Góc phố mưa bay
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
      CẢM ƠN EM, NGƯỜI TÌNH CUỐI 
       Cảm ơn em, 
 là chiếc bóng 
 Để tôi biết tượng hình hài 
 Cảm ơn đêm, 
 còn tăm tối 
 Chỗ tôi lăn lóc bên người! 
  
 Trái tim thì thầm 
 nhức nhối 
 Một đời hối hả tìm nhau 
 Cảm ơn em, 
 người tình cuối 
 Cho tôi biết yêu lần đầu. 
  
 Em là đêm, 
 tôi nương náu 
 Vết đau như đã ngọt ngào 
 Em là dao, 
 tôi rướm máu 
 Còn nguyên nhát chém đời sau! 
  
 Cho em dự phần 
 di tích 
 Chia đều nửa góc hình tôi 
 Những người tình, 
 còn đang khóc 
 Chia nhau giọt lệ, 
 lẻ loi…      Hư Vô     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 18:30:13 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Em đã về     Em đã về, cho xuân hồng trổ hoa  
 Trẩy nhánh yêu thương tình ấm chan hòa  
 Quán nhỏ bên sông rộn ràng khuyên hót  
 Tiễn đưa dĩ vãng thầm lặng xót xa  
  
 Em đã về, sau tháng ngày rời rã  
 Lang thang khắc khoải sầu đã chín qua  
 Biển nhớ thuyền thơ tím đầy mộng ước  
 Cánh chuồn xưa kỷ niệm nào phôi pha  
  
 Em đã về, giữa dòng người tấp nập  
 Gió xôn xao hát ru khúc mừng vui  
 Chất ngất niềm yêu ươm tình xanh lá  
 Sợi thương giăng lưới đẹp cả mây trời  
  
 Em đã về, không còn buồn lạnh lẽo  
 Chiếc cầu ô thước nối lại duyên nồng  
 Hoàng lan muôn thuở còn thơm hương ủ  
 Ngọt bến ân tình say mê đắm hồn       Tiểu Vũ Vi  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 19:09:40 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Amsterdam Mùa Xuân       Amsterdam mùa này ra sao 
 Má em còn đỏ thắm hoa đào 
 Đã lâu hai đứa mình không gặp 
 Chuyện tình mình như giấc chiêm bao 
  
 Amsterdam mùa này có mưa 
 Nhớ em kỷ niệm nói sao vừa 
 Những chiều mưa lũ mình hai đứa 
 Trên bến sông nhìn cơn sóng đưa 
  
 Amsterdam em còn nhớ anh 
 Xa nhau chưa lòng mãi không đành 
 Anh vẫn lang thang vùng quá khứ 
 Mơ áo em vàng giữa phô xanh 
  
 Amsterdam giờ đã vào xuân 
 Từng đêm nỗi nhớ mắt thâm quầng 
 Cali góc phố buồn đơn lạnh 
 Để thấy lòng đầy nỗi bâng khuâng      Khiếu Long      
      Paris, Nỗi Nhớ Khôn Nguôi      Chợt nhớ Cali đến xuyến xao 
 Chiều sông Seine nước mắt nghẹn ngào 
 Mấy xuân qua từ khi không gặp 
 Em vẫn đợi người giữa chiêm bao 
  
 Anh quay về phố biển ngày mưa 
 Để lại quanh em nhớ nhung vừa 
 Đường xưa hò hẹn mình hai đứa 
 Xóm Học đi về mùa đón đưa 
  
 Paris diễm lệ giờ vắng anh 
 Cách biệt phương trời nỡ đoạn đành 
 Níu thời gian xuôi dòng quá khứ 
 Ủ ấm hoài niệm mộng tình xanh 
  
 Cali còn thơm nắng gió xuân 
 Có khắc khoải tìm nhau lặng thầm 
 Paris thiếu vắng anh sầu cô lạnh 
 Hanh hao nỗi nhớ chiều bâng khuâng      Tiểu Vũ Vi  
            
            
         
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
              
      Yêu N mãi đến ngàn sau      Em về trong cõi riêng anh 
 Hồn thơ quấn quýt mộng lành kết đôi 
 Giã từ ngày tháng đơn côi 
 Khung trời hạnh phúc vun bồi đắp xây 
  
 Tình N tha thiết nồng say 
 Trái yêu mật ngọt chín đầy tim nhau  
 Dù xa cả nửa địa cầu 
 Đôi bờ thương nhớ chìm sâu ngút ngàn 
  
 Mình em giờ giữa đêm hoang 
 Đàn thu thổn thức nghe càng buồn thêm 
 Gió lay dòng tóc mây êm 
 Trăng soi bóng nhỏ bên thềm đợi ai 
  
 Tương tư chung gánh oằn vai 
 Từng đêm khắc khoải u hoài nhớ mong 
 Dẫu đời số kiếp long đong 
 Ngàn sau xin cũng một lòng yêu anh      PTMC    Tiểu Vũ Vi  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
       TÌNH KHÚC VÀO XUÂN        gọi em môi hồng của nắng   
 hát lời tình khúc giữa Xuân   
 tim rung theo từng nốt lặng   
 thương yêu rộn giữa vô cùng   
  
 anh nghe cả lời tim nói   
 trên từng nhịp thở bâng khuâng   
 có gì dường như rất vội   
 giữa em nỗi nhớ vô cùng   
  
 trên dòng thời gian im lắng   
 không gian vỗ sóng muôn trùng   
 nhớ thương gởi vào xa vắng   
 mây bay theo gió ngập ngừng   
  
 xuyến xao lan xa vời vợi   
 lướt trên mặt sóng chập chùng   
 anh gom từng con chữ rối   
 gợi lời tình khúc vào Xuân !        Cao Nguyên          
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 22:44:45 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
       Hương Nắng Mới  
     Tháng ba đi bịn rịn khúc chia ly  
 Hương hoa bưởi vẫn ngát thầm trong gió  
 Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ  
 Để tháng tư ngơ ngẩn bước chân về  
  
 Đã hết rồi làn sương lạnh ủ ê  
 Mưa cũng quên rắc sợi thương sợi nhớ  
 Hương nồng nàn, ấm êm như hơi thở  
 Nắng mới về ngọt lịm thả đung đưa  
  
 Men ái ân say biết mấy cho vừa  
 Vẫn thầm tiếc tháng ba đầy bối rối  
 Hứng hoa sưa chiêng chao theo gió thổi  
 Ngẩn ngơ lòng nhặt hoa gạo bến sông...  
  
 Vẳng đâu đây ai tha thiết, phiêu bồng  
 " Như cánh vạc bay " về miền diệu vợi (*)  
 Môi ai xinh hồng tươi màu nắng mới  
 Nụ hôn nồng say đắm khúc hoan ca  
  
 Nắng buông tơ vương vấn vít la đà  
 Khua nụ hoa vẫn còn đang say ngủ  
 Để tháng tư sáng bừng trời quyến rũ  
 Hoa loa kèn khoe sắc trắng tinh khôi...  
  
 Đẹp nao lòng... nắng mới tháng tư ơi !       Trần Thanh Xuân    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Lục Bát Tháng Tư      Tháng tư gió quyện tình xuân 
 Qua miền lá cỏ ru trầm khúc mơ 
 Lay hồng nắng vỡ sương tơ 
 Chào ngày hé nở bên bờ sông Thương 
  
 Tháng tư khắc khoải sầu tương 
 Hạt ươm nỗi nhớ đoạn trường tái tê 
 Gửi người cuối nẽo sơn khê 
 Hương tình mật ngọt hẹn thề trăm năm 
  
 Tháng tư về nối nghĩa ân 
 Cùng xây mộng ước đường trần có nhau 
 Chung mơ mãi đến ngàn sau 
 Tròn duyên giai ngẫu đẹp màu thủy chung…       PTMC    Tiểu Vũ Vi   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 19:12:01 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
      Vì đó là em  
 Nhạc và lời: Diệu Hương  
 Trình bày: Quang Dũng      Không cần biết em là ai 
 Không cần biết em từ đâu 
 Không cần biết em ngày sau 
 Ta yêu em băng mây ngàn biển rộng 
 Ta yêu em qua đông tàn ngày tận 
 Yêu em như yêu vùng trời mênh mông 
  
 Không cần biết đêm dài sâu 
 Không cần biết bao gầy hao 
 Ta ngồi đếm tên thời gian 
 Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi 
 Như xa xôi nay quay về gần gụi 
 Yêu em khi chỉ biết đó là em 
  
 Để rồi từ đó ta yêu em không ngại ngần 
 Để rồi từ đó trong bước chân nghe gần hơn 
 Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng 
 Rồi từng chiều lên mang nỗi buồn vô biên 
  
 Cho dù biết em rồi đi 
 Cho dù biết không chờ chi 
 Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si 
 Nghe trong ta quên đi lòng sầu hận 
 Ta yêu em chưa bao giờ một lần 
 Yêu em vì chỉ biết đó là em  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
      Vẫn tháng tư…      Vẫn tháng tư… 
 Đón Phục Sinh muốt trắng hoa loa kèn 
 Em lang thang giữa phố chợ thân quen 
 Tìm bóng người yêu trên sân ga vắng 
 Tiếng còi tàu buông từng hồi siết rên 
  
 Vẫn tháng tư… 
 Em đứng lặng chờ mong bước anh qua 
 Nghe rưng rưng nước mắt đắng mi nhòa 
 Hạt bụi mưa xoáy cuộn tròn nỗi nhớ 
 Đẫm trên vai gầy lệ sầu xót xa 
  
 Vẫn tháng tư… 
 Rét ngọt nàng Bân choàng buổi sớm mai 
 Em bơ vơ trong khắc khoải u hoài 
 Về lại lối xưa nơi căn gác trọ 
 Hương kỷ niệm theo năm tháng nào phai 
  
 Vẫn tháng tư… 
 Níu giữ thời gian một thuở hẹn hò 
 Đóa hồng ngày đó giờ chắc úa khô 
 Phương ấy xa xôi người nào đâu thấu 
 Phía không anh đời lạnh lẽo buồn xo 
  
 Vẫn tháng tư… 
 Còn đây lời đính ước đã thề trao 
 Nối chỉ hồng se lại mối duyên đầu 
 Em sẽ theo anh về vùng đất hứa 
 Tròn giai ngẫu đường tình ta có nhau 
     Tiểu Vũ Vi  
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
      Nhớ Em    Sáng Tác: Lê Hựu Hà 
 Trình Bày: Nguyên Khang      Em yêu, biết em có còn nhớ anh không? Giờ đây ở hai phương trời xa lạ Mỗi người đều có một cuộc sống riêng.  
 Giả sử có một ngày nào đó tình cờ ta gặp lại nhau biết có còn được vui như ngày nào không?  
 Hay là chẳng biết nói gì hơn, vì em sẽ thấy rằng giờ đây anh đã đổi thay .  
 Nhưng không bao giờ hết, trong lúc này anh nhớ em biết bao ... Nhớ ánh mắt, nhớ đôi môi, nhớ tiếng nói dịu dàng, nhớ vòng tay êm ái. 
  
 Làm sao khiến được lòng phải cố quên 
 Làm sao bắt được tình phải chết đi 
 Làm sao dối được mình chẳng nhớ chi 
 Làm sao sống trong cuộc đời thiếu vắng em 
 Còn đâu nữa một thời quấn quít nhau 
 Dường như cả địa cầu chẳng muốn quay 
 Nhường cho chúng ta đêm ngày ....  
  
  
 Tình yêu đâu phải là kẻ trộm mà sao có thể đi vào hồn ta lúc nào chẳng biết.  
 Đến khi nó ra khỏi lòng ta ... sau khi em đánh cắp trái tim đáng thương kia và để lại cho ta niềm cô đơn tuyệt vọng.  
 Thôi thì hãy ngủ đi ... hãy ngủ yên với giấc mộng yêu không trọn vẹn, nhưng cũng đủ để anh sống nối những ngày còn lại trong nỗi sầu cô đơn... 
  
  
 Tựa giọt nước ngọt ngào rất trắng trong 
 Tình yêu thắm vào lòng nỗi nhớ mong 
 Càng mong nhớ nhiều lần thấy nhớ thêm 
 Niềm đau xót giam đời ta dưới đáy tim 
 Giờ hai đứa cuộc đời đã rẽ ngang 
 Còn chăng mỗi nụ cười đã vỡ tan 
 Thành muôn ánh sao đêm tàn .....  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  NHAN SẮC THÁNG TƯ  
   
  “ Cuộc đời vận vào đôi mắt của anh  
  Anh có cười ánh mắt anh vẫn buồn “ vời vợi   
  Bỏ lại mấy mươi năm câu thơ ẩn mình thương nhớ  
  Để nụ hôn anh ngủ nhờ trên ngực nồng mùi người đàn bà mang nhan sắc Hòn Ngọc Viễn Đông  
  Sài Gòn tháng tư em buồn không ?  
  Khi gió từ dòng sông giáp biển xa xăm thổi về thành phố   
  Đừng khóc- dù hơn nửa đời mình lạc nhau mùa binh lửa   
  Hơn nửa đời lạc nhau -nên thời con gái em không có anh - không có anh  
   
  Đừng khóc-vì em vẫn xinh như mộng thuở xuân xanh  
  Chiếc váy ngắn ngủn ngày xưa thơm trời thủ đô đã cũ  
  Đừng khóc-tình yêu ở tuổi nào cũng mới  
  Cũng tinh khôi-cũng hò hẹn- đợi chờ  
   
  “ Đôi mắt anh vận vào cuộc đời  
  Ánh mắt cười vẫn thấy buồn da diết “  
  Tháng tư Sài Gòn em đâu biết  
  Biển nơi anh sóng vỗ bạc đầu  
   
  Tháng tư tất tả chạy tìm nhau  
  Người đàn ông của em - gã bại binh chưa bao giờ hạnh phúc  
  Người đàn bà ôm anh rồi khóc  
  Để nụ hôn chết chìm giữa thành phố bây giờ không thuộc về anh  
   
  Linh Phương
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2019 03:31:01 bởi Tiểu Vũ Vi >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: