LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
MIỀN MẸ CHA. Quay gót là tới cửa Thiền Cao sang cũng chẳng bằng duyên cửa Chùa Hồng trần muôn nỗi chen đua Chính tâm ai cũng ước mùa quả duyên. Ai người chẳng ước mơ tiên Như mây xanh trắng ,như triền gió thơm Nam mô nhẹ trút giận hờn Khói trầm hương thoảng ,mát cơn đau lòng. Phận giàu sao vẫn long đong Kiếp nghèo mãi khổ trong vòng trần ai Chuông chùa tiễn tối đón mai Kệ kinh rấm rứt thương hoài trần ai. U minh cõi Phật rộng dài Xa xăm mà vẫn gần đài tịnh tâm Nghìn tay nghìn mắt Thánh Thần Chở che vạn vật ,thương dân bốn mùa Tiếng chuông thánh thót cửa chùa Như lời non nước dậy mùa khói hương Thực hư tỉnh thức chao nghiêng Khẽ quay là bước …Tới miền Mẹ Cha. MINH TUẤN R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 17:28:13 bởi Viet duong nhan >
ĐỢI … Em gom bao chiếc lá Xây mộ thu một mình Tưởng quen mà như lạ Giữa chiều buồn im thinh. Người xa người khuất dạng Lá cũng trút lung linh Gió hờn chia đôi ngả Nhòa làn mi bóng hình. Đôi bàn tay mười ngón Níu khoảng không vô hình Mắt mơ hình chiếc lá Thấy hoa cười bướm xinh. . Xuân đôi miền khép cửa Hai phòng không hững hờ Trái tim hồng ánh lửa Sưởi vần thơ trữ tình. Em ghi vào chiếc lá Một chữ yêu lòng mình Anh gửi vào mưa hạ Muôn dòng mây trắng tinh. Xuân đi rồi xuân đến Người bên người duyên xinh Thu đi rồi thu lai Người xa người lặng thinh … MINH TUẤN Vào thăm nhà Diên Vỹ thật là hay MT cố đôi vân mùa rmúa rìu qua mắt thợ Tặng bạn đọc cho vui nhé Chúc bạn vui vẻ.nhé. @/MINH TUẤN CŨNG XIN GỬI LỜI THĂM HỎI TỚI DUYÊN HỒNG VÀ CHỊ HB Cùng tất cả các thi sĩ thân quen của vườn thơ thư quán chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc
CHẠNH LÒNG. Chạnh lòng với thưở xa xưa Tìm mơ kí ức những mùa cầm tay Trăng thơ vẫn sáng tròn đầy Bến yêu như đã thuyền mây thắt dòng. Giá đừng ngắm bóng gương trong Buồn trông dạn mắt,tóc hong trắng chiều Xưa nào mơ ước bao nhiêu Mà như mây gió ,bỏ liều khát khao ... Giá đừng chấp chới chiêm bao Đem dây tơ hạ ,buộc vào dạ xuân Cho khi ngơ ngẩn câu vần Dệt thơ níu kéo bâng khuâng cuộc đời. Thôi đừng thương những xa xôi Thời gian chẳng lại.cả đời tìm nhau Tình vườn vẫn trắng hoa cau Trông duyên đã cậy miếng trầu nhuộm cay, Thôi đừng ao ước hôm nay? Thân ta đã bạc theo ngày già nua Ước mơ còn mãi trêu đùa Ở nơi hiện thực mãi thua chốn lòng. MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
THƠ BUỒN...CỦA TÔI
Xuân đem nắng tiễn mùa đông
Em hây đôi má cho hồng thơ tôi
Hoa tung hương gió ngập trời
Em đem lúng liếng để tôi gieo vần.
Người ta vui bước tìm xuân
Tôi loanh quanh với xa gần câu thơ
Người ta vui sáng đêm mơ
Tôi thì ương dở ngẩn ngơ tối ngày...
Ước chi dâu bể nước đầy
Gột trôi hết nỗi buồn lay lắt buồn
Ước gi câu chữ luôn luôn
Nở hoa xuân giấu nỗi buồn không tên.
MINH TUẤN
Chúc em vui vẻ