Gởi nhớ Ngồi buồn ngẫm chuyện thế gian
Quen nhau , chia cách , hợp tan bọt bèo .
Nên mang nỗi nhớ trèo đèo
Nhắm vào vực thẳm , ném vèo xuống ngay .
Chẳng may làn gió bấc lay
Cuốn theo nỗi nhớ bay bay là đà
Tung diều xoay tít ra xa
Chở cả nỗi nhớ la cà trời xanh
Khốn thay diều đứt dây nhanh
Nghiêng cánh nỗi nhớ tan tành đáy sông .
Một vùng sóng nước mênh mông
Con thuyền bé nhỏ thong dong tách bờ
Lưới kia vô ý , hững hờ
Vớt ngay nỗi nhớ vào bờ bến yêu .
Có cô thôn nữ yêu kiều
Bến mơ gội tóc _ nhiễu điều “ nhớ “ lan
Tim ai thổn thức bàng hoàng
Nỗi nhớ theo nàng _ phố thị gần xa .
Ngồi buồn ngẫm mãi không ra
Hay là nỗi nhớ sang qua cả mình
Thôi thì cứ để mặc tình
Cho “nhớ” tung hoành lúc tỉnh khi say
Tỉnh thời quay quắc ngây ngây
Say thời nỗi nhớ lăn quay tứ bề .
Thôi thôi cứ lấy “ nhớ” về
Cất vào kí ức _ lời thề khi xưa .