Khúc Đêm
Đá Cuội 09.09.2009 19:07:36 (permalink)
0
 
 
 
ĐÊM với Maja*



(Source : Maitre Dương Bích Liên)

Im lặng. Phố khép vào giấc ngủ
Mơ hồ sương giăng khuất tàn cây
Em ở lại? Hay về trong khuya vắng
Để lại buồn ngơ ngác là đây ?

Em ở lại ?
Hay về ...?
Căn phòng quạnh quẽ
Nắm cọ còng queo
Bảng màu phờ phạc
Cơn gió lùa vào Đêm
Chống chếnh buồn.
Ngơ ngác

Em về...
hay ở lại đây,
Để biết úa nhàu Toan trắng ?
Tay người vuốt vào khoảng lặng
Một màu như thể màu Đêm ?

Em về ? hay ở lại thêm...
Để ấm góc ngồi, khuôn cửa ?
Để Nến của ngày chưa cũ,
thắp lên như một linh hồn ?

Em về...
hay ở lại luôn ?
Để khép cánh nào đã mở
để treo phong phanh vào gió
hắt cái hư vô vào mưa
đốt lại nơi này ngọn lửa
trộn Đêm vào với Tàn đêm ?

Em về ?
Hay ở ?
..........
...
Này em...?

 
 


Note* Cảm hứng từ "Bức Hoạ Maja khoả thân"-Samuel Edwards

 
 
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 12:25:21 bởi Đá Cuội >
#1
    Đá Cuội 09.09.2009 19:17:10 (permalink)
    0
     
     
     
    ĐÊM DẾ HÁT


    Có chú Dế,
    ở góc phòng nghe mưa rào lộp độp...
    ngập ngừng chú nghĩ : Chắc ngoài kia cỏ xanh...
    cắp cây đàn, chú lách qua khe cửa..
    ồ mưa... mưa đã tạnh khi nào...

    Có chú Dế,
    ở ngoài kia Cỏ xanh...
    ở ngoài kia là Trăng...
    tựa lưng vào lá cỏ...
    vuốt cánh bằng hơi mưa...
    Dế hát.
    *
    Có giấc mơ đêm hè chợt tắt
    có một giấc đêm hè...
    lặng tờ như chưa có

    Đêm lộp bộp hiên nhà, đêm phong phanh áo gió...
    Đêm hé cửa chờ mưa và giấc mơ trở lại...
    đốm thuốc lập loè...
    Đêm chỉ là Đêm.
    *
    Đêm ngồi nghe Dế hát...
    *
    có chú Dế,
    ở ngoài kia cỏ xanh...
    ở ngoài kia là trăng...
    tựa lưng vào lá cỏ...
    vuốt cánh bằng hơi mưa...
    và hát...

     
     
     
     
    .
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 12:21:34 bởi Đá Cuội >
    #2
      Ái Khanh Hà 09.09.2009 19:18:22 (permalink)
      0
      Bài thơ không "Đá " tí nào. Một khúc đêm thật.. du dương ...
      #3
        Đá Cuội 09.09.2009 19:19:45 (permalink)
        0
        Cám ơn Ái Khanh Ái Khanh khen quá lời rồi kìa...!
        #4
          Đá Cuội 09.09.2009 19:42:40 (permalink)
          0
           
           
           
          ĐÊM KHÔNG BÌNH YÊN


          Hết cả chút ngọt ngào


          Rắc cho Cafe đắng

          Hết cả khói thốc trắng

          Vờn bay như chiêm bao


          Vết xước mới chợt đau...

          Chợt bất ngờ trở lại

          Một vụng dại

          Một ngây ngô, một tóc trắng và một nỗi cuồng điên vẫn đang còn dang dở


          Vết khắc mới không tên...

          Chợt bất ngờ gọi cái tên của một thời lầm lỡ,

          Một yêu thương nặng nợ

          Một thiên thần bơ vơ, một chua cay đắng đót, một hận thù vẫn còn như lửa đốt


          Như lửa đốt, ngọn lửa nào ngùn ngụt

          Cháy vào tim và rực vào mắt đỏ

          Nung trong óc và rung từng thớ bắp

          Mệt nhoài.

          Khô nứt.

          Vỡ.


          Đây là Đêm - là Thơ - là Điên

          Đây là Yêu - là Thương - là tận cùng cảm xúc...


          Cảm xúc nào là Điên ?

          Cảm xúc nào Bình yên ?
          ...
          .......

          Hỡi Đêm ...?

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 12:20:35 bởi Đá Cuội >
          #5
            Đá Cuội 10.09.2009 12:18:54 (permalink)
            0
             
             
            Thì thầm


            Khi nào em trở về
            em sẽ thấy căn nhà nhỏ chờ em với bậc thềm, cửa hé

            Khi nào em trở về,
            em sẽ thấy chiếc ghế khập khiễng vẫn chờ em bên chiếc bàn đá nhỏ
            và em biết không, em sẽ thấy chỉ mình em ở đó, với những nỗi niềm riêng em...
            Chẳng phải tôi ra đi, chỉ là tôi sẽ không còn ở nơi đó nữa,
            chỉ là tôi đã hoá thân vào mỗi đồ vật nhỏ mà em đã từng quen...

            Khi nào em trở về,
            hãy dắt con bé bỏng của chúng ta đến trước phòng của bé, mở cửa ra và quét bụi thời gian bám dày trên lớp kính,
            trên giá sách những cuốn truyện ngả màu nâu sẫm,
            Ở góc cao tơ nhện giăng đầy...

            Khi nào trở về,
            em hãy xoay cái van nước đã kẹt vì rỉ sét
            và tưới thật nhiều cho những gốc cây khô.
            Hãy gom những lá vàng đã rụng qua rất nhiều Năm tháng... và đốt đi cho khói trắng bay lên với trời xanh.
            rồi rắc tro tàn vào lòng con sông rộng phía xa kia...

            Sông sẽ trôi,
            sẽ cứ trôi, cứ trôi về với Biển


            Em sẽ thấy nhẹ lòng ?


            và để rồi em sẽ lại ra đi......


            (2008, tháng Ba...)





            .
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 12:50:40 bởi Đá Cuội >
            #6
              Đá Cuội 10.09.2009 16:46:19 (permalink)
              0
               
              Khoảnh khắc


              Hè chợt đi qua những ngày nắng lửa
              Để lại Cuối Mùa cho lá úa miền cây
              Thu về sớm ngập ngừng hoa sữa
              Hé nụ mềm xanh lấp ló mây

              Khoảnh khắc nào khi nỗi nhớ qua đây
              Khắc khoải một giao mùa như ngóng đợi
              Em ở đâu mà không kịp tới
              Nơi này giây phút sang Thu


               
               
               
               
              .
              #7
                Đá Cuội 20.09.2009 12:37:36 (permalink)
                0
                 
                Chợt thức


                Một người.
                Còn lại một người.
                Hộp bàn chải đánh răng cũng lẻ
                khăn tắm bông còn một chiếc treo tường
                mảnh gương im lặng, gợn mờ hơi nước đầu đông

                Còn lại một người
                giàn cây rưng rưng, gió lay đùa. Vô cảm
                máy giặt nằm im
                những cánh cửa khép vào nhau câm lặng
                chiếc ghế khập khiễng mấy năm rồi còn đó
                chỉ có chiếc đồng hồ -vốn có 1- vẫn thản nhiên tích tắc,

                Chiếu chăn rủ nhau cuộn vào một góc
                Chiếc gối đã thành cuốn sách nặng không có lời, chỉ có những con chữ đan vào nhau rất chặt
                Cánh cửa khẽ đu đưa, gió lùa vào quay quắt

                Một người,
                một người khép lại với lòng đau

                Một người,
                Một người đã ở lại
                nửa niềm vui ở lại
                những nỗi buồn ra đi

                và ra đi mãi mãi...?


                 
                 
                .
                #8
                  Đá Cuội 23.09.2009 10:11:56 (permalink)
                  0
                   
                   
                  Đêmkhônggọitên ai...

                  (em ngủ lại đi em cho một ngày dìu dịu nữa... những đam mê những thân xác rã rời....)


                  Những đêm dài. Hoang. Lạ
                  ta tự cuốn ta đi để con sóng của Đêm dập vùi tơi tả.
                  Ta điên
                  Có những đêm thần tiên. Phiêu - Đời - Quên lãng.
                  ta buông hết về em,
                  em lười nhác trườn lên miền cảm xúc
                  ta quay cuồng trong dạ khúc liêu trai
                  Ta say

                  Có những đêm ta về trên phố muộn. Sương khói bay
                  lòng mắt ta chợt hư vô hiện về
                  Ảo ảnh của một thời chưa cũ
                  Ta rùng mình ngơ ngác sợ rằng: Mê ?

                  Có những đêm.. ở đêm nào rất muộn
                  ta với ta...
                  em với em...
                  cuồng điên

                  Hỏi rằng: em có thấy một giấc đêm thần tiên ?
                  hỏi nữa rằng: một ngày đã sang ngang, chéo vết gạch của lằn ranh Mê-Thực
                  ta thức giấc, thấy lòng mình hoang hoải...hoang hoải nỗi nhớ em

                  Hỏi rằng: Đêm...
                  Đêm có thấy là đêm đã tàn rồi không nhỉ
                  sao nỡ xóa dấu người, xóa hết dấu đam mê
                  sao nỡ xóa cả bình yên của một giấc bên em...

                  Ngấn lệ...

                  Giọt nước nào đã tràn
                  Ngấn lệ...
                  Băng giá nào đã tan...
                  chỉ còn lại vết môi son trên một miền tinh khôi cổ tích
                  chỉ còn lại vương vấn tóc nào bay mơn man trở về nơi kiêu hãnh
                  chỉ còn lại là ta là đá với hồn em ở lại... liêu trai

                  Liêu trai là đêm
                  Ngơ ngác là ngày
                  chúng ta ở 2 miền Mê-Thực





                   
                   
                   
                  #9
                    Triệu Vân 23.09.2009 13:30:50 (permalink)
                    0
                    Đêm Tàn




                    Ta mời
                    Đêm
                    Tách cà phê
                    Ta mời em
                    Chút sầu mê
                    Lạnh buồn...

                    Em về tóc xõa vai thon
                    Lược trăng
                    Cài xuống
                    Héo hon
                    Ta buồn

                    Nghe sầu trong cuốn lá non
                    Nghe đêm tiều tụy
                    Ru mòn tàn phai

                    Màn nhung giấu những bi
                    Hài
                    Đêm huyền
                    Chắng lại
                    Ngày dài ngác ngơ

                    Ta
                    Em
                    Như mộng
                    Như thơ

                    Là ta hiện hữu
                    Mơ hồ
                    Là em !

                    Là điên , là dại , là... rồ !
                    Là gì đây nữa...
                    Đắp mồ
                    Quạnh hiu !

                    Đêm buồn người cũng buồn thiu
                    Ai về hoang phế
                    Ai khêu thêm sầu
                    Lửa đêm đốt cháy buồn sâu
                    Tan hoang
                    Tàn tích

                    Chốn nào bình yên?
                    Tàn đêm chưa hết ưu phiền
                    Em về trong chốn
                    Mơ huyền
                    ....

                    Mộng tan !



                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2009 14:01:17 bởi Triệu Vân >
                    #10
                      Đá Cuội 25.09.2009 10:44:45 (permalink)
                      0
                      Cảm ơn Triệu Vân !
                       
                      "Đêm tàn" của bạn hay quá...
                       
                      Cảm ơn bạn !
                      #11
                        Đá Cuội 25.09.2009 10:49:52 (permalink)
                        0
                         
                         
                         
                        Sớm
                         
                         
                        Cơn mưa lạnh đuổi Hè đi
                         
                        Cho Thu xõa tóc thầm thì tiễn đưa
                         
                        Bỗng òa mái cũ gió lùa
                         
                        Nghe đâu đã sớm một mùa Heo may...

                         
                        (21/9)
                         
                         
                         
                         
                         
                        .
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2009 10:51:32 bởi Đá Cuội >
                        #12
                          Đá Cuội 26.09.2009 13:42:05 (permalink)
                          0
                           
                           
                          Đi qua miền Gió
                           
                           
                          Lồng lộng

                          Con đê dài ngút ngát màu xanh

                          Ngô non dâng sóng ở triền sông

                          Gió nổi,

                          ngược với phìa hoàng hôn đỏ ối

                          Người về lúc cuối chiều hoang


                          Vắng vẻ quá,

                          và mênh mang quá

                          những dặm đường xa lắc lơ


                          Mùa lũ.

                          Dòng sông cũng ngầu lên hoàng hôn, một thứ hoàng hôn khác

                          Đỏ và Nâu và Trôi

                          Gió thổi,

                          một nắm đất ven bờ rã xuống , sủi tăm

                          rồi biến mất như là chưa từng có

                          Bóng một cây cầu rung rinh nghiêng, ngã

                          Ở phía chân trời xa


                          Thành phố,

                          giữa miền gió mà khát từng ngọn gió

                          để thổi bay đi cái nóng bêtông

                          Bên dòng sông, mà khát cả từng con nước nhỏ

                          để rửa trôi những con đường lấm bụi


                          Đi qua miền gió thổi, Người về lúc cuối chiều

                          lầm lũi,

                          ngác ngơ,

                          Ôm cả gió, cả dòng sông vào sâu trong lòng mắt

                          bỗng thấy mình giàu hơn cả thế gian


                          Mê man triền đê...

                          Qua miền gió về nơi thành phố







                          .
                          #13
                            Đá Cuội 27.09.2009 13:06:04 (permalink)
                            0
                            Nước mắt
                             
                             
                            Khi ta khóc
                            Những giọt nước mắt mặn và nhạt
                            theo hai dòng trôi bụi cát và nhớp nhơ trên khuôn mặt ta
                             
                             
                            Có những lúc hai dòng nước mắt chạm vào nhau, lăn dài trên má,
                            U sầu.
                             
                            Có những khi ở với đêm thật sâu,
                            bao nỗi niềm chôn chặt,
                            không thể thấy những giọt nước mắt, chúng lặn vào trong những nỗi đau
                             
                            và có cả lúc niềm vui tràn mi không dấu nổi
                            vỡ oà.
                             
                            Lạ lắm,
                            Giọt ngắn, giọt dài
                            Giọt lâu, giọt mau
                            Giọt lên, giọt xuống
                            Giọt nhớ, giọt thương
                            Giọt hờn, giọt giận
                            Giọt vui, giọt buồn...
                             
                            Trôi xuôi...
                             
                            Có những giọt lại lặng lẽ chảy ngược vào đâu đó
                            khi ta ngước lên cao để thấy một Bầu trời
                            Cao xanh.
                            Chói loá.
                            và nước mắt tự khô đi như chưa hề có bao giờ...
                             
                            Khi ta khóc,
                            chắc là lúc mà lòng ta muốn khóc?!
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            .
                             
                            #14
                              Đá Cuội 27.09.2009 16:02:28 (permalink)
                              0
                              Hoa Sữa

                              ......

                              "Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm
                              có lẽ nào... "

                              Có lẽ nào anh chỉ được gọi tên em
                              Không thể dắt em về chơi phố lạ
                              Nghe hoa Sữa tỏ tình trên vai Đá
                              Nghe sương đêm khe khẽ buông rèm

                              Có lẽ nào chỉ được gọi tên em
                              Cách ngàn triệu bước chân, như Zeno hôm nào kia đã bước
                              Sẽ mãi mãi chẳng bao giờ đến được
                              Bến bờ Em

                              Có lẽ nào chỉ được gọi cái tên
                              30 năm vời xa đằng đẵng
                              Nhắm mắt lại để rồi nghe năm tháng
                              Bàng bạc mái đầu, rệu rã những bàn tay

                              rệu rã đi qua một thuở đắm say
                              Về phía cuối của con đường siêu thực
                              Rải hết tương lai vào chiếc hòm ký ức
                              Để rồi như cát bụi bay vèo

                              Có thể nào không ? Nước mắt trong veo
                              Nhỏ vào Đá , đá thành vụn vỡ
                              Nhỏ vào Cây, lá héo úa lìa cành
                              Nhỏ vào cơn mơ thành dang dở bức tranh
                              Dang dở cả những điều dang dở

                              Có thể nào ta vĩnh viễn trong thơ
                              Sợ vỡ tan ra chẳng dám về đời thực
                              Để có một ngày sững sờ chợt thức
                              Thấy xác thân mình phiêu lãng về Không

                              Có lẽ nào thế không,
                              Hỡi con đường siêu thực ?
                              Hỡi chiếc hòm ký ức ?
                              Có lẽ nào
                              Hoa Sữa nồng nàn phố
                              Mãi vẫn chờ đợi thôi ???

                              #15
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9