Góc phố mưa bay
Tóc thề trăm năm Quen anh từ độ thu sầu
Nhớ người tự thuở gieo câu thơ buồn
Thương anh mưa đổ giòng tuôn
Yêu người em đắm si cuồng trong mê
Vì anh tóc xỏa hương thề
Cung đàn thổn thức tái tê đợi chờ
Bởi anh vần dệt đan mơ
Cho em nhung nhớ thẫn thờ bên song
Hỏi người bên ấy buồn không?
Có còn ngóng đợi cánh hồng năm xưa
Còn thương nhớ mấy cho vừa
Một thời kỷ niệm dưới mưa nồng nàn
Tương tư luyến nhớ sầu mang
Tóc dài bao sợi thương chàng bấy nhiêu
Gửi người sợi tóc buồn thiu
Ủ tình tha thiết những chiều đợi anh
Mai này dẫu tóc thôi xanh
Hoa lòng vẫn nở trên cành trăm năm
Gió lay nguyệt rũ ánh rằm
Hình như có bóng tình quân đã về
PTMC
Tiểu Vũ Vi
15/08/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 22:28:16 bởi Tiểu Vũ Vi >
Mưa Trên Vùng Tóc Rối Nhạc: Lê Xuân Trường
Trình Bày: Tuấn Ngọc Mưa qua chiều nay thật buồn, lạnh lùng tia nắng xa xôi,
Mưa sao lẻ loi bồi hồi. Chờ em phiến đá đơn côi.
Trời chiều vẫn xa xăm, mưa bên thềm để tôi ngồi trông ngóng
Người con gái thơ ngây mắt môi nàng làm ngất ngây hồn tôi.
Khi em chợt sang, giọt tình nhẹ nhàng rơi ướt tóc em.
Môi run hồn nhiên nụ cười chờ mong tiếng nói yêu kiều.
Niềm hạnh phúc rơi theo những muộn phiền buộc trên vùng tóc rối.
Đừng để những thương đau thôi phơi bày để trời bớt nghẹn ngào.
Tôi muốn làm giọt nước mưa kia trôi dạt vào vùng tóc đam mê,
Trôi nhẹ nhàng vào mắt môi em.
Sao vẫn thấy lòng thật buồn khi tôi còn hiện hình là con người khô héo!
Tôi mãi là loài én đơn côi bay dạt vào vùng đất hoang vu.
Không một lần hạnh phúc qua thăm.
Tôi ước muốn được một lần cho tôi được cùng người để nhớ,
Để thương, để quên đời buồn đau.
Nhưng sao ngày qua đợi hoài mà người sao vẫn xa xôi.
Hôn em đầu tiên thẹn thùng, bàng hoàng mai biết xa nhau!
Người hãy giữ trên môi mãi nụ cười, bờ môi ngọt thương nhớ.
Vùng tóc rối mê say tôi chỉ là giọt buồn rớt lặng câm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:28:04 bởi Tiểu Vũ Vi >
Chải Tóc Này em, nghiêng thấp đôi vai
Để anh chải sợi tóc bay ngược dòng
Này em, cúi xuống hư không
Chải luôn sợi nắng cầu vồng trên vai.
Thương em mái tóc xõa dài
Chải trăm năm một hình hài đời sau
Này em, bước tới bể dâu
Chải chung hai nhánh cùng đau một lần.
Tóc em sợi rối lưng trần
Buông theo nước mắt trao thân vào đời
Mất nhau chưa kịp quen hơi
Đáy gương nghiêng dáng chiều phơi lụa nhầu
Buồn ngang vết cắt da đau
Bóng em hóa hạt bụi đào ngây ngô
Này em, ôm sát hư vô
Chải vào hoang phế hương bồ kết xưa… Hư Vô
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:28:48 bởi Tiểu Vũ Vi >
Xin clic vào hình để nghe được nhạc!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:29:37 bởi Tiểu Vũ Vi >
Sợi Yêu Em mải mê dệt tình yêu anh
Từ sợi nhớ, sợi thương ngợp nắng và gió
Từ sợi hờn, sợi ghen biếc hoa và cỏ
Từ sợi ngóng, sợi trông nối ngày và đêm
Sợi quấn quýt đam mê,
sợi nhút nhát yếu mềm...
Đôi bàn tay và trái tim em
Lặng lẽ dệt tặng anh tình yêu em có
Trong giá lạnh mưa dông
Tình yêu ấm chiếc khăn anh quàng trên cổ
Giữa ngột ngạt nắng chan
Tình yêu mát ngọn gió trong lành
Lúc anh mệt, anh đau
Tình yêu giống liều thuốc vạn năng
Khi anh cáu giận em
Tình yêu níu vòng tay biết lỗi đầy âu yếm...
Và khi anh xa em
Tình yêu là sợi dây màu nhiệm
Giữ anh đừng ngả nghiêng... Hạnh Ly
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:30:16 bởi Tiểu Vũ Vi >
DÒNG TÓC EM BAY Trường tan dòng tóc em bay
Ta nghe nhịp guốc , ngõ này em qua
Em về đi giữa ngàn hoa
Tóc em lộng gió , nhạt nhòa cỏ cây
Theo em lòng ngất ngây say
Ôi dòng tóc mộng lưu đày đời ta
Tóc em tình tự thiết tha
Yêu sao dòng tóc mượt mà đời nhau
Sợi thương sợi nhớ ngàn sau
Đừng cho sợi tiếc cột sầu tình ta
Ôi dòng tóc đẹp kiêu sa
Trong chiều mây nổi , ngọc ngà dáng ai
Một mai đời có tàn phai
Tóc em vẫn mãi u hoài ngàn năm
Ta về tiền kiếp xa xăm
Ngủ trên suối tóc âm thầm lặng bay Khiếu Long
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 10:26:02 bởi Tiểu Vũ Vi >
LỤC BÁT THƠ TÌNH Em về tiếng guốc khua đêm
Dẫm trong ta triệu dấu êm tình đầu
Chao ôi đôi gót hồng đào
Nghiêng nghiêng năm ngón đi vào tim ta
Đất nằm nhớ bước chân qua
Nhớ con bướm lượn mù lòa đường bay
Nhớ sao áo lụa trang đài
Thơm hương mật cúc vườn ai đầu mùa
Buồn ta thành hạt mưa trưa
Rơi trên phố có em vừa đi qua
Hạt nào thay nỗi lòng ta
Long lanh từng trận mưa già tương tư
Đưa nhau đi giữa sương mù
Bờ hư vô vẫn mịt mù dưới kia
Đưa nhau đi giữa đêm khuya
Vòng tay nguyệt đạo chưa lìa cổ kim
Cám ơn em cũng trái tim
Trăm năm hai đứa đã tìm kiếm nhau PHẠM HỒNG ÂN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:42:26 bởi Tiểu Vũ Vi >
Chấp Đôi Sợi Tóc Mà Qua Bến Đời Nửa đêm gió khảy cung đàn
Cây thương lá nhớ vỏ vàng trăm năm
Buồn thay một cõi xa xăm
Cách nhau có nửa trăng đành nhớ nhau
Thôi thì mình cũng nhớ nhau
Chấp đôi sợi tóc mà qua bến đời
Một mai ra giữa mù khơi
Vướng tơ tóc ấy cháy ngời không gian
Khóc người ta đổ mưa sang
Đường xưa ướt lối nở ngàn cánh hoa
Ví rằng tình vẫn thiết tha
Ví rằng người vẫn xót xa bởi người
Ví rằng người vẫn nhớ người
Ví rằng người vẫn bến bờ đợi nhau Tuệ Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:35:08 bởi Tiểu Vũ Vi >
Sợi Tóc Thơ: Sương Mai Nhạc: Anh Bằng Trình Bày: Thanh Trúc Em gửi cho anh sợi tóc thề
dù không hẹn ước chuyện sơn khê
dù không thề hứa lời dâu bể
sợi tóc thay em hẹn lối về
Em gửi cho anh sợi tóc dài
Cùng lời thương nhớ viết đêm nay
Dù không thề hứa lời tơ tóc
Sợi tóc này anh nhớ giữ hoài
Em tặng cho anh sợi tóc mây
Với lòng yêu mến vẫn không phai
Gửi anh một chút mùi hương tóc
Là cả tình em , anh có hay
Em gửi cho anh sợi tóc buồn
Là lời trao gửi mối tơ vương
Dù em không nói câu thề ước
Sợi tóc và anh chung bước đường
Em gửi cho anh sợi tóc mềm
Là thương, là nhớ của nhiều đêm
Là tim em đó người yêu hỡi
Sợi tóc này mang cả nổi niềm PTMC
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:33:13 bởi Tiểu Vũ Vi >
BÀI CÁT NGỌC 24 Mượn em một nửa cuộc đời
Đưa ta một kiếp buồn ơi chập chùng
Mượn em ánh mắt não nùng
Khóc ta trong lúc lâm chung giã từ
Mượn em ngày tháng ngục tù
Mượn em cả một chiều thu úa vàng
Mượn em hiu hắt cung đàn
Mà nghe tình nhớ mêng mang đi về
Mượn em mật ngọt câu thề
Cho đời ta mãi u mê yêu người
Mượn em rực rỡ môi cười
Quên đi ta đã mấy mươi năm buồn KHIẾU LONG
Bài Tuyết Như 3
Trả anh hoang phế nửa đời
Tình sa dâu bể mù khơi chập chùng
Trả anh mưa gió não nùng
Đường trần khắc khoải nhớ nhung giã từ
Trả anh hồn chết ngục tù
Rã rời như chiếc lá thu võ vàng
Trả anh tiếng hát cung đàn
Khúc sầu nức nở oán than gọi về
Trả anh lời xưa ước thề
Hồng hoang một thuở cuồng mê bên người
Trả anh huơng ấm môi cười
Mộ tình em giữ chơi vơi giọt buồn Tiểu Vũ Vi
10/11/06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 02:24:55 bởi Tiểu Vũ Vi >
Xuề Xòa Ờ không vui thì em cứ bỏ đi
Trong cuộc đời này niềm vui nhiều vô kể
Chỉ cần em cười và với tay, rất dễ
Đâu cần gì phải tìm kiếm xa xôi...
Ờ không yêu thì em cứ bỏ tôi
Chỉ "Anh có buồn không" em đừng bao giờ hỏi
Để tôi khỏi trở thành người nói dối
Mang nụ cười ngày và nước mắt đêm...
Ờ thích làm cô bé lọ lem
Em cứ đi tìm những chàng hoàng tử
Khi chán ánh hào quang nhiều phép thử
Em lại cứ về đây...
Ờ thích tìm một chút men say
Tôi sẽ chở em ra quán
Chén rượu như cuộc đời, đôi lúc khiến người ta loạng choạng
Tôi sẽ đưa em về đến tận nhà...
Ờ nếu sau những tâm sự vừa qua
Em vẫn muốn siết tay tôi thật chặt
Và hỏi lại tôi thấy gì qua ánh mắt
Ờ, trăm năm rồi sỏi đá vẫn cần nhau...
Ờ thì em ném cuộc tình trên khung cửa
Chói chang quá, héo khô mất rồi
Rồi hỏi rằng cuộc tình ấy nay đâu
Ờ,… vết hằn trên khung cửa mà thôi
Ngọc Hiếu
Mưa cuối mùa tầm tả,
Giăng giăng kín khung trời
Cành cây xào xạc lá
Thêm gợi nhớ muôn nơi
Mưa cuối mùa tí tách
Ngăn cách những tâm hồn
Lạnh những manh áo rách
Ngoài hè phố, mái tôn
Mưa cuối mùa hiu hắt
Ngọn đèn mờ mông lung
Ô kính buồn tẻ ngắt
Cả khung trời rưng rưng
Cô bé tuổi ngây thơ
Mắt còn trong màu mơ
Nghe tiếng mưa cuối mùa
Lòng bỗng buồn bâng quơ
tâythi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2009 09:19:56 bởi tay thi >
Cám ơn bạn đã ghé thăm vườn thơ của anh Long và Vi...
Cám ơn đã chia sẽ những dòng thơ mưa của bạn...
Mến chúc an vui...
Hương cà phê tình Bordeaux thức dậy dưới làn sương sớm
Ngoài hiên nhà lất phất bụi mưa xuân
Lóng lánh trên những chồi non vừa chớm
Qua ô cửa nhỏ gió hát thì thầm
Góc phố mưa bay trời còn lạnh giá
Ly cà phê sóng sánh giọt nhớ mong
Chiếc thìa nhỏ khuấy nỗi buồn xa lạ
Cơn rét cuối mùa thêm se sắt lòng
Bóng anh ẩn hiện chìm trong đáy cốc
Nhớ làm sao ánh mắt nụ cười duyên
Em như lịm tan chợt trong phút chốc
Vào giọt cà phê đặc quánh đen huyền
Uống tình anh để hồn thôi khắc khoải
Giọt cà phê ấm đọng bờ môi ngoan
Hương đậm đà niềm đam mê hoang dại
Bốn mùa mưa nắng vẫn thơm dịu dàng PTMC
Tiểu Vũ Vi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2019 09:32:11 bởi Tiểu Vũ Vi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: