Góc phố mưa bay
Ngàn năm mãi đợi chờ Tháng chín đã tàn, trời chớm sang thu
Hừng đông phố vắng, sương vẫn ảo mù
Gió thổi giao mùa nghe sao buốt lạnh
Đường về mỏi mệt lòng cũng âm u
Giờ này bên đó, người đã ngủ chưa?
Hay còn thao thức nhớ mấy cho vừa
Dõi về trời tây mắt buồn hoang vắng
Thu vỡ khúc sầu úa cả dòng mưa
Sao nhung nhớ quá hương một vòng tay
Xiết chặt thân em, choàng ấm vai gầy
Đêm thì thầm ngất ngây tình say đắm
Vầng trăng mật ngọt rũ ánh vàng bay
Mình em lạc lỏng từ anh xa biệt
Dốc mòn quạnh quẽ lê bước muộn sầu
Làn thu phong đọng ướt bờ môi lạnh
Cho thêm rét mướt niềm nhớ thương nhau
Dẫu thời gian lặng lẽ xoáy hững hờ
Tình vẫn thiết tha quấn quýt hồn thơ
Lòng em trao anh muôn đời không đổi
Dấu yêu ơi…Ngàn năm mãi đợi chờ PTMC Tiểu Vũ Vi
26/09/08
Vì Ta Đã Lỡ Yêu Người Thơ: Hoàng Ngọc Ẩn
Nhạc: Hoàng Cầm
Trình Bày: Quỳnh Lan WAIT FOR EVER A MILLENNIUM September passed, it just changes in fall
At dawn desolate street dew is virtually dim
Transitional wind blows why I feel cold
Back road exhausted my heart also dim and dark
This hour there have you gone to bed?
Or still sleepless how enough miss feel
Follow up West sky eyes wild and blue
Hall broke blue melody and faded rain flow
Why I feel missing the scent of arms
Tightly embrace my body, warm thin shoulders
Night murmurs love drunken to ecstasy
Moon sweet honey along with golden light away
Only I lost since you left far.
Slope worn out solitude dragged multi-sorrow
Autumn wind gust wetted cold lip edges
For colder and softer we love each other
Though time silently whirl indifferent
Love is still passionate and attached to poetic soul
My heart given to you it never changes
Baby… I wait for ever a millennium Tin Huu Chu 09-09-2010 (100.0)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 05:44:47 bởi Tiểu Vũ Vi >
Mùa Đã Hạ Rụng Vàng Góc Phố Mùa đã hạ rụng vàng hiên trước
Kể từ hôm em bước ngang tôi
Đôi guốc cao lao đao phố xá
Bỏ mặc tôi cái bóng lẻ loi.
Có bao giờ chân em biết mỏi?
Đứng lại chờ tôi một khúc đường
Tôi cũng có đôi chân còm cõi
Chắc gì đuổi kịp một mùi hương.
Gọi tên em dọc đường xa lạ
Nghe còn nồng nhịp thở đã quen
Cánh cửa nhà ai như dãy lụa
Che buồn chưa mất dấu tình nhân.
Chờ thấy người về phơi suối tóc
Đếm xem mấy sợi có linh hồn?
Em cột chân tôi vào góc phố
Lần mò vuột mất một nụ hôn… Hư Vô
Dạ Khúc tình thứ 38
Về giữa mùa thu bên nhau Cứ mỗi độ thu về, nhìn chiếc lá đã hơi ngã màu thời gian thấy tuổi đời trôi nhanh qua..thấy buồn như muốn khóc ...... Nghe dư âm của những kỷ niệm từ sâu thẳm vọng về, gõ nhịp nỗi nhớ lên trái tim, khắc nỗi buồn nơi khoé mắt xa xăm… Quá khứ ngập ngừng quay trở lại, cho ngày xưa cũ phủ đầy màu mưa...
Em rất yêu mùa thu…Vì khi mình quen nhau những chiếc lá trên cành cũng bắt đầu chớm vàng…Thu đầu mùa còn những hạt mưa lãng đãng lất phất bay…
Hình như mình gặp nhau đầu tiên vào mùa thu trong một chiều mưa,
Hình như anh nói lời yêu em trong một ngày mưa,
Hình như mình đã có rất nhiều kỷ niệm mưa với mùa thu
Giữa mùa thu Paris, N đã về như ngọn gió thu phong thổi vào lòng cơn mưa nhỏ những bồi hồi xuyến xao, khắc khoải, thương nhớ và đợi chờ …
Trở về giữa mùa thu cũ
Phố xưa lá đã chớm vàng
Nhớ em lòng dâng thác lũ
Chập chùng cơn gió mùa sang 
Mùa thu đã trở về...Con đường xưa màu lá đã úa vàng… Những buổi sáng tan trực, đưa em về, gió se thắt lạnh, trời cũng đã mù sương … Những hạt sương buồn mong manh ảm đạm như khung trời mùa thu ...
Con đường xưa màu lá đã trổ vàng
Phải không em mùa thu nào đã sang
Làn mây trôi tự tình nơi cuối phố
Lá ngập ngừng vương gió nỗi miên man
Không biết em có còn yêu mùa thu
Những buổi sáng trời chớm lạnh sương mù
Quán cà phê vắng người trên dốc núi
Gió ngạt ngào buồn như những lời ru 
Em yêu lắm mỗi độ thu về… Mùa thu lúc nào cũng buồn và đẹp cả phải không N? Mùa thu vàng lá bay với những đóa hoa thạch thảo tím sầu nỗi nhớ thương…Thu tím lá vàng, làm em chạnh nhớ đến sắc tím mùa thu của Huế… để bỗng thèm được một lần đứng trên dốc Nam Giao ngắm ánh hoàng hôn tím dần buông xuống dòng Hương Giang …
Huế vào Thu mà không biết mình Thu
Vì lá đỏ chút vàng mơ ai thấy
Tim tím buổi chiều mai hồng trở lại
Vẫn xanh ngời con nước Vạn Niên... (Vàng Thu Tím Huế - Trần Kiêm Đoàn) 
Dấu yêu ơi, N có thấy mùa thu mang lại nhiều cung bậc cảm xúc nhất trong lòng mỗi người chúng ta không N ?...Thu hiu hắt, thu giăng sầu, thu chia phôi, thu nức nở, thu thương nhớ ...
Lời kinh khổ từ quá khứ
Đáy huyệt sầu lấp niềm đau
Thu Paris xoáy tròn hoài niệm
Lệ chia phôi giọt úa màu 
Lại là nỗi nhớ…Từ N đi, chung quanh em vẫn ngập tràn những kỷ niệm của đôi mình …
Anh đi chiều đổ mưa rơi
Em về phố vắng buốt lời kinh đêm
Bàn chân lạc vũng lầy đen
Giọt buồn khép cánh môi mềm dịu say 
Thu, trong em, vẫn là một nốt nhạc buồn não lòng của một khúc đàn vỹ cầm của Chopin ...một đoản khúc sầu thu « trường tương tư »bi thương ai oán dài lê thê, của em và N, giữa hai đầu nỗi nhớ …
Anh hỡi, còn đây đoản khúc thu
Tơ đàn thổn thức khóc chiều mưa
Cung thương điệu nhớ buông trầm lắng
Cho tái tê hồn nghẹn tiếng thu
Anh còn nhớ đến trời thu cũ
Nghe tiếng sầu thu vỡ khúc riêng
Lá đổ muôn chiều ôm tiếc nuối
Thu buồn gió lạnh, nhớ bao niềm
….
Đàn thu gieo nức nở đêm nay
Sương thu lạnh ướt thấm vai gầy
Trăng biết tương tư từ độ ấy
Rụng khúc tình sầu vương mắt cay
Người ơi, có thấu chăng lòng em
Một mối tình thơ tím màu chờ
Chú nai xưa có còn trông ngóng
Cánh hạc về giữa mộng thu vàng 
Em co ro trong cô đơn trống vắng… Gió phiêu bồng, sương thu lạnh thấm bờ vai… Làn gió thu phong lành lạnh và hoang dại nhưng sao hương gió vẫn nồng nàn mê đắm… Em nghe trong hơi thở khẽ khàng của gió như có lời N thì thầm bên tai « bé nhớ mặc áo ấm, choàng khăn kỹ khi đi làm, phải cẩn thận gió lạnh »…Quấn chặt chiếc khăn choàng của N, em thấy, dường như hơi ấm của vòng tay N còn đâu đây, gần và rõ lắm như thể chỉ cần nhắm mắt cũng sờ và cảm nhận được…Dấu yêu ơi, dù cách xa nghìn trùng, hương tình mặn nồng vẫn về giữa mùa thu yêu thương bên nhau…
Về Giữa Mùa Thu Trở về giữa mùa thu cũ
Phố xưa lá đã chớm vàng
Nhớ em lòng dâng thác lũ
Chập chùng cơn gió mùa sang
Ngõ hoa thoáng buồn xa lạ
Bâng khuâng tím cả cuộc tình
Thời gian trôi vào quên lãng
Chúng mình đời mãi linh đinh
Dòng sông u hoài quá khứ
Lạnh lùng cơn mộng tình đau
Xa em thu vàng kỷ niệm
Tình yêu như lá thay màu
Con đường mãi xanh kỷ niệm
Mai này em có qua đây
Sẽ thấy mùa thu còn đó
Và tình anh mãi vơi đầy Khiếu Long
Giữa mùa thu Paris Thu vội về nơi chốn cũ
Vườn Lục Xâm ngập lá vàng
Sông Seine giữa mùa mưa lũ
Gió giao mùa đón em sang
Em chôn đời trên bến lạ
Nén yêu thương liệm kín tình
Vùi kỷ niệm vào quên lãng
Chuyện đôi mình vẫn linh đinh
Lời kinh khổ từ quá khứ
Đáy huyệt sầu lấp niềm đau
Thu Paris xoáy tròn hoài niệm
Lệ chia phôi giọt úa màu
Chút hương xưa thơm kỷ niệm
Ngôi thánh đường bóng còn đây
Hồi chuông vọng gọi người đó
Và em, tình vẫn đong đầy Tiểu Vũ Vi
Mon Sep 11, 2006 Trái tim mùa thu Trình Bày: Don Ho Viết trong một ngày thu nhớ N ... Tiểu Vũ Vi
12/09/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 18:48:25 bởi Tiểu Vũ Vi >
Em vào đời N khi gió ngân nga khúc hát giao mùa
Tháng tám chiều phố núi dịu dàng tia nắng hạ
Khu vườn xưa áo lụa vương màu tím nhớ
e ấp phút hẹn hò
đồng cảm
tâm giao…
Bỗng dưng chợt thấy rằng đã tự thuở nào
mình không thể
thiếu nhau
như là đôi dép
hay một nửa mảnh khuyết của vầng trăng định mệnh
luôn khắn khít như huyền thoại gió và mưa …
Mình từ đó, biết thế nào là tương tư
hòa nhịp đôi tim
vun đắp
chẳng khác tằm dâu nhả kén
Như bến đợi, lòng chúng mình thủy chung giữ vẹn
lời hẹn thề
đính ước tròn duyên trao
Thời gian như ngưng đọng tựa là giấc chiêm bao
Đã bảy mùa thu qua
bên góc đời
tay em anh nắm chặt
Cùng gánh vác
san sẻ
những buồn vui
nụ cười và nước mắt
bao gian khổ khó khăn
giữa dòng đời nghiệt ngã chênh vênh
Mình cũng cho nhau
những khoảnh khắc nồng nàn
bờ vai tin cậy
ấm áp
ngày tháng nhớ thương ngọt ngào
dịu êm
đầy hạnh phúc
với tình yêu có thật
Trên con dốc tình
chúng mình vẫn sánh đôi
bước đồng hành
như thiên duyên tiền định
vĩnh viễn thuộc về nhau
ngàn thu hay vạn kiếp chẳng xa rời …
Mưa vẫn còn mãi rơi
Gió vẫn hát lời ru tình
Từng mùa thu yêu đương vẫn khẽ khàng đến
em tựa đầu vào vai anh hạnh phúc thật bình yên… PTMC Tiểu Vũ Vi
19/08/2012
Chân Tình Sáng Tác: Trần Lê Quỳnh
Trình Bày: Quang Dũng Mùa xuân vừa đến hoa về trên những bàn tay.
Và em vừa đến thay màu áo mới vì anh
Nguyện cho ngày tháng êm đềm như những sớm mai.
Những nhọc nhằn chớm quen, vẫn trong ngần mắt em,
đang nhìn về anh.
Và anh lại nhớ những giờ em đứng chờ trông,
Một mình lặng lẽ, ướt lạnh trong mưa vì anh.
Tình yêu tìm thấy, nguyên vẹn sau đêm bão giông.
Giữa hoang tàn lãng quên, nơi cuối đường có em,
riêng chờ đợi anh.
Như chưa từng có những phút rời xa,
Dấu gương mặt trên vai anh khóc òa.
Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em.
Như anh được sống giây phút đầu tiên,
Có em tận đến những giây cuối cùng.
Suốt cuộc đời anh không quên chân tình dành hết cho em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 22:02:21 bởi Tiểu Vũ Vi >
Sài gòn niềm nhớ không tên Sài Gòn em về đây
Vẫn phố phường lụa bay
Tóc xỏa thơm huơng nhẹ
Quấn quýt mùa gió bay
Sài Gòn em về đây
Dấu tình còn đậm ngày
Dẫu phương trời chia cách
Em là giấc mơ bay
Sài Gòn em về đây
Thăm lại mái trường xưa
Guốc mộc còn khua bước
Ve sầu khóc tiễn đưa
Sài Gòn em về đây
Vẫn lũ những trận mưa
Trắng xóa ngập ướt lối
Ô tìm người đón đưa
Sài Gòn em về đây
Vẫn giáo đường cô đơn
Tượng Mẹ buồn thổn thức
Nghe xót xa quặn cơn
Sài Gòn em về đây
Dòng ký ức nào quên
Phố không anh buồn quá
Ôi nỗi sầu không tên…
Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 22:06:52 bởi Tiểu Vũ Vi >

Đừng qua phố cũ Đừng qua phố cũ nữa em
Cho tim tôi lại buồn thêm những chiều
Kỷ niệm xưa biết bao điều
Hàng cây nghiêng bóng lệch xiêu chập chùng
Đừng qua phố cũ lạnh lùng
Khi hai đứa đã không chung lối về
Em quên lời ước hẹn thề
Tôi lang thang giữa cơn mê cuộc đời
Đừng qua phố cũ lưng đồi
Con dốc tình đó mưa rơi rất buồn
Đời theo chớp bể mưa nguồn
Sầu dâng mắt lệ chìm buông ngỡ ngàng
Đừng qua phố cũ lỡ làng
Con sáo hát bản sang ngang phụ tình
Bóng ai hiu hắt một mình
Phố xưa cơn gió buồn linh đinh buồn Khiếu Long
Về ngang phố cũ Về ngang phố cũ mình em
Chân lê gót muộn trên thềm đá rêu
Nắng hanh úa cả trời chiều
Hàng cây gầy guộc ngã xiêu bóng chùng
Thu phong se sắt lạnh lùng
Cho lòng giá buốt nhớ nhung người về
Em nào quên hẹn ước thề
Mà sao lệ vẫn ê chề đắng môi
Giờ đây người đã xa rồi
Bỏ em ở giữa dòng trôi đời buồn
Bơ vơ như một kiếp chuồn
Chìm trong giông tố mưa tuôn phũ phàng
Khóc cho duyên số bẽ bàng
Tơ chùng phím lỡ vỡ tan cung tình
Thương cho con sáo một mình
Phố xưa lẻ bạn lặng thinh đứng buồn Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 22:10:28 bởi Tiểu Vũ Vi >
Ừ Thôi Chẳng Nợ Gì Nhau Ừ thôi chẳng nợ gì nhau
Trả em ngày tháng nát nhàu con tim
Này em cứ để lặng im
Cho từng cơn sóng đắm chìm tình ta
Mai này hai đứa thật xa
Nửa đêm chợt nhớ biết là vẫn thương
Thì ra tình vẫn nặng vương
Bóng em trong cõi vô thường trăm năm
Chuyến tàu về chốn xa xăm
Mang theo kỷ niềm âm thầm lãng quên
Hững hờ nhìn ánh chiều lên
Ngả lưng trên thảm cỏ mềm xót xa Khiếu Long
Nửa đời ta mãi nợ nhau Nửa đời ta mãi nợ nhau
Nợ duyên nồng thắm đậm màu trong tim
Nợ anh một cõi bình yên
Biển tình hạnh phúc ngập chìm hồn ta
Dẫu rằng mỗi đứa phương xa
Canh trường khắc khoải những là nhớ thương
Nhện sầu giăng lưới tình vương
Giam em giữa giấc xuân thường trăm năm
Để từ ký ức xa xăm
Hồng hoang vạn thuở lặng thầm yêu anh
Chiều nghiêng vạt nắng vàng hanh
Ru người trên cỏ mộng lành ấm say Tiểu Vũ Vi
05/09/08
Mùa Xuân Cùng Dế Rong Chơi Con dế nhỏ thì thầm hát giữa mùa xuân
Bản tình ca cung mi mineur những nốt ân cần
Ta thức giấc giữa những lời thủ thỉ
Ngoài kia khung trời xanh nỗi bâng khuâng
Sáng sớm hôm nay dế mặc áo hồng
Những chùm hoa bên đường e ấp chờ mong
Bầy én liệng giữa mùa xuân đang đến
Ta đã yêu nàng .....dế biết hay không
Những nụ tình xanh vươn lên từ thảm cỏ
Nơi mà ta và dế vẫn hay nằm
Cùng nhìn lên khung trời cao mây tím
Bay lững lờ trôi vào cõi trăm năm ...
Có những lúc dế bảo ta nói xạo
Không tin đâu vì ta chẳng hẹn thề
Hãy áp má vào ngực ta sẽ biết
Yêu rất nhiều nên tim mãi u mê ...
Hãy cùng ta rong chơi từng dốc núi
Thảm cỏ xanh với những bụi hoa vàng
Rồi lặng yên nghe chuyện tình ta kể
Thưở thiếu thời ta phiêu bạt lang thang
Cũng có thể sau này không gặp lại
Những rẽ chia chợt đến của cuộc đời
Muốn tìm dế chỉ còn trong kỷ niệm
Những tháng ngày ta cùng dế rong chơi Khiếu Long
Em Về Giữa Phố Mùa Xuân Em về giữa phố mùa xuân
Mang theo màu nắng ân cần yêu thương
Con phố dài nỗi vấn vương
Hàng cây xanh thẳm con đường em qua
Em về áo lụa vàng hoa
Mắt long lanh biếc như là ngày xưa
Nụ cười theo gió đong đưa
Cho ta nhớ quá thuở vừa yêu em
Dấu yêu em vẫn từng đêm
Lời em ngọt mật ru mềm lòng ta
Mùa xuân tình tự thiết tha
Con tim ta rất thật thà hiến dâng Khiếu Long
Tháng Giêng Tháng Giêng chào mùa xuân mới
Cỏ cây nẩy lộc đâm chồi
Theo em vào mùa lễ hội
Mùa đông giờ đã xa xôi
Em yêu má hồng tươi thắm
Áo vàng tình tứ môi cười
Mắt long lanh màu say đắm
Ngàn hoa khoe sắc thắm tươi
Tặng em nụ hoa chớm nở
Không gian buổi sáng thơm nồng
Đàn bướm hữu tình bay lượn
Nắng xuân ấm nỗi hoài mong
Tung tăng như ngày mới lớn
Phố vui pháo nổ đi đùng
Xuân tươi nồng nàn hương sắc
Chúng mình một mảnh tình chung
Khiếu Long
Say Ta ngồi uống giọt thời gian
Ngả nghiêng ngọn gió phím đàn lao xao
Cung thanh vọng mãi non cao
Cung trầm thổn thức vỡ vào ngàn thu
Mơ màng chiếc lá mộng du
Lạc vào giữa chốn hoang vu biển sầu
Giật mình chiếc lá còn đau
Đành buông con tạo kẻo nhàu sắc thu Trần Xuân Trường
Tình Khúc Mùa Đông VII
Bài Tuyết Như 17
Mùa Noel Thương Nhớ Vẫn phố trời đông buốt giá
Giáng Sinh về giữa mưa rơi
Hàng cây gầy trơ nhánh lá
Tháp cổ chìm dưới sương mờ
Tháng chạp vào đông rét ngọt
Hạt chuông mưa gióng lời kinh
Gió khẽ khàng nhẹ lay giọt
Vỡ trầm buông khúc tự tình
Phố tương tư từng hơi thở
Se sắt nỗi niềm đợi mong
Noel cuộn tròn nỗi nhớ
Thắp tim nhau ấm lửa hồng
Gửi đến N lòng khấn nguyện
Noel giữa mùa nhớ thương
Mộng yêu đương tình quyến luyến
Trăm năm góc nhỏ thiên đường… PTMC Tiểu Vũ Vi
24/12/12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 02:12:15 bởi Tiểu Vũ Vi >
Bóng Xuân Phai Tôi ngồi đếm tuổi tôi chơi
Nửa đời lăng lắc tựa hơi thở dài
Tôi ngồi đếm những tàn phai
Thấy trong giọt lệ có hình hài em.
Gập ghềnh giữa chốn nhân gian
Bước qua cho biết hoang đàng đời nhau
Trăm năm mấy bận bạc đầu
Để tôi nhặt hết cơ cầu mang theo.
Đường đi có khúc ngoằn ngoèo
Trái tim tôi cũng đã meo móc rồi
Em ngồi đếm bóng xuân trôi
Chắc gì còn được luân hồi tái sinh.
Trách chi trời đất bạc tình
Chỉ là chiếc bóng thình lình lướt qua
Mà em như vạt lụa là
Vướng trong con mắt tôi xa muôn trùng…
Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 22:03:46 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: