu đương
Thương nhau cho lắm cũng chia đường
Để sầu để hận trong cuộc sống
Hội ngộ cố nhân _ xót xa lòng !
Ta _ Chỉ mong tâm hồn thanh thản
Xua tan khó nhọc _ sống an nhàn
Để đời là một bản tình ca
Và ta _ là một phím ngân nga.
Ngẫm Ta nghe như theo cơn gió mùa Thu
Có tiếng bước chân ai quay trở lại
Bầu trời Thu bỗng chốc xanh ngai ngái
Và tuyết tan trời sáng hửng lên rồi.
Hãy đón nhận mùa Thu xưa về vội
Cho tim yêu thôi nhức nhối người ơi !
Bao tháng năm qua người đã mong chờ
Nay đã đến người ơi đừng chối bỏ.
Ta chúc phúc nhiều nhiều cho người đó
Người được vui ta cũng vui lây mà
Bởi thế giới này là của chúng ta
Sẽ ngào ngạt hương hoa thơm bát ngát
Của tình thương yêu nhân loại dạt dào...
Trích đoạn: ngocphuong_hungbinh
Ngẫm
Ta nghe như theo cơn gió mùa Thu
Có tiếng bước chân ai quay trở lại
Bầu trời Thu bỗng chốc xanh ngai ngái
Và tuyết tan trời sáng hửng lên rồi.
Hãy đón nhận mùa Thu xưa về vội
Cho tim yêu thôi nhức nhối người ơi !
Bao tháng năm qua người đã mong chờ
Nay đã đến người ơi đừng chối bỏ.
Ta chúc phúc nhiều nhiều cho người đó
Người được vui ta cũng vui lây mà
Bởi thế giới này là của chúng ta
Sẽ ngào ngạt hương hoa thơm bát ngát
Của tình thương yêu nhân loại dạt dào...
Đi tìm hạnh phúc
Chỉ cần có một ngày trong hạnh phúc
Ta đã tìm hơn hai chục năm qua
kể từ khi ta biết những mặn mà,
tình yêu đã ban cho, và đau đớn
chỉ thấy được nhưng nỗi sầu ngao ngớn (ngán)
và nỗi buồn chất ngất ở trên cao
người chúc ta những lời chúc ngọt ngào
nghe chua xót như sóng cào biển cát
thơ là thơ và ta vẫn là ta
những tưởng tưởng vẫn chỉ là ảo tưởng
có khác chăng là những phút du dương
ta đã chọn nên ta không hối hận
người chúc ta lời thương trong căm phẫn
những muộn phiền sẽ chất chứa từ đây
những chua cay xé nát tấm thân này
ta đã biết có ngày ta ngã gục
biết đâu đó sẽ là ngày hạnh phúc
ta đã tìm trong suốt quãng đời qua
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: