Góc phố mưa bay
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
       
  Một Ngày Tình Cũng Trăm năm  
 Dòng Thơ Tình Nhớ Khiếu Long/ Vũ Phong & Tiểu Vũ Vi       Làm thi sĩ , nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây, Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây, Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến.   Cảm xúc – Xuân Diệu      Anh về từ miền phố biển hiền hoà, tôi đến từ một vùng đất mộng mơ…Chưa một lần quen biết, chưa một lần gặp mặt…nhưng cả anh và tôi đều yêu thích những cánh gió giao mùa mơn man làn tóc mây, những ngọn sóng biển ôm bờ ru tình thủy chung, những con sông trăng lụa là hư ảo, những hạt mưa hay những giọt lệ lòng buồn rơi thổn thức, những nỗi sầu của nhân gian hay vũ trụ thiên nhiên…Anh thường bảo tôi  
  
 …”Thơ là những rung động tuyệt vời của cảm xúc, phát xuất từ niềm hạnh phúc , nỗi đớn đau , sự muộn phiền và xen lẫn đâu đó thấp thoáng những ước mơ , nỗi mong chờ và cả niềm hy vọng...Những người làm thơ là những người muốn chuyên chở những cảm xúc đó bằng sự kết hợp giữa tâm hồn và vần điệu... Để rồi những bài thơ được hình thành và từ đó gởi đi mong chia xẻ với những người đồng cảm…”  
  
 Vườn hoa này chúng tôi trồng những đóa hương vần hé nụ từ những cảm thông, những chia sẻ về một sự đam mê nghệ thuật chung, những rung động … Một phút giao cảm, một chữ duyên tao ngộ giữa anh và tôi trong cuộc đời phù du hư ảo này    
    Anh vùng gió lộng đa tình  
  Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời  
  Gió mưa tiền kiếp duyên trời  
  Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:27:25 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Hẹn Hò  
  
 Tiếng Hát : Ngọc Hạ  
 Nhạc & Lời: Phạm Duy       Một người ngồi bên kia sông  
 im nghe nước chảy về đâu  
 Một người ngồi đây  
 trông hoa trôi theo nước chảy phương nào  
 Trời thì mưa rơi  
 mưa rơi không ngưng suối tuôn niềm đau  
 Người thì hẹn nhau sang sông  
 mong cho chóng tạnh mùa Ngâu  
  
 Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau  
 cách một biển sâu  
 hẹn hò tàn thu sang xuân bên nhau  
 biết thuở ban đầu  
 dù tình không nguôi  
 đôi ta xin cho hứa vui về sau  
 trời còn làm cho mưa rơi mưa rơi  
 cách biệt dài lâu...  
  
 Nước vẫn trôi mau  
 mắt vẫn hoen sầu  
 đành để hồn theo nước trôi không màu  
 Số kiếp hay sao?  
 không cho bắc cầu  
 thì xin sông nước sẽ cho gần nhau..  
  
 Một người bèn ra ven sông  
 buông theo nước cuồn cuộn mau  
 Một người chìm sâu  
 trong khi mưa Ngâu bỗng ngừng ngang đầu  
 Cuộc tình thương đau  
 êm êm trôi theo nước xuôi về đâu?  
 Hẹn hò gặp nhau thiên thu cho phong phú đời người sau ...   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:28:12 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     
         Tình bút duyên thơ           Hiên mai đông về nghe tim sầu héo   
  Trời se lạnh đêm xuống tự bao giờ   
  Bên thềm cô quạnh hồn nghe rướm máu   
  Đóa tường vi còn giữ vẹn tình thơ   
   
  Xưa hoa hé nụ tròn đêm nguyệt nở   
  Đón hạt sương anh dưới ánh trăng vàng   
  Hương yêu đọng nồng môi xinh kỷ niệm   
  Tình bỗng lên ngôi đẹp mùa gió sang   
   
  Trên phố ảo dòng mơ ta xướng họa   
  Vườn chữ nghĩa hương vần quyện tình nhau   
  Miền giao cảm biếc ngời khung trời lạ   
  Một cõi trăm năm tình không uá nhàu   
   
  Tình bút duyên thơ đẹp mùa trăng rụng   
  Cánh hồng tiền kiếp nhẹ rớt vào đời   
  Gối mộng thiên thu lăn dài giọt nhớ   
  Đêm buồn trăn trở, phong kín sầu rơi           PTMC        Tiểu Vũ Vi   
  29/11/06  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2015 16:18:11 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
      Cơn Mưa Nhỏ & Vùng Gió Lộng       Anh lạc lối đi vào cơn mưa nhỏ   
  Đường quanh co, chim dấu mỏ bên đường   
  Lời tự tình đẫm ướt những hạt sương   
  Xin mưa nhỏ, để vòng ôm trọn vẹn  
     
  Anh mê đắm đi cùng cơn mưa nhỏ   
  Mưa dịu dàng như biết tỏ lòng anh   
  Ta yêu nhau như những chiếc lá xanh   
  Xin mưa nhỏ đừng bao giờ quang tạnh  
     
  Em đắm đuối lạc vào vùng gió lộng   
  Phải tình yêu?  Ôi giấc mộng nghê thường.   
  Gió thổi xoáy, chân bước dường không vững   
  Hồn bay cao xin gió mãi đừng ngừng  
     
  Em thích thú đợi từng cơn gió lộng   
  Buổi chiều hoang nghe rung động tâm hồn   
  Gió ơi hãy đến cùng cơn mưa nhỏ   
  Để tình yêu được mở ngỏ lên ngôi.         Riêng tặng TVV & KL          UN 23/3/09                 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:29:17 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
         BẤT CHỢT             Này Nhỏ, bên kia biển là nơi anh ở 
  Em hóa thân làm bướm bay đi 
  Đến đúng giữa vườn thơ rực rỡ 
  Anh đang chờ nơi khóm chữ đơm hoa         Cao Nguyên     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 02:26:03 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Một ngày tình cũng trăm năm 1  Huyền Thoại Gió và mưa       Niềm vui như gió thoảng  
 nhẹ vào đời xôn xao  
 gợn trên dòng lãng mạn  
 từng tiếng yêu ngọt ngào  
  
 Nỗi buồn cơn mưa nhỏ  
 hoen ướt đoá mi sầu  
 úa hồn thu vàng võ  
 xanh xao tím mùa Ngâu  
  
 Tình yêu như mưa gió  
 hòa quyện những buồn vui  
 gió chia niềm cay đắng  
 mưa sẻ nỗi ngậm ngùi  
  
 Tình gió hoài lưu luyến  
 lòng mưa vẫn đợi mong  
 gió mưa từ muôn thuở  
 thắm thiết những mặn nồng  
  
 Nếu trời không có gió  
 mưa chỉ là hư không  
 gió mưa tình bất diệt  
 thiên thu mối duyên hồng  
  
 Nếu mưa không còn gió  
 như chiếc lá lìa cành  
 chết giữa mùa thu úa  
 ngày nào em xa anh     PTMC
     Tiểu Vũ Vi  
 19/08/2006  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:30:06 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
      Cám ơn anh dòng thơ mượt mà        Tôi và anh quen nhau trên phố ảo …Anh đến thăm tôi trong những ngày cuối hạ. Anh thổi vào vườn hoa thơ tình của tôi một làn gió mới thoảng nhẹ ru hương tình với những bài thơ mượt mà nhưng luôn đượm một nét sầu cổ độ, một nỗi buồn miên man… Đã từ lâu có một dòng thơ thu hút và lôi cuốn tôi từ khi tôi còn theo học làm thơ đường luật. Tuy không biết tác giả là ai nhưng ngày qua ngày tôi càng cảm thấy say mê dòng thơ sầu muộn đó, đến độ tôi bỏ dỡ dang việc học làm thơ đường của mình mà tập tễnh trải hồn lên trang giấy, viết nên những dòng thơ tình lãng mạn… Khi anh đến thăm tôi anh đã để lại trong vườn thơ tình của tôi những bài thơ với những bút hiệu khác nhau nhưng thi phong và bút pháp khi đọc rồi đã đưa tôi từ ngạc nhiên thích thú đến ngỡ ngàng vì anh đã trao đến tận tay tôi dòng thơ mà tôi hằng yêu thích… Và càng thấy vui rộn ràng hơn nữa khi biết anh là chủ nhân của những bài thơ đó …Ngày ngày tôi đều nao nức chờ anh ghé thăm để được đọc thơ anh… 
  
  
  Trở về giữa mùa thu cũ 
 Phố xưa lá đã chớm vàng 
 Nhớ em lòng dâng thác lũ 
 Chập chùng cơn gió mùa sang 
  
 … 
 Con đường mãi xanh kỷ niệm 
 Mai này em có qua đây 
 Sẽ thấy mùa thu còn đó 
 Và tình anh mãi vơi đầy
  
  
 để được thầm chia sẻ với anh những cảm xúc thiêng liêng… Anh làm thơ rất buồn, thơ tình của anh đều hoài niệm về một chuyện tình lỡ làng, và anh như luôn chờ đợi một bóng hình trong nhớ thương và nuối tiếc …Và tôi cũng hông biết tự lúc nào những nỗi niềm của anh, đã đi sâu vào ngôi cổ mộ hồn hoang lạnh của tôi, như một tia nắng ấm áp đang dần dần phá vỡ tấm vỏ ốc mà tôi đã cuộn mình giam kín trong mấy mươi năm… Để rồi tôi cảm thấy như trong mỗi bài thơ của anh đều có một phần tôi trong đó… Anh là một người xa lạ, mà tôi mới quen… Tôi không biết anh là ai, từ đầu đến, tuổi tác bao nhiêu… nhưng tôi chỉ cảm nhận rõ một điều là tôi hiểu anh sâu sắc… Tôi hiểu được nỗi cô đơn thật sự của anh giữa dòng đời trôi nổi đầy nghiệt ngã này …Từ nhỏ tôi đã biết mình có chức năng thiên sứ trong người. Khi tôi đọc thơ anh tôi chỉ muốn dùng đôi cánh thiên sứ bé nhỏ của mình để bảo bọc và xoa dịu những vết thương lòng thầm kín của anh …Thế là tôi bắt đầu họa thơ cho anh. Trước khi quen anh, tôi đã thử họa thơ tình cho vài nghĩa huynh của mình, tôi thấy họa thơ tình còn khó hơn là họa thơ đường luật . Một bài thơ họa mà tôi ưng ý nhiều khi phải mất vài ngày, nhưng hông hiểu tại sao khi tôi họa thơ anh thì lại như sao băng xẹt ngang trời. Những lời thơ tôi họa cho anh như những lời tự tình thủ thỉ thì thầm đồng cảm với thơ anh …Và có một điều thật kỳ diệu là anh và tôi hông những chỉ có cùng một sở thích mà rất nhiều, như anh và tôi đã định sẳn từ muôn kiếp trước là "âme soeur" của nhau… Tôi rất thích sự nhận xét tình tế này của anh : « Thơ là những rung động tuyệt vời của cảm xúc, phát xuất từ niềm hạnh phúc , nỗi đớn đau , sự muộn phiền và xen lẫn đâu đó thấp thoáng những ước mơ , nỗi mong chờ và cả niềm hy vọng.....Những người làm thơ là những người muốn chuyên chở những cảm xúc đó bằng sự kết hợp giữa tâm hồn và vần điệu.......Để rồi những bài thơ được hình thành và từ đó gởi đi mong chia xẻ với những người đồng cảm … » 
  
 Tôi họa cho anh một bài rồi hai bài, ba bài… đến khi tôi có thì giờ nhìn lại thì cũng có hơn trăm bài …Tôi đem những bài họa của tôi treo trong vườn thơ anh, tôi biết mình đã đem đến cho anh một niềm vui, vì anh thường sau đó đem hoa sang cắm trong vườn thơ tôi …Anh biết tôi yêu hoa hồng cho nên nhiều khi cả vuờn thơ tôi nồng nàn những đóa hồng xinh tươi. Anh đâu ngờ rằng, những cái săn sóc tỉ mỉ galant như đàn ông phương tây của anh đã làm cho tôi rung động cảm thấy mình càng ngày càng quý mến anh hơn …Để rồi hôm nào vắng bóng anh tôi chợt nghe hồn mình trống trải đến lạ thường 
  
  
  Em về...Paris nhớ thương  
 Tìm anh khắp mọi nẻo đường  
 Đàn ai sao gieo cung nhớ  
 Thầm hỏi người...tình còn vương?
  
  
 Rồi một ngày anh đã để lại những dòng này trong vườn thơ tôi: « Những bài hoạ của TV rất là đồng cảm , nhẹ nhàng nhưng đầy sâu lắng. Anh vào diễn đàn HST gần một năm rồi, vẫn thích một mình trong mốt góc tối lặng lẽ đến buồn hiu , nhưng phải nói đây là thời gian mà anh thấy vui nhất vì....cuối cùng thì cũng gặp được một người cũng có những cảm xúc gần giống như mình....và như vậy cũng thật đủ cho những ngày tháng phù du này phải không .....Một lần nữa.......Xin cảm ơn thành phố có em.....Xin cảm ơn một mái tóc mềm....Và may mà có em nên đời còn dễ thương......». Anh nào đâu hay biết khi tôi đọc những dòng tâm tình này, nước mắt tôi đã rơi, tôi cũng thầm cám ơn Chúa đã đặt anh vào quỹ đạo của tôi…và cũng thầm cám ơn anh với những bài thơ buồn man mác đó, đã đem đến cho tôi những niềm vui rộn ràng khôn tả, những đồng cảm huyền diệu, một dòng thơ tri kỷ, một mối « Duyên Thi » đẹp đến ngàn năm…    MTV 
 15/11/07         
      Duyên thi      Em bảo tình anh như biển rộng 
 Anh ví lòng em con sông dài 
 Từ muôn thuở sông xuôi về biển 
 Anh đón em về trọn vòng tay 
  
 Anh bảo tình em cơn mưa nhỏ 
 Em ví lòng anh trận bão giông 
 Gió mưa ngàn đời tràn sóng nhạc 
 Hương gió tình mưa đổ xuân nồng 
  
 Em bảo tình anh vầng trăng mật 
 Anh ví lòng em giải lụa sao 
 Cùng soi đất trời tình hương ấm 
 Trăng sao vạn kiếp ánh ngọt ngào 
  
 Em bảo tình anh dòng điệu cảm 
 Anh ví lòng em đóa hoa thơ 
 Hoa lòng bút mộng tình tri kỷ 
 Duyên thi nợ bút trăm năm chờ      PTMC
    Tiểu Vũ Vi     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:32:55 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
      Như Đã Dấu Yêu   Nhạc và Lời : Đức Huy  
 Tiếng Hát : Bằng Kiều - Minh Tuyết       Trong đôi măt anh em là tất cả  
 Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu  
 Nhưng anh ước gì  
 Mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc  
 Và em chưa thuộc về ai  
  
 Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng  
 Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh  
 Anh sẽ cố quên  
 Lần đầu mình đến bên nhau  
 Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào  
  
 Em đến với anh với tất cả tâm hồn  
 Anh đến với em với tất cả trái tim  
 Ta đến với nhau  
 Muộn màng trong đớn đau  
 Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu  
  
 Trong đôi mắt anh em là tất cả  
 Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây  
 Anh sẽ cố quên  
 Rằng mình đã đến trong nhau  
 Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào       PTMC
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:33:49 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
          Tường Vi    Happy Valentine M          Ta về hái nụ tường vi   
  Ướp thơm nỗi nhớ nhung vì yêu em   
  Từng đêm rồi lại từng đêm   
  Ngủ trong giấc mộng ngọt mềm nồng say   
   
  Ta về góc phố mưa bay   
  Đêm tường vi với tháng ngày lả lơi   
  Giọt mưa tình rơi chơi vơi   
  Cám ơn em đến bên đời yêu thương   
   
  Ta về nhặt lá buồn vương   
  Chờ em từ cõi vô thường trăm năm   
  Dấu tình sầu đã xa xăm   
  Dù mưa trên phố âm thầm vẫn rơi           Khiếu Long         
         Tường Vi trong mưa    Happy Valentine N       Huyền thoại từ mối duyên thi  
  Tường vi hé nụ cũng vì yêu anh  
  Em về ủ mộng thiên thanh  
  Ru anh nồng giấc đêm lành tình say  
   
  Tường vi đón hạt mưa bay  
  Thơm tình xuân mật hương ngây ngất trời  
  Ngọt ngào nỗi nhớ chơi vơi  
  Tạ ơn cánh gió một đời yêu thương  
   
  Tường vi cánh mỏng như sương  
  Đợi anh từ giấc mộng thường trăm năm  
  Mưa về từ cõi xa xăm  
  Tường vi em nở âm thầm trong anh       PTMC       Tiểu Vũ Vi  
  14/02/2009   
  Violin - Ikuko Kawai
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:37:25 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Thơ, N và mưa       Cũng là N với mưa thôi  
 Mưa giăng nỗi nhớ để rồi tương tư  
 Cũng vì mưa ướt giòng thư  
 Chữ thương chữ đợi bi chừ đi mô  
  
 Mưa lăn trên cửa hạt chờ  
 Giọt thương chắt tự mộng mơ thiên thần  
 Em nhìn bóng vỡ ngoài sân  
 Nghe mưa rấm rức dệt vần thơ yêu  
  
 Dài đêm thêm nhớ N nhiều  
 Em ngồi cắn bút trăm điều vấn vương  
 Gửi dòng lục bát yêu thương  
 Theo cơn mưa nhỏ dặm trường đến anh  
  
 Thầm thì mưa đổ bên mành  
 Hồn em ướt sũng thơ anh tuyệt vời  
 Câu thơ gói hạt mưa rơi  
 Mưa bao nhiêu hạt bấy lời nhớ thương       Viết trong một đêm mưa nhớ N
     Tiểu Vũ Vi  
 11/08/08  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:38:47 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         Như Đã Dấu Yêu    Nhạc và Lời : Đức Huy  
  Tiếng Hát : Bằng Kiều - Minh Tuyết          Trong đôi măt anh em là tất cả  
  Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu  
  Nhưng anh ước gì  
  Mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc  
  Và em chưa thuộc về ai  
   
  Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng  
  Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh  
  Anh sẽ cố quên  
  Lần đầu mình đến bên nhau  
  Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào  
   
  Em đến với anh với tất cả tâm hồn  
  Anh đến với em với tất cả trái tim  
  Ta đến với nhau  
  Muộn màng trong đớn đau  
  Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu  
   
  Trong đôi mắt anh em là tất cả  
  Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây  
  Anh sẽ cố quên  
  Rằng mình đã đến trong nhau  
  Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào          PTMC:hoa:       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 02:38:19 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
      Định Mệnh Anh Yêu Em      Cám ơn tình yêu đến bên đời 
 Đêm nguyệt tận ấm ơn huyền nhiệm 
 Lối địa đàng nồng hương kỷ niệm 
 Phút tương phùng đồng cảm tâm giao 
  
 Tình anh như sóng cuộn dạt dào 
 Gieo nhạc bỗng trầm cung thánh thót 
 Câu thơ em bốn mùa mật ngọt 
 Hòa tơ tấu khúc đàn thiết tha	 
  
 Miền cổ tích hò hẹn có nhau 
 Trăm năm mộng ước tình quấn quýt 
 Duyên số luân hồi dù bao kiếp 
 Ngàn thu định mệnh anh yêu em      PTMC    Tiểu Vũ Vi     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:35:01 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         Đêm mưa sầu         Trăng nỉ non 
  tiếng đàn buông rã rích 
  giữa đêm khuya sầu tĩnh mịch mưa rơi 
  trên dòng kỷ niệm yêu thương một thời 
  áo trắng học trò ngời xuân mộng 
   
  Giọt mưa Ngâu 
  hay mưa lòng thổn thức 
  ngậm ngùi trôi theo ký ức riêng mang 
  lặng niềm đau cho xót xa võ vàng 
  tím mùa trăng úa tàn rụng vỡ 
   
  Vẳng trong đêm  
  tiếng vạc buồn kêu sương…         Tiểu Vũ Vi 
  15/07/10        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 02:33:53 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
  Em mãi là mùa xuân   
    
    em mãi là mùa xuân   
  giữa trời đông bão nổi   
  tình ươm ngọn nắng hồng   
  trên cánh đồng tuyết rối   
      
  em mãi lòng phơi phới   
  giữa trăm nỗi nhọc nhằn   
  không nao lòng bước vội   
  trên những lối đời qua   
      
  em mãi lòng thiết tha   
  với niềm tin rất mới   
  dẫu giữa cõi người ta   
  chứa bao điều gian dối   
      
  em mãi mãi tuyệt vời   
  trong lời thơ anh viết   
  như một đóa hồng tươi   
  nở cánh ngời thanh khiết   
      
  em mãi không quay lưng   
  nhìn từng vùng khắc nghiệt   
  không đắm nhìn trong gương   
  soi u buồn da diết   
      
  em mãi đời có được   
  từng bước, bước nhu mì   
  nhìn chân tình phía trước   
  không bao giờ biến đi   
      
  em mãi trong lòng anh   
  mùa xuân và nắng mới   
  ánh mắt nhìn long lanh   
  khoe nụ cười tươi rói   
      
  mùa xuân em, mùa xuân   
  tình yêu ơi! vời vợi!   
    
   
  Cao Nguyên
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2015 16:21:01 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: