LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
ĐƯỜNG BAY MÂY TRẮNG
Gió đưa con sáo qua sông
Để trăng ôm bóng bến không có thuyền
Đêm vang trùng khóc triền miên
Buồn vây xứ lạ , rào phiền đất xa.
Trăng nhà ,trăng khách với ta
Cưng ru cưng dỗ để mà làm thơ
Lối xưa cỏ tím đứng chờ
Gót thương còn bám, bến bờ mưu sinh.
Thương vườn nghĩa, nhớ quả tình
Tái sinh lệ đắng, rối tinh gốc thề
Cầu xin mưa nắng thuận bề
Đường bay mây trắng ,lối về gió thơm.
MINH TUẤN
HI VỌNG TÌNH YÊU. Yêu rồi ,tình chẳng muốn phai Niềm tin lửa sáng cháy hoài không thôi Biết bao mơ ước ở đời Cứ còn hi vọng là …Thôi nến tàn . Giẫm chân ngày tháng thời gian Năm thắp ngọn nến, mơ màng lại xanh Muôn đời mây gió mong manh Tình yêu muôn kiếp kết thành sắt son. Thổi lòng tắt ngọn nến con Mắt nhìn ánh mắt thấy tròn lung linh Niềm tin .tình cảm ,hòa bình Chung cây hi vọng ,rung rinh bốn mùa. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2010 15:48:37 bởi Minh Tuấn >
TRĂNG THU . Muôn năm trăng gió thầm thì
Muôn năm mưa nắng cứ đi lại về
Lá ôm cành cội mà mê
Mộng chim cánh mỏi, tối về tổ quen... Trăng về đêm sáng hơn đèn
Mắt nhìn như chạm vào em sóng vàng
Lời ru đưa võng chao ngang
Hương hoa ngan ngát,ngỡ ngàng hồn thơ. Trăng về trải mật cơn mơ
Người đi thêm nhớ ,kẻ chờ ...Gọi tên. MINH TUẤN
TÌNH ĐẦU Xa nhau nỗi nhớ gọi tên Gần nhau bốn mắt soi đêm mơ màng Ánh trăng ngọn gió tình mang Nước non thề hẹn đá vàng trăm năm. Cách xa rút nhớ mộng tằm Buộc tin cánh én ,gửi mong cuối trời Thổi vào giấc mộng đôi nơi Hơi xuân nắng ấm,hẹn đời có nhau . Trái tim gửi mối tình đầu Nằm ôm hi vọng… trầu cau thắm nồng. MINH TUẤN
TRÀ & CHÁT Nhâm nhi trà uống thảnh thơi Ngồi bên bàn chát ,chào mời tương tư. Gõ lời tình ái mùa thu Wi fi trước mặt ,mà từ rất xa... Mạng bao tên họ kiêu sa Ảo ta khẽ chạm mà ra bao tình. Tấm thân chỉ có một mình Làm sao dám xả ...cho hình vô thân. Cuộc vui gặp chỉ mươi phần Hương trà đã tỉnh, tần ngần khói bay Quán cóc có gì mà say Chênh vênh hè phố ...Tối ngày buồn vui. MINH TUẤN
ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG
Có không anh đoá hoa vô thường?
Để em hái lồng hương gửi tặng
Cho anh vơi nỗi buồn xa vắng
Tháng ngày dài thầm lặng đợi chờ...
Mình kết thân từ những vần thơ
Môi hồng xưa...bây giờ vẫn thắm
Dẫu hai ta cách xa vạn dặm
Chẳng nhạt nhòa ,in đậm hình nhau...
Hoa vô thường...Chẳng dễ kiếm đâu
Qua thăng trầm ,khổ đau thương nhớ
Nước mắt tưới...cây đời mới nở
Những bông hoa...gọi đoá Vô thường!
TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 07:13:27 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG
Có không anh đoá hoa vô thường?
Để em hái lồng hương gửi tặng
Cho anh vơi nỗi buồn xa vắng
Tháng ngày dài thầm lặng đợi chờ...
Mình kết thân từ những vần thơ
Môi hồng xưa...bây giờ vẫn thắm
Dẫu hai ta cách xa vạn dặm
Chẳng nhạt nhòa ,in đậm hình nhau...
Hoa vô thường...Chẳng dễ kiếm đâu
Qua thăng trầm ,khổ đau thương nhớ
Nước mắt tưới...cây đời mới nở
Những bông hoa...gọi đoá Vô thường!
TG
TRỐNG VẮNG VÔ THƯỜNG. Em vui vẻ cười nói dễ thương Những nét yêu của vô thường muôn sắc Khi anh buồn bóng dăng trầm mặc Em như mưa ,tí tách tinh khôi. Mình chẳng quen từ thuở học chơi Nhưng đã biết lúc đời thử thách Vần thơ đan cho nỗi buồn cạn sạch Cho non cao bỏ bớt vách mây sầu. Hoa vô thường …Hay vò võ niềm đau Đóa quỳnh đêm chẳng có màu của nắng Những giọt mưa như lệ giòng thầm lặng Chan chứa yêu thương một trống vắng, vô thường. MINH TUẤN Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và tặng bài thơ thật là hay nhé/ Vô Thường Hay bất thường nhỉ?Chúc em vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 22:50:04 bởi Minh Tuấn >
CHƯA DÁM
Em chưa dám bò qua hồn nữ
Trong hư vô ngôn ngữ bộn bề
Cũng chưa xiết chặt đam mê
Sợ trái tim kéo lê thổn thức
Luôn đi tìm cái Điều Khất Thực
Vẫn săn lùng Nét Mực, màu "Tôi"
Chỉ thích với sóng cả biển khơi
Đạp bằng núi, vá trời lấp bể.
Phạm Bình Thường
ƯỚC NHƯ.
Mong manh đường đời ngang trái Chín câu thề lại tê tái hư vô Như dòng sông bồi lở đôi bờ Yêu nhau lắm,lại vật vờ thổn thức Vần thơ hay làm tím chiều rạo rực Câu nói say ,làm nào nức kiếm tìm Sóng biển mềm, uốn lượn cánh chim Em xuân sắc vít cành tình đáy mắt. Gửi chia nhau vầng trăng vàng mật Vần thơ rơi gió khoan nhặt tiếng lòng Kẻ nhớ người- như sóng vỗ biển đông Người nhớ kẻ -như cát bồng ôm sóng. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 20:41:48 bởi Minh Tuấn >
TÂM ĐIỂM
Có phải Tâm Hồn là Điểm Nhấn
Đánh đắm tàu bất chợt lao qua
Có phải Đắn Đo là Điểm Ngắm
Với chiều dài mực thước thăm do
Có phải Má em là Điểm Nắng
Để thu về lá vắng ưu tư
Có phải mắt em hồn biển Chấm
Để bước chân cô lữ cầm tù
Có phải Bắt quen là Điểm Nhớ
Để thương ai vương đến ngẩn ngơ
Có phải Tim em là Điểm Bấm
Dắt anh đi lượm lặt ngôn từ. Phạm Bình Thường
TỰ NGUYỆN Bắt đầu yêu ,từ ánh mắt ngây thơ Trộn tình cảm ,cùng thần giao cách cảm Không đắn đo như mũi tên hòn đạn Găm tim nhau trong ngày tháng chung tình. Em vào xuân như giọt nắng lung linh Ươm vườn đời,nảy mầm tình không tính Thương chẳng lại ,khi vật chất quyết định Yêu mãi xanh ,khi vô tư trái tim mình… Tình điểm trang cho cuộc sống thêm xinh Yêu đôi lúc cho lòng mình đau đớn Ô ban ơn …Che bầu trời tự nguyện Mộ khổ đau …Chôn lưu luyến trọn đời. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 22:51:18 bởi Minh Tuấn >
Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và tặng bài thơ thật là hay nhé/ Vô Thường Hay bất thường nhỉ?Chúc em vui @-Anh Minh Tuấn ơi! Chẳng có gì là bất thường đâu.Nhiều khi ngẫu hứng viết thôi anh ạ.Em gửi tặng anh tấm hình mùa thu để tạo nguồn cảm hứng cho anh sáng tác thay cho bài em chưa kịp hoạ.Chúc anh vui, sáng tác đều tay!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 07:12:36 bởi THƯƠNG GIANG >
Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và tặng bài thơ thật là hay nhé/
Vô Thường Hay bất thường nhỉ?Chúc em vui
@-Anh Minh Tuấn ơi!
Chẳng có gì là bất thường đâu.Nhiều khi ngẫu hứng viết thôi anh ạ.Em gửi tặng anh tấm hình mùa thu để tạo nguồn cảm hứng cho anh sáng tác thay cho bài em chưa kịp hoạ.Chúc anh vui, sáng tác đều tay!
Cám ơn em ghé thăm.Hôm nay bận cả ngày /chả làm được bài thơ nào cả. Lấy ảnh chụp năm ngoái...Hi lựa mấy tấm đóng thành sách tặng em nhé. Chúc em vui
ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG
Có không anh đoá hoa vô thường?
Để em hái lồng hương gửi tặng
Cho anh vơi nỗi buồn xa vắng
Tháng ngày dài thầm lặng đợi chờ...
Mình nhớ nhau từ những vần thơ
Môi hồng xưa...bây giờ vẫn thắm
Dẫu hai ta cách xa vạn dặm
Chẳng nhạt nhòa ,in đậm hình nhau...
Hoa vô thường...Chẳng dễ kiếm đâu
Qua thăng trầm ,khổ đau thương nhớ
Nước mắt tưới...cây đời mới nở
Những bông hoa...gọi đoá Vô thường!
TG
TRỐNG VẮNG VÔ THƯỜNG.
Em vui vẻ cười nói dễ thương
Những nét yêu của vô thường muôn sắc
Khi anh buồn bóng dăng trầm mặc
Em như mưa ,tí tách tinh khôi.
Mình chẳng quen từ thuở học chơi
Nhưng đã biết lúc đời thử thách
Vần thơ đan cho nỗi buồn cạn sạch
Cho non cao bỏ bớt vách mây sầu.
Hoa vô thường …Hay vò võ niềm đau
Đóa quỳnh đêm chẳng có màu của nắng
Những giọt mưa như lệ giòng thầm lặng
Chan chứa yêu thương một trống vắng, vô thường.
MINH TUẤN Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và tặng bài thơ thật là hay nhé/
Vô Thường Hay bất thường nhỉ?Chúc em vui
Cảm nhận về 2 bài thơ ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG của 2 bạn T/G &MT.cho phép mình góp vui mấy vần theo đề tài của 2 bạn nhé.
NÉT VÔ THƯỜNG.
Em cười vui vẻ dễ thương
Ẩn sâu những nét vô thường trong anh.
Đêm buồn dưới ánh trăng thanh
Tinh khôi nụ hé đợi mành sương rơi.
Biết em từ thủa lên mười
Thầm vương một đoá hoa cười thơ ngây.
Thả hồn trong cõi mê say
Tháng năm chuốt sợi tơ gầy đợi em!
Đoá vô thường nở về đêm
Hương bay toả khắp trăm miền sơn khê.
Trái tim thức dậy lời thề
Dẫu đi muôn nẻo vẫn về chốn xưa.
Sông tương sóng vỗ đôi bờ
Mênh mang con nước,lững lờ bèo trôi.
Đêm nay ngắm ánh sao rơi
Hồn còn vương đoá hoa khôi...vô thường!
Quang Luc
Ngày 04/09/2010. ră
Đoá hoa trống vắng
nét vô thường
Trăng thu bàng bạc trong sương.
Đêm sao quạnh quẽ...nhớ thương...tìm về...
Buồn mình...cách trở sơn khê.
Sầu người nơi ấy...tứ bề...heo may...
Ước ao ... sẽ có một ngày ...
Vô thường một đoá...cầm tay tặng người...
Dịu dàng...nguyên nét tinh khôi.
Nụ cười toả nắng...sáng trời thâm u...
Tháng Chín...đã chuyển sang thu.
Vô thường chẳng thấy...lời ru càng buồn...
Khổ đau ...vá víu mảnh hồn,
Giấu con tim đỏ máu son...ngóng chờ...
Bởi...xa...nhớ đến ngẩn ngơ.
Đoá hoa...trống vắng...nét mơ...Vô thường!
Kiev 6/9/2010-TG
@-Em xin phép ghép mấy bài hoạ của ba anh em mình lại thành một bài hoạ Đoá hoa trống vắng nét vô thường.Mong anh em mình nối vòng tay thi hữu ngày càng thân thiết gắn bó keo sơn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2010 17:47:56 bởi THƯƠNG GIANG >
NÉT VÔ THƯỜNG.
Em cười vui vẻ dễ thương
Ẩn sâu những nét vô thường trong anh.
Đêm buồn dưới ánh trăng thanh
Tinh khôi nụ hé đợi mành sương rơi.
Biết em từ thủa lên mười
Thầm vương một đoá hoa cười thơ ngây.
Thả hồn trong cõi mê say
Tháng năm chuốt sợi tơ gầy đợi em!
Đoá vô thường nở về đêm
Hương bay toả khắp trăm miền sơn khê.
Trái tim thức dậy lời thề
Dẫu đi muôn nẻo vẫn về chốn xưa.
Sông tương sóng vỗ đôi bờ
Mênh mang con nước,lững lờ bèo trôi.
Đêm nay ngắm ánh sao rơi
Hồn còn vương đoá hoa khôi...vô thường!
Quang Luc
Ngày 04/09/2010.
ră
Đoá hoa trống vắng
nét vô thường
Trăng thu bàng bạc trong sương.
Đêm sao trống vắng...nhớ thương...tìm về...
Buồn mình...cách trở sơn khê.
Sầu người nơi ấy...tứ bề...heo may...
Ước ao ... sẽ có một ngày ...
Vô thường một đoá...cầm tay tặng người...
Dịu dàng...nguyên nét tinh khôi.
Nụ cười toả nắng...sáng trời thâm u...
Tháng Chín...đã chuyển sang thu.
Vô thường chẳng thấy...lời ru càng buồn...
Khổ đau ...vá víu mảnh hồn,
Giấu con tim đỏ máu son...ngóng chờ...
Vắng...xa...nhớ đến ngẩn ngơ.
Đoá hoa...trống vắng...nét mơ...Vô thường!
Kiev 6/9/2010-TG
CÒN MÃI MÙA THU. Ngàn sau vội tính mến thương Sao không yêu nốt đoạn đường nhân sinh? Lá rơi rê rủ hồn mình Buồn chung đeo kiếp ,vãn tình mộng xanh. Lòng người như thể giao tranh Kẻ thua người thắng, hóa thành không nhau Mỉa mai gửi rét,cho đau Nghe tim tê tái ,bạc màu tin yêu. Hồn chuông ru mộng cuối chiều Âm dương đôi ngả bao điều tỉnh mê Mộng trần dang dở câu thề Vô thường cất nắng ,cơn mê chập chờn … Điếng hồn,ánh mắt xa hơn Nhìn trong vô vọng …Trường tồn mãi thu. MINH TUẤN Cám ơn QUANG LỤC &THƯƠNG GIANG ghé thăm nhé dạo này cảnh đẹp cho nên cứ đi chụp ảnh thôi tháng sau mùa lá vàng lại tha hồ chụp chỗ anh có dòng sông,nawmnay cây 2 bờ to lớn và đẹp lắm Chúc em cả tuần vui vẻ
CHIỀU SƠN NỮ
Chôn cất hồn thu khoảng tím trời
Thẳm sương mù mịt bóng đầy vơi
Hưu hưu gió thoảng tràn thương nhớ
Thấp thoáng sao rơi cạn ước đời
Trông núi dăng mây chìm bốn hướng
Ngó sông nước cuộn nổi trùng khơi
Hoàng hôn rơi ngập hồn Sơn nữ
Lạc bước theo trăng dạ trắng phơi.
MINH TUẤN
TÌNH TAN NHƯ LÚC TÀN THU. Ước lòng tình được mộng ru Niềm riêng kí gửi, hồn thu cuộc đời Nước hồ , lồng bóng mây trôi Mắt in đáy mắt ,sương trời đam mê. Niềm tin thử lúc chẳng kề Xa nhau mới biết câu thề viễn du Lông ngỗng còn trải thiên thu Mà tình ta bỗng như từ Liêu trai … Nhìn cây trơ trụi lá phai Như em ,tóc chẳng còn cài hoa anh Tơ duyên chẳng phận ,thôi đành Gót em chẳng dính …Đường anh lỡ lầm… Hoa xoan tím mãi bâng khuâng Lá bàng đỏ mắt ,mãi thầm trách thu Tình người đợi… Núi vọng phu Tình tôi sông nước trôi từ tiếng mưa. MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: