Người cũng vậy và tôi cũng vậy
Nguời cũng vậy và tôi cũng vậy
Ôm dĩ vãng để hao mòn mộng uớc
Ngày hôm wa sao mình ko biết truớc
Có một ngày ta fải khổ-biệt ly..
Nguời cũng vậy và tôi cũng vậy
Yêu mùa thu với lá trải đầy
Em lạc buớc giữa vầng mây xa thẳm
Anh đắm đò giữa ngã rẽ tình yêu
Nguời cũng vậy và tôi cũng vậy
Khói chẳng vuơng mà sao mắt nghe cay?
Trong bao đêm lẽ nối dài
Giọt nuớc mắt chảy vào tim. Mặn đắng?
Nguời cũng vậy và tôi cũng vậy
Chẳng biết mình rồi sẽ lại về đâu?
Điểm cuối cùng sao wa' xót đau
Nguời cũng vậy và tôi cũng vậy!
Là con gái mang mối tình tuyệt vọng
Buồn chết lòng có rượu chẳng dám say
Tình tan vỡ tâm hồn đành chết liệm
Biết lấy gì để gởi nồi sầu vương
Tôi biết anh đã có người yêu mới
Lòng tuy buồn nhưng chẳng khóc đâu anh
Khóc làm chi khi mộng ước ko thành
Tôi nghĩ rằng anh như loài chim biển
Chim đa tình chim cất cánh bay đi
Ko có anh bầu trời vẫn sáng
Ko có anh tôi vẫn có người yêu
Người yêu tôi ko đẹp bằng anh lắm
Nhưng đẹp hơn anh ở tấm lòng.
Người cũng vậy và tôi cũng vậy
Cứ đắn đo khi đứng trước ân tình
Hết đêm sẽ đến bình minh
Em biết được gặp lại mình ngày cũ....
BN thay mặt bạn bè VD chào mừng babylove đến VD nè....rất mong đọc được nhiều bài viết hay từ bạn....
Cơn mưa Hạ
Cơn mưa hạ cuốn trôi bao kỉ niệm
Thuở đầu đời ta mới biết vào yêu
Màu mực tím với thơ tình mềm yếu
Nuớc mắt nào xiêu đổ một con tim
Trời mùa hạ nổi nhớ cứ đêm đêm
Lòng cô liêu tìm lại thuở êm đềm
Yêu và hận bắt đầu từ ngày ấy
Ko giả từ nguời way buớc ra đi
Tình mùa hạ như trăng rằm tháng bảy
Tỏ sáng ngời bỗng khuất bởi mây đen
Chức biệt Ngưu mỗi năm bỗng thành wen
Cơn mưa ngâu làm nên sầu mùa hạ
Nguời ra đi ko gửi câu từ tạ
Lặng lẽ tiển nguời bằng tất cả tim yêu
Bây giờ đây ở nơi chốn fiêu diêu
Nguời chắc hiểu những điều tôi nhắn gửi
Cơn mưa hạ em chẳng còn chờ đợi
NHưng mỗi năm vẫn đúng hẹn lại về
Bây giờ đây ko còn nữa tái tê
Em đã wen với bốn bề mưa hạ.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 04:37:19 bởi Mars >
Mưa buồn vẫn rớt trong đêm
Giọt đau giọt đắng giọt mềm nhớ nhung
Mưa rơi vào chốn tận cùng
Dư âm dĩ vãng khung trời hạ ơi
Lối xưa hai đứa vào đời
Bây giờ đơn lẻ giữa trời bơ vơ
Một mình tôi đứng ngẩn ngơ
Nhìn mưa đêm với vần thơ nhạt nhoà
Bến xưa đã cách bóng đò
Thì thôi em nhé chớ nhiều vấn vuơng
Thuyền nào ghé bến yêu thuơng
Cũng thuờng chở hận lên đuờng mà thôi.
Lạnh quá đêm! Những giọt mưa rơi Sài Gòn ảm đạm Thu về khắc chạm Niềm khấn nguyện xưa Chiều đã về chưa Sao tím chân trời Lòng ta thầm gọi Người ơi...người ơi.. Về...bến. Thuyền dong rủi vẫn chưa về tới bến Bởi sông tương vốn rộng lớn vô vàng Tán cành cây che chẳng mát bóng ngang Tội cô lái cứ nhọc nhằn chèo chống...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2009 00:09:51 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
"Lạnh quá đêm!
Những giọt mưa rơi
Sài Gòn ảm đạm"
Hà Nội đêm mưa
Tháp Rùa chếnh choáng
Uống chờ trời sáng
Gió lùa rợn da
Hồ gươm xa xa
Rượu ngà ngà trắng
Trong lòng không lặng
Bão nổi trong tim...
Đôi mắt lim dim
Chờ người ru ngủ
Vẫn con đường cũ
Sao thành lạ ghê?
Đọc thơ em nhớ Sài Gòn
Hàng me xanh Công Lý buồn hiu hắt
Chiều Pasteur ngày hè oi ả
Tàng cây che nắng cho đầu đi hoang
Thong dong đi giờ tan học
yêu yêu lắm tháng ngày thưởu đôi mươi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 07:42:37 bởi ngocnutamkinh >
Em bên trời một vì sao lẻ
Du hành trong quỹ đạo buồn vương
Mắt em dõi tìm vũ trụ không cùng
Nửa của em tìm mãi như vô vọng
Để em sầu trong lối mòn miên viễn
Anh chĩ lối tìm liệu em có tin không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 07:30:23 bởi ngocnutamkinh >
Về...bến. Thuyền dong rủi vẫn chưa về tới bến Bởi sông tương vốn rộng lớn vô vàng Tán cành cây che chẳng mát bóng ngang Tội cô lái cứ nhọc nhằn chèo chống...! Đêm sương lạnh, nắng ngày ôi nóng Vẫn vững vàng vựơt mọi hiểm nguy Vẫn mong ngày đoàn tụ hết chia li Để em gái thôi không còn bùôn tủi... HKBT Chào chị! Lâu quá mới ghé thăm chị, không biết lúc này chị sao rùi ta? Chúc chị vui và luôn thành công !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: