LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
THƠ THU.
Tương tư cánh phượng cuối hè
Mà ra thân xác như que cuối trời
Lá phong tàn úa chờ rơi
Sao không tỉnh giấc viết lời biệt ly.
Đợi... trơ chọi chẳng còn gì...
Rồi ôm thơ tuyết khóc thì đắm say
Dây diều lạc mất hồn mây
Như lá lành rách ,đắp bày mồ hoang.
Nghĩ nhanh ,kẻo thu sắp tàn
Lá vàng mất dấu bên hàng thơ thương ???
MINH TUẤN
Cố gắng nghỉ ngợi cho khỏe em à/Bên ấy tổ chức nhiều cuộc lễ quá ,sao mà không mệt chứ/chức em mau khỏe
CHẠNH LÒNG...
Phải đâu...bóng cũ còn vương.
Khi người rũ áo phong sương bụi mờ...
Chạnh lòng...thương những tứ thơ.
Lạc vần...trống trải...ngác ngơ...tội tình...
Xưa quen...câu chữ ...đợi mình...
Giờ đây chỉ thấy...lặng thinh...vô hồn.
Dẫu gì ...ân nghĩa vẫn còn...
Tim đâu hoá đá...nên buồn .. biết sao..?
Bởi còn nợ khúc ca dao...
Âm thầm lặng lẽ...xanh xao nỗi niềm...
Dạ khúc...xưa vẳng trong đêm.
Sầu len lén đọng ...ướt riềm mi cong...
Trăng thu gầy guộc bên song.
Xin người chớ trách...vàng sông...tủi buồn!
Kiev 16/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 06:15:23 bởi THƯƠNG GIANG >
THU SAU . Thu sang thơ bỗng như vàng Xôn xao Lục Bát cả làng làm thơ Từ nay cho tới bao giờ Tôn vinh tạc dạ ,tôn thờ tim trao . Áo khăn ,cười nói cổng chào Người vào lễ hội đem bao nhiêu tình Mà trông lả lướt lung linh Mà vương ngơ ngẩn, bạn tình gần xa. Sóc Trăng dăng bụi sương ga Bâng khuâng tiếc bóng ,tàu xa cuối trời Nơi ấy ,chiếc ghế của tôi Bỏ không khoảng trống, giữa thời đang say. Ước mình chẳng cánh mà bay Đôi chân còn đợi ,tới ngày thu sau . MINH TUẤN Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm nhé Hẹn bài của em ngày mai họa nhé chúc em vui
NGÂN NGA… Hội về mỗi kẻ một nơi Em về phía ấy ,mặt trời nhà em Anh đi về hướng trăng quen Đoài Đông hai ngả ,anh em đôi nhà . Bao câu thơ ,trộn thật thà Tìm về lễ hội để mà nhớ thương Vần Lục trong vắt như sương Vần Bát đầy gió gieo đường ca dao . Bao nhiêu kỉ niệm dạt dào Tìm vào lễ hội mà trao nỗi niềm Thơ đời ,chia xẻ đời riêng Thơ tình khép dạ , giữ miền thế gia. Ơi vần lục bát ngân nga Từ câu sáu tám mà ra thẫn thờ… MINH TUẤN
CHẠNH LÒNG...
Phải đâu...bóng cũ còn vương.
Khi người rũ áo phong sương bụi mờ...
Chạnh lòng...thương những tứ thơ.
Lạc vần...trống trải...ngác ngơ...tội tình...
Xưa quen...câu chữ ...đợi mình...
Giờ đây chỉ thấy...lặng thinh...vô hồn.
Dẫu gì ...ân nghĩa vẫn còn...
Tim đâu hoá đá...nên buồn .. biết sao..?
Bởi còn nợ khúc ca dao...
Âm thầm lặng lẽ...xanh xao nỗi niềm...
Dạ khúc...xưa vẳng trong đêm.
Sầu len lén đọng ...ướt riềm mi cong...
Trăng thu gầy guộc bên song.
Xin người chớ trách...vàng sông...tủi buồn!
Kiev 16/9/2010-TG
BUỒN VUI . Đừng vui,nhưng cũng đừng buồn Đừng trông lá rụng đầu nguồn gió phai
Đừng xem quỳnh nở không ai Đừng nhìn mưa sớm hình hài sương bay. Buồn vui vơ vẩn qua ngày Trầm tư dạ khúc mình say xứ người Chập chờn bướm rũ hoa tươi Mộng phơi hưu hắt của người yêu thơ. Ước em trẻ mãi bao giờ Để cho bài viết vần mơ tượng hình Gối nghe câu hát trúc xinh Bước vào quan họ nghe tình dân ca. Càng buồn ,buồn lại bung ra Càng vui ,vui lại,sợ pha lắm buồn… MINH TUẤN Chúc em vui vẻ nhé TG
XÓM LÀNG LỤC BÁT VIỆT NAM Xóm làng hồn gửi ca dao Phố phường gửi phách ả đào ngả nghiêng Bao năm thơ nhạc vững kiềng Khi tơ làng xóm,lúc duyên thị thành… Hẹn em tháng tám trời xanh Ngày sáu lễ hội ,ta dành cho thơ Dẫu không còn,những bất ngờ Cũng tơ mơ dạ …Bên bờ thăng hoa . Trời còn mây gió mưa sa Lòng còn bão táp phong ba thơ vần Dáng còn thanh sắc Kiều Vân Tình còn kiên nhẫn tần ngần chàng Kim… Đồng quê bão nổi mưa chìm Câu Từ Phú Tướng gọi chim lạc bầy Yếm đào bắc nhịp cầu tay Chàng mau thăm thiếp kẻo gầy bến mong. Phố phường hoa nở kết trông Thơ từ rừng núi ,đến đồng bao la Lý Bạch Đường Luật bay qua Xóm làng Lục Bát …Đúng nhà Việt Nam. MINH TUẤN
MỀM DẠI Bây giờ ta chẳng còn chi Chỉ còn kỉ niệm biết đi đằng nào Bầu trời,đêm vẫn đầy sao Vẫn tìm đôi mắt ,hôm nào lửa soi… Nhớ thời tình có em coi Tim tôi sạch sẽ ,hẹp hòi sầu tư Em thông minh lại hiền từ Mà sao số kiếp.lại như trái mùa. Lạnh hồn tôi, nốt kiếp mưa Cầu cho em mãi vui mùa nắng mai Bao giờ thấy lạnh rơi vai Đấy hồn mềm dại …khóc bài trăm năm. MINH TUẤN
TƠ TRĂNG LÒNG.
Em đi dệt lụa thơ vàng
Đem theo sắc biển với ngàn bước chân
Tới nơi lễ hội bâng khuâng
Thủ đô khăn áo,ân cần vòng tay .
Trời thu nắng đủ cơn say
Mộng trùm cũ mới ,chung ngày sắt son
Bóng xưa lội suối trèo non
Bóng nay dệt lụa ,quay tròn thời gian .
Giọng oanh ngâm khúc thơ vàng
Nghe em có mấy anh chàng yêu thơ
Đời mãi gọi Tấm là Cô
Văn gọi Lục bát là Tơ Trăng Lòng.
Như ai sớm nhớ chiều mong
Theo em xuống phố ,mà lòng chẳng vơi.
MINH TUẤN
PHỐ HOA Giá như cứ mãi hôm qua Mùa thu nắng cúc,thi ca gió vàng Đi chung hai bóng thời gian Tim chàng dạ thiếp. nồng nàn phố hoa. Gió lành hương cốm bay qua Nắng thơm khăn áo, lụa là bướm bay Nói cười lễ hội chen say Sáng vương thắm thiết ,chiều gầy chia phôi. Bàn chân, mặt đất bồi hồi Sớm mai tỉnh dậy ,đã rồi chia tay Tinh hoa Lục Bát vơi đầy Xa em …Nhớ khoảng phố mây hẹn lời. MINH TUẤN
CHUNG … Em về đội nón cơn mưa Sài gòn chân ướt ,còn chưa hết buồn Hội thơ ai nhớ ai thương Không …mê ,sao vẫn kéo đường chân đi. Nghe trong mưa gió thầm thì Phên thu nắng mỏng ,tình thi trăng vàng Dẫu ươm lạnh, chút dung nhan Niềm vui vẫn ấm ,trong ngàn đôi tay. Cùng cười …xem lệ mưa bay Mắt rơi thành phố ,bóng đầy lại qua Giật mình ta vẫn bên ta Như vần Lục Bát ,chung nhà bài thơ. MINH TUẤN
HẸN HÒ …THƠ Lễ hội như cội ươm chồi Tôn thơ Lục Bát lên ngôi bốn mùa Bút lòng câu chữ chen đua Phố hoa thi sĩ vui đùa áo khăn… Đô thành đèn mọc thêm trăng Phố thị ngôn ngữ,cũng rằng… ca dao Em mang cây Lục núi cao Anh đem cây Bát chung rào vườn thơ. Mỗi năm cho một lần chờ Thấy vàng sợi nắng ,thì mơ má đào Câu thơ ,giấu những chùm sao Đọc nhau ,níu mộng mà vào bến thương. Người về ôm gió cầm sương Tôi về ôm nắng bên tường ngây ngô Thế gian như thể cuộc cờ Nhớ nhau cũng phải…Làm thơ trắc bằng. MINH TUẤN
THƯƠNG CÂU LỤC BÁT Thương câu lục bát người ơi Dạ sao nói hết những lời vàng son Hội không đi, đợi mỏi mòn Chút tình đom đóm,ôm còm đêm phai . Viết vần Lục Bát thương ai Dường như hiên vắng thở dài bóng trăng Hội về đã hẹn tháng năm Bước chân lỡ dỡ ,thơ văn bồn chồn … Mưa ngâu đã cất nguồn cơn Lòng riêng còn nhỏ, dỗi hờn câu thơ Thu vàng nắng trải mật mơ Lá chưa rơi lá ,sầu tơ đã chồn . Hội về đã cất hoàng hôn Ban mai còn hẹn tâm hồn trả thơ. MINH TUẤN
CHIỀU CỬU LONG Vui buồn một trái tim côi? Mỗi lần chạm lối ,một thời yêu nhau Nụ cười vụng giấu nỗi đau Trông cầu nước cản, nát nhàu mặt sông. Chim quyên ăn trái nhãn lồng * Nỗi đau tưởng đã trăm phần lãng quên Trách tình bỗng nảy cung tên Mũi bay lạc hướng ,bỏ đêm hẹn hò … Thời gian bến cũ ,bạc đò Tán cây thơ dại ,đã to mái nhà Con anh giờ đã mười ba Con em tuổi sắp mặn mà vào yêu . Trách tình ,già đến bao nhiêu ??? Trách em mãi chẳng rời chiều Cửu Long… MINH TUẤN
TRẦU CAY… Mộng lòng chia sẻ nhân gian
Trầu cay ăn với nồng nàn cau duyên
Mừng cho cô Bến có Thuyền
Mừng cho anh Lái sóng Duyên chẳng màng. Bưởi Chanh Bầu Bí dọc ngang
Vườn Cau, Trầu vẫn quấn ngàn ngọn leo
Tô môi ,nhuộm lưỡi giầu nghèo
Vui trong câu nói ,say theo má hồng … Mới quen em lá Trầu không
Năm sau em đã lấy chồng chia cau
Mộng tàn buồn chảy về đâu
Gặp em hồn níu ,mời trầu …Thì ăn. Tình đời như áo như khăn
Không khăn,không áo ,gió bằm thân đơn. MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 00:55:55 bởi Minh Tuấn >
BUỒN VUI .
Đừng vui,nhưng cũng đừng buồn
Đừng trông lá rụng đầu nguồn gió phai
Đừng xem quỳnh nở không ai
Đừng nhìn mưa sớm hình hài sương bay.
Buồn vui vơ vẩn qua ngày
Trầm tư dạ khúc mình say xứ người
Chập chờn bướm rũ hoa tươi
Mộng phơi hưu hắt của người yêu thơ.
Ước em trẻ mãi bao giờ
Để cho bài viết vần mơ tượng hình
Gối nghe câu hát trúc xinh
Bước vào quan họ nghe tình dân ca.
Càng buồn ,buồn lại bung ra
Càng vui ,vui lại,sợ pha lắm buồn…
MINH TUẤN
XỨ NGƯỜI.
Buồn , vui, yêu, ghét, giận , hờn...
Cung bậc cảm xúc tâm hồn...biết sao?
Lời thương vốn đã ngọt ngào.
Lời nhớ thì vẫn khuyết hao tháng ngày...
Thơ người...như ủ men cay.
Chưa uống đã...chuếnh choáng say ...mất rồi!
Nhủ lòng...chẳng dám chạm môi.
Sợ ngày tắt nắng, sợ trời bão giông...
Nhìn thu lá rụng vàng sông.
Sương mờ lảng bảng...nghe lòng mênh mang.
Chuông nhà thờ điểm...giọt loang.
Chiều trôi chầm chậm...nhẹ nhàng...Đêm buông!
Xứ người...đâu phải quê hương...
Niềm vui bất chợt... buồn vương bám hoài ...
Kiev 20/9/2010-TG
BÓNG MƯA Bâng khuâng tay chạm hạt mưa Nỗi thương trời hạ như vừa đâu đây Lạnh lòng từ chốn gió mây Muôn âm thanh thả ướt đầy dạ em . Lạnh mơ vạt nắng thân quen Có người ngày gọi tên em mấy lần Ôm màu hoa sữa phân vân Thề em không tới ,mắt vần khát khao. Phố buồn thu cũng hư hao Đường không chung lối ,lạnh trào bóng mưa. MINH TUẤN CÁM ƠN THƯƠNG GIANG ghé thăm và để lại bài thơ họa hay nhé. Xin nợ lại bài này ngày mai anh họa nhé chúc em vui vẻ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: