LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
HÀ NỘI …ƠI .
Khi xa nỗi nhớ càng bền
Bởi hay đa cảm ,mới nên nhớ dài
Hà nội đắm đuối hồn ai?
Riêng tôi ,cũng giữ một vài không quên…
Leng keng đánh thức dịu êm
Con tàu điện chở …Ngày đêm rộn ràng
Chủ nhật ,ngày nghỉ lang bang
Đi chơi xuôi ngược,theo đàn chim xinh.
Hà nội thuở ấy niềm tin.
Cái ăn cái mặc như tìm vận may…
Xếp dãy đá gạch người thay
Mua hàng tem phiếu ,nhanh tay mới còn.
Bóng cây hồ nước, chân son
Tình như chưa nói ...đã tròn mắt duyên.
Muôn năm hai bóng một thuyền
Xuýt xoa ngọn gió …Ôm duyên đất trời .
Phất phơ tà áo xa xôi…
Tưởng như nỗi nhớ mất rồi …Còn đây?
Phố xưa ,người cũ ,trăng mây
In trong ánh mắt …Đắm say một thời.
MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 17:55:25 bởi Viet duong nhan >
Vịnh Hoa Lài
Nhành trông ẻo lả, lá thanh thanh
Khép nép nhà ai chọn đất lành
Sắc giữ trắng trong lòng nước biếc
Hương gìn ngào ngạt bát chè xanh
So cùng sen cúc thơm nào kém
Sánh với sói ngâu tiết rạng danh
Tôi hiểu đời em nhiều khổ nạn
Nên tình lưu luyến tự nhiên sanh.
Chu Hà
Vịnh Hoa Lài
Nhành trông ẻo lả, lá thanh thanh
Khép nép nhà ai chọn đất lành
Sắc giữ trắng trong lòng nước biếc
Hương gìn ngào ngạt bát chè xanh
So cùng sen cúc thơm nào kém
Sánh với sói ngâu tiết rạng danh
Tôi hiểu đời em nhiều khổ nạn
Nên tình lưu luyến tự nhiên sanh.
Chu Hà
TRÀ HOA NHÀI
Ngọc lan cài tóc mái thanh thanh
Uống nước nhài quê dạ thắm lành
Ngàn tía mong hoa khoe gác ngọc
Nghìn hồng,lăn lóc nụ vườn xanh
Sen thơm sắc tỏ nơi tâm thật
Nhài trắng hương đưa níu chốn danh.
Buông gió tàn hoa ,rơi rữa bóng
Nâng li trà nóng… Động muôn sanh.
MINH TUẤN @-CHÚC CHU HÀ VÀ CHỊ BẢY NGỦ NGON ...HẾT ĐÊM RỒI..
CƠN MƠ THÀNH PHỐ .
Ồn ào thành phố vô tư
Hồn tôi cánh bướm bay từ vườn thương
Mong ai rủ bước chung đường
Cùng nghe tiếng chậm ,giọt sương tròn đầy.
Mảnh trăng thì hái trao tay
Dẫu đường thành phố xe đầy lại qua
Cột cây, điện thắp chói lòa
Mảnh trăng mơ ước, dạ hoa riêng cười…
Ước mơ ,chỉ lướt qua đời
Mầm mong chẳng mọc ,đơm chồi ly hương.
Phố chờ,đêm giấu trăng sương…
Ngày nở từng đóa hướng dương vô tình…
Giá như yêu giống bình minh
Để khi chiều xuống …Lại tình hoàng hôn.
Giá như thành phố không ồn?
Để tôi đặt mộ …Cô đơn chúng mình.
MINH TUẤN
ĐÒ ƠI…
Anh như cánh bướm đa tình
Gặp hoa tàn héo, giật mình lượn bay
Hội thề ,nào cũng cầm tay
Ngực ôm câu ví ,dạ bày lời duyên...
Gặp em là gái chính chuyên
Tình quê xin lấy lời khuyên thật lòng
Bướm ong ở chốn phấn hồng
Còn anh như đã là chồng ,em chao...
Hội làng mở với ồn ào
Gái thanh,trai lịch bước vào tìm nhau
Xin anh cất hộ miếng trầu
Ăn ngay thì thắm ,để lâu sẽ vàng .
Buổi anh bước đến hội làng
Bước chân đã để khẽ khàng vết duyên
Đừng làm cánh bướm hoa tiên
Hãy như câu hát gọi thuyền ...Đò ơi ...
MINH TUẤN
ÔM BÓNG THỀ.
Hình như ta cũng già rồi
Đã mê quá khứ ,những nơi thắm lòng…
Biết chim chết bởi đẹp lông
Biết người nhan sắc ,má hồng trời ghen.
Mà sao dám hứa yêu em?
Bên sông nước chảy ,tóc xem gió bồng
Nắng chiều thả tím mênh mông
Ước mơ được mất làm chồng của em.
Tiền tài phải thắng thân quen
Mấy ai giống được nụ sen trong hồ?
Tiền vàng trong những xô bồ
Em đi theo bước trời Ngô rợp màu.
Đất Việt thưa thớt cỏ lau…
Bơ vơ tôi với khung sầu Phạm lang.
Tháng ngày mướn chén hòa tan
Rượu rơi sóng nước ,mơ vàng nhị mai…
Ta giờ đã úa hình hài
Dẫu trông đất Việt tương lại đã về
Ta giờ lúc tỉnh lúc mê
Bên sông ôm bóng chiều về …Chẳng hay.
MINH TUẤN
MẸ GIÀ .
Mẹ già thân bóng sương mai
Con thơ sợi nắng tương lai đỏ hồng
Vợ chồng sớm nhớ, chiều mong
Mẹ vui ,con khỏe ,dõi dòng ấm êm.
Ngày mai dẫu chẳng còn bền
Hôm nay có mẹ ,con thêm ấm lòng
Ngày mai trời chẳng còn trong
Nay con cành cội ,vẫn nằm vòng cây …
Tình xa ,tình giống mưa bay
Làm cho nhớ mẹ mù ngày ,mịt sương
Con không lăn lộn chiến trường
Mà trông đứng đợi ,tình thương vô bờ …
Cát bụi vùi chết mầm mơ
Xin đừng đắp nấm… Nỗi chờ mẹ tôi…
Nước khơi sóng vỗ ngàn đời
Xin đừng lấy lệ mẹ tôi đã già …
MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
NGÀN CÂU THƠ TRỊNH .
Ngàn câu thơ Trịnh mơ màng
Ngàn câu nhạc Trịnh tim gan cuộc đời.
Trời rộng ...Như sống không nơi
Khi trong máu chảy ,lúc người bụi bay .
Cuộc đời chẳng biết dở hay
Thơ mơ hoa cúc, nhạc bày trăng xiêu
Nhà giàu ,thơ viết bao nhiêu?
Xin ăn ..Nhạc… Nấm mọc chiều mưa rơi.
Đôi vai thơ nhạc còng đời
Vần thơ nhớ bạn, khuông rơi nhạc lòng
Hỏi mây những phận long đong?
Hỏi gió bao vụ mưa dòng chết trôi…?
Bay trên khuông nhạc bầu trời
Bước trong dòng chữ thơ khơi câu vần.
Hồn Trịnh như mãi muôn xuân
Dẫu cho mưa nắng chồi mầm vẫn tươi
MINH TUẤN
xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2010 21:07:12 bởi nghinhnguyen >
Trích đoạn: Minh Tuấn
HÀ NỘI …ƠI .
Khi xa nỗi nhớ càng bền
Bởi hay đa cảm ,mới nên nhớ dài
Hà nội đắm đuối hồn ai?
Riêng tôi ,cũng giữ một vài không quên…
Leng keng đánh thức dịu êm
Con tàu điện chở …Ngày đêm rộn ràng
Chủ nhật ,ngày nghỉ lang bang
Đi chơi xuôi ngược,theo đàn chim xinh.
Hà nội thuở ấy niềm tin.
Cái ăn cái mặc như tìm vận may…
Xếp dãy đá gạch người thay
Mua hàng tem phiếu ,nhanh tay mới còn.
Bóng cây hồ nước, chân son
Tình như chưa nói ...đã tròn mắt duyên.
Muôn năm hai bóng một thuyền
Xuýt xoa ngọn gió …Ôm duyên đất trời .
Phất phơ tà áo xa xôi…
Tưởng như nỗi nhớ mất rồi …Còn đây?
Phố xưa ,người cũ ,trăng mây
In trong ánh mắt …Đắm say một thời.
MINH TUẤN
R
Gửi về em Hà Nội
Hà Nội một lần anh ghé đến
Trời vào xuân, lất phất mưa xuân
Gió nhẹ, vỗ về như mơn trớn
Dáng Tây Hồ, mây tủ, khói loang
Con cá vẫy mình chào buổi sáng
Xao lòng viễn khách ... ngỡ trong mơ
Chân từng bước qua ngàn ngách ngõ
Có nơi nào quyến luyến trong tim ...
Hà Nội ơi! Ngồi đây thấy nhớ
Phải chăng em khúc ruột, chiếc nôi ...
Nên dù nay vạn lý xa rồi
Anh vẫn nhớ mong về thăm lại
Gửi ngàn thương về em ... Hà Nội
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 22:25:07 bởi Chu Ha >
Cám ơn NGHINH NGUYÊN VÀ CHU HÀ GHÉ THẮM ,CHÚC CÁC BẠN CUỐI TUẦN VUI VẺ . ++++++
Chờ qua kiếp tằm
Thả thuyền...
… con nước cuốn trôi
Thả thơ...
gió thỏang...cuộn lời ra khơi
Thả tôi trên nhánh sông đời
Trầy da, tróc vảy...
tình ơi...ơi tình!
Sáng tinh mơ...nhặt bóng hình
Rồi châm điếu thuốc...
đốt mình...khói bay...
Nhả ra...
từng ngụm...cay...cay !
Hít vào...
trống vắng...
... ngón tay bỗng vàng...
Thương hoa.. tình lỡ dở dang
Ngồi trông chiếc lá... lá vàng rơi... rơi...
Nước trôi... thuyền đã ra khơi!
Ngoảnh đầu đứt ruột... xứ đoài xa xa...
Thương ta... con nhộng mù lòa
Quấn chăn làm kén
chờ qua kiếp tằm...
Chu Hà
TÌNH BUỒN.
Từ khi mất dấu con đường
Xuân như đã cất ánh dương bầu trời
Cây sầu đơm đóa đơn côi
Lệ thương không tưới, nụ đời còn đâu …???
Từ khi hai đứa xa nhau
Cuộc đời như bến với tàu cách xa
Màn đêm phủ bóng trăng ngà
Gió sương phong lạnh,thả sa gối phòng…
Nhớ xưa , đôi đứa đèo bòng…
Tình như gốc liễu soi dòng nước xanh
Câu hò vít bóng trăng thanh
Thả trôi câu hát …Chòng chành thuyền xuân…
Chết vội …Một thuở bâng khuâng
Hèn …Môi đốt thuốc ,hun bầm tỉnh say
Giết mình ,muôn ngụm khói cay
Mơ tan ánh mắt …Bên bầy quỉ ma…
Ngẩng đầu chợt thấy Hằng Nga…
Trăng trong mây thắm, chói lòa tình quê
Bồi hồi mở khóa đam mê
Tỉnh say háo hức .mơ về quê hương.
MINH TUẤN
BÙA HOA CỎ MAY.
Người giàu da trắng tóc mây
Em nghèo sắc tím hoa may bên đường
Giàu sang cả cỏ trong vườn
Nghèo buồn cả bóng trăng sương la đà.
Cũng từng buồn tủi xót xa
Hoa nào chẳng muốn đượm đà mắt môi ?
Thật thà từ gió ru chồi...
Nuôi lòng mến khách đến chơi...Vui đùa.
Dẫu chân quần... Ghét hay ưa
Thì em cứ gửi ngọn bùa... Mũi kim
Cho anh, mắt phải kiếm tìm
Đôi tay ấm áp...Gỡ kim ngoan hiền ...
Bước chân lưu lạc triền miên
Sao anh mãi nhớ , một triền đê xa...
Hoa may tím vạt chiều già
Đợi ai qua lối ...Cắm hoa ,gửi bùa .
MINH TUẤN
MÁI NHÀ TRẦN GIAN.
Gót son, hài trắng lụa vân
Em bay trong cõi Tiên Thần dạo chơi
Lúc vườn đào ,chín nét môi
Khi sông Ngân,chảy nước trôi mịt mờ …
Vẳng từ mây bạc tiếng thơ
Trôi trong ngọn gió như tơ ,như lòng
Sông Ngân chẳng khách qua dòng
Hỏi ra mới biết… Lời trong dương trần…
Bỗng nhiên rời rã bước chân
Rồi tự nhiên muốn ,làm thân kiếp người
Bởi nghe thơ ,lẫn tiếng cười
Thấy trong vô sắc ,biển trời hư vô…
Lắc vai làm kẻ mơ hồ…
Lang thang bước hội ,chen xô bóng người
Tâm chùa chuông vọng trăm nơi
Tam quan tìm rẽ …Thấy người tri âm…
Sinh duyên...Kết dẫu Tiên Trần
Ai may lễ hội ...Dễ nâng gót hài
Yêu rồi ...Lại tính tương lai
Dở dang bóng trải …Hương đài khách qua.
Vô tận …Tay vẫy bao la
Là Tiên... Cũng ước mái nhà trần gian…
MINH TUẤN
NẮNG HẠN CHẾT KHÔ …
Nắng nung đỏ quạch bước chân
Sắc như hoa cháy, những lần hạ rơi
Hạn như thiêu đốt đất trời
Như kẻ góa vợ …Xả hơi rượu nồng.
Chết non chiều vạng ...Rạng đông
Sương gầy chỉ đủ ,gió bồng thoảng qua
Hắt hưu ngọn cỏ ,luống cà
Cút côi vũng nước …Cạn va đáy dòng.
Hạn sang…Ám sát cánh đồng
Lúa khoai chết giâc ,ngô bông chết tàn…
Ve sầu nổi tiếng khóc than
Gió lào quạt giận … Thổi vàng bờ tre.
Sa mạc …Như giữ đêm hè
Mơ không tròn ngủ ,gối kê rã rời.
Tìm đâu… bóng trẻ trăng chơi
Tìm đâu… Tiếng ếch gọi trời làm mưa.
MINH TUẤN
ƠN TRỜI –ƠN PHẬT .
Phong tục cổ hủ giữ làng
Tối đèn tắt lửa dạ vàng có nhau
Lời thơ giọng nói đi đâu...
Cũng chung âm hưởng với câu ơn trời.
Bát cơm bưng nhớ ơn người
Chè xanh ,sắn luộc ới ời gọi nhau
Góc làng khói thuốc hương cau
Rộn ràng cười nói pha bầu tiếu lâm…
Ơn trời mồng một ngày rằm
Chùa làng đông đúc ,kẻ thăm người trình
Lễ tạ Trời Phật anh linh
Mở đường dương phúc,đóng hình âm hư …
Vô ưu cửa thiện tâm Sư
Dạ thành lòng Sãi mõ nhừ chùa kinh
Đổi thay lối sống… Mặc tình
Khói hương thôn xóm, cứ hình xuân thu .
Rập rình những kiến trúc sư
Nhà cao cổng kín ,đến từ tây phương
Tàu xe phải nới rộng đường
Tiềm tàng thắt nút ,đông phương lui rào…
Ơn Trời, ơn Phật tầng cao
Cái tình cái hiếu ai nào dám quên…
MINH TUẤN
Vịnh Cái yếm
Giỏi chìu, thuận ý, thích cho thêm
Tím, đỏ, vàng, xanh, trắng, mịn, mềm
Lụa tốt viền hồng ôm bó bó
Tơ bền kết chỉ cạ êm êm
Choàng vai, bá cổ, thương năm tháng
Ấp ngực, che hông, mến sáng đêm
Tình đó với đây đà thắm thiết
Gặp thằng quỷ sứ... lột quăng thềm !
Chu Hà
Cảm ơn bạn Minh Tuấn nhiều
Họa và cho tấm hình dễ thương đi bạn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: