LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
NHỚ BẠN.*
Tháng năm đã cách chiến tranh
Tao về cuộc sống ,giờ thành chức ông
Mày ôm giấc ngủ Thành đồng
Giữ trời Tổ Quốc trong lòng Thanh xuân…
Bình ơi ? mày có biết không?
Bao năm nỗi nhớ chất chồng chiêm bao…
Từ đò ngang tiễn khát khao
Bước mày biền biệt ..Lỡ bao dặn dò.
Quê hương ru lại câu hò
Ai còn ai mất… Như đò qua sông
Bóng thuyền còn gửi dòng sông
Muôn thu tao vẫn đợi trông bóng mày.
MINH TUẤN
*Liệt sĩ-Phạm Văn Bình
NGẬM SẦU MƠ .
Chia em một nửa giã từ
Anh mang một nửa tương tư rẽ đường
Tim sầu, gan héo yêu thương
Áo phai màu nắng ,phơi tường rêu phong .
Mộng giờ mây chẳng cài trăng
Gió ru đêm vắng, lời đong núi đồi
Hương mơ theo nhớ buông trôi
Mùa thu đến để… Lại trời lá rơi.
Vắng nhau trong cuộc sống đời
Mơ đêm em vẫn ghé chơi vui đùa
Thời gian ôm tuổi chạy đua
Tình ta thì mãi ôm mùa trắng trong.
Nghìn sầu …Chẳng chịu xuôi dòng
Sông còn trước mặt ,người lòng quên sao ?
Muốn chia em ,nửa chiêm bao…
Hồn tôi đợi bóng… Người vào cõi mơ.
MINH TUẤN
MỘT KHÚC TÌNH SI…
Mây trôi cho núi lở bồi
Gió lang thang bóng bầu trời lẻ loi…
Con đò khóc bóng mồ côi
Nấc lên tiếng sáo, bồi hồi Trương Chi
Chợt nghe khúc vọng tình si
Khúc hoa nhắn gọi bướm đi vườn hồng
Tiếng lòng thả cội bến sông
Lọt tai cung cấm …Cầm lòng Mỵ Nương.
Dưới trần nào có sông Tương
Bước đò xa rộng trông đường mưa rơi
Duyên trần chẳng buộc tơ trời
Tương tư lụy lắm ,bạc thời cũng đông…
Chén tình rót bóng dòng sông
Men cay ủ cả cánh đồng ca dao
Bùa mê đâu chỉ yếm đào
Có thêm tiếng sáo chiêm bao vườn tình.
MINH TUẤN
ÁO MỚI…CỦA MẸ.
Rộn ràng theo tiếng quê hương
Tuổi xanh tôi cũng lên đường hành quân
Xóm làng gửi lại mùa xuân
Cất ngay áo tết …Chưa lần mặc khoe .
Nhớ nhà ruộng lúa bờ tre
Khát khao ánh mắt, trông về trời xa
Ba lô cánh võng rừng già
Lá thư ướt lệ… Mở ra cất vào.
Rồi …Trời đất đỏ cờ sao
Nghe tin thống nhất ai nào dám tin
Về quê tràn ngập nghĩa tình
Mới tin chiến thắng quang vinh đến rồi.
Mỗi chiều giờ, nhớ chiều trôi
Bài ca thống nhất thay lời nước non
Áo xưa,mẹ sắm cho con
Ngày mai ,mới mặc để còn… Tìm yêu.
MINH TUẤN
TÌNH QUÊ.
Nắng đưa thương nhớ về làng
Mưa đưa thương nhớ như càng đi xa
Áo ngày em ,thắp đêm ta
Mây xanh, mây trắng như là tình quê.
Ngọt ngào năm tháng đi về
Bâng khuâng cánh phượng hàng me cuộc đời
Con đường níu áo gió rơi
Vương đôi mắt dại, khoảng trời tương tư …
Quê hương vườn quả ngọt lừ
Cầu duyên lễ Phật…Được như ước tình
Thảo nào cò trắng chim xinh
Từ đâu kéo đến quê mình định cư…
Đất lành thơ nhuốm xuân thu
Đồng xanh lòng mẹ cũng từ thương con
Để rồi mỗi bước chân son
Xa quê một chốc ,tâm mòn bao phân.
MINH TUẤN
TRÁI TIM YÊU.
Thời gian mưa nắng rơi rơi
Cũng may hai đứa cùng thời chung ga
Hát chung những bản tình ca
Nhìn chung hình bóng quê nhà mến thương.
Trăng ươm lúa chín ven đường
Dạ thầm ao ước khói vương một nồi
Nắng hồng hôn đỏ má môi
Mắt thầm mơ mộng bầu trời mai sau.
Tình ta như thể có nhau
Từ khi trái đất bắt đầu nhân sinh?
Dẫu anh chưa kịp tỏ tình
Yêu em cũng hiến, tim mình cho anh .
Bao lần gà giục tàn canh
Nghe sương âu yếm dỗ dành lá mơ…
Chờ khi, xuân biếc nắng tơ
Cửa lòng vội mở ,đón chờ đời chung.
MINH TUẤN
Thân tặng (Nước Mắt Mùa Thu).
THU SẮP TRỞ VỀ ?
Giấc mơ tàn tạ biết về đâu
Khi bóng người xưa cũng nửa sầu
Trước ngủ dặn lòng đừng kiếm nữa
Sao tình vẫn đến chẳng rời nhau.
Không có …Người ta ước với thề
Có rồi hồn dạ đắm nhiêu khê
Dở dang tình đẹp …Ai nào biết
Chỉ biết lòng đau, lúc tỉnh mê…
Thơ viết muôn dòng khóc tiếc thu
Mực dăng bao chữ nấc ca từ
Thuyền trôi chẳng đứng ,khi nghe gọi
Mặc xác trên bờ ,nói giá như…
Có phải mùa thu sắp trở về
Vườn tình lại nở những đam mê
Ý thơ lại ngắm người nức nở
Cùng Ngâu ôm mộng trả câu thề.
Anh đến tìm em cuối tiết hè
Phượng tàn ,xao xác những hàng tre
Lá rơi vài chiếc vàng buông thả
Chợt muốn tìm em gửi vỗ về .
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2010 15:45:01 bởi Minh Tuấn >
ĂN MÀY KHỔ LẮM…
Biết bao nhiêu thứ bộn bề
Biết bao suy ngẫm nghĩ về xung quanh
Người ăn chuối chát chua chanh
Người ăn non cốm trong mành phong lưu.
Ăn mày cõng bóng đìu hiu
Quê hương nghèo cũng liu riu trăm phần
Bà già giắt trẻ non tâm
Tay mê tay gậy …lầm rầm xin ơn .
Biết bao hoàn cảnh nguồn cơn
Kẻ vì cờ bạc ,kẻ ôm bệnh tình
Kẻ vì dự án linh tinh
Ôm tiền bán ruộng ,theo tình nhố nhăng…
Khi chiều cất bóng gọi trăng
Mắt ănxin… kiếm chỗ nằm ước mơ
Sự đời đau đáu không bờ
Lá lành lá rách ,chung mơ cuộc đời .
Ăn mày khổ lắm ai ơi
Nhón tay làm phúc cho trời đỡ mưa .
MINH TUẤN
THƠ & RƯỢU
Thơ rượu là chốn người ta
Buồn vui trời đất , sa hoa rẻ tiền
Thơ thì sẵn cảnh vườn Tiên
Rượu thì khoai sắn Vợ hiền đảm đang.
Một bình rượu mấy tình tang
Một câu thơ cõng cả làng đi chơi
Nhà nông bận tối mắt trời
Nhờ trăng tiêu khiển cuộc chơi câu vần.
Rượu vui trăng uống ngoài sân
Rượu sầu một góc âm thầm nốc ao
Rượu vui thơ đến cao trào
Rượu sầu …kéo cả chiêm bao ngập lòng.
Hỏi câu lục bát bên song
Rượu thơ có phải chung dòng say sưa?
Thơ cười – rượu uống xem mưa
Còn thơ lai láng, bốn mùa thả yêu…
MINH TUẤN
Ở TRỌ ĐỜI …
Gió mây ở trọ núi đồi
Nắng mưa ở trọ bầu trời trên cao
Buồn vui trọ chốn tâm đào
Dại Khôn trọ chốn khát khao mộng đời.
Giấc trọ trời trải khắp nơi
Cho duyên với nợ gặp người trọ chung
Góp đời hai đứa ở cùng
Như hình với bóng trọ vùng trăm năm.
Mái nhà tôi trọ khó khăn
Trồng cây lẻ bạn mà lăn xứ người
Trâu già trọ chốn cỏ tươi
Thương đồng lúa vắng, nhớ người trọ xa.
Ngày trọ tiễn tháng ngày qua
Nhớ chồng lên nhớ …Sinh ra nỗi buồn
Chẳng người trông mướn tình thương
Đành đem nông nỗi trọ giường thơ ca…
Gửi câu lục bát thật thà
Tính xem giấc trọ nợ là bao nhiêu
Kẻo trăng giờ cũng lẫn chiều
Xứ người mùa hạ ngày nhiều hơn đêm.
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2010 21:09:48 bởi Minh Tuấn >
GỌI EM.
Anh đem cây Cải bơ vơ
Lên trời xin bớt nỗi chờ rau Răm
Xin trăng thắp sáng mộng rằm
Cho hoa mang bướm …Về dăng tình nồng.
Nỗi niềm em trải đầy sông
Non cao ,anh kết gió hồng trầm hương
Lòng sầu xếp những dòng thương
Tình thương câu chữ ,như vương đoạn vàng.
Một tim chẳng giống hai gan
Một giây bao nhịp mơ màng …Gọi em
MINH TUẤN
ĐÊM NAY…
Gió len lỏi lách qua rèm,
Trăng tò mò cũng ngó xem chuyện gì...
Gọi em...Anh gọi... thầm thì...
Ngờ đâu trăng gió... đa nghi...theo rình...
Đêm thương đồng loã...chúng mình.
Chở che đôi bóng...tự tình với nhau...
Dịu dàng em khẽ gục đầu,
Bờ vai anh tựa... cho sầu nhẹ vơi...
''Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay..."*
Chúng mình...anh đó.., em đây...
Vì xa... mới có những ngày đợi mong...
Nỗi niềm em trải đầy sông
Non cao ,anh kết gió nồng trầm hương.
Giọt buồn , giọt nhớ , giọt thương...
Đêm nay... hóa sợi tơ vương …trao người..
TG-30/7/2010
NGƯỜI XƯA …
Tìm người giờ ,chốn chiêm bao
Trăng như vỡ tiếng ca dao não nề
Biết rằng lúc ngủ phải mê
Cho nên lối cũ, ta về tìm nhau.
Nhớ thương, ấp ủ tình đầu
Nắng vương áo trắng ,mưa châu nụ cười
Chẳng nghề tơ lụa dâu tươi
Duyên em thắm với nụ cười lúa xanh.
Cuộc tình sao nỡ úa nhanh ,
Người ta tươi nắng ,tôi giành sũng mưa
Ôm tàn bóng với sao thưa
Gối đầu ngọn cỏ gió đùa dế than ...
Trái tim chẳng sắt chẳng vàng
Dung nhan giết cả ông hoàng ,thành nghiêng
Thất tình… Dẫu chẳng bị điên
Cũng như kẻ nghiện hết tiền…Nằm rên .
Tìm em ….Để lấy buồn thêm
Tìm em, để nhớ môi mềm mùa xuân.
MINH TUẤN
CÁM ƠN THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM NHÉ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 15:26:22 bởi Minh Tuấn >
BÂY GIỜ MỚI LẮM… GIÁ NHƯ …?
Hình như quên thưở tình mòn
Lá me lỗi hẹn ,vuông tròn phượng ta
Phải đâu yêu mỗi bà nhà
Trách tình quên thuở ,bướm hoa chập chờn…
Cám ơn Trời Phật ban ơn
Trắng sương bạc tóc ,dỗi hờn chậm chân
Lỗ kim xa …Sợi chỉ gần
Câu thơ lục bát ân cần vá may.
Nịnh vợ bác dặn hôm nay
Tình hâm cho nóng ,nhớ ngày son môi
Giữ gìn muôn thuở xa xôi
Trăng non e thẹn… Bước trời tương tư …
Tuổi cao mới lắm… Giá như …
Hàng me chung bóng…Bây chừ …Buồn vui???
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 02:39:34 bởi Minh Tuấn >
CÁNH CHUỒN TÌNH TÔI.
Ghét như cay đắng người ta
Cau không bổ sáu ,lại ra thành mười
Ghét gì chẳng chịu nói cười
Ngúng nga ngúng nguẩy như người đuổi ta.
Tiếng khôn…Sao chẳng hiền hòa
Phải đâu ngọn gió đi qua ,mà thù
Cánh chuồn đã mỏng mùa thu
Ướt chi mưa nhỏ …Mịt mù về đâu ???
Em cười nào có ghét đau
Trách anh tìm đến …Còn cầu Nguyệt Tơ
Nói cười sao phải cậy nhờ
Chắc người sen hết …Lại mơ cúc vàng …
Trời ơi muôn nỗi tình tang…
Muốn cho đầu cuối duyên vàng như tơ
Gia phong đừng có hững hờ
Tình ta ,tiền mẹ ,ai mơ ai cần…
Em anh một thoáng lần khân
Rồi nhìn cái bóng tầm ngầm mình thương
Gió ơi cứ thổi ngược nguồn
Để cho khỏi ướt cánh chuồn tình tôi.
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 02:40:32 bởi Minh Tuấn >
NGÕ HOA .
Nửa đời tình đã lạc nhau
Nhớ thương mái tóc đã màu bạc sương
Khát khao bóng phượng sân trường
Vần thơ Nguyễn Bính ,gửi vương tơ lòng…
Lá sen thắm, nước hồ trong
Gương soi bóng ngả đôi lòng như mơ
Bướm chen ngang, thả câu thơ
Lá sen năm ấy …Chẳng tơ tưởng mình.
Thu về khoác mộng hồi sinh
Phòng trong ngọn nến khóc tình sục sôi
Nép tình cây cội không chồi
Làm sao buộc bóng xa xôi cuối trời.
Thời gian nước chảy mây trôi
Nào ai quét được lá trời cuối thu
Bao nhiêu bóng lá mịt mù
Gọi chiều tím cũ ,về ru nồng nàn…
Nhặt cành hoa tím thời gian
Gửi trao niềm ước phần ngàn nhỏ nhoi
Trời cao xin chớ hẹp hòi
Ngõ hoa xưa để trăng soi lại về.
MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 02:41:05 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: