Một tiếng gà trưa
Nghe xao xuyến lạ kỳ
Quả trứng hồng, vui một bàn tay nhỏ
Khói lam chiều
Giăng giăng ôm ghì giặng tre ngà thân thương ấy
Chiếc cầu ao. ai khoả nước mỗi chiều;
Một con đường quanh co chẳng mòn theo năm tháng
gánh trọn tình, trong thương nhớ làng tôi
Một củ khoai thêm chút mặn mồ hôi
Đêm trăng sáng
nhớ chiếu chèo ai hát.
Làng tôi nghèo trong giản đơn mái dạ
vẫn đẹp những đôi mắt tròn. Em gái.
Ngỡ khuôn trăng
Nhớ cả đòn gánh cong ,mẹ nặng gánh những chiều
Nặng cả vai gầy- trong thảo thơm khoai lúa
Cọng rơm vàng tựa sắc thu.
Còn ở-
Đến bao giờ. Tôi quên nhớ quê tôi