Hồn sương bước cỏ...
Trích đoạn: Cắn Hạt Sen
...
Chỉ là mưa gió thế thôi
Trách chi mấy nẻo mây trôi hững hờ
Thời gian có tự bao giờ
Mà nghe vô nghĩa, cây trơ lá vàng.
Mơ chi trong cõi bẽ bàng
Chờ chi một chút hương tàn khói sương
Ta về vui với mộng thường
Mới thương màu lá trong vườn chiều nay...
Nghe lòng nhẹ tựa mây bay
Từ nay xin trả khói mây tình hờ
Trả người chút nhớ ngẩn ngơ
Trả tình chút mộng thẫn thờ chiều hôm.
Ta về chôn kín nỗi buồn
Thênh thang một cõi vô thường từ đây..
Trích đoạn: NganGiang
Trích đoạn: Cắn Hạt Sen
...
Chỉ là mưa gió thế thôi
Trách chi mấy nẻo mây trôi hững hờ
Thời gian có tự bao giờ
Mà nghe vô nghĩa, cây trơ lá vàng.
Mơ chi trong cõi bẽ bàng
Chờ chi một chút hương tàn khói sương
Ta về vui với mộng thường
Mới thương màu lá trong vườn chiều nay...
Nghe lòng nhẹ tựa mây bay
Từ nay xin trả khói mây tình hờ
Trả người chút nhớ ngẩn ngơ
Trả tình chút mộng thẫn thờ chiều hôm.
Ta về chôn kín nỗi buồn
Thênh thang một cõi vô thường từ đây..
Tháng ngày quấn quít tháng ngày
Sầu dâng màu lá hao gầy xanh xao
Tìm nhau mãi tự thưở nào
Mất nhau trong thoáng chiêm bao dị thường
Âm vang một chút dư hương
Cuốn theo cánh lá trên đường hư vô
Về nơi dĩ vãng mịt mờ
Có đàn kỷ niệm khù khờ tiễn đưa
Ta chờ hoài những cơn mưa
Để đời còn thấy được mùa lá xanh LTH Ta không theo kịp tuổi mình
Nên còn lạc lõng giữa nghìn trang thơ
Tóc bay qua nỗi dại khờ
Lá xanh mấy thuở chẳng ngơ ngẩn vàng...
Chiều nay mưa nhắc mùa sang
Lòng nghe lắng lại đa mang tháng ngày
Gió chiều, hương lá qua đây
Mảnh vườn ký ức lấm đầy nhớ quên...
CHS
HỒN hoang một kiếp rong chơi SƯƠNG mờ giăng lạnh kiếp đời phù vân BƯỚC đi với gót phong trần CỎ hoa chưa nở để gần yêu thương.
Hát ru anh về...
Buồn vô thường, dòng đời thác chảy
Chẳng có gì chẳng kéo lôi đi
Chẳng có gì mãi luôn tồn tại
Gặp gỡ là cốt để phân ly!
Anh đi khuất mấy non ngàn
Nao lòng bến đợi sóng tràn lời ru
Sông dài ngủ với thiên thu
Còn em thao thức ngồi ru anh về
Anh về...
Thả chiếc dép bên bờ cỏ xanh
Đêm thanh gió lộng
Rũ mái tóc bồng
Ngồi nghe em hát
Trên trán trên vai một màu trăng sáng
Mộng vàng lên khơi...
À ơi....
Xẻ tim kéo sợi đan nôi
Ru anh vào giữa một trời yêu thương
Đôi bàn chân mỏi phố phường
Tay em rũ gió bụi đường bay xa
Ngày nắng tới, ngày mưa qua
Ta còn nhau giữa bao la đường đời...
Nửa em dòng nước chơi vơi
Nửa anh tay vững ôm đôi làm bờ
Nửa anh núi đá chơ vơ
Nửa em mây phủ thành thơ giữa trời
Nửa em thuyền nhỏ ra khơi
Nửa anh sóng đẩy thuyền xuôi nhẹ nhàng
Nửa anh theo gió lang thang
Nửa em mây biếc võ vàng nhớ thương
Nửa em lá úa chờ sương
Nửa anh mưa xuống, mảnh vườn xanh lên...
Về nghe anh, giữa tim em
Nương nhau sớm tối vượt trên nhọc nhằn
Dẫu xa cách mấy non ngàn
Vẫn còn em với dịu dàng ru anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 16:14:29 bởi Cắn Hạt Sen >
Hát tiễn anh đi...
Chợp mắt một chút nào anh
Gối lòng em đỡ chòng chành giấc mơ...
Giận hờn, thao thức, hững hờ
Tay mềm xoa dịu mượn thơ ru thầm
oOo
Đầu non chênh chếch trăng rằm
Lòng em hao khuyết tháng năm muộn phiền
Thương anh từ độ trăng lên
Mất anh từ thuở thơ duyên chưa tròn
oOo
Ngủ đi này những mỏi mòn
Ngủ đi này những héo hon đợi chờ
Ngủ đi anh, chớ nghi ngờ
Xin ru anh nốt những giờ đắng cay
Để em kết mấy làn mây
Gom bao ngọn gió, đan giày cho anh
Sớm mai tan giấc mộng lành
Đưa anh về với trời xanh nắng hồng
oOo
Bước đi anh, bước phiêu bồng
Bước đi anh, giữa mênh mông cuộc đời
Sông kia những mấy dòng trôi
Tự do anh cứ ngược xuôi đi về
Tim em chậc chội bốn bề
Thôi không níu giữ những gì đã qua
oOo
Chỉ xin hát nốt lời ca
Đưa anh khuất nẻo đường xa vô bờ
Và xin anh nhớ, bao giờ
Lối về cũng có em chờ riêng anh!
Bước chân lòng lại hỏi lòng
Đâu người em gái ở trong mộng vàng?
Đường đời muôn nẻo gian nan
Khi đâu là lúc gió tan mưa ngừng?
Nhớ em giọt nước mắt rưng
Nhớ em mái tóc chấm lưng nghẹn ngào
Ngày đi trời vắng trăng sao
Chỉ nghe mưa thét gió gào đầu hiên
Dằn lòng dấu nỗi ưu phiền
Ghi tâm câu hát mẹ hiền em ca
Mỏng manh bước cỏ hồn hoa
Sương mờ khi sớm, bóng tà chiều hôm.
Canh khuya thao thức đêm trường
Ngàn sầu không dứt, thê lương kéo dài
Tỉnh lòng trong buổi sớm mai
Chuôi sao Bắc Đẩu bên Đoài xa xa
Trước vườn nghe tiếng sơn ca
Bên hồ sen đã nở hoa lúc nào
Gửi người em gái nơi nao
Gạt đi nước mắt mà chào ngày mai
Ngày mai gặp mặt tái lai
Nghe em hát khúc thiên thai dạt dào
Kiếp người dẫu trải lao đao
Lời em anh giữ mãi vào trong tim.
Như Cánh Chim Di Trưa thu xưa ấy Trời thôi nắng Áo lụa nhỏ vàng Gió nhẹ bay Môi chẳng tô son mà thật thắm! Cỏ xanh Thiếp ngủ dưới gót hài... Lòng tôi chợt mềm Như lụa mới Tóc thề lơi lả gió đầy vai Chim di quên lãng đời du mục Xếp cánh. Nằm ngoan. Trong mắt nai. Thu nắng thu mưa Chiều bất chợt Vai nhỏ gầy Sương khói mỏng manh Cành si rụng lá buồn trước ngõ Giọt thu vàng Lấm áo thu xanh Áo thu xanh Gió ngàn ngợp thở Tay run Se vụn đóa cúc vàng Chim di sải cánh Trời phiêu dạt Mây tím cuộn lòng Thu xốn xang... Từ mùa thu ấy Lạc hồn trai. Trăng đêm nhão bạc ướt đêm dài Tôi về Lá khóc sầu hơn nửa Thu xưa gầy rạc Tới thu nay! Thu tím úa vàng . Chiếc lá rơi. Hương thu dịu vợi. Tiếng gọi mời. Thu xót xa đưa người đi mãi. Ngập cả trời thương . Hồn chơi vơi. Thu vắng dòng đời tưởng ngủ im. Dường như trong ánh mắt. Thu tìm. Dáng ai lãng tử mười năm cũ. Nhỏ đã hẹn lòng trao gởi tim. Mỗi mùa lá úa tôi về đây. Nhặt chiếc bàng rơi ủ thu gầy. Lời yêu trên lá tôi vẫn gởi. Cuốn theo hương thoảng. Mùa thu bay. Trốn ngủ qua đông. Tôi lại đi. Lãng du phiêu lạc cánh chim di. Có người con gái buồn ngấn lệ. Hằn đậm xót đau những phân kỳ. Mai luống già nua. Tôi qua đời. Hồn vương hoài niệm . Mùa thu ơi. Rừng thu còn đó hương tình ấm. Tìm lại vần thơ. Sưởi phần đời. Nguyên Thạch - Cắn Hạt Sen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: