Góc phố mưa bay
Thà Là Em Khóc
Thà là giọt thơ cho anh mộng mơ
Thà là khép tim để được mong chờ
Thà đừng ân ái cho đời khao khát
Vói mỏi bàn tay níu phút dại khờ
Thà là giọt mưa rơi trên mắt anh
Thà là tình xưa phai áo nắng xanh
Thà là em khóc cùng anh chất ngất
Và biết xa nhau đau đớn mộng lành.
Hồng Quế
Thấy bài thơ anh KL buồn mà vui tai sao sao ấy. Nên xin phép anh ké chút thôi! Chúc anh thơ mưa càng ngày càng ướt...
Thà Là Giọt Mưa Thà là giọt mưa bay theo lãng quên
Thà là dòng sông lênh đênh ưu phiền
Thà mãi yêu em dù tình không trọn
Để suốt một đời cho ta nhớ thêm
Thà là buồn say trên cây sầu đông
Thà là cánh chim lang thang phiêu bồng
Thà vẫn ngây ngô tìm trong hư ảo
Nơi hẹn chúng mình em còn nhớ không
Thà là mây vương tự tình đắm say
Thà là cơn mơ yêu em bao ngày
Thà như cỏ cây một đời thầm lặng
Một thuở yêu người em nào có hay
Thà là người điên trong vườn ái ân
Thà là đớn đau phụ nhau bao lần
Thà theo mùa thu mênh mông nỗi nhớ
Ta vẫn lạc loài trên đỉnh phù vân ..... Khiếu Long
Em như cánh gió Như cánh gió theo mưa vào lãng quên
Như đóa lục bình trên sông muộn phiền
Xin mãi trao N tình yêu em trọn
Từ cõi hồng hoang duyên càng thắm thêm
Như niềm vui xóa tan nỗi sầu đông
Hay là mây nâng cánh chim phiêu bồng
Xin vẫn dại khờ cùng trên phố ảo
Hẹn thề trăm năm anh có nhớ không?
Như ánh dương tô điểm làn mây bay
Như lời ru anh vào mộng đêm ngày
Xin như giọt sương rơi trong thinh lặng
Rót vào đời cỏ cây tình mưa say
Như Eva giữa khu vườn ái ân
Trái táo tình yêu cắn đã bao lần
Mình cùng nắm tay lạc vào thương nhớ
Thiên thu vạn kiếp chẳng hề phân vân PTMC Tiểu Vũ Vi
14/05/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:25:51 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thà làm hạt mưa bay Nhạc Sĩ : Trần Thanh Tùng
Thơ: Lý Thiện Ngộ
Trình Bày: Thu Phương Thà làm hạt mưa bay
Ướt tóc em một ngày
Còn hơn anh phải đợi
cuối đường chiều nắng phai.
Thà làm giọt sương đêm,
ướt mắt em u buồn
Còn hơn ôm giấc mộng
chập chờn cuối ánh trăng.
Thà như lá rơi,
lênh đênh trên mặt hồ
Em ơi
em có biết không em?
Thà như bướm bay,
phiêu du trong giòng đời
Còn hơn... anh phải nói...
yêu em!
Thà làm ngọn thông xanh,
cứ đứng im trong đời.
Còn hơn em hứa hẹn...
những lời... tình viễn vông
Thà một mình yêu em
với nỗi đau âm thầm
Và anh ôm giấc mộng
ngàn đời mong có nhau!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 06:27:01 bởi Tiểu Vũ Vi >
NỖI NHỚ … Em quay lại ngồi bên bờ kỷ niệm.
Nghe sóng tự tình vỗ mãi âm quen.
U hoài bao nỗi sầu nghiêng vai lệch.
Tóc mượt xanh thơm nhượm úa bao chiều.
Để nhớ thương lên ngút ngàn tận nẽo.
Vỡ cả vầng trăng cái thuở hen hò.
Nhìn lạnh lẽo gió lùa qua bờ đá.
Rọi bóng cô đơn gậm nhấm nỗi niềm.
Từ trong tiềm thức hồn xa xôi quá.
Màu mắt cố nhân sóng sánh rưng rưng.
Níu tay còn với nỗi buồn ly biệt.
Thấm thía phận mình quỷ đạo thời gian.
Mắt dõi cuối trời trăng suông một mảnh.
Mãi vẫn khôn nguôi tình lại nhớ tình.
Làm người ở lại đếm đong phiền muộn.
Sóng cuộn bạc đầu mà biển vẫn xanh.
Chiều nay em nhớ - người tình năm cũ.
Hương thoảng mùi xưa thấp thoáng xa mù.
Gió loạn xoay xoay ru lời bia mộ.
