Thu trong em
Hạ Rực cháy trên cành màu phượng thắm
Réo rắc ve sầu nhã nhạc ngâm
Trời nghiêng , gió đảo , mây vờn nắng
Gọi hạ mau về _ hạt mưa râm .
* *
*
Trường , lớp ơi giã biệt mi rồi ..!
Nơi chất chứa khung trời kỷ niệm
Ai duyên dáng đôi tà bối rối
Làm đắm say bao đấng râu mày ...
* *
*
Ta đứng kéo thời gian dừng lại
Mặc cơn nắng mùa hè bỏng rát
Nâng xác phượng _ lòng thêm man mác
Vẳng đưa khúc nhạc biệt ly ...buồn ...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2010 21:01:30 bởi ngocphuong_hungbinh >
Vu Vơ Đêm ...
Mờ ảo ...
Bao ...
xuyến xao ...
Trỗi dậy ...
Em ...
vu vơ ...
Ru ....
Dạ khúc ...
Bình yên
Anh ...
Đến bên ...
Em ....
Nhẹ như ...
gió thoảng
Đưa ...
Em vào ...
Trong...
giấc mộng ...
Thần tiên .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 23:05:46 bởi ngocphuong_hungbinh >
Gởi nhớ Ngồi buồn ngẫm chuyện thế gian Quen nhau , chia cách , hợp tan bọt bèo . Nên mang nỗi nhớ trèo đèo Nhắm vào vực thẳm , ném vèo xuống ngay . Chẳng may làn gió bấc lay Cuốn theo nỗi nhớ bay bay là đà Tung diều xoay tít ra xa Chở cả nỗi nhớ la cà trời xanh Khốn thay diều đứt dây nhanh Nghiêng cánh nỗi nhớ tan tành đáy sông . Một vùng sóng nước mênh mông Con thuyền bé nhỏ thong dong tách bờ Lưới kia vô ý , hững hờ Vớt ngay nỗi nhớ vào bờ bến yêu . Có cô thôn nữ yêu kiều Bến mơ gội tóc _ nhiễu điều “ nhớ “ lan Tim ai thổn thức bàng hoàng Nỗi nhớ theo nàng _ phố thị gần xa . Ngồi buồn ngẫm mãi không ra Hay là nỗi nhớ sang qua cả mình Thôi thì cứ để mặc tình Cho “nhớ” tung hoành lúc tỉnh khi say Tỉnh thời quay quắc ngây ngây Say thời nỗi nhớ lăn quay tứ bề . Thôi thôi cứ lấy “ nhớ” về Cất vào kí ức _ lời thề khi xưa .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 23:06:20 bởi ngocphuong_hungbinh >
Xót
Ta chợt thấy không là ta nữa
Thân rã rời _ bột vữa , hồ tan
Ví như một kiếp hoa tàn
Heo mây gió bấc , phủ phàng làn sương .
Tâm hướng thẳng , mà lòng vướng víu
Ngã rẽ sao đành ... bước liêu xiêu
Đời người buồn có bao nhiêu ?
Tình người đen đỏ quá nhiều bạc vôi ...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 01:03:51 bởi ngocphuong_hungbinh >
Du lịch Vinh Sang Duyên dáng áo bà ba
Trông khoẻ khoắn lắm đa
Cho rám nắng làn da
Thêm ửng hồng đôi má ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2010 21:36:41 bởi ngocphuong_hungbinh >
Chờ... Ta chờ người trong đêm Thu quạnh quẽ
Quá nửa đêm rồi chẳng thấy dáng ai
Ta bâng khuâng đếm từng nhịp tim hoài
Đang lỗi nhịp cho lòng đau oặn thắt....!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 01:40:40 bởi ngocphuong_hungbinh >
Em sợ... Em sợ tình anh như cơn gió thoảng
Đến rồi đi hôn nhẹ thảm cỏ mềm
Em sợ mình em thức suốt thâu đêm
Trong vò vỏ nhớ thương và cô lẻ.
Sợ tình anh như bước chân thật khẻ
Đặt lên tim em máu rộn ràng lan
Theo mao mạch đến từng dòng huyết quản
Để xuyến xao những lúc nghĩ về anh.
Sợ tình anh như cánh bướm lượn quanh
Làm e ấp cành phượng hồng bẽn lẽn
Cho bao nhiêu tình cảm cứ đan xen
Một mớ bòng bong tơ lòng khó gỡ.
Sợ tình anh _ tia nắng hồng rực rỡ
Đốt cháy lòng em mỗi độ Thu về
Đưa hồn em lạc bước chốn đê mê
Cứ lao xao những lúc đêm lạnh về.
Sợ tình anh như sóng biển vỗ về
Rất êm dịu mà ngọt ngào làm vậy !
Sợ tình anh là sợ như thế đấy
Dạ muốn gần _ Lòng lại chẳng nói ra...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 02:41:09 bởi ngocphuong_hungbinh >
Tặng Đêm trăn trở nghe con tim khẻ gọi Hai tiếng thân thương : Việt nam , Việt Nam ơi ! Sao bổi hổi bồi hồi đến vậy ! Một khoảng trời riêng _ Mơ được sum vầy . * * * Trời Seoul bảng lãng tuyết rơi đầy Nhớ tấy lòng hạt nắng nồng nàn Hà Nội Chiều NewYork chứa bao điều muốn nói Sài Gòn ơi ! Hãy đợi ngày về ... Sẽ lang thang trên khắp nẻo đường quê Thảm cỏ xanh _ ngã mình , thả hồn theo tiếng dế Ngân dài , rỉ rã , đê mê ... Việt Nam ơi ! sẽ có một ngày lại trở về đây Ấm áp trong vòng tay mẹ _Đong đầy Nỗi nhớ cha _ nước mắt chưa bao giờ cạn ! Phút hân hoan bên bao bè bạn Ôi ! Kỷ niệm xưa chan chứa nghĩa tình ... ...Và nắm tay em chiếc lá khẻ giật mình Làm rung động mặt hồ kia xanh biếc Ôi ! một mối tình xa tha thiết Đẹp tựa trăng rằm da diết niềm thương . Thỏa nỗi nhớ _ dệt vần thơ , bao đêm trường... ...Quay quắt . Các bạn ơi ! những người con xa Tổ Quốc Vọng hướng về đất mẹ thân thương Sẽ có một ngày trên khắp mọi nẻo đường Tưng bừng đón bạn trở về cố hương ! ( Tặng những người bạn sống và làm việc xa quê hương )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 23:07:39 bởi ngocphuong_hungbinh >
Trích đoạn: ngocphuong_hungbinh
Em sợ...
Em sợ tình anh như cơn gió thoảng
Đến rồi đi hôn nhẹ thảm cỏ mềm
Em sợ mình em thức suốt thâu đêm
Trong vò vỏ nhớ thương và cô lẻ.
Sợ tình anh như bước chân thật khẻ
Đặt lên tim em máu rộn ràng lan
Theo mao mạch đến từng dòng huyết quản
Để xuyến xao những lúc nghĩ về anh.
Sợ tình anh như cánh bướm lượn quanh
Làm e ấp cành phượng hồng bẽn lẽn
Cho bao nhiêu tình cảm cứ đan xen
Một mớ bòng bong tơ lòng khó gỡ.
Sợ tình anh _ tia nắng hồng rực rỡ
Đốt cháy lòng em mỗi độ Thu về
Đưa hồn em lạc bước chốn đê mê
Cứ lao xao những lúc đêm lạnh về.
Sợ tình anh như sóng biển vỗ về
Rất êm dịu mà ngọt ngào làm vậy !
Sợ tình anh là sợ như thế đấy
Dạ muốn gần _ Lòng lại chẳng nói ra...
Ta cũng Sợ...
Ta cũng sợ tình ta là ảo vọng
Nên bao đêm trở giấc thấy hoang vu
Sợ bình minh không thấy nắng trở về
Sợ đông đến cho trăng lên thêm lạnh
Ta cũng sợ vùi thân trong hiu quạnh
Ngày ra đi chẳng một kẻ đến đưa
Lúc ta về chỉ có những giọt mưa
Khóc thỏ thẻ đón cuộc đời cô lữ
Ta cũng sợ trong nỗi buồn xa xứ
Sẽ len vào những kỷ niệm không vui
Nữa đời sau chắc sẽ bị chôn vùi
Trong cát bụi đã nhuốm màu thương nhớ
Tại cái giậu mồng tơi Ngại ngần chân bước chân lui
Muốn qua bên ấy _ không xuôi lối về
Tần ngần rảo bước bên lề
Cỏ che kín đất _ gồ ghề dây leo.
Không xa cũng chẳng trèo đèo
Chỉ tại phận nghèo _ Cái giậu mồng tơi.
Mồng tơi tím biếc khẻ rơi
Đan xen cành lá biết nơi nào lần.
Trên giàn chẳng chịu an phần
Bò quanh kín đất _ngại ngần bước chân.
Muốn sang lòng mãi phân vân
Dẫm nát dây lá lòng nhân không đành.
Dạt qua lối nhỏ loanh quanh
Cây cành xơ xác như mành tơ vương.
Suy rồi nghĩ lại mà thương
Cũng là một kiếp dây trườn giàn cao.
Ngẫm thì cũng phận như nhau
Chớ nên vùi dập nghẹn ngào thân ai.
Thôi thì cứ mặc đắng cay
Nhường đường một bước cũng hay ấy mờ .
Từ đây cái giậu mồng tơi
Sẽ là rào chắn _ bời bời bước chân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2010 22:57:58 bởi ngocphuong_hungbinh >
Hạnh Phúc Hạnh phúc không chỉ là phút thăng hoa
Say ngây ngất tay trong tay đắm đuối
Hạnh phúc không chỉ là những cuộc vui
Hai con tim hoà cùng bao nhịp đập.
Hạnh phúc có được khi tình cờ gặp
Những lo toan của cuộc sống đời thường
Dẫu lắm khó khăn ta vẫn chung đường
Cùng san sẻ nỗi nhọc nhằn cô lẻ.
Hạnh phúc khi nỗi buồn , cơn đau xé
Ở bên người _ cần lắm một bờ vai
Xua tan nhanh đi những nỗi ai hoài
Cùng xây dựng một chân trời mơ ước
Hạnh phúc không phải khi muốn là được
Phải bón chăm tính tháng tính từng ngày
Phải vun trồng cho ra hoa kết trái
Hạnh phúc quanh ta _ sao mãi đi tìm...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2010 23:34:42 bởi ngocphuong_hungbinh >
Có ai đi xa mà không nhớ
Mảnh đất quê nhà bao trăn trở
Con sông nhỏ _ cánh diều tuổi thơ
Bến nước cây đa _ góc đình làng.
Ôi nhớ quá _ nhớ đến bàng hoàng
Nhớ da diết trong từng huyết quản
Lại muốn có một ngày trời quang
ta lại về thăm lại xóm làng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 02:43:21 bởi ngocphuong_hungbinh >
Bên thềm nghe bước chân ai
Lá Thu xào xạc _ Mưa lay gió làn
Sông thu thấp thoáng bóng nàng
Đang ngồi chải tóc bàng hoàng lòng anh.
Lá vàng chen lẫn lá xanh
Hoa hồng e ấp _ trên cành mộng mơ
Thi nhân thả những vần thơ
Làm nên khung cảnh đất trời mùa Thu.
Nhớ anh Mới xa anh tính chưa được bao ngày
Mà sao nhớ _nhớ...Nhớ quá đi thôi !
Em ao ước...ước như ngày xưa đó
Được cận kề _ Ta mãi mãi có đôi.
Anh yêu ơi ! giờ cách biệt nhau rồi
Nơi chốn ấy anh vui cùng duyên phận
Để nơi đây em vẫn mãi âm thầm
Trong nhung nhớ đêm dài ... ngày ngắn lại.
Đêm hôm qua lòng em luôn khắc khoải
Buồn...mơ vòng tay anh...xiết...đan xen
Tim thổn thức _mắt mờ...ngấn lệ hoen
Anh có hiểu thấu chăng lòng tri kỷ?
Biển vẫn dâng cao _ Sóng rền âm ĩ
Ru bờ cát trong đê mê hư ảo
Đôi cánh hải âu chơi vơi sầu não
Bởi thuyền muốn vào bờ bão dạt ra.
Anh quên em rồi anh chẳng nhớ mà
Vòng xoáy cuộc đời hút anh mạnh mẽ
Anh đâu còn nhớ lời em thỏ thẻ
Dù sóng to thuyền chẳng đảo bao giờ !
Em sẽ chờ...chờ anh...đến trọn đời !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 02:37:50 bởi ngocphuong_hungbinh >
Trích đoạn: ngocphuong_hungbinh
Xót
Ta chợt thấy không là ta nữa
Thân rã rời _ bột vữa , hồ tan
Ví như một kiếp hoa tàn
Heo mây gió bấc , phủ phàng làn sương .
Tâm hướng thẳng , mà lòng vướng víu
Ngã rẽ sao đành ... bước liêu xiêu
Đời người buồn có bao nhiêu ?
Tình người đen đỏ quá nhiều bạc vôi ...!!!
THƯƠNG
Thì thôi mộng đã vỡ rồi
Xin bao buồn khổ dần trôi tháng ngày
Ta về uống cạn men cay
Phù vân một kiếp đoạ đày lãng quên
ngng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: