LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
Ngày xuân
Một ta ngồi nhớ bóng mình
Xung quanh công sở tràn tình mùa xuân
Đâu rồi? …Cạn chén phân vân
Tình trong nghẹn đắng …Muôn phần thẳm sâu. Hờn giận
Giận hờn...rồi sẽ qua mau.
Duyên xưa sẽ thắm như ngày đầu thôi.
Sẽ không đơn lẻ tim côi.
Tương giao nâng chén...uống trôi u hoài...
Vì ai?
Mắt trông xuôi ngược ngắn dài
Mặt mày ngơ ngác đợi ai bên tường
Nắng mưa ,rũ bạc tai ương…
Vì ai xó chợ đầu đường tương tư .
Tương tư
Phải chăng...bởi tại mùa thu.
Lá vàng rơi rụng...sương mù giăng giăng.
Đêm nhợt nhạt...nhớ mảnh trăng.
Hồn thơ lạc mãi cung Hằng...tương tư...? Liều Thuyền anh ,em lái mới ừ
Sông mê đậu bóng, hồn như sóng lòng
Dẫu mai em có đổi giòng
Hôm nay anh cũng được lòng em yêu.
Trách Tha hương...mắt nhuốm trời chiều.
Tóc xanh giờ đã muối tiêu...điểm rồi...
Hẹn thề...đành lỡ người ơi...
Xin đừng hờn trách...những lời dối yêu... Tại ai? Chiêm bao thấp thoáng sớm chiều
Tại lưng ong với yếm điều mong manh
Giá người cứ ở trong tranh
Thì tôi đâu muốn bẻ cành tương tư… Gieo buồn... Cuộc đời...sao mãi :-Giá như... Để ai nuối tiếc lời ru xa rồi...
Lưng ong với yếm lụa sồi.
Giờ thành hoài niệm...một thời đã qua... MINH TUẤN -THƯƠNG GIANG
@-Em bận quá hôm nay mới ghé qua thăm anh được.Chúc anh vui và sáng tác đều tay!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2010 03:27:31 bởi THƯƠNG GIANG >
(Viết Tặng Thương Giang ) CÕI MƠ …. Ước gì đang ở Bắc Giang Tìm đi chợ Mẹt mua hàng bánh đa Rũ buồn đeo bám năm qua Nhai muôn tiếng vỡ ,để mà tình yên. Tối về đem chiếu rải hiên Một mình ngồi ngắm cô tiên trên trời Ly trà hương núi quyện hơi Như quên trăng lạnh, một thời tha hương. Sớm mai ra bến sông Thương Thả thuyền theo bóng màn sương hữu tình Thức gọi mặt nước im thinh Lòng miên man khúc gọi tình …Người ơi. Ước gì chẳng lại xa xôi Mỗi ngày xuống bếp nấu nồi cháo kê Lửa lòng…cháy mãi cơn mê Bập bùng lệ ướt vạt thề ….Nệm êm. Thì ra nỗi nhớ không quên Dại khờ nguyên vẹn cả đêm xứ người Ước gì trẻ lại tiếng cười Để ta đi hội ,gặp người trong mơ. MINH TUẤN Chúc em vui vẻ và đều tay nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2010 14:11:47 bởi Minh Tuấn >
HỘI THƠ CANH DẦN Hội thơ lục bát thân yêu Thăng Long trời gió, bao điều ngẩn ngơ Gần xa tìm đến hội thơ Áo khăn cũ mới như tơ ,như tình Mắt em sao ánh lung linh Têm trầu cánh phượng ,gửi hình cơn mơ. Lục đò rẽ sóng ngẩn ngơ Bát căng buồm gió ,no tơ cánh đồng Người vào ngày hội thì đông Biết ai con gái …? chưa chồng làm thơ… Một nay tìm gặp mấy xưa ? Con thuyền kết nối ,cầu mùa mãi xanh Chung lòng chau chuốt yến oanh Mong vần Lục Bát trở thành Quốc Thơ MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2010 23:06:25 bởi Minh Tuấn >
thăm anh nhà anh cửa mở đón thu
đôi câu lục bác cùng ru với đời
thu về con nắng vàng tươi
cụm hoa, ngọn cỏ à ơi câu tình
lá vàng xin nhặt làm tin
hẹn ngàn thu vẫn đẹp xinh mộng lòng
nhà anh cửa mở người đông
vần thơ lưu giữ xoá dòng đời ưu ...
ghé thăm anh MT, thân chúc anh và các bạn thơ ghi lại nhiều dòng cảm xúc cho mùa thu này.
mến,
dv
Khất nợ...
Mấy ngày chẳng thể ghé qua
Nợ nần chồng chất nghĩ mà thẹn thay!
Bài thơ anh gửi mấy ngày.
Chưa kịp đối họa...nợ đầy mãi thêm!
Tàn canh thao thức trong đêm.
Vần, câu rời rạc...nhũn mềm phím tay.
Hồn thơ lạc tận cung mây.
Đành xin anh nợ mấy ngày nữa nghe !
kiev13.9.2010
THƠ THU. Tương tư cánh phượng cuối hè Mà ra thân xác như que cuối trời Lá phong tàn úa chờ rơi Sao không tỉnh giấc viết lời biệt ly. Đợi trơ chọi chẳng còn gì Rồi ôm thơ tuyết khóc thì đắm say Dây diều lạc mất hồn mây Như lá lành rách ,đắp bày mồ hoang. Nghĩ nhanh ,kẻo thu sắp tàn Lá vàng mất dấu bên hàng thơ thương ??? MINH TUẤN Cố gắng nghỉ ngợi cho khỏe em à/Bên ấy tổ chức nhiều cuộc lễ quá ,sao mà không mệt chứ/chức em mau khỏe
thăm anh
nhà anh cửa mở đón thu
đôi câu lục bác cùng ru với đời
thu về con nắng vàng tươi
cụm hoa, ngọn cỏ à ơi câu tình
lá vàng xin nhặt làm tin
hẹn ngàn thu vẫn đẹp xinh mộng lòng
nhà anh cửa mở người đông
vần thơ lưu giữ xoá dòng đời ưu ...
ghé thăm anh MT, thân chúc anh và các bạn thơ ghi lại nhiều dòng cảm xúc cho mùa thu này.
mến,
dv
NGƯỜI VỀ ,NGƯỜI ĐI … Thời gian như nắng như mưa Nỗi đời ám ảnh thu đưa vào lòng Gió heo vừa bước sang sông Đã rơi vàng lá ,cỏ chồng héo khô. Bao nhiêu thề bạc đắp mồ Bao nhiêu mộng chết, xây hồ tương tư Người về thấp thoáng lời ru Kẻ đi cất bóng thiên thu cuối trời. Mở chèo Lục Bát sông trôi Để ai lụt lội thì bơi vào thuyền Vắng thưa cũng bởi tại duyên Lục bình trôi nổi buồn phiền đành cam. MINH TUẤN Cám ơn Diên Vỹ KHÁCH QUÍ tới nhà chơi ,thảo nào đã sắp cuối mùa thu rồi. Mến chúc bạn luôn vui khỏe và hồn thơ lai láng nhé. MT
BÂNG KHUÂNG Lễ hội chung bóng làng quê Ngày vui tề tựu ,bốn bề yêu thương Tình như sợi nắng vàng ươm Thơ như gió thoảng ,hoa vườn thi ca. Chiếu vuông túm bảy túm ba Mời nhau xướng họa tình là tri âm Thơ em giọt nắng tươi hồng Thơ anh như chén rượu nồng hương cay. Áo khăn gió mỏng tung bay Giấy thơ ,trang mực,cuốn mây ,thả Rồng… Mắt môi đã rạn buồn đông Dạ còn say lắm… Những dòng tình xuân. Đường về ,mang vác bâng khuâng Cõng lưng lục bát ,dạ thầm nhốt em. MINH TUẤN
TRÁI TIM XA. Buồn khi thất lạc con đường Người xưa cùng với quê hương mãi tìm Mơ như tăm cá bóng chim Mong tìm chẳng được ,cứ im như hồn. Nhớ thời bước cỏ dại khôn Bướm vàng hoa trắng chập chờn áo nâu Cỏ gà tìm chọi tay nhau Nụ cười hoa bí hoa bầu chia vui. Cọng rơm quê ,bỗng ngậm ngùi Tiễn nhau đầu cúi chân lùi cách xa Mắt buồn,giả vẫy tươi hoa Miệng cười cố gắng, vẫn va cau mày. Bất biến,thường xảy chia tay Trái tim mới biết …mỏng dày ,yêu thương. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 22:32:43 bởi Minh Tuấn >
SẦU CAY NGÚT TRỜI. Cõi yêu cũng biết mịt mùng Dẫu chưa yêu được ,đến cùng trái ngang. Ai bảo, lời chẳng dối gian Ngọt tai ,cuộc sống, lời vàng ,chẳng trôi… Bàn tay không gắp lửa thời Trái tim chẳng đốt tơi bời bếp yêu Đành như số phận nàng Kiều Ôm xuân ế ẩm ,bám chiều chùa tan. Xuân phai ,nhạt cả dung nhan Bướm ong bay hết ,bẽ bàng thinh không Trách đời cái lũ đàn ông Đi đâu …chẳng sót tấm chồng lại đây. Có chồng biết rủi hay may? Không chồng đã ngấm, sầu cay ngút trời. MINH TUẤN
LỤC BÀI SẺ NỬA LẤY BA. Thời gian xe cứ chạy qua Ga tôi lính trẻ đã ra cụ già Đồng hành em hỏi ngâm nga Muộn màng đôi lứa, hai nhà để đâu? Chủ chốt là tấm dạ sầu Tha hương chưa chết …cứ rầu giọt đen Gặp kẻ đường đứng tưởng quen Dăm câu chào hỏi ,đành đem chia đường. Thơ vần hồn nát như tương Giá đi làm mướn… Có đường giải lao Đằng này cứ ướp chiêm bao Quờ tay thấy chữ …sờ vào thấy thơ. Khói mây chẳng có bến bờ Ghen hồn xa xứ …Giấc mơ có nhà . MINH TUẤN
HỘI LÒNG… Bước chân như gặp cơn mê Nơi em bày tấm quà quê ruột rà Vần thơ đã biết người ta Nay trông khăn áo mới ra tượng hình Tóc mềm óng mượt trúc xinh Nụ cười biên giới… Mời tình nhập cư Bánh đa ngô luộc hiền từ Người quen mới cũ, miệng như hoa đào. Ngàn năm thơ chẳng xanh xao Trăm năm kết nối đời vào chiếu thơ Này em …đã có người chờ… Cơm ăn ba bữa ,một mơ cung Hằng…? MINH TUẤN
TÌNH THƠ. Xưa nay thơ vẫn lang bang
Nhờ hội Lục Bát giỗ làng, muôn sau
Ví trầu mà chẳng có cau
Làm sao môi đỏ ,tươi màu lứa đôi. Mỗi khi thu thắm bầu trời
Gió hiu hiu gió ,nảy chồi thơ son
Tìm vào lục bát chấm com
Bơi thuyền ngôn ngữ ,thả con chữ lòng. Gửi em câu nói nhớ mong
Viết quanh quẩn mãi những dòng bướm bay
Đêm đọc ,anh ở trong tay
Mà ngày lễ hội còn say quanh rèm. MINH TUẤN
TRÁCH AI BÂY GIỜ… Năm sinh như đã ngày xưa Thân như cây dại,mắt vừa chiều phai Trương Nam Chi ,ngỡ anh hai Hóa ra cô Sáu hình hài tương tư. Dòng sông Lục Bát ngọt lừ Trách mình nhầm lẫn để hư bóng đò Gió chiều vỗ mãi sóng lo Cám ơn trời đất phù cho ngày vàng. Ai làm nhàu nát thời gian Ai làm xao xác lá vàng mùa thu Ai làm phố cũ tưởng như ??? Ai làm tên họ mãi như cái Nhầm… MINH TUẤN
CHỜ TRÔNG. Thôi đừng tiếc nữa người ơi Hội thơ đã lỡ ,trong lời thở than Mỗi năm cầu lại bắc sang Chờ người đến hội, bạc vàng vườn thơ. Cất nguyên cuộc gặp trong mơ Cất nguyên lời hẹn đôi bờ đục trong Ảnh tin trông thấy bạn lòng Buồn vui bồi lở dòng sông con đò Mầm thơ sáu tám nhỏ to. Ca dao tươi tốt ,câu hò mênh mang. Mùa thu lá đã nhuộm vàng Hẹn người thu tới có sang ,bến chờ . MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: