LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
Li …SẦU .
Đêm mong …Mơ dẫn em về
Ngày nghe tiếng gió bốn bề thẳm sâu
Thì thầm nói chẳng nên câu
Vật vờ hương khói, buông màu lệ cay …
Áo tuổi còn thắm màu mây
Hồn em đã úa …Vong ngày tuần nhang
Khi trông lệ ứa hai hàng
Đứng bên di ảnh …Dạ ngàn cách xa…
Ấp sầu ,nấm cỏ quê nhà
Buồn rơi, quạnh bóng ,thân già không em
Từ nay sương lạnh làm rèm
Độc thuyền khua nước tình… Xem thơ vần.
Một li kính tạ Nghĩa Ân
Một li hẹn ước Châu Trần kiếp sau
Một li thơ trước… Tình sau…
Lệ chan đẫm mặt …Mong sầu khỏa khuây.
MINH TUẤN
NGƯỜI DƯNG QUA NGÕ .
Tự nhiên lòng thấy vui mừng
Giấu che trong dáng ngập ngừng thơ ngây
Người dưng... Qua ngõ đắm say
Trộm nhìn bắt gặp người quay lại cười.
Hữu tình bướm trắng hoa tươi
Đổi trao câu nói nhận người mai sau
Từ nay ôm giấc Nguyệt Lầu
Vần thơ lưu lạc có cầu dẫn mơ …
Một hôm em hỏi bất ngờ
Yêu em tự thuở bao giờ biết chăng
Anh từ –duyên nón tình khăn
Em buông mái tóc… Giấu trăng anh tìm.
Người dưng qua ngõ rộn tim
Người dưng ngoái lại… Nổi chìm tình tôi.
MINH TUẤN
LẼ NÀO CHẲNG HIỂU CHO NHAU…
Sông sâu còn lúc lở bồi
Con đò ngang bến lúc ngồi, lúc đông
Một ngày tình nghĩa còn trông
Huống chi một thuở chung bồng ước mơ…
Lo em, thu úa …Hững hờ
Tuổi xanh có hạn ,ước mơ có thời
Anh như tàu bóng trùng khơi
Làm sao thắp nến, ru lời ngủ êm .
Đành như ngựa trắng bước đêm
Sợ mai, ngõ liễu ám nền mây sương
Bóng Câu cũng phải quên đường
Không thư hò hẹn, sông tương sợ đầy…
Em buồn trách gió than mây
Trách anh sao nỡ ,cho ngày dài thêm
Anh ôm tiếng rách lụa mềm
Chờ em hả giận để quên …Chúng mình.
Lẽ nào dang dở lung linh…
Lẽ nào yêu …Với chúng mình giận thương
Lẽ nào mây nước sông Tương
Bao nhiêu mờ mịt …Bóng gương vẫn tình.
MINH TUẤN
CÓ NHAU...
Có nhau ...thơ ấm , dạ quen,
Mấy ngày em vắng ...buồn len vào hồn...
Trăng vàng in bóng cô thôn,
Đêm dài dỗ giấc chập chờn...thực hư...
Đang xuân mà ngỡ cuối thu
Sầu riêng lẻ bóng...Thâm u mây chiều...
Nhủ lòng...Đâu trẻ mà yêu...
Có chăng... nhớ dải yếm điều...người dưng...
Thủa xưa thường sánh bước chung,
Vậy mà đôi lúc ngại ngùng...Lạ chưa!?!
Chắc tại...cơn gió nghịch mùa...
Tinh nghịch, bướng bỉnh...hay đùa chọc anh...
Giận hờn một thoáng qua nhanh...
Trách người vắng bóng... chòng chành...câu thơ...
Đợi mong...biết đến bao giờ...
Có nhau...trở lại giấc mơ thủa nào...
Kiev 24/7/2010-TG
NGƯỜI DƯNG ???
Nụ buồn trông những xanh xao
Hạ đang tiễn phượng,gió chào mùa thu
Tình như sương muộn trăng mù
Có yêu cũng chẳng cứu thu lúc vàng…
Chiều nghiêng mũ nón miên mang
Áo tôi trăng hẹn,khăn nàng mây than
Đường về chung bước chung làng
Mà sao hoa bướm đôi đàng tương tư…
Hồn sông tình núi giã từ
Em bay về phía lạnh như hết hồn
Anh về khóc tắt hoàng hôn
Nghẹn ôm sương gối ,vọng hồn đắm say…
Người dưng ,khác họ thì may?
Người dưng chung xóm thì đày cô đơn?
Mưa đêm gió cũng chập chờn?
Người dưng khác phận …Mà hơn nồng nàn…?
MINH TUẤN
MẾN CHÚC EM CUỐI TUẦN VUI VẺ NHÉ
Vịnh Phong Lan Mỹ ý người thương tặng tố lan Biết thân chùm gưởi tránh xa trần Rừng sâu ẩn bóng nương cây, đá Suối vắng rong chơi lập thảo trang Đâu dám khoe mình thân mỹ ngọc Giữ tâm thanh bạch đáp lòng vàng Duyên tình lỡ vướng dày sương gió Quân tử thương dùm phận yếm mang Chu Hà
Vịnh Phong Lan
Mỹ ý người thương tặng tố lan
Biết thân chùm gưởi tránh xa trần
Rừng sâu ẩn bóng nương cây, đá
Suối vắng rong chơi lập thảo trang
Đâu dám khoe mình thân mỹ ngọc
Giữ tâm thanh bạch đáp lòng vàng
Duyên tình lỡ vướng dày sương gió
Quân tử thương dùm phận yếm mang
Chu Hà
HOA PHONG LAN
Mặc chốn thiên đàng hương sắc lan
Hoa nơi rừng núi dẫu phong trần
Tối nghe biển vỗ lòng tha thiết
Ngày biệt trăng đêm dạ thắm trang .
Núi thẳm suối cao hoa chẳng bạc
Rừng xanh nắng cách bóng tươi vàng
Phận lan sương gió tên người đặt
Lòng nguyện chung tình sơn cước ban.
MINH TUẤN @@@/CHÚC CHU HÀ VÀ CHỊ BẢY CUỐI TUẦN VUI VẺ NHÉ
LỤC BÁT BỐN MÙA .
Thu ru trăng ngủ lưng đèo
Gió ru lá ngủ nhạc reo bên đường
Mây ru đồng ngủ chiều sương
Nắng ru mưa hạ ,yêu thương ngập tràn.
Mai đào thắm …úa dung nhan
Chim xanh nhớ bạn…Như đàn lạc dây
Bài thơ thổn thức heo may
Khóc thu úa lá ,mong ngày hồng xuân.
Ơi người còn những bâng khuâng
Hãy đem mơ thắm ,thắp vầng trăng xưa
Cửa đông mặc khép gió mùa
Con thuyền năm tháng,đón đưa mình về .
Trăng buồn bảng lảng non khê
Sao thưa day dứt ,tìm về ca dao
Quanh năm cay đắng ngọt ngào
Thuyền thơ vẫn nặng ,biết bao tiếng lòng.
Nguyệt cầm câu chữ bên song…
Hỏi mơ chim Sáo trong lòng có vui ?
Sáo trong song cửa ngậm ngùi
Hỏi mây hỏi gió …Nguyệt vui hay buồn?
MINH TUẤN
LỜI RU XƯA…
Mẹ ru nắng sớm mưa chiều
Giấc trưa có tiếng gà kêu quanh vườn
Lời đêm lẫn gió dầm sương
Con cò cái vạc quên đường kiếm ăn …
Lời ru mẹ hái vầng trăng
Giọng êm đưa đẩy giấc nằm đợi trông
Hãy như hoa quả tươi hồng
Đừng như chiếc lá về không một đời…
Ngoài hiên mưa lạnh thầm rơi
Trong nhà cổ tích kể lời ru ca
Lá chanh cục tác con gà
Hành hoa ủn ỉn lợn ra nhắn tìm…
Khó như đáy bể mò kim
Tình ru khôn lớn chẳng tìm thấy xưa .
MINH TUẤN Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và họa bài thơ NGƯỜI DƯNG thật lá áy náy quá...Chúc em vui vẻ nhiều nhé
ƯỚC AO …
Ước như đã muốn ngọt ngào
Sao anh, chẳng nói ai nào có hay
Ước trăng, trăng mật cầm tay
Ước hương hoa nở dăng đầy mắt môi .
Em nào có phải xa xôi
Người quen trong xóm nói lời người ngoan
Anh người sinh quán chung làng
Ước điều đơn giản ...Nỡ làm xa xôi.
Anh đi xa, chắc lâu rồi
Cho nên ,còn tưởng cái thời Yếm Bao
Bây giờ tên chẳng Mận Đào
Lưng ong ...Nhưng vẫn dạt dào thủy chung .
MINH TUẤN
CHẲNG SỢ...
Người dưng...chẳng sợ hợp- tan...
Chẳng lo vướng phải dây oan trái tình.
Chẳng lo giông bão thình lình...
Ba đào nổi sóng ghen mình...,lụy ta...
Người dưng...như gió thoảng qua...
Có chăng đọng lại sao sa mắt cười...
Mặc ai trăng, gió lả lơi...
Chẳng lo hờn trách tình vôi bạc mầu...
Chẳng buồn ,hồn rã rời đau ,
Vô tư chẳng sợ mất nhau ...một ngày...
Người dưng...ngẫm lại...hoá hay.
Dẫu men nồng cũng chẳng say bao giờ...
Thả hồn mơ mộng vào thơ
Bổng bay vần điệu chẳng lo tỵ hiềm...
Kiev 25/7/2010-TG
XIN ĐỪNG .
Xin đừng làm gió rung cây
Đừng làm khói nhuộm đám mây cuối chiều
Đừng làm tiếng quạ khôn điêu
Kêu trên nấm mộ …Khóc điều tình xa .
Ước lòng chẳng được như hoa
Chót như kiếp lá rơi nhà mùa thu
Đừng giả làm bóng sương mù
Rồi thêm ngọn gió giấu từ dối gian .
Không duyên mình cũng người làng
Trăng vừa tối sáng …Lại tàn ngày sau
Người đừng tìm nữa mà đau
Sang sông một bước …Gãy cầu trăm năm.
Trăng ươm mật …Đợi ngày rằm
Người mong duyên phận ,ước trong một nhà.
MINH TUẤN Chủ đề thất tình xưa nay vẫn làm hao giấy tốn mực THƯƠNG GIANG À....Chúc em vui
TỈNH… QUÊ ???
Chôn nhau cắt rốn thôn già
Sống nơi thành phố vẫn là người quê
Lúa ngô khoai sắn đi về
Nuôi người khôn lớn bằng quê quắt lòng.
Bầu trời hết xám lại trong
Đường rơm rạ hết,lại dong cánh diều
Cơm quê một bát thương yêu
Chứa hồn tôm tép, đong chiều muối tương.
Tháng ba , tháng bảy bất thường
Biết bao mơ ước theo đường cỏ hoang
Đói no đếm nhịp dần sàng
Được mùa… Trăng rượu lại vang tiếng cười .
Bao năm non nước thắm tươi
Chân quê mà có bước người hôm nay
Thói đời muốn tận… Dở hay
Ai sinh lỗ nẻ …Mà bày tỉnh quê …
MINH TUẤN
CHÉN XUÂN.
Mời em nâng chén mùa xuân
Mặc thời gian với trăm phần lo toan
Giời là bạc ,đất là vàng
Ta là hoa trái râm ran đất trời.
Mời em nâng chén cạn lời
Thề còn ngâm ở bình đời chưa tan
Trách tình làm vợi dung nhan
Thương yêu, nhân cách phủ tràn câu thơ …
Mời em nâng chén tóc tơ…
Trăm năm cũng đã qua bờ nửa sông
Thuyền yêu gian khổ chất chồng
Bến mơ …Xuân lại ôm hồng nắng mai .
Chén xuân mình uống không ai
Ngoài hiên nắng cũng nằm dài cơn say
Bướm hoa trao mắt thơ ngây
Mời em thêm chén rượu đầy tháng năm.
MINH TUẤN
MỘT NGÀY.
Biển xanh như chẳng có bờ
Những khi vắng cánh buồm mơ khơi lòng
Mỗi ngày nắng trải gió dong
Gọi về nguồn chảy ,bao dòng suối sông …
Từng đêm sóng vỗ chất chồng
Xóa ngày cát dấu ,bàn chân gót giày
Không hoa cỏ ,chẳng hương bay
Biển đêm chỉ có trăng đầy sao sa…
Biển ngày lòng Mẹ hiền hòa
Khi Cha lấp lánh Trời già đỏ dương
Nhớ câu chớp bể mưa nguồn
Mà thương nguồn cội mở đường máu xương.
Cùng em bên biển tơ vương
Bước chân bãi cát tìm đường chim bay
Cùng em chung dạ đắm say
Đi trong biển vọng chân mây bầu trời.
MINH TUẤN
ĐỢI ANH .
Lời thề theo bóng xa xôi
Đem thời gian mãi …về nơi kiếm tìm
Không buộc mà thắt con tim
Nhớ anh… Thân khói ,nổi chìm áng mây.
Xuân về, mắt vẽ chân mày
Hòa đào nở ngóng gót giày hư không.
Có người tưởng vợ đợi chồng
Biết đâu mới chỉ …Bến sông con đò .
Đợi anh ,buồn giấu vui cho
Đợi anh một bóng câu hò vắng tanh
Đợi anh vườn khế cây chanh
Đợi anh tơ tóc tuổi xanh vui buồn.
Trăng sao ướp lạnh mùa thương
Hình như anh cũng bên đường đợi em
Phải là ngọn gió thân quen
Vấn vương mái tóc ,lay rèm chiêm bao …
MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: