Bống ơi
hoatamxuan_muathu 11.09.2009 14:14:20 (permalink)

Bống  ơi  !
                                            (Tặng Bống và cả nhà)
Trẻ con ở nhà đều có một cái tên gọi riêng, rất ngộ nghĩnh, dễ thương do ông, bà, cha mẹ hoặc anh chị tự đặt cho. Đôi khi những cái tên đó còn theo chân em bé đến lớp mẫu giáo hoặc đến khi bước vào lớp một. Trong nhà, mọi người sẽ còn nựng nịu và gọi em bằng cái tên hồi bé ngay cả khi em đã thành một thiếu niên hay thiếu nữ. Không hiểu tại sao rất nhiều người thích cái tên Bống. Có phải Bống hiện ra từ câu chuyện cổ tích ngày xưa của bà thường kể: "Bống bống bang bang - Lên ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta ...". Hay đã từng có một cô gái với cái tên "Bống" rất sinh động, vui nhộn đã bước vào những bài hát của cố nhạc sỹ tài hoa Trịnh Công Sơn (Bống bồng ơi ...). Cái tên Bống gợi lên một hình ảnh rất mũn mặn, đầy đặn, như là sự chắt chiu của tình yêu thương, hội tụ sự đầm ấm của gia đình. Có lẽ là mình thật khéo tưởng tượng, nhưng ở nhà mình cũng có một bé Bống như thế.
Bống mới có một tuổi rưỡi mà nom ra dáng, chững chạc lắm. Ai cũng bảo nom Bống giống con trai hơn là con gái, vì kiểu tóc và nét nghịch ngợm trên khuôn mặt. Con gái thì vẫn là con gái chứ. Thích mặc áo váy đẹp, thích nhún nhẩy theo nhạc, thích hát những bài hát về mèo con, gấu con. Khi Bống cười, thì miệng cười và mắt cũng cười tít, khoe mấy cái răng thỏ nom vui mắt lắm. Bống thường lân la, sà vào lòng ông, bà, mẹ và mọi người, thích được bế và nghe cả nhà trò chuyện. Bống rất thơm thảo, mỗi khi mọi người trêu "Rau thơm nào" là Bống ghé miệng thơm vào má lần lượt từng người trong nhà để bày tỏ tình cảm. Đôi khi, còn tự nghĩ ra một trò nghịch ngợm gì đó, vừa nghịch vừa trêu chọc cả nhà và cười lí lắc. Hễ cứ thử hỏi ai nghịch, ai đã làm bừa nhà cửa, Bống đều ngoan ngoãn tự nhận là "Bống".
Bây giờ, Bống đã biết nói ê  a, biết ghép những câu đơn giản. Đặc biệt thích nhấc máy điện thoại và trả lời điện thoại bằng cách "a lô, a lô" ở bên ngoài ống nghe. Mỗi khi đi làm hay đi đâu về, chỉ cần thấy dáng dấp chập chững, lon ton của Bống chạy ra cửa đón với tiếng bi bô "mẹ ơi",  "bà ơi", "bác ơi" là tự nhiên thấy tan biến cả mệt mỏi. Cuối tuần, Bống theo bố mẹ về nhà riêng, thì nhà ông bà bỗng vắng vẻ và buồn hẳn.
 
Trẻ con, đặc biệt là con gái, có biểu hiện rất rõ rệt muốn làm người lớn. Hãy nhìn cách Bống bắt chước điệu bộ, dáng đi của bà, của mẹ, thích xỏ chân vào dép của người lớn, đi đi lại lại với điệu bộ hết sức thích thú. Lại còn rất chăm chỉ, thích dọn dẹp, sắp xếp đồ vật trong nhà từ chỗ này ra chỗ khác, thích lau bàn và quét nhà nữa... Chuyện về Bống và những em bé lứa tuổi này thì nhiều lắm, trở thành giai thoại hàng ngày của mỗi gia đình. Khi đến trường, Bống sẽ quen dần với cô giáo, bạn bè và lớp học, cũng như quen dần với cái tên thật của mình  "Trần Ngọc Minh". Nếu sau này có con gái, mình rất thích được đặt tên là Bống. Vậy là đã có Bống em rồi, sẽ có một Bống chị nữa, tuy nhỏ hơn nhưng lại được gọi bằng "chị" đấy.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9