Quán Nước Vườn Thơ!
Trích đoạn: Minh Xuân
Ngọn gió nào mang tiếng vĩ cầm?
Ngọt ngào, lưu luyến ý giai nhân
Hồn sương hút bóng bao tùng bách
Bước cỏ in hình mấy sắc xuân.
Lòng thu man mát buồn nhung nhớ
Khi độ sen tàn, cúc trắng sân.
Một cành thông biếc nơi đầu núi
Chẳng quản đông về, ngóng tri âm.
Tri Âm Thu không lơ lửng khúc thiên cầm Rèm nguyệt mơ màng dáng cố nhân Bước cỏ sen đùa vui mắt hạ Hồn sương gió đẩy buốt lòng xuân Hồ hoa hương phấn tàn đâu đó Thi chủ tơ sầu nhỏ cuối sân Tạ nhánh thông xưa hằng ngóng đợi Từ bầy chim khách sớm bặt âm...
Xuân vịnh Xuân đào phơi phới cánh phong phanh Gió trĩu tơ hương nụ trĩu cành Lác đác hoa cài chơm chớm trắng Là đà liễu rũ nõn non xanh Én chao lả lướt trời ngăn ngắt Cá hẩy mơ màng nước long lanh Cỏ lá rũ mình thay áo biếc Tang bồng mây núi họa xuân tranh. *** Mùa tuôn suối mộng trong lành Gió về tắm trọn tình xanh xuân hồng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2009 16:17:34 bởi Cắn Hạt Sen >
Xuân đã đến rồi phải không Xuân? Thoả nỗi nhớ Xuân kể bao lần Sương đông tan nhẹ con nắng sớm Hoa đào cười nụ thắm trước sân. Cành tùng thấm ướt giọt mưa xuân Vách núi hoa lan nở xanh ngần Đầu non tiếng sáo ngân rừng thẳm Gọi bạn về vui, giục bước chân. Lưng đèo vi vút tiếng gió xuân Bóng ai như thấp thoáng xa gần Ngước nhìn hoa cỏ tươi mầu mới Lòng người bỗng thấy nhẹ thanh tân.
Xuân hồng, xuân đẹp, thắm xuân hoa
Gửi một tình xuân tới mọi nhà
Nghênh xuân Ngọc điểm tươi sắc đỏ
Đỏ nối mong xuân, đỏ thiết tha.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: