TRĂNG RƠI…
Trăng ai ngủ ở trên cây
Trăng ai vỡ bóng lung lay mặt hồ
Trăng tôi mong mảnh ngây thơ
Treo đêm làng xóm có bờ đê quanh
Nghìn sau có khóc trăng xanh
Vần thơ tâm bút kết cành ca dao
Nghìn sau còn lệ tuôn trào
Khóc thân cát bụi, ba đào biển dâu.
Một đêm trăng sáng canh thâu
Một đời thương mối tình đầu ngây thơ
Lần mơ trăng rụng dưới hồ
Theo chân em bước …Sóng xô bến mình.
Tình khờ mò vớt trăng xinh
Bóng trăng chẳng vớt ,vớt mình xanh xao…
MINH TUẤN
TRĂNG AI...
Trăng ai... gầy guộc hanh hao...
Trăng ai...cắt nửa đi vào trong thơ...
Trăng ai...mòn khuyết đợi chờ...
Trăng ai.. lạnh lẽo ...tỏ mờ người ơi...!
Trăng ai...tròn vạnh giữa trời
Trăng ai vụn vỡ...mảnh rơi đầy hồ...
Trăng ai... mỏng mảnh ngây thơ
Trăng ai... xanh nhuộm giấc mơ một thời...
Trăng ai...đem thả giữa trời
Trăng ai mười sáu...bao người thầm ghen...
Trăng ai...lơ lửng hạ huyền...
Trăng ai...đã thức thay đèn đêm thâu...
Kiev 20/7/2010-TG
@_Em ngẫu hứng hoạ bài này còn bài kia anh gửi xin khất lại anh nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2010 06:29:02 bởi THƯƠNG GIANG >