LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
GẦN RƠM(*)
Tim anh đâu sắt đá
mà hồn em đã hóa rơm khô
Xin chớ bén, thành tro.
huy dung,
người đi tìm thuyết Dung thông
(*) tục ngữ VN: lửa gần rơm lâu ngày cũng bén
GẦN MỰC.*
Tình bạn màu sáng tối
Hồn thâm giao tắm gội bóng hình
Trắng hay đen, ở mình
MINH TUẤN
…*Tục ngữ vn …GẦN MỰC THÌ ĐEN…GẦN ĐÈN THÌ SÁNG
THÂN GỬI THI HỮU THƯ QUÁN VỀ THÂN PHẬN THƠ TA
Vần thơ rút ruột, thế thôi
ai xem, ai đọc? chung lời cùng ai
Tiếng thơ bao bậc anh tài
tâm hồn rung cảm trước nay thưa dần
*
Đâu rồi tri kỷ, tri âm
người thơ cam chịu, phận đầm giọt châu
ngu ngơ trằn trọc canh thâu
rượu tàn, thơ thẩn ôm sầu ra đi
ngâm nga thu điếu cười khì.
_____________________________
huy dung,
người đi tìm thuyết Dung thông
TÌNH &THƠ .
Mầm thơ nảy mãi không thôi.
Mặc khi lắm bạn ,dẫu thời không ai
Trước nhan sắc, sau anh tài
Niềm thơ khắc cốt,bóng ai rụng dần …
Đâu rồi ,người đẹp tri âm
Không xa dạ thắm ,không gần tuôn châu
Bậc chiều ngấp nghé dòng thâu
Bầu thơ lưu luyến nhịp cầu ,bước đi .
Điếu thu chén rượu cười khì
Thương đời như lá thu đi chẳng về…
MINH TUẤN
PHẬN DUYÊN.
Tiễn thu ,vẫy đỏ lá bàng
Ngày mai, tôi với đông sang ôm buồn
Con thuyền lỡ bến sông thương
Hỏi sông bao nước ,cho đường tôi khua …
Một ngày kẻ đón người đưa…
Một thu mang mất…Bốn mùa hồn tôi
Thuyền hoa mang bóng xa xôi .
Góc hè tôi tiễn … Mưa rơi nỗi niềm .
Đành làng...Đất chẳng được duyên
Bao nhiêu gái đẹp theo thuyền đi xa
Đành lòng …Chung xóm, gần nhà
Bao nhiêu tật xấu ,người ta biết mình .
Hát câu duyên phận rung rinh…
Để ru trai xóm… Chút tình cỏn con
Rằng… Bên nhà muốn làm con?
Bởi duyên không số …Em bon xứ người.
MINH TUẤN
Nhớ mong...
Bao giờ mới hết ngẩn ngơ.
Bao giờ mới hết đợi chờ, nhớ mong...?
Còn thương ... còn đỏ mắt trông.
Còn nghe mưa đổ trong lòng...lúc xa...
Tóc mềm vương gối lụa là.
Hương còn đọng lại..., dễ mà quên đâu...?
Cuộc tình thắm ,cuộc tình Ngâu ...
Khác nhau cung bậc vui- sầu, hợp -tan...
Trót quen dịu ngọt , nồng nàn.
Dỗi hờn , nũng nịu...giờ lan tím buồn...
Dỗ dành một giấc mơ son.
Mầm khuya thao thức...nghe hồn chơi vơi...
Song thưa trăng lặn mất rồi..
Sao người nơi ấy khôn nguôi đợi chờ...
Bao giờ mới hết tơ vò …
Để em trả được giấc mơ cho người...?
Kiev 07/07/2010-TG
KHUYÊN EM ….
Hình em còn đượm hồn tôi???
Em đi ,sầu vẫn nảy chồi mọc quanh
Thôi em …Phận cũng phải đành
Mưa bay phận lạc ,chòng chành nỗi mang.
Tiếng cười còn níu vườn hoang
Dấu yêu còn gửi, trên làn cỏ xuân
Vườn hoang ,em vắng trăm phần
Đời anh cũng khổ ,ngàn lần nhớ em.
Nén lòng ,ôm những thân quen
Khuyên em …Em giữ ngọn đèn, trăng mơ
Cây ngô đồng …Mọc ven bờ
Còn mong thu thắm…Ươm tơ hạt lòng .
Gió nơi đường mới …Đừng mong ???
Mưa rơi lối cũ …Mãi… Trong ước già .
Khuyên em …Bước gió vượt qua…
MINH TUẤN
MƯA NGHIÊNG
Mưa rơi thức tỉnh cơn mơ
Chuyện tình năm ấy bây giờ còn đâu?
Khi thuyền hoa ,níu chân cầu
Chờ em đưa đón …Kết câu vững bền.
Tơ hồng đứt đoạn rào phên
Em đi để nhớ chăng nền vùng tôi
Từ nay u ám bầu trời
Từ nay một bóng sương phơi, nắng tràn …
Bạc tình với đóa hồng nhan
Bạc tâm với cảnh lỡ làng phận duyên
Ngàn thu lá mãi muộn phiền
Ngàn mong …Tôi giống mưa nghiêng dốc sầu.
MINH TUẤN
CHỈ CÒN HAI MÙA .
Gỡ tơ lòng giữa đêm thinh
Tôi bên ngọn gió ,ôm tình lẻ loi
Chậu quỳnh thắp trắng đêm côi
Bóng đen cuối tháng …Ôm thời đắm say …
Cầu trời… Mau hết tháng ngày
Cho thu lá rụng …Hoa bay bụi trời
Lá như muôn mảnh hồn tôi…
Cánh như tim mảnh …Vỡ thời đang say .
Hồ trăng sóng vỡ mặt mày
Hoa vườn xơ xác nụ cây thưa rào
Hàng cây lối cũ xanh xao
Con đò năm trước …Sóng nào đón đưa .
Em đi mang mất hai mùa?
Xuân êm ,thu dịu ,hoa đua nồng nàn.
Đông hạ là chỗ tôi mang
Khi ôm lạnh gió …Lúc quàng hạn mây .
MINH TUẤN
TIẾNG ĐÀN KHUYA…
Đàn buông tiếng gió chập chờn
Trong đêm nóng hạ gọi cơn gió nồm
Làm chim ngái ngủ đầu thôn
Làm đèn đom đóm ,lặng ôm cánh bèo .
Cây khuya võng ngọn trăng treo
Thẳm sâu ngõ trước,mây trèo sao thưa
Vườn sau tiếng cuốc kêu mùa
Thơ trong chiếu đợi… Bút khua, tiếng lòng .
Muôn đời cái thói thong dong
Dạ say kinh Phật ,hồn lòng dáng thơ
Muôn đời trong cõi ngu ngơ
Không điên …Thì cũng dại khờ vì yêu .
Dại khôn cũng sớm với chiều
Buồn vui mê nét mĩ miều đắm say
Gió mưa ôm bóng trăng mây
Nhạc thơ văn bút …Vẽ bầy cỏ hoa.
Lòng gần kết nối tình xa
Tiếng xưa ,nay ,mãi …Là ta với mình
Tri âm trao khúc nhạc tình
Giường khuya cũng chín…Đỡ hình bạc trăng.
MINH TUẤN
BƯỚC CHÂN –LƯU LẠC.
Xa rồi tình biển khát khao
Tàu đi… Mang nửa ồn ào nhớ em…
Hải âu ,nắng gió phơi rèm
Mây chen nước thắm,cát đen nhuốm vàng .
Xa rồi một thuở hồn hoang
Bên em nghe gió vỗ tràn sóng đêm
Vô tận, với những nàng tiên
Vô tư ,là đóa hoa hiền trên môi…
Ngày mai biển vắng tình tôi
Ngày mai bãi cát đơn côi một mình
Trăng lòng cá đớp điêu linh
Nguyệt chung treo ngủ ,cho mình gọi nhau .
Ngày mai trời vẫn trên đầu
Bước chân lưu lạc …Vào sâu đất liền…
MINH TUẤN
quote:
Trích đoạn: Minh Tuấn
KÍNH MỜI HỌA
LÒNG TRĂNG .
Vạn năm treo kiếp ở trên cao
Ruột rối tằm tơ phận má đào
Cửa đóng đâu ngăn lòng luyến nhớ
Then cài chẳng sợ dạ nôn nao
Mong manh cõi mộng ai người biết
Cầm sắt vùng mơ chẳng chốn nào
Có thử đổi trao niềm gió bạc
Mới hay bóng dấu nỗi tâm cào .
MINH TUẤN
Về đâu Trăng tròn vành vạnh gác non cao Gió lạnh tàn canh rét khóm đào Bóng nguyệt lung limh còn bịn rịn Hồ thu xao động đã nao nao Thuyền neo bãi vắng chờ ai đó Lá rụng về đâu lạc chốn nào Một ánh sao băng vừa chợp tắt Về đi chân mỏi thấm gai cào Chu Hà
Trích đoạn: Minh Tuấn
TIẾNG ĐÀN KHUYA…
Đàn buông tiếng gió chập chờn
Trong đêm nóng hạ gọi cơn gió nồm
Làm chim ngái ngủ đầu thôn
Làm đèn đom đóm ,lặng ôm cánh bèo .
Cây khuya võng ngọn trăng treo
Thẳm sâu ngõ trước,mây trèo sao thưa
Vườn sau tiếng cuốc kêu mùa
Thơ trong chiếu đợi… Bút khua, tiếng lòng .
Muôn đời cái thói thong dong
Dạ say kinh Phật ,hồn lòng dáng thơ
Muôn đời trong cõi ngu ngơ
Không điên …Thì cũng dại khờ vì yêu .
Dại khôn cũng sớm với chiều
Buồn vui mê nét mĩ miều đắm say
Gió mưa ôm bóng trăng mây
Nhạc thơ văn bút …Vẽ bầy cỏ hoa.
Lòng gần kết nối tình xa
Tiếng xưa ,nay ,mãi …Là ta với mình
Tri âm trao khúc nhạc tình
Giường khuya cũng chín…Đỡ hình bạc trăng.
MINH TUẤN
Đêm nghe đàn trên sông Đêm về khuya tư bề vắng ngắt Thạch sùng kêu héo hắt đâu đây Đàn chùng văng vẳng so dây Tình tang ai khảy cho đây thêm sầu Thơ đôi lá xây lầu mộng tưởng Tình ba câu để vướng sầu đau Trách chi con tạo cơ cầu Gieo tơ, tơ rối ai hầu gỡ cho Đây với đó tình chưa cạn tỏ Đó với đây chưa rõ đôi bề Sao người vội bỏ ra đi Để em ôm khối tình si trọn đời Ta mấy thuở ngược xuôi trên sóng Người về đâu thả mộng mọc mời Dưới trăng nỉ nót đầy vơi Ngỡ thuyền Tư Mã về chơi chung dòng Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2010 00:42:52 bởi Chu Ha >
KHUYÊN EM ….
Hình em còn đượm hồn tôi???
Em đi ,sầu vẫn nảy chồi mọc quanh
Thôi em …Phận cũng phải đành
Mưa bay phận lạc ,chòng chành nỗi mang.
Tiếng cười còn níu vườn hoang
Dấu yêu còn gửi, trên làn cỏ xuân
Vườn hoang ,em vắng trăm phần
Đời anh cũng khổ ,ngàn lần nhớ em.
Nén lòng ,ôm những thân quen
Khuyên em …Em giữ ngọn đèn, trăng mơ
Cây ngô đồng …Mọc ven bờ
Còn mong thu thắm…Ươm tơ hạt lòng .
Gió nơi đường mới …Đừng mong ???
Mưa rơi lối cũ …Mãi… Trong ước già .
Khuyên em …Bước gió vượt qua…
MINH TUẤN
CHÚC EM VUI VẺ
Đừng hoài nghi
Lời anh như tựa khúc dân ca.
Nhẹ nhàng sâu lắng...thiết tha...đượm buồn...
Đường xưa lối cũ vẫn còn.
Làm sao chớp bể mưa nguồn về đây?
Vẫn còn hơi ấm vòng tay.
Anh trao em trọn...đắm say tình nồng...
Bận lòng chi....thoảng thinh không
Vài cơn gió lạ...ruổi rong vườn chiều....?
Lối xưa nhuộm tím lời yêu
Cớ gì em để cô liêu...cho người?
Vườn hoang còn níu tiếng cười.
Giọt thương còn mãi trong lời ru anh...
Vắng em, sầu nảy mầm nhanh...
Chỉ cơn gió nhẹ...chòng chành thuyền chao....
Mưa nghiêng....giọt nhớ xanh xao.
Vẹn nguyên kỷ niệm ...lẽ nào nhạt hương?
Kiev 8/7/2010-TG
@_Anh MT ơi!
Anh sáng tác thật đều tay, còn em dạo này viết chậm quá...Hồn thơ trốn mất rồi thì phải...Thông cảm cho em vì sự hồi âm chậm trễ này nghe.Những bài thơ anh gửi tặng em được lồng trong bức tranh thật đẹp, em rất thích.Cám ơn anh nhiều! Chúc anh dồi dào cảm xúc để giữ mãi "phong độ" sáng tác đều đặn như bây giờ anh nhé!
LÒNG TRĂNG .
Vạn năm treo kiếp ở trên cao
Ruột rối tằm tơ phận má đào
Cửa đóng đâu ngăn lòng luyến nhớ
Then cài chẳng sợ dạ nôn nao
Mong manh cõi mộng ai người biết
Cầm sắt vùng mơ chẳng chốn nào
Có thử đổi trao niềm gió bạc
Mới hay bóng dấu nỗi tâm cào .
MINH TUẤN
Về đâu
Trăng tròn vành vạnh gác non cao
Gió lạnh tàn canh rét khóm đào
Bóng nguyệt lung limh còn bịn rịn
Hồ thu xao động đã nao nao
Thuyền neo bãi vắng chờ ai đó
Lá rụng về đâu lạc chốn nào
Một ánh sao băng vừa chợp tắt
Về đi chân mỏi thấm gai cào
Chu Hà
Cám ơn CHU HÀ VÀ THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM/CHÚC CÁC BẠN VUI VẺ
Đêm nghe đàn trên sông
Đêm về khuya tư bề vắng ngắt
Thạch sùng kêu héo hắt đâu đây
Đàn chùng văng vẳng so dây
Tình tang ai khảy cho đây thêm sầu
Thơ đôi lá xây lầu mộng tưởng
Tình ba câu để vướng sầu đau
Trách chi con tạo cơ cầu
Gieo tơ, tơ rối ai hầu gỡ cho
Đây với đó tình chưa cạn tỏ
Đó với đây chưa rõ đôi bề
Sao người vội bỏ ra đi
Để em ôm khối tình si trọn đời
Ta mấy thuở ngược xuôi trên sóng
Người về đâu thả mộng mọc mời
Dưới trăng nỉ nót đầy vơi
Ngỡ thuyền Tư Mã về chơi chung dòng
Chu Hà
TIẾNG ĐÀN –ĐÊM SÔNG.
Kia mây trắng ôm lòng trời thắm
Nọ trăng vàng rũ sóng ngàn thương
Xin đừng dạo khúc sông Tương
Ca lời kiếp lá cho đường dài thêm.
Tiếng em hát lay thềm nước động
Đàn em reo loáng bóng trăng ngân
Đêm thu cảnh dạ lâng lâng
Miệng khen lắm lắm ,mắt dần dần mơ…
Áo trăng phơi sáng cỏ bờ
Thuyền trôi thổn thức ,bóng mơ nước dòng .
Ôm mộng đẹp thả lòng trên sóng
Ngó người ngoan ,trách chóng qua ngày
Bến thuyền thu …Chở đêm say
Khua trăng sóng sánh vào ngày ban mai…
Đêm đàn tai vọng tim ai
Ngày ca mắt gió u hoài bến thương.
MINH TUẤN
Ngày Mai Xa Biển …Người Ơi.
Phùng Hiệu ơi ?Phùng Hiệu ơi ?
Hỏi chi cái tuổi cho đời buồn thêm
Cả đời sống chết một tên
Quanh năm đếm tuổi mà thêm võ vàng.
.
Thơ tình lục bát mênh mang
Mỗi ngày bát mở ,luận bàn tri âm
Chung tay năm tháng ân cần
Vào ra xướng họa ,mà ngâm thơ bài .
Còn tôi… Quê ở xứ Đoài
Lớn nhờ khoai sắn ,mà dài bước chân
Tha hương lăn lộn phong trần
Bạc thời tơ óng…Hết mong trăng vàng…
Thấy thơ cất tiếng thì ham
Chung vần bè bạn mong tàn nhớ thương
Ngày Mai Xa Biển …Thật buồn…
Ngày mai…Bạn biết nhớ thương là gì ???
MINH TUẤN
CẦU CÓ ANH…
Mải mê giấc mộng bồ câu
Đóa hồng nở muộn, thẹn bầu nắng tơ
Sương tan mất bóng hàng giờ
Mây cao như sóng, đang vơ gió ngàn .
Lỗi lầm sém nhạt hồng nhan
Xung quanh hoa bướm đang tràn hương say …
Ai sui giấc ngủ sang ngày???
Tại anh chốn hẹn… Cứ hay sa đà …?
Anh cười bước chậm vì hoa
Bước nhanh chỉ sợ ,sương sa khói nhầu
Thời gian yêu,có bao lâu
Lo xa cách mặt …Nến sầu ngọn côi.
Lạc vàng , thu thả lá rơi
Lạc anh, góc vắng em phơi bóng sầu
Mi xanh buồn ủ màn sâu
Đóa hoa nở muộn… Ứớc cầu có anh.
MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: