Góc phố mưa bay
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
        MƯA TÍM        Em lại đến chiều nay cơn mưa tím   
  Màu tím buồn như màu áo em yêu   
  Anh ngồi đây vùng trời buồn xa lạ   
  Hồn chìm sâu trong sắc tím yêu kiều    
     
  Những hạt mưa long lanh trời kỷ niệm   
  Ánh tím buồn lên đôi mắt sầu thương   
  Ngày tháng qua đời chúng mình vẫn vậy   
  Giấc mơ trôi trong nhung nhớ lạ thường    
     
  Cơn mưa tím bay trong chiều hiu quạnh   
  Hạt tím buồn ướt đẫm cuộc tình xanh   
  Chợt giữa khuya anh giật mình ngơ ngác   
  Em quay lưng hờ hững quá sao đành               KHIẾU LONG       
       MƯA TÍM TƯƠNG TƯ       Em về chiều vẫn lam mưa buồn tím  
  Đẫm màu áo xoan tím thời dấu yêu  
  Hồn tương tư nhức nhói niềm đau lạ  
  Hỏi người còn nhớ dáng xưa yêu kiều  
     
  Tiếng đàn mưa vương sắc màu kỷ niệm  
  Hạt u tình lắng đọng nỗi sầu thương  
  Từng dòng rơi ru lá buồn khắc khoải  
  Gió cuồng si rền rĩ khúc vô thường  
     
  Hoàng hôn tím nhuộm biển chiều cô quạnh  
  Lời sóng gào xé lòng tận trời xanh  
  Cơn mưa nhỏ xót xa buồn se thắt  
  Giọt tương tư vỡ tím cả mộng lành       Tiểu Vũ Vi  
  07/04/07            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:43:44 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Mưa Trên Ngày Tháng Đó    Nhạc: Từ Công Phụng  
  Trình Bày: Bằng Kiều       Em còn nhớ không em  
  một lần em đã đến thăm tôi  
  Trong một sớm thu sang  
  mùa mưa ướt phố thênh thang  
   
  Mưa từng cơn lạc loài rơi xuống tình muộn màng  
  Cuộc tình ta đã chết trên tay  
  Nghe cơn đau khoác trên linh hồn gầy  
  Người về trong một sớm heo may  
   
  Rồi người đi như kiếp mây bay  
  Trời còn làm nước mắt rơi mau,  
  trên vùng tuổi mưa ngâu  
   
  Người còn nước mắt rơi mau,  
  trên vùng tuổi thương đau  
  Người xin hơi thở bên nhau  
  để tình còn ấm khi người xa tôi ngàn đời  
     
  Trời còn làm nước mắt rơi mau  
  khi cuộc tình ta đã chết mai sau  
  Người về còn giữ lấy cơn mê  
  nghe đau lạc loài trên gót chân thề  
   
  Cho tôi xin một lần chân em lại gần  
  Để vòng tay ôm hết dung nhan  
  Buông lên hơi thở qua cơn chiều tàn  
  Tìm lời ru cho giấc em ngoan  
  Bằng lời kinh cho kiếp đa đoan  
   
  Người về nghe tiếng hát âm vang  
  trên vùng tuổi đa đoan  
  Người về nghe những âm vang  
  trên vùng tuổi cưu mang  
   
  Người đan hơi thở bên nhau  
  Dù trời chưa sáng  
  xin tình chưa nghe muộn màng   
        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:44:28 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      KHÚC TÌNH SẦU TRONG MƯA      Ngày em tóc chẻ chia hai 
 Bờ thon gió tạt vai gầy mưa nghiêng 
 Cạn lòng con nước kênh đen 
 Ngồi yên đợi nắng triều lên mất người. 
  
 Ngày trăng rớt xuống bên trời 
 Tiếng chim cổ tích ngậm lời hư không 
 Tay che vạt áo gió lồng 
 Thương màu mắt biếc môi hồng nở hoa. 
  
 Ngày mây rủ xuống la đà 
 Đồi sương trắng mộng núi pha tím rừng 
 Đợi người cuối dốc rưng rưng 
 Dấu chân sương đẩm ngập ngừng bãi rong. 
  
 Ngày sông theo sóng phiêu bồng 
 Đêm thao thức gọi trưa mông mênh chờ 
 Con tằm tiếc một đường tơ 
 Nên diều đứt mối lạc bờ chân chim. 
  
 Ngày tình bỏ tuổi lênh đênh 
 Tôi bên nầy nhớ em bên kia sầu 
 Đợi cầu vồng tạnh mưa ngâu 
 Nên duyên hạnh ngộ kiếp sau còn buồn.      Nguyễn An Bình      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:48:03 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Bên Kia Nỗi Nhớ  Thơ: Phạm Ngọc 
 Nhạc: Trang Thanh Trúc 
 Ca sĩ: Quỳnh Lan      Tìm nơi đâu - Giòng sông Seine  
 Phía bên kia / nỗi nhớ  
 Tháng / chín về. Lặng lẽ / chiếc lá rơi  
 Con phố xưa  
 Mùa thu vàng / Bạt gió       Refrain 1 :      Chờ đợi ai  
 Sao em còn ở đó  
 Giàn hoa cũ  
 đã vắng / bước chân qua  
 Những con đường  
 khuất xa vời  
 Buồn chăng / cũng chỉ là / nỗi nhớ ...       Refrain 2 :     Chỉ mình em  
 sân ga chiều / lẻ bóng  
 đời hoang vắng  
 nắng đã tắt trên cao  
 cuối chân trời - mất nhau rồi  
  
 Nụ cười tôi  
 Em giữ / ở / Paris  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:48:48 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
 
  
  
 Mưa Tình      Đời ai mà không có những lúc buồn bã muộn phiền , tôi thường tìm về những ngày tháng xa xưa để tìm quên những lúc thật không vui đó , trong một khoảng không gian của ngày cũ chập chùng tôi đã thấy những kỷ niệm thật đẹp của tôi vẫn còn đó , những kỷ niệm mà tôi cứ tưởng chừng đã phai nhạt theo thời gian vẫn còn đây với hình bóng em vẫn tràn đầy vùng ký ức .....  
  
 Trong một đêm mưa ngày xưa tôi đã đưa em về dưới cơn mưa giá lạnh , con đường vẫn dài hun hút và tiếng nói em cứ hồn nhiên bên tai ,nụ cười em vẫn tươi vui như những bong bóng mưa vỡ vụn , tôi không nói gì trong những giây phút chia tay nhưng trong tôi cái cảm giác như là tôi sẽ không bao giờ gặp lại em và sẽ xa em mãi mãi ...buồng ngực tôi như thật nhói đau ....cái đau dịu dàng nhưng cũng thật đậm sâu trong trái tim tôi vốn vô cùng yếu đuối ...  
  
 Bây giờ thì cũng thật xa rồi phải không em ..thật xa rồi cái ngày tháng cũ , và đêm nay trời cũng mưa như một đêm nào đó , con đường vẫn buồn tênh với những ánh sáng loang loáng phản chiếu từ những ngọn đèn vàng mỗi khi có những chiếc xe vụt thoáng qua . Tôi vẫn đi một mình lầm lũi dưới cơn mưa , những giọt mưa rơi trên thân thể như thấm vào tim như tạo cho tối cái cảm xúc dịu êm , nồng nàn của một ngày nào xa lắm ......  
  
 Em thân yêu , giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta lại gặp nhau dưới một cơn mưa , biết chúng ta còn có những cảm xúc như ngày xưa không em nhỉ ? Hay là em đã cho rằng anh đã có nhiều thứ đã đổi thay , cái đổi thay theo thời gian và lòng người thường có ......Cũng có thể đó em , nhưng anh phải nói thật với em một điều , trong cái không gian này đây , trong giây phút này đây anh đang thật nhớ em hơn bao giờ hết , nhớ ánh mắt , nhớ nụ cười , nhớ tiếng nói dịu dàng nhớ cả vòng tay êm ái .....Ừ thì cứ quay lưng , nhưng hãy cho anh mang tất cả nỗi nhớ này vào giấc mơ của anh , giấc mơ của một người thật cô đơn đang đi dưới cơn mưa tình tầm tã .....       KL        
      Đưa em về       Đưa em về dưới cơn mưa  
 Hình như ta mới chợt vừa xa nhau  
 Em về đời chợt trở đau  
 Ta đi chôn mối tình sầu dở dang  
  
 Mưa chiều phố nhỏ lang thang  
 Ta trong cô quạnh ngỡ ngàng buồn thiu  
 Đèn đêm vàng võ hắt hiu  
 Mình ta trên phố dâp dìu người qua ....     Khiếu Long      
      Tình Mưa      Xa anh rồi em trở về với cuộc sống của mình như kẻ mộng du …Đêm từng đêm em lang thang lạc trong cõi nhớ vô định …để nghe trái tim mình đau khắc khoải thương nhớ ngút ngàn về N dấu yêu …Chung quanh em hương kỷ niệm như còn nồng ấm …Ngoài trời mưa vẫn nặng hạt…Tiếng mưa rơi trên mái tôn làm em nhớ da diết tiếng mưa rơi trên chiếc ô tròn mà đôi mình cùng chung bóng trên quãng đường khuya…Gió thổi hơi mưa lành lạnh cho em xuýt xoa, và vòng tay anh đã xiết chặt em hơn …Lời tự tình thì thầm bên tai ôi đầm ấm biết làm sao…Con đường từ bệnh viện về đến nhà thật dài, nhưng đi bên anh, em không còn ý thức nổi được thời gian và không gian …Tất cả như lắng đọng lại, vỏn vẹn chỉ có em, N và mưa, như chứng nhân cho tình yêu của hai đứa mình …Chỉ còn tiếng em thỏ thẻ dịu dàng, trong giọng cười ấm áp nồng nàn của N, và tiếng đàn mưa thánh thót trong đêm trường…  
  
 Cơn mưa tình yêu ngày nào vẫn mãi cho em những cảm xúc hạnh phúc ngọt ngào… Cũng như tình mưa thủy chung và bất tận, mãi mãi em cũng sẽ theo anh về đến trọn con đường đời …       TVV        
      Theo anh về …       Theo anh về dưới cơn mưa  
 Ô tròn chung bóng cho vừa lòng nhau  
 Giờ đây mưa lệ thương đau  
 Khóc người xa xứ duyên đầu dỡ dang  
  
 Mưa giăng sầu mắc thênh thang  
 Trong em nỗi nhớ vỡ tràn quạnh hiu  
 Em đi chân bước buồn thiu  
 Còn ai che bóng dắt dìu em qua …     Tiểu Vũ Vi  
 25/09/06       
      Dấu Yêu Chiều Mưa         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:50:31 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         Huyền thoại một chiều mưa    Tiếng Hát : Y Phụng 
  Sáng tác: Nguyên Vũ            Một chiều cuối tuần mưa bay lất phất  
  và mây trắng giăng giăng  
  Em đến thăm anh, vì trời mưa mãi nên không kịp về  
  Bên em anh lặng nhìn bầu trời và ánh mặt mộng mơ  
  Sợ người yêu khóc,  
  khe khẽ bên tai anh kể chuyện ngày xưa...  
   
  Chuyện xưa kể rằng trên thiên giới ấy  
  ngày vui kết hoa đăng  
  Thiên Quốc đang vui một nàng tiên nữ làm rơi ly ngọc ngà  
  Đang say nên trời bèn đọa đày nàng tiên xuống trần gian  
  Làm người dương thế không biết bao lâu  
  mới được quay về trời          ĐK:       Em ơi! nàng tiên ấy xuống dương trần  
  một chiều mây bay thật nhiều  
  Và vì thương đời lính thương kiếp sống phong sương  
  nên dù răng một hôm  
  Thiên Sứ người sai đem mây hồng làm xe đưa tiên về  
  Tiên nói dối rằng tiên còn giận trời và tiên chưa về đâu  
   
  Nàng tiên giáng trần tung đôi cánh trắng  
  và đang ngắm mây bay  
  Em đứng bên anh nguyện thầm mưa mãi cho tiên đừng về  
  Em ơi, nếu mà trời gọi về thì tiên có về không?  
  Mỉm cười tiên nói: tiên thích dương gian  
  với một chiều mưa thật nhiều...        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 02:49:42 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 Nhớ hoài      Ta còn nhau mãi trong đời 
  Dù mưa dù nắng không vơi đợi chờ 
  Nhưng sao lòng bổng ngẩn ngơ 
  Nhớ hoài ngày cũ bên bờ tương tư..! 
  dp 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2009 22:25:47 bởi dangphuong >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
      Khúc mưa       Tháng sáu  
  Mưa...  
  Giá trời đừng mưa  
  anh đừng nhớ  
  Trời không mưa và anh không nhớ  
  anh còn biết làm gì?...  
  Em như hạt mưa trên phố xưa  
  Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ  
  Kỷ niệm như rêu...  
  Giẫm vào anh trượt ngã  
  tình xưa xa lắm rồi...  
  Giá trời đừng mưa  
  anh chẳng cần xuống phố  
  Hoa cúc vàng nhà ai  
  thả chừng chùm  
  Hoài nhớ  
  áo em vàng...  
  Tháng sáu...  
  Trời buồn...  
  Lũ chim sẻ hiên nhà đi mất  
  Như em...  
  Như em...        Đỗ Trung Quân      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:51:30 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Khi Giọt Mưa Dài Qua Phố Xưa      Mười năm khoảng trống còn chưa lấp 
 tình vẫn hằn sâu những vết thương 
 mười năm cứ ngỡ đời sẽ khác 
 buồn vẫn quẩn quanh một thiên đường 
  
 Mười năm ngọn sóng xô bờ cát 
 chưa xoá tan nhòa những dấu chân 
 mười năm còn giữ lời hẹn cũ 
 vết tích thời gian dẫu thăng trầm 
  
 Mười năm đi giữa mùa hoang vắng 
 thèm cánh tay người thơm nét môi 
 dòng Seine lặng lẽ chiều soi bóng 
 tình đã xa rồi mưa bỗng rơi 
  
 Mười năm thương mãi màu kỷ niệm 
 vạt áo vàng bay trong giấc mơ 
 sợi tóc nào rơi trên nỗi nhớ 
 như giọt mưa dài qua phố xưa.      Phạm Ngọc   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:47:13 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Hương Xưa       Tìm đâu dấu ái mùa xưa 
 Ngày còn tóc xỏa tình chưa vướng buồn 
 Những chiều chớp bể mưa nguồn 
 Ô tròn đôi bóng cùng luôn bước về 
  
 Thuở nào hò hẹn bến mê 
 Giờ sao sáo nỡ phụ thề sang sông 
 Để em lệ úa sầu đông 
 Phấn son phai nhạt tuổi hồng kiêu sa 
  
 Từ ly cách biệt trùng xa 
 Tương tư khắc khoải chỉ là khổ đau 
 Dòng đời một thoáng qua mau  
 Tóc nay sương điểm bạc màu thời gian 
  
 Tìm về ký ức thênh thang 
 Níu tay kỷ niệm thêm càng nhớ yêu 
 Xuân về lạnh vắng hoang liêu  
 Cơn mưa tình cũ vẫn nhiều thiết tha      Tiểu Vũ Vi  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:52:56 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
      Ngẩn Ngơ Nỗi Nhớ      Hình như tình đã lặng im 
 Bâng khuâng tiếc nuối đi tìm tuổi xưa 
 Hôm ấy cũng một đêm mưa 
 Đường khuya hiu hắt mình đưa nhau về 
  
 Mưa bay vương mái tóc thề 
 Áo ai ướt đẫm cơn mê dịu dàng 
 Đêm nay mưa lạnh ngỡ ngàng 
 Ngẩn ngơ góc nhớ mênh mang nỗi niềm      Khiếu Long      
      Lục Bát Tương Tư      Ngõ hồn ai nỡ đóng im 
 Cho buồn đọng giọt lắng chìm hương xưa 
 Vai gầy ướt lạnh bụi mưa 
 Người đâu sao chẳng còn đưa em về 
  
 Mưa sầu lăn suối tóc thề 
 Đan từng khắc khoải si mê dịu dàng 
 Chân lê gót muộn ngỡ ngàng 
 Vấp trên tình nhớ ngổn ngang nặng niềm      Tiểu Vũ Vi 
 20/05/11  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:46:26 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Hôm qua       Con bướm bay lạc vào thơ  
 Câu lục mãi bận nằm mơ sông dài  
 Câu bát đang bận học bài ,  
 Tóc mai so ngắn so dài với gương  
  
 Môi bận ngậm nụ cười hường  
 Đôi mắt bận nhớ con đường lá me  
 Chỉ có mỗi mình em nghe ,  
 Gió thu nương cánh bướm về hôm qua  
  
 Rủ rê theo cả người ta ,  
 Bâng khuâng trước ngõ hỏi hoa mượn lời  
 Hương bận cùng trăng rong chơi  
 Hoa làm thinh ngậm môi người làm thinh .       Mường Mán  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:45:39 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
      Tìm hoài một cơn mưa...      Tôi thường viết tên mình bằng những hạt mưa 
 Mưa, mưa hoài, mưa chẳng dứt 
 Nhòa mất rồi cái tên bé nhỏ 
 Nhòa cả tôi trước vồn vã cuộc đời. 
  
 Tôi đã tập cho mình thói quen viết tên bằng những hạt mưa 
 Từ một người yêu mưa lắm lắm 
 Hay viết tên bằng mưa lên ô cửa kính 
 Một ngày tôi biết trong ấy có tên tôi. 
  
 Tôi thay phin cà phê đắng bằng mưa 
 Ti tách rơi 
 Tên em và tên tôi rơi vào phin đắng 
 Đâu mất rồi phin đường 
 Để phin mưa đắng ngót đầu môi. 
  
 em để tôi ra đi vào một ngày mưa 
 Hai cái tên nhòa đi trong ô cửa kính 
 Tay Em vẫn vạch từng nét chữ 
 Tên tôi. 
  
 Thấy lại mình bên phin cà phê đắng không đường 
 Lần đầu uống cà phê trong mưa khi tim mình không đau đớn 
 Cái đầu và trái tim sao trái khoáy 
 Lý trí biết mình vẫn yêu em 
 Mà con tim chẳng nghe lời. 
  
 Trong mưa 
 Em vẫn hay viết tên tôi 
 Tôi cũng thế 
 Nhưng nhận ra chân thành thôi chưa đủ để yêu nhau 
 Và chúng tôi kết thúc một tình yêu không có điểm khởi đầu 
 Tôi vẫn nhớ một người yêu mưa. 
  
 Một ngày 
 Tôi thấy mình tan thành những hạt mưa…      
Nguyễn Đặng Tường  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 07:55:12 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: