LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
CƯỜI …KHÔN .
Lòng nhân …Hình ở nụ cười
Hé môi đúng chỗ, kẻo người buồn ta
Nụ cười khác ở bông hoa
Tươi cùng vui vẻ …Buồn pha nét sầu …
Trước người xưa đã dạy câu
Một cười mười thuốc …Trẻ lâu sức bền
Sau người cũng ví dặm thêm
Cười như điên dại …Chớ nên học đòi .
Thế gian đâu có hẹp hòi
Tâm hồn trong sạch được coi hàng đầu
Nước nhà Tục ngữ ngàn câu
Ca dao ngàn chữ ,Vè chầu ngàn thôn .
Cái học nào dám là khôn…
Bảy mươi còn sợ ,ngã hồn …Què chân .
MINH TUẤN
NGHỀ NGHIỆP
Biết nghề phận làm dâu
Nghiệp mới vững đã giàu lại đỏ
Thiên hạ là trăm họ.
MINH TUẤN
ĐÔI MẮT*
Giàu từ đôi con mắt
Đừng vì tình mê hoặc làm ăn
Tay sờ thấy khó khăn.
MINH TUẤN
*Tục ngữ vn (giàu hai con mắt ,có đôi bàn tay)
CẦU CHIỀU …ĐỪNG VỘI SANG THÂU.
Gánh tình qua chợ đã chiều...
Thương em kĩu kịt bao nhiêu vai gầy
Tay sần, anh bấy lâu nay
Cùng em chung sức vác ngày vào ra…
Chợ đời mua bán bôn ba
Bên quang công việc bên là tình tơ
Năm mươi quảy gánh hai bờ
Sau là vĩnh cửu …Trước mơ đã tường ...
Cõi lòng ..Sao bỗng vấn vương???
Hạ xuân khép cửa ,thu tường phong rêu
Vô tư ,cố nặn nụ yêu...
Nói ai đi trước …Sướng nhiều hơn sau …
Cầu chiều đừng vội sang thâu
Kẻo tôi quang gánh… Một đầu bơ vơ…
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 03:10:48 bởi Minh Tuấn >
Đừng hoài nghi
Lời anh tựa khúc dân ca.
Nhẹ nhàng sâu lắng...thiết tha...đượm buồn...
Đường xưa lối cũ vẫn còn.
Làm sao chớp bể mưa nguồn về đây?
Vẫn còn hơi ấm vòng tay.
Anh trao em trọn...đắm say tình nồng...
Bận lòng chi....thoảng thinh không
Vài cơn gió lạ...ruổi rong vườn chiều....?
Lối xưa nhuộm tím lời yêu
Cớ gì em để cô liêu...cho người?
Vườn hoang còn níu tiếng cười.
Giọt thương còn mãi trong lời ru anh...
Vắng em, sầu nảy mầm nhanh...
Chỉ cơn gió nhẹ...chòng chành thuyền chao....
Mưa nghiêng....giọt nhớ xanh xao.
Vẹn nguyên kỷ niệm ...lẽ nào nhạt hương?
THƯƠNG GIANG.
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu…
Bao nhiêu mộng nhạt trên đường
Bướm ong phai gió ,phấn hương nhạt màu
Vói tay ngày cũ lại đâu?
Sợ mai chẳng dính …Tình đầu, bóng xưa.
Xuân như cằn cỗi qua mùa
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu
Xé tan tờ lịch quên Ngâu
Vứt vào sọt nhớ…Đượm màu mưu sinh…
Chốn nhà vẫn thắm bình minh
Vẫn sương cười lá, khoe tình đêm trăng
Em đi mang thắm nét rằm
Bỏ anh chơ chọi sao băng giữa trời.
Dặn em em bảo lắm lời
Nếu không …Em bảo là tôi lơ là …
MINH TUẤN _@@@@-THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.
Anh lồng hai bài thơ chung một ảnh /em mà không thích thì bảo anh gỡ bỏ nhé.
nếu thích thì lần sau cứ làm mỗi bài chừng 14 hay 15 dòng <3 hay 4 khổ thơ >là được em ạ/cố gắng thu gọn cho thơ được cô đọng <Điều này anh đã học ở chị HB nói thật là đúng ,viết dài hay bị lan man lắm >chúc em vui
MT
TÌM NHAU…
Bỗng hồn như lạc đêm thơ
Như thuyền Tư Mã cập bờ sông Tương
Quanh tôi một gió ,một sương
Một trăng vàng óng …Một đường ước hoa…
Hôm nay bỗng thích thơ ca
Trông mây muốn hỏi nhà ta chỗ nào?
Cách gang tay …Chốn chiêm bao
Mà em đã sợ núi rào ,sông ngăn…
Ước tình đã thắm buồm căng
Anh đi cứ đến mùa trăng lại về
Tiễn tình,chân sóng dìu mê
Gửi em giữ bóng trăng thề lại qua
Một đêm… Chân sóng đi xa
Bước chân lưu luyến …Đời ta nhớ người.
MINH TUẤN
RƯỢU TÀN…
Rượu tàn mới biết tỉnh say?
Thơ hay trăng vỡ ,gió hay gợi đờn?
Rượu vào cười nụ chung cơn
Hoa lòng đua tiếng …Thật hơn lúc nào…
Tri âm một cuộc rượu đào
Mời tình thơ phú đổi trao ý vần
Thơ bày trăng gió bâng khuâng
Cảnh bay theo chữ , hành quân thiên đường…
Rượu tan như lịm chiến trường
Bao nhiêu mồi lá, đã vương tâm hồn
Be cạn giọt ,nằm trống trơn
Chủ nhân bằng hữu chập chờn bút nghiên…
Có say thì dạ mới yên
Bạn vì tình thực ,hàn huyên cuộc đời
Bên ngoài thu đổ lá rơi
Hồn trong như đã...Khơi khơi chốn nằm.
MINH TUẤN
CƠN MƠ –GẶP TẢN ĐÀ .
Mơ nào cảnh cũng tốt tươi
Vẫn ngày bóng Nhật ,đêm cười Hằng Nga
Hoa tươi đượm giọt sương sa
Gió khoe má nắng , chim ca nhạc lòng.
Gặp Tiên…Bồ gánh thơ trong
Nghê Thường chung điệu …Mở lòng theo xa .
Người mây da trắng lụa là
Hỏi ra manh mối …Tản Đà Tiên Sinh …
Nụ cười còn nét tơ tình
Trần gian dẫu bỏ …Thoát hình được đâu?
Bặt hình tăm cá bóng câu
Tối ngày thơ vẫn mở bầu …Tri âm.
Gửi theo những giọt mưa dầm
Thế gian khóc tiếc …Muôn phần bút mây…
Bóng cụ … Sao đã vội bay???
Tiếc chưa kịp hỏi… Cách bày làm thơ .
MINH TUẤN
HOA NỞ …
Hoa nào nở cũng đúng thời
Hoa em… Nở với rối bời không gian
Hoa nhìn gió thật khẽ khàng
Mà em liếc nhẹ,đã làm tôi mê…
Phải em là gái chân quê?
Dạ tôi bầu bí muốn về vườn em…
Xin đừng thử thách làm quen
Cỏ may đã biết ,ngó sen đã tường…
Hoa nào cũng nở trong vườn
Sao em giữa mộng ra đường làm chi?
Cho anh ,bước chẳng muốn đi
Mắt tìm theo bóng …Em thì biết ngay …?
Hoa nào…Bướm chẳng muốn bay
Cánh nào cũng đẹp… Cho say mắt tìm.
MINH TUẤN
Quỳnh hoa
Dõi bước trăng xinh dạo cảnh vườn
Đêm thanh thấp thoáng dáng tiên nương
Mỉm cười sao rộn niềm xao xuyến
E ấp mà khơi nỗi vấn vương
Có phải Hằng Nga nơi cửa Quảng
Hay là Ngọc Nữ chốn tây phương
Ngẩn ngơ khách tục lòng lưu luyến
Tỉnh mộng quỳnh hoa toả ngát hương.
Chu Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2010 22:57:21 bởi Chu Ha >
Quỳnh hoa
Dõi bước trăng xinh dạo cảnh vườn
Đêm thanh thấp thoáng dáng tiên nương
Mỉm cười sao rộn niềm xao xuyến
E ấp mà khơi nỗi vấn vương
Có phải Hằng Nga nơi cửa Quảng
Hay là Ngọc Nữ chốn tây phương
Ngẩn ngơ khách tục lòng lưu luyến
Tỉnh mộng quỳnh hoa toả ngát hương.
Chu Hà
HOA QUỲNH VỊNH .
Ngày sắc trăm hoa nở rợp vườn
Tối về quỳnh nở bóng trăng nương
Bao đời không ngóng ban mai lại
Cứ đợi đêm sang bóng mới vương
Đưa gió hương bay niềm tận hưởng
Gửi mây bóng rải tới muôn phương
Trăm năm dạ thắm xem quỳnh nở
Hỏi mấy nhân gian dạ níu hương.
MINH TUẤN CHÚC CHU HÀ VÀ CHỊ BẢY VUI VẺ /HOA SEN CHO NỢ NGÀY MAI HÉN ...HI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2010 03:50:53 bởi Minh Tuấn >
Vịnh Hoa Sen
Nguyện hiến châu thân giải bụi hồng *
Ta bà thế giới giữ tâm trong
Sắc không khoe sắc dù xuân ấm
Hương thỏang mùi hương dẫu hạ nồng
Kính Phật xây đài đâu kể đức
Thương người ghép nhụy chẳng khoe công
Danh vang quân tử đời xưng tụng
Tế đạo phò nguy trọn hết lòng
Chu Hà
HOA SEN 2
Trăng sáng năm canh cũng nhạt hồng
sương rơi thao thức nỗi tàn trong
Ngàn sen chen sắc nơi ao hạ
Vạn nắng lung linh chốn ngõ nồng.
Bao cánh hoa tim hình nở rộ
Bấy đài rạng rỡ bóng lao công
Ly say chếnh choáng hồn quân tử
Đóa thắm trông lên Phật dạy lòng…
MINH TUẤN
CHÚC CHỊ BẢY VÀ CHU HÀ CUỐI TUẦN CHĂM THIỀN VUI VÀ NHẸ NHÀNG THANH THẢN
MƠ YÊU …
Đêm trăng thanh, giấc chẳng về
Mắt còn ngỏ cửa …Hướng về nơi xa …
Từ tình, em đã là hoa
Anh như cánh bướm ….Làm ra nhớ nhiều .
Dòng sông một dải thương yêu
Xóm làng chia bến ,sáng chiều lại qua
Dẫu chung một mảnh trăng già
Sầu khuya còn vách …Tiếng gà làng anh.
Vườn trầu lá chớm vàng xanh
Cau vừa dẻo hạt, duyên lành vừa đôi
Xin em khép cửa bồi hồi
Vào thay áo cưới để tôi đón về …
Cho tình hết gió tỷ tê
Cho trăng âu yếm vỗ về mộng xanh…
MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
XỨ ĐOÀI ƠI …
Xứ đoài nhớ lắm người ơi
Từng đêm trăng thả non khơi ánh vàng
Sợi buồn bịn rịn bay ngang
Sợi vui lấp lánh soi làn mắt yêu.
Xứ Đoài mưa nắng bao nhiêu
Non cao mấy trượng cho chiều thêm xa
Trăng Đoài có mấy Hằng Nga
Mây trôi mấy lớp mà ra đêm dài.
Hữu tình cảnh sắc tìm ai
Người đi luôn nhớ hình hài quê hương
Khi sương rơi rụng ven đường
Lúc mưa hớn hở như đương gọi mời.
Chữ tình ai được ai rơi
Để cho mưa khóc gió cười tháng năm
Chữ tình ai thắm ai nhăn
Để cho kỉ niệm như rằm trong tim .
Xứ Đoài nuôi những cánh chim
Tung bay khắp nẻo đi tìm ước mơ
Xứ Đoài ơi …Đến bao giờ
Cho tôi trở lại bến bờ ngày xưa.
MINH TUẤN
AI VỀ NGANG HUẾ THÂN YÊU Lăng Cô thị trấn hoang sơ Với bao thắng cảnh nên thơ vô cùng Đây bờ cát trắng thùy dương Mây trời biển núi lạ dường trong xanh. Một vùng duyên hải trong lành Cong cong bờ biển uốn quanh chân đèo Ai về ngang Huế thân yêu? Ngắm mây bàng bạc trên đèo Hải Vân. Núi cao mây phủ trắng ngần Suối tiên tóc trắng, hồ đầm trong xanh Miền quê thơ mộng trữ tình Dân quê chân chất hiền lành mến thương. Chiều về bóng ngả bên đường Kẻ thương người nhớ ngập ngừng chân đi Biết bao cảnh đẹp xanh rì Quê hương khoảnh khắc dể gì mà quên. Lăng Cô_vịnh đẹp như tiên Để người đi mãi nặng nguyền nước non Xa kia rừng núi bạt ngàn Và đây đầm phá Lập An tuyệt vời. Bức tranh thủy mặc da trời Trăm thương ngàn nhớ bồi hồi tâm can Trùng dương sóng vỗ miên man Vẫn không xóa hết những vần nhớ thương. Lăng Cô nỗi nhớ yêu thương…! ttqv Xứ Đoài ơi...thật hay quá khiến qv chạnh cả lòng, anh MT cho V gởi bài ni để chia xẻ nỗi nhớ quê hương nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 17:47:19 bởi ttqv >
AI VỀ NGANG
HUẾ THÂN YÊU
Lăng Cô thị trấn hoang sơ
Với bao thắng cảnh nên thơ vô cùng
Đây bờ cát trắng thùy dương
Mây trời biển núi lạ dường trong xanh.
Một vùng duyên hải trong lành
Cong cong bờ biển uốn quanh chân đèo
Ai về ngang Huế thân yêu?
Ngắm mây bàng bạc trên đèo Hải Vân.
Núi cao mây phủ trắng ngần
Suối tiên tóc trắng, hồ đầm trong xanh
Miền quê thơ mộng trữ tình
Dân quê chân chất hiền lành mến thương.
Chiều về bóng ngả bên đường
Kẻ thương người nhớ ngập ngừng chân đi
Biết bao cảnh đẹp xanh rì
Quê hương khoảnh khắc dể gì mà quên.
Lăng Cô_vịnh đẹp như tiên
Để người đi mãi nặng nguyền nước non
Xa xa rừng núi bạt ngàn
Và đây đầm phá Lập An tuyệt vời.
Bức tranh thủy mặc da trời
Trăm thương ngàn nhớ bồi hồi tâm can
Trùng dương sóng vỗ mấy lần
Vẫn không xóa hết những vần yêu thương.
Lăng Cô nỗi nhớ ngàn thương…!
ttqv
Xứ Đoài ơi...thật hay quá khiến qv chạnh cả lòng, anh MT cho V gởi bài ni để chia xẻ nỗi nhớ quê hương nhé!
@@@- ttqv
THÂN MẾN /CÁM ƠN BẠN GHÉ THĂM/Nhờ có bạn mà mình hôm nay mới thay lại mẫu chữ cho bài thơ ...Ngày xưa không biết làm cho nên ảnh chữ nhỏ quá...
bạn không có trang riêng hả /mình không thấy đầu để chuyển bài thơ lồng ảnh của bạn mình làm tặng bạn/gọi là cây nhà lá vườn cho vui vẻ.chúc bạn vui
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu…
Bao nhiêu mộng nhạt trên đường
Bướm ong phai gió ,phấn hương nhạt màu
Vói tay ngày cũ lại đâu?
Sợ mai chẳng dính …Tình đầu, bóng xưa.
Xuân như cằn cỗi qua mùa
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu
Xé tan tờ lịch quên Ngâu
Vứt vào sọt nhớ…Đượm màu mưu sinh…
Chốn nhà vẫn thắm bình minh
Vẫn sương cười lá, khoe tình đêm trăng
Em đi mang thắm nét rằm
Bỏ anh chơ chọi sao băng giữa trời.
Dặn em em bảo lắm lời
Nếu không …Em bảo là tôi lơ là …
MINH TUẤN
_@@@@-THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.
Anh lồng hai bài thơ chung một ảnh /em mà không thích thì bảo anh gỡ bỏ nhé.
nếu thích thì lần sau cứ làm mỗi bài chừng 14 hay 15 dòng <3 hay 4 khổ thơ >là được em ạ/cố gắng thu gọn cho thơ được cô đọng <Điều này anh đã học ở chị HB nói thật là đúng ,viết dài hay bị lan man lắm >chúc em vui
MT Bến dừng. Anh người tinh tế , sâu sa...
Lo em nông nổi...lỡ đà trượt chân...
Nói ra...chợt thấy ngại ngần...
Sợ cơn gió chướng...một lần ngang qua...
Vô tình...ngăn cách hai ta.
Để rồi hình bóng nhạt nhoà trong nhau...
Sợ trầu chẳng thắm duyên cau.
Thề nguyền xưa ấy ... bạc mầu phải không?
Hoa nào chẳng có bướm ong...
Đến đi bất chợt...bận lòng mà chi...
Tình chưa thắm...sợ chia ly...
Bỏ anh chơ chọi...Em đi...Sao đành? Dòng đời mang kẻ lữ hành
Lênh đênh...giờ chọn bến anh để dừng...
Kiev 11/7/2010-TG
@_Anh MT ơi!
Cám ơn những bài anh đã lồng tặng em.Anh cứ làm thế nào thấy vừa mắt anh là được.
-Cám ơn những lời góp ý rất chân thành của anh.Còn viết dài hay ngắn em thường phụ thuộc vào số lượng bài viết khổ thơ của khách thơ gửi lại mình hoạ cho cân thôi...Em vẫn biết là Ngắn gọn -Súc tích -Cô đọng là tiêu chí...của người viết chuyên nghiệp.Em sẽ cố gắng hoàn thiện dần anh ạ.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: