Góc phố mưa bay
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 55 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 812 bài trong đề mục
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:04:03 (permalink)
0


Đi Giữa Đường Trăng

Đi giữa đường trăng tháng hạ
Đêm hương dạ lý thơm nồng
Trăng vàng buông lơi từng giọt
Lòng lạnh lùng nỗi hoài mong
 
Trăng treo nghiêng trên cành liễu
Đong đưa nỗi nhớ dâng tràn
Anh bây giờ như cơn gió
Buồn bay trên phố lang thang
 
Đã biết cuộc tình không trọn
Mà sao cứ nhớ thương hoài
Bồng bềnh nỗi đau dày xéo
Bao giờ tình mới nguôi ngoai
 
Đi giữa đường trăng buồn bã
Chào em kỷ niệm qua rồi
Nhìn nhau bỗng thành xa lạ
Thì thôi đời vẫn mình tôi ....

 
Khiếu Long



Giọt sầu đêm trăng

Tôi đi giữa mùa trăng hạ
Nghe tình còn thoảng hương nồng
Lệ đẫm mi sầu từng giọt
Ngập tim côi nỗi thương mong
 
Ánh trăng ngà rung tơ liễu
Gói hồn tôi nhung nhớ tràn
Phố về khuya buồn lộng gió
Gót son hồng mãi lang thang
 
Con đường tình đi không trọn
Đắng tim tôi nỗi u hoài
Khổ tương tư đau dày xéo
Hết kiếp này chẳng nguôi ngoai
 
Đời vô tình luôn nghiệt ngã
Niềm yêu dấu nay xa rồi
Trăng dỗi hờn nghiêng ánh lạ
Để sầu lẻ bóng mình tôi


Tiểu Vũ Vi
05/05/08

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 16:25:10 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:05:11 (permalink)
0



Nửa Vầng Trăng
Nhac: Nhật Trung
Trình Bày: Trịnh Lam- Quỳnh Vi


Nửa vầng trăng đơn côi trong đêm
Buồn nhớ ai trăng rơi trên sông
Cùng sông nước trăng trôi lang thang
Đi tìm người thương
Nửa vầng trăng anh nơi phương xa
Nửa nhớ mong em đây ngóng chờ
Chờ anh đến với những nỗi nhớ
Cho tròn vầng trăng
 
ĐK:

Người ở đâu trăng em lẻ loi
Nỡ quên mau yêu thương ngày nào
Vầng trăng héo úa với tiếc thương
Cho tình vội xa
Chỉ còn em đêm ôm cô đơn
Ánh trăng non ai chia đôi vầng
Buồn rơi mãi dẫu có đớn đau
Vẫn ôm tình anh
Ngồi đây với trăng tàn lẻ loi
Lòng em nhớ anh nơi cuối trời
Dù rằng anh giờ đây phôi pha
Vui tình duyên mới
Một mình em ôm lòng đớn đau
Tìm anh dưới trăng khuya khuyết tàn
Lòng em mong rằng anh không quên
Ở nơi vắng xa em vẫn chờ ...
Ở nơi vắng xa... em vẫn chờ.... chờ anh...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 16:26:13 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:06:33 (permalink)
0



Bến trăng

Trăng giao mùa đến hẹn lại lên
Rót ngàn thu ánh bạc thề nguyền
Gương ngọc thỏ vằng vặc theo bước
Soi hè quế lan gót hài tiên
 
Thông vui chân vũ nơi đầu núi
Hạc kia lẻ bạn buồn cô đơn
Liễu gầy rũ bóng nghe tình gọi
Mây vờn sương lụa giải tuyết sơn
 
Một vầng nguyệt tỏ vỗ giấc thu
Hiu hiu gió trổi điệu buồn ru
Cho Minh Hoàng đắm say cung Quảng
Một khúc nghê thường thoảng mộng du
 
Đò trăng lững lờ thả trên không
Tìm đâu áo trắng giữa bụi hồng
Hàn bán trăng thưởng đêm huyền diệu
Hương nồng rụng xuống tình bến sông


Tiểu Vũ Vi
22/09/06


<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 16:32:14 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:07:47 (permalink)
0


Xin clic vào hình để nghe nhạc...


Mến chúc các anh chị và các bạn một ngày Lễ Hiền Mẫu thật vui tươi và ấm cúng ... 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:46:10 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:10:34 (permalink)
0



Mẹ


Con không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ.

Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi bao giờ?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi

Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con không đợi một ngày kia
Có người cài lên áo cho con một nụ bạch hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đã cài cho con một nụ hồng
hoa đẹp đấy cớ sao lòng hoảng sợ?

Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ, chia lìa, buồn vui, hạnh phúc

Có những bàn chân giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ…
Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi

Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy kẻ đi qua? Mấy người dừng lại?

Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
Ta vẫn vô tình, ta vẫn thản nhiên. 
Hôm nay…
Anh đã bao nhiêu lần dừng lại trên phố quen
Ngả nón đứng chào xe tang qua phố

Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ
Giọt nước mắt kia bao lâu nữa … của mình?

Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như nụ bạch hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới... 



Đỗ Trung Quân

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:46:49 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:11:38 (permalink)
0



Mẹ...


« Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau
Mẹ như bể rộng trời cao
Ngọt dòng suối mát sáng sao chín tầng. »
(Dáng mẹ hiền - Việt Hải)



Tình mẹ là biểu tượng thiêng liêng cao đẹp nhất, truyền thống thờ mẹ kính cha đã in sâu vào tâm hồn của người dân Việt và văn hóa dân tộc Việt Nam. Người dân Tây phương có ngày lễ Hiền Mẫu, tổ chức vào ngày chủ nhật thứ hai của tháng 5 dương lịch…Cũng như người dân Việt Nam có ngày lễ Vu Lan để tỏ lòng kính yêu người thân mến nhất trên đời, tức là người Mẹ của chúng ta. 
Mẹ là tất cả, là những gi ngọt ngào và trân quý nhất …Từ lúc cất tiếng khóc oa oa chào đời đến lúc thân xác trở về với cát bụi, không ai có liên hệ mật thiết và dịu dàng với ta cho bằng Mẹ. Không ai yêu thương và chăm sóc ta cho bằng Mẹ. Mẹ cưu mang ta chín tháng mười ngày, mang nặng đẻ đau, nâng niu bú mớm vỗ về yêu thương…



Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày thức đủ năm canh
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
Ca Dao Việt Nam



Mẹ vui với niềm vui của con thơ, đau đứt cả ruột gan mỗi khi chăm sóc con trẻ ốm đau, Người vui trong cái vui nhỏ bé nhất, đau khổ trong cái khổ đau lớn nhất …Suốt cuộc đời, đời mẹ đã gắn liền với đời con…Mẹ là dòng suối trong, là bóng mát dịu êm che chở và nuôi nấng ta lớn khôn, là chốn ta tựa nương tháng năm… Chỉ có trong vòng tay yêu thương của mẹ ta mới cảm thấy đầy đủ, ấm áp, thấm nhuần chất ngọt của tình mẹ, thơm nồng nàn như "chuối ba hương", dịu như "xôi nếp một" và đậm đà ngọt lịm như "đường mía lau".


Mẹ, Mẹ là lọn miá ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm mương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời…
(Bông hồng cài áo- Thích Nhất Hạnh)


Mẹ là tình thương . Tình mẹ là nguyên thủy , là cội nguồn của mọi tình cảm thương yêu. Như dòng nước trong nguồn chảy ra, tình mẹ là bất tận. Mẹ yêu thương con, vô bến bờ, vô điều kiện. « Không có tình yêu nào hơn được tình của người thí mạng vì người mình thương. Đây mới là cách dựng xây tình yêu đích thật, bằng hy sinh quên mình » . . Trái tim mẹ chan chứa tình người, hy sinh, chịu đựng, sẳn sàng cho đi mà chẳng bao giờ chờ hồi đáp lại …


Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
Tình Mẹ yêu mến như như làn gió đùa mặt hồ
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ

Thương con thao thức bao đêm trường
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngày.
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm
Tiếng ru êm đềm Mẹ hiền năm tháng triền miên....
(Lòng Mẹ - Y Vân)


Mẹ là vị giáo sư đầu tiên dạy cho ta biết thế nào là yêu thương, biết thể hiên tình yêu và cảm nhận tình yêu… Tục ngữ Việt nam có nói: "mất mẹ liếm lá đầu đường" …Không có mẹ trái tim ta trở nên khô héo vô tình…
Mẹ là Thơ.Trong ngôn ngữ thi ca của thế giới, dân tộc nào cũng có những vần thơ chứa chan tình mẹ.
 


Only One

Hundreds of stars in the pretty sky; 
Hundreds of shells on the shore together; 
Hundreds of birds that go singing by; 
Hundreds of bees in the sunny weather.

Hundreds of dewdrops to greet the dawn; 
Hundreds of lambs in the purple clover; 
Hundreds of butterflies on the lawn; 
But only one mother the wide world over.
George Cooper (1820 - 1876)

Mẹ chỉ một mà thôi !

Trên trời lấp lánh hàng trăm vì sao 
Dưới biển trăm ngàn ốc đảo xinh xắn
Hàng trăm loài chim đua hót cùng nhau
Trăm chú ong thảnh thơi bay trong nắng

Trăm giọt sương mai chào đón ngày mới
Hàng trăm cừu non nhởn nhơ trên đồi
Trăm con bướm lạ đùa vui bay lượn
Nhưng trên đời, mẹ chỉ một mà thôi!
(Vũ Vi phỏng dịch)


Mẹ là kết tinh, là nguồn sống của tất cả những thiên anh hùng ca, những đại sử thi, những trường thiên tình sử và cả trong những vần thơ đường thi đơn sơ, thâm thúy. Thế giới Đường thi là một thế giới huyền thoại thần tiên thoát tục, phong phú, đa dạng, bát ngát, vô biên, vô tận...Những bài thơ Đường Thi thường đậm nét trung- hiếu - nhân- nghĩa…Nhà thơ thời Trung Đường Mạnh Giao đã vinh danh hình ảnh người mẹ hiền qua bài « Du tử ngâm » :


DU TỬ NGÂM

Từ mẫu thủ trung tuyến
Du tử thân thượng y
Lâm hành mật mật phùng
Ý khủng trì trì quy
Thùy ngôn thốn thảo tâm
Báo đắc tam xuân huy

Mạnh Giao


KHÚC NGÂM CHO ĐỨA CON ĐI XA

-Bản dịch của Trần Trọng San:

Mẹ hiền sợi chỉ cầm tay
Khâu lên tấm áo trước ngày con đi
Đường kim khăng khít chinh y
Sợ con chậm trễ không về lại ngay
Ai rằng tấc cỏ lòng này
Mà đền đáp nỗi ánh trời ba xuân?


Bản dịch của Trần Trọng Kim

Mẹ từ sợi chỉ trong tay
Trên mình du tử áo may vội vàng
Sắp đi mũi chỉ kỹ càng
Sợ con đi đó nhỡ nhàng trễ lâu
Chút lòng tấc cỏ dễ đâu
Bóng ba xuân đáp ơn sâu cho người


Hình ảnh người mẹ già chịu đựng đớn đau một đời như những bà mẹ Việt Nam, trong cảnh khói lửa triền miên ly loạn, giữa tang thương đổ nát điêu tàn, lặn lội nắng mưa, gánh nặng vai gầy sương gió, lưng còng lam lũ nhọc nhằn, chua xót đau quặn thắt ruột gan khi những người con du tử của Mẹ ra đi bảo vệ giang sơn gấm vóc, như những cánh chim bạt gió bay đi không hẹn ngày về…Mẹ già ngồi khâu chiếc áo nghĩa tình, gửi từng sợi nhớ sợi thương vào từng mũi chỉ đường kim, thầm mong manh áo có thể đủ sưởi ấm thân con trên con đường lưu lạc viễn xứ tha phương nơi đất khách quê người.


Mẹ ngồi vá áo chiều nay 
Con đi xa thẳm tháng ngày lênh đênh 
Lời ru chiều vọng buồn tênh 
Thương con đời vẫn gập ghềnh nổi trôi 

Mẹ ngồi vá mảnh đời tôi 
Quê hương bỏ lại rã rời đớn đau 
Chiều giang hồ biết về đâu 
Chí trai chưa thỏa ngậm sầu thiên thu 

Mẹ ngồi hiu hắt lời ru 
Để nghe uất hận giam tù đời con 
Giọng hò buồn đến héo hon 
Mùa trăng viễn xứ đau mòn đời qua 
(Lời mẹ ru chiều-Khiếu Long)



Mẹ là câu ca dao, là tiếng hát ru hời. Từ khi còn nằm nôi, lời ru của mẹ dắt dìu con thơ chập chững vào đời.


Gió mùa thu mẹ ru mà con ngủ
Năm (ơ) canh chày,
Năm (ơ) canh chày, thức đủ vừa năm
Hỡi chàng chàng ơi, hỡi người người ơi
Em nhớ tới chàng, em nhớ tới chàng
Hãy nín nín đi con, hãy ngủ ngủ đi con
Con hời là con hỡi, con hỡi con hời
Con hỡi con hời, hỡi con!
(Ru con- Dân ca Nam Bộ)



Hình ảnh người mẹ hiền đong đưa võng, ru con trong những buổi trưa hè oi bức hay trong những đêm trường, vò võ thức đủ năm canh cho ta thấy tình yêu của mẹ sâu diệu vợi, bao la như biển cả, êm ả như tiếng sáo chiều thu, ngọt ngào như cơn mưa đồng nội:


Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn, đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh, lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình
Trịnh Công Sơn



Tình mẹ như hơi thở sưởi ấm lòng các con trong những ngày lữ thứ xa quê hương. Trên bước chân phiêu dạt xứ người, thời gian âm thầm trôi qua những tháng ngày phiền muộn nhớ thương, tưởng nhớ về mẹ luôn âm ỉ trong lòng từng đứa con du tử


Thấm thoát ra đi mấy độ rồi
Nhớ về quê mẹ mãi không thôi
Bao năm xa vắng lòng ray rứt
Nấc nghẹn tuôn trào lệ đắng môi

Mẹ ơi, con yêu nhớ mẹ nhiều
Âm thầm lăng lẽ dạ xót xa
Phố lạ gi ờ đây con lỡ bước
Lẫn thẫn lang thang mỗi sớm chiều…
(Nhớ mẹ - thơ NK-TVV)



Mẹ là một món quà lớn nhất mà cuộc đời tặng cho ta, những kẻ đã và đang có mẹ. Có bao giờ ta quên được những nụ cười hiền hoà, những ánh mắt trìu mến của Mẹ đã dành cho ta? Cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay, trái tim chúng ta sẽ vẫn còn rộn ràng xúc động khi nghe tên Mẹ, vì mẫu tử là tình yêu vĩnh cửu. Tất cả đều là hiện thân của mẹ.
Cám ơn mẹ đã là mẹ của con và đã yêu thương con…Giờ đây con cũng đã là mẹ , con đã hiểu thế nào là tấm lòng của mẹ . Nơi phương xa, con thành tâm dâng về mẹ lời nguyện chúc bình an…Con gái vẫn yêu mẹ suốt đời!



Mẹ chờ con gái đã lâu
Lấy chồng xứ lạ đêm thâu nhớ nhà
Bây giờ ở xứ người ta
Nguyện cầu cho mẹ tuổi già bình yên…
(Nửa đêm nhớ mẹ - thơ Việt Hải)



Tiểu Vũ Vi
Viết tại Paris, ngày 14/5/2006

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:47:37 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 10.05.2010 15:13:44 (permalink)
0



ĐÓA HOA HỒNG DÂNG MẸ


Mẹ ơi, đây một đóa hồng
Con dâng lên mẹ ghi công sinh thành
Ghi đêm thức đủ năm canh
Khi con trở gió ươn mình không vui

Ghi ngày miếng ngọt miếng bùi
Nhường cho con để con tươi tuổi hồng
Quản chi tháng Hạ ngày Đông
Thương con mẹ biết bao công vun bồi

Lớn khôn, con đã nên người
Mong manh, mẹ, nắng cuối trời, hoàng hôn
Cầu xin mẹ khoẻ vui luôn
Cho con muôn một ghi ơn, báo đền

Yêu thương săn sóc mẹ hiền
Mong cao tuổi hạc, mong thêm nụ cười
Con cầu xin lượng đất trời
Ban ơn cho mẹ như lời con mong

Lòng con, một đóa hoa hồng
Xin dâng lên mẹ nhớ công sinh thành



Ngô Minh Hằng

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:48:19 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 31.05.2010 22:03:10 (permalink)
0




Nhớ Mẹ


Thấm thoát ra đi mấy độ rồi 
Nhớ về quê mẹ mãi không thôi 
Bao năm xa vắng lòng ray rứt 
Nấc nghẹn tuôn trào lệ đắng môi 

Mẹ ơi, con yêu nhớ mẹ nhiều 
Âm thầm lặng lẽ dạ xót xa 
Phố lạ giờ đây con lỡ bước 
Lẩn thẩn lang thang mỗi sớm chiều 

Năm tháng xuân sang hằng ấp ủ 
Thầm mong dáng mẹ quá đi thôi 
Giao thừa xứ lạ không hơi ấm 
Đón Tết nhớ người mắt lệ rơi 

Nơi ấy, mẹ chờ trong khắc khoải 
Đứa con thơ biệt xứ bao ngày 
Bánh chưng mẹ gói con hằng thích 
Se thắt trĩu lòng nỗi đắng cay 

Hôm sớm mẹ cầu xin khấn nguyện 
Con trẻ quê người vẫn bình yên 
Lau khô dòng lệ hoen đôi mắt 
Mộng ước cho con xóa muộn phiền 

Tiễn đưa năm cũ vẫn quê người 
Con ngồi tưởng nhớ những ngày son 
Ngậm ngùi buồn tủi thương về mẹ 
Một bóng già nua trông đợi mỏi mòn 

Nhớ nhiều thương lắm tình cao cả 
Vất vả gian truân cả kiếp người 
Thơ này con viết dâng về mẹ 
Nguyện chúc tuổi già vẫn thắm tươi… 



Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:51:03 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 04.06.2010 15:18:29 (permalink)
0



Đêm Mưa Nhớ Mẹ

Sáng Tác: Võ Hoàng Lâm
Trình Bày: Hồ Văn Cường



Đêm nay nghe tiếng mưa, con ngồi đây nhớ mẹ 
Ở quê nhà, mẹ bây giờ có nhớ con không 
Tuổi mười hai con phải xa gia đình 
Côi cút thân một mình nơi xứ lạ người xa. 

Đêm nay nghe nghe tiếng mưa, lòng con sao nức nở 
Tủi thân con khờ, no đói biết nhờ ai 
Đời nổi trôi đâu biết đến ngày mai 
Nước mắt con tuôn trào, ôi nhớ mẹ làm sao. 


[ĐK:] 

Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con mong sao năm tháng xưa quay về 
Để được ngồi bên mái ấm của tình thương 
Để được nghe câu hát mẹ ru con 
Bên mái tranh lạnh lùng nhưng thắm đượm tình thương. 

Qua bao năm tháng trôi, đời bao nhiêu biến đổi 
Tóc mẹ đã hai màu vì dãi nắng dầm sương 
Rồi từng đêm mưa rơi thêm nhớ thương 
Nước mắt con tuôn trào, ôi nhớ mẹ làm sao.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:54:40 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 04.06.2010 15:26:25 (permalink)
0



Em Về Hôm Ấy


Em về hôm ấy trời hanh nắng 
Mang cả nụ cười như vấn vương 
Màu áo em xanh trời kỷ niệm 
Vàng lá thu bay ngập cuối đường 

Em về hôm ấy chiều xa vắng 
Biết đến bao giờ gặp lại nhau 
Trái ngọt tình ta mùa chín rộ 
Trời mượt xanh tươi thắm sắc màu 

Em về hôm ấy trời mây trắng 
Ta đứng bên đường như ngẩn ngơ 
Ngoảnh mặt nhìn nhau sầu lên mắt 
Tình yêu em đến tự bao giờ 

Em về hôm ấy buồn sâu lắng 
Ta nhặt trái sầu thương nhớ ai 
Có tiềng chim kêu chừng xa lạ 
Ngày tháng hắt hiu mãi xa dài 



Khiếu Long 





Ngày ấy anh về


Ngày ấy anh về tràn ngập nắng
Trên sân ga ướt dòng lệ vương
Ánh mắt chứa chan bao hoài niệm
Áo trắng thơ ngây cả thiên đường

Ngày ấy anh về từ cõi vắng
Bao nhiêu năm dài mộng tìm nhau
Lời yêu anh ngỏ, tình nở rộ
Khung trời hạnh phúc đẹp muôn màu

Ngày ấy anh về hoa tuyết trắng
Người xôn xao anh giả làm ngơ
Nhìn cô bé long lanh nước mắt
Anh nào đâu lỗi hẹn bao giờ

Ngày ấy anh về sầu đã lắng
Dù trong phút giây vẫn chờ ai
Nay thuyền anh sang bờ bến lạ
Vẫn nhớ về nhau tháng năm dài



Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:56:51 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 16.06.2010 02:05:24 (permalink)
0



Áo trắng ngày xưa


Xưa tà lụa trắng 
Xinh dáng người thương 
Trên dường hoa trắng 
Thoảng tình nhẹ vương 

Xưa còn áo trắng 
Vành nón nghiêng vai 
Thướt tha tà áo 
Hoa cười nụ say 

Xưa tà lụa trắng 
Đợi người đón đưa 
Gió lùa hương nắng 
Thả ánh đong đưa 

Xưa theo áo trắng 
Tình bỗng nên thơ 
Đẹp xanh ngày tháng 
Một thuở dệt mơ 

Xưa tà lụa trắng 
Quấn quýt bên nhau 
Thề non hẹn biển 
Chung một vòm sao 

Nay đâu áo trắng 
Đành nỡ sang ngang 
Hạ buồn im vắng 
Ve kêu ngỡ ngàng 



Tiểu Vũ Vi 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:57:39 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 16.06.2010 02:06:40 (permalink)
0



Phượng Hồng 
Trình bày: Bằng Kiều 


Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, 
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? 
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18, 
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu. 

Mối tình đầu của tôi 
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp, 
Tà áo ai bay trắng cả giấc mơ 
Là bài thơ còn hoài trong vở, 
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về. 

Cánh phượng hồng ngẩn ngơ, 
Mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ trên cây, 
Và mùa sau biết có còn gặp lại, 
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay. 

Mối tình đầu của tôi 
Nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi, 
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu, 
Nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ. 


Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại 
Nắng ngập đường một vạt tóc nào xa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:58:04 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 16.06.2010 02:07:50 (permalink)
0



Phượng Đỏ 


Phượng đỏ rơi đầy trên lối xưa
Tiếng ve buồn vọng giữa mùa trưa
Em nghiêng tà áo màu nhung lụa
Ta đứng bên đời góc phố mưa 

Phượng đỏ nồng nàn em dấu yêu 
Áo em trắng qúa nét yêu kiều
Bâng khuâng chìm giữa vùng qúa khứ
Bóng ngả lưng đời những lệch xiêu

Phượng đỏ mãi còn trong nhớ thương
Bay mênh mông giữa cõi vô thường
Em có còn về ......theo kỷ niệm
Cho ta nhặt lại nỗi sầu vương

Phượng đỏ ngập tràn nỗi nhớ mong
Xa xôi nhưng chẳng cách xa lòng
Gởi em cơn gió buồn vương mộng
Mãi nhớ nhau nhiều em biết không ...



Khiếu Long





Hạ Hồng


Hạ hồng đã về bên dốc xưa
Mùa ve hát trỗi khúc buồn trưa
Áo em trinh khiết màu nắng lụa
Trên phố hẹn hò những chiều mưa

Hạ hồng chói chang cả trời yêu
Bâng khuâng phượng đỏ nghiêng dáng kiều
Tóc vờn bay qua miền quá khứ
Chiều đong đưa nắng đổ liêu xiêu

Hạ hồng ngây ngất niềm nhớ thương
Còn gọi tên nhau giữa vô thường
Phượng ngày đó thơm hương kỷ niệm
Tình thơ vụn dại nhiều vấn vương

Hạ hồng bừng cháy nỗi chờ mong
Giữ thắm trong em đóa hoa lòng
Gió nồng nàn ru trên cánh mộng
Nghìn năm nhớ mãi anh biết không…



Tiểu Vũ Vi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 19:32:56 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 16.06.2010 02:11:05 (permalink)
0



LÁ ME RƠI MÙA NẮNG !


bây giờ mùa nắng rồi mùa nắng
dĩa cá kho rim ngọt vị đường
khơi lựng mùi hương mùa Biển mặn
nơi một thời em ở tôi thương

nơi sóng gành xô bờ cát trắng
áo em dịu mát đường tương tư
lá me rơi níu tình câm lặng
phố nắng theo về dáng tiểu thư

thuở say Phượng đỏ lá me vàng
con đường chan nỗi nhớ tìm nhau
lá rơi rát nắng tình khô hạn
em dịu lòng chia tôi nắng mưa

những mùa ghé lại nơi em trú
là những mùa rang nắng rát tình
lá me rơi dộp con đường cũ
dòn nắng dòn khô chuyện chúng mình !

mùa nắng một thời rưng nỗi nhớ
hùa theo mùa nắng trời phương xa
lâu lắm rồi lâu tình không nỡ
bỏ quên như đã bỏ quê nhà !

giờ em còn nhớ về mùa nắng
nhớ lá me rơi thuở Biển tình !
 

TRẦN HUY SAO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 19:34:15 bởi Tiểu Vũ Vi >
Tiểu Vũ Vi 16.06.2010 02:12:18 (permalink)
0



Ngày Xưa Hoàng Thị
Thơ Phạm thiên Thư
Nhạc Phạm Duy
Ca sĩ Ngọc Hạ



Ngày Xưa Hoàng Thị 
Em tan trường về 
Đường mưa nho nhỏ 
Em tan trường về 
Đường mưa nho nhỏ 
Ôm nghiêng tập vở 
Tóc dài tà áo vờn bay 
Em đi dịu dàng 
Bờ vai em nhỏ 
Chim non lề đường 
Nằm im giấu mỏ 
Anh theo Ngọ về 
Gót giày lặng lẽ đường quê 
Em tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Chân anh nặng nề 
Lòng anh nức nở 
Mai vào lớp học 
Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ 
Em tan trường về 
Mưa bay mờ mờ 
Anh trao vội vàng 
Chùm hoa mới nở 
Ép vào cuốn vở 
Muôn thuở còn thương còn thương 
Em tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Em tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Môi em mỉm cười 
Man man sầu đời tình ơi 
Bao nhiêu là ngày 
Theo nhau đường dài 
Trưa trưa chiều chiều 
Thu đông chẳng nhiều 
Xuân qua rồi thì 
Chia tay phượng nở sang hè 
Rồi ngày qua đi qua đi qua đi 
Như phai nhạt mờ 
Đường xanh nho nhỏ 
Như phai nhạt mờ 
Đường xanh nho nhỏ 
Hôm nay tình cờ 
Đi lại đường xưa đường xưa 
Cây xưa còn gầy 
Nằm quay ván đỏ 
Áo em ngày nọ 
Phai nhạt mây màu 
Âm vang thuở nào 
Bước nhỏ tìm nhau tìm nhau 
Xưa tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Nay trên đường này 
Đời như sóng nổi 
Xóa bỏ vết người 
Chân người tìm nhau tìm nhau 
Ôi con đường về 
Ôi con đường về 
Bông hoa còn đẹp 
Lòng sao thấm mềm 
Ngắt vội hoa này 
Nhớ người thuở xưa thuở xưa 
Xưa tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Xưa tan trường về 
Anh theo Ngọ về 
Đôi chân mịt mù 
Theo nhau bụi đỏ đường mưa 
Xưa theo Ngọ về 
Mái tóc Ngọ dài 
Hôm nay đường này 
Cây cao hàng gầy 
Đi quanh tìm hoài 
Ai mang bụi đỏ đi rồi 
Ai mang bụi đỏ đi rồi 
Ai mang bụi đỏ đi rồi 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:58:56 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 55 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 812 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9