Mây cũng kéo về trắng cả trời tang. Cổ Nguyệt Đình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:18:27 bởi Tiểu Vũ Vi >
MÌNH YÊU NHAU CHO ĐẾN MUÔN ĐỜI Anh vẽ cho em mùa xuân hy vọng
Giữa ngày đông giá rét trong lòng
Ôi hạnh phúc mong manh mỏng mảnh
Hốt nhiên dòng sông lặng lẽ hiền lành
Anh sẽ viết cho em bài ca lóng lánh
Từ thiên nhiên từ những sợi chỉ mành
Những âm điệu ngọt ngào đời sống
Rất long lanh hòa quyện hoa hồng
Anh ngồi viết bài thơ mơ mộng
Cho em yêu xinh đẹp phiêu bồng
Ôi tình ái muôn đời diệu vợi
Mình yêu nhau cho đến muôn đời Trần Minh Hiền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 06:34:06 bởi Tiểu Vũ Vi >
Quên Về Phố Ảo Em quên không về phố ảo
Giáng Sinh đêm xuống thật buồn
Lòng anh chập chùng giông bão
Mình còn có nhớ nhau luôn
Đêm đen tận cùng hoang vắng
Không gian vang tiếng kinh cầu
Anh trong tận cùng nỗi nhớ
Em giờ còn mãi nơi đâu
Ngoài kia biển đời xa lạ
Mùa đông cơn sóng rã rời
Tìm em trong đêm mừng Chúa
Nghe sầu chất ngất đầy vơi
Anh vẫn ngồi bên biển đợi
Dù em quay mặt hững hờ
Tim anh chìm vào băng giá
Ngậm ngùi trên những bài thơ Khiếu Long
Em còn mãi yêu anh Đêm về phủ màn sương ảo
Mùa đông hoa trắng giăng buồn
Phố biển dậy cơn sóng bão
Hay lòng em đổ mưa tuôn
Một mình em trên bãi vắng
Sóng rì rào khúc kinh cầu
Em thét gào lời thương nhớ
Rơi tận cùng đáy vực sâu
Ngoài miên viễn trời xa lạ
Hồn em băng giá rã rời
Từ u tối em gọi Chúa
Nỗi đau này sao chẳng vơi
Giáng sinh về em vẫn đợi
Dù đã qua thời mong chờ
Tim anh ngàn năm chôn kín
Giữa tim em huyệt mộ thơ PTMC Tiểu Vũ Vi
15/12/06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 06:40:14 bởi Tiểu Vũ Vi >
Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu Sáng Tác: Thái Thịnh
Trình Bày: Lệ Quyên Hạnh phúc trong tầm với đã không còn tới
Khi vắng em trong đời
Tìm đến chân trời mới vẫn thương một thời
Giờ đã xa ngàn khơi.
Ngày đó ta lầm lỡ bỏ mặc nhau hững hờ
Để tiếng yêu rạn vỡ rồi thời gian xóa mờ
Mãi vô tình đến bây giờ
Nhận ra hai đứa không còn nhau.
Cuộc sống luôn vội vã với bao nghiệt ngã
Xô cuốn ta miệt mài
Một bước chân trượt ngã đã trôi thật dài
Lạc mất nhau ngày mai.
Còn mãi khung trời đó mình gặp nhau lúc đầu
Ngày tháng hoa mộng đó cùng niềm vui nỗi sầu
Sẽ ghi lại biết bao điều
Để nhớ một thời ta đã yêu.
[ĐK:]
Thì thôi ta đã lỡ lìa xa bến bờ
Đời lênh đênh sóng vỗ buồn trôi lững lờ
Cuộn mình trong nỗi nhớ cho đến bao giờ
Mình mới quên ngày xưa.
Thì thôi ta đã hết chờ nhau sẽ về
Mùa xuân nay đã chết vàng phai não nề
Để lại bao hối tiêc ghi khắc tên người
Gọi mãi trong đêm buồn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:27:30 bởi Tiểu Vũ Vi >
Nỗi Nhớ Không Quên... Dĩ vãng đó
sao mãi mãi không thể nào quên
Nỗi nhớ đó
vẫn nồng nàn trào dâng như sóng biển
Cuộc tình buồn biết bao lần đưa tiễn
Trong tim anh
em vẫn luôn trìu mến rất dịu dàng
Bóng em về
trong những ngày mưa lũ mênh mang
Niềm dấu yêu vẫn tuyệt vời
với tình yêu anh đơn độc
Có những khi thật buồn như muốn khóc
Khi em xa rồi
anh vết thương làm ứa máu con tim
Rất âm thầm trong nỗi nhớ lặng im
Mưa mênh mông
vẫn bay mịt mù trên từng con phố cổ
Tiếng mưa rơi nao lòng
như những lời ru trên cuộc tình đã cũ
Từng giọt rơi buồn trên nỗi nhớ tả tơi ...
Em biết không ...dù thế nào
Vẫn còn trong nhau nỗi nhớ đến chơi vơi ..... Khiếu Long
Còn đây nỗi nhớ ... Tình yêu đó
muôn đời sao vẫn không thể quên
Niềm đau đó
khắc khoải hằn sâu đắm trong lòng biển
Dù đời có hợp tan và đưa tiễn
Em và anh
thiên duyên tiền kiếp tơ vẫn buộc ràng
Chờ anh về
bên thềm cửa bóng sầu miên man
Hồn em buốt nhói rã rời
giữa những đêm trường cô độc
Nỗi nghẹn ngào trào dâng em thầm khóc
Vì anh xa rồi
nào đâu biết em vỡ nát buồng tim
Em đớn đau trong cõi nhớ lặng im
Vẫn đợi mong
Gió kỷ niệm bay về ngang phố cổ
Cho em gửi tấm lòng
Lời hẹn xưa với nửa vầng trăng cũ
Trọn một niềm thương nhớ chằng hề vơi...
Anh biết không...dù thế nào...
Một ngày yêu anh nghìn năm em vẫn chờ... PTMC Tiểu Vũ Vi
29/04/10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:32:18 bởi Tiểu Vũ Vi >
Nhạc: Trịnh Công Sơn Trình Bày : Quang Dũng Tưởng rằng đã quên , cuộc tình sẽ yên
Tưởng rằng đã quên , nhưng tim mềm yếu
Một ngày thấy em là đời bóng đêm vây khốn
Tường rằng đã quên , cuộc tình sẽ yên
Tưởng rằng đã quên , thân đau muốn nằm
Vì từng bước em là từng mũi đinh cuồng điên
Còn gì đâu những đoá hoa hồng
Vì trái tim tội lỗi lưu vong
Còn gì đâu những má xưa nồng
Dù xác thân còn phút ăn năn .
Tưởng rằng đã quên , cuộc tình sẽ yên
Tưởng rằng đã quên , em qua phố rộng
Một lời trối trăn còn tìm thấy trong đôi mắt
Tưởng rằng đã quên , cuộc tình sẽ yên
Tưởng rằng đã quên , tay em vẫn còn
Dựng đời bão lên làm từng vết thương hồn nhiên .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:29:41 bởi Tiểu Vũ Vi >
GIỌNG HÁT BIỂN CHIỀU Giọng em hát giữa biển chiều
Ngoài kia giọt nắng cô liêu bên thềm
Gió trên nỗi nhớ dịu êm
Lung linh kỷ niệm ngát mềm hồn anh
Mùa thu vàng lá tình xanh
Mình xa nhau đó cũng đành vậy thôi
Đớn đau lịm chết hồn tôi
Âm vang tiếng sóng xa rồi dấu yêu
Quanh ta ngày tháng quạnh hiu
Đường xưa nỗi nhớ ai dìu em qua
Nắng lên rực rỡ vàng hoa
Xa triền sóng biển nhạt nhòa bóng em KHIẾU LONG
Mộ Khúc Chiều Thu Gió buông khúc hát giữa chiều
Nắng lay phím lá liêu xiêu trước thềm
Điệu buồn la thứ nhẹ êm
Cung thương thổn thức nặng niềm thương anh
Thu về phố cũ rêu xanh
Ru nghiêng nỗi nhớ tròng trành trong tôi
Gió say tóc quyện mùa trôi
Nồng hương ký ức đôi bờ mộng yêu
Thuyền xa bến đợi đìu hiu
Mình em lặng lẽ giữa chiều thu qua
Níu tay giữ đóa tình hoa
Người ơi có thấu lệ nhòa mi em Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 02:01:47 bởi Tiểu Vũ Vi >
Mưa Tiền Kiếp tiền kiếp em
tiền kiếp tôi
dường như ta có một thời
của nhau ?
cơn mua ướt áo ướt đầu
để mưa cho tới ngàn sau
thấm lòng ?
em ngồi trước cửa thu đông
nhìn cây
nặng những cành cong tháng ngày
để buồn
cho mỗi tàn phai
buồn hơn về một tình hoài đã xa ?
tôi tìm
tôi của hôm qua
cơn mưa bữa ấy còn sa cuối trời
tiền kiếp tôi
hậu kiếp tôi
khi không lại giống như thời có em ... hoàng lộc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 02:00:44 bởi Tiểu Vũ Vi >
TA & NỤ TÌNH … Ai kéo chiếc trăng về làm cây nguyệt.
Nối sợi tơ đồng rung giọng nỉ non.
Đêm khuya gió vuốt từng thôi lạnh lẽo.
Bóng lẻ cô đơn chạm nỗi - thở dài.
Em từ tóc ngắn về ngang mộng mị.
Mắt liếc yêu người tuổi vẫn ngây thơ.
Ngang sân nhà thờ bên chiều tan lễ.
Nán đợi hẹn hò lỡ chuyển nụ hôn.
Mơ hoang ấp ủ tình còn vụng dại.
Giấc mộng ngon đầy ngủ nướng chiêm bao.
Nào đâu thức tỉnh tình hồng đã vỡ.
Nước mắt bây giờ thêm vị đắng cay.
Xa nhau rồi – trong lần dang dỡ ấy.
Dấu yêu ơi – bão tố nát nụ tình.
Người đã xa mà lòng mình hoài nhớ.
Cả sự dối lừa nũng nịu yêu ghê.
Chiều nghiêng nắng úa qua sân thềm cũ.
Bước đợi chân về phai úa miền thương.
Từng hồi chuông đổ cuối chiều vụn vỡ.
Giữa nỗi buồn sâu tình nhớ chuyển mùa. Cổ Nguyệt Đình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 01:59:29 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thức Giấc Ngày Mưa [<font]
Buổi sáng thức giấc ngày mưa
Bóng em cuối phố thoáng vừa chợt qua
Mưa buồn ướt đẫm hồn ta
Con tim nhức nhối như là chợt đau
Buổi sáng xuống phố tìm nhau
Cơn mưa tình cũ nát nhàu buồng tim
Ai tìm ai giữa lặng im
Chập chùng kỷ niệm đắm chìm trong mưa
Buổi sáng nhớ qúa mùa xưa
Cùng nhau quán vắng gió đùa lả lơi
Giọt cà phê ... giọt mưa rơi
Lặng nghe mưa hát những lời yêu thương
Buổi sáng thức giấc buồn vương
Từng cơn mưa vội ngập đường gió bay
Chợt thèm em một vòng tay
Cho ta chìm đắm tháng ngày dấu yêu .... Khiếu Long
Nỗi Nhớ Chiều Mưa
Giữa chiều trời bỗng đổ mưa
Giòng sông ký ức lũ vừa thoáng qua
Ngõ lầy lẻ bóng mình ta
Heo may rét mướt buốt nhòa hồn đau
Giữa chiều thơ ảo chờ nhau
Nghe mùa thổn thức nghẹn ngào xót tim
Ngoài song trống vắng buồn im
Gửi người năm cũ khúc tình duyên mưa
Giữa chiều góc phố ngày xưa
Đàn ai lã phím âm thừa buông lơi
Cà phê từng giọt rơi rơi
Đôi bờ lệ nhớ rã rời cung thương
Giữa chiều mắt đọng niềm vương
Tương tư ấm mộng xuân thường vỗ bay
Cuối đời tay vẫn trong tay
Bên ni bên nớ đong đầy nhớ yêu PTMC Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:39:00 bởi Tiểu Vũ Vi >
Màu Hoa Tím Cũ Có phải Vancouver vào tuyết
Trắng hàng cây và trắng đường xe
Mây trắng bay gió mùa đông thổi
Lạnh không em hai buổi đi về ?
Một chút gì nhoi nhói trong tôi
Như cắt ruột chiều nay ngồi nhớ
Hoa tím rụng ngày xưa cứ ngỡ
Trái tim đau rướm máu tươi hồng
Có phải giờ đã mấy mươi năm
Chuyện dâu bể nên lòng rách nát
Nếu em buồn thì em hãy khóc
Khóc thật nhiều khổ sẽ dần vơi
Nắng Vancouver-nắng phai rồi
Đời vẫn đẹp khi màu thắm đỏ
Nhưng tình chết lúc em đành nỡ
Để bàn tay cắt đứt nợ duyên
Tôi dại khờ-tôi chẳng thể quên
Tiêng tiếc mãi màu hoa tím cũ
Thương quá đỗi đất trời viễn xứ
Mang bóng hình người của tôi thương Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 00:37:53 bởi Tiểu Vũ Vi >
Chiều mưa nhớ N Chiều qua góc phố mưa bay
hạt long lanh ướt mi dài
giọt lăn tròn thêm nỗi nhớ
úa đôi dòng lệ buồn cay
Em tìm anh giữa lối xưa
để nghe thương mấy cho vừa
bên dốc mòn hoang kỷ niệm
lá rũ buồn khúc đàn mưa
Gió mưa lạnh lùng cô đơn
như lũ xoáy sâu vào hồn
sóng buồn dậy cơn bão tố
cho nỗi nhớ ngậm ngùi tuôn PTMC Tiểu Vũ Vi
24/10/08
Somewhere over the rainbow
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 06:23:39 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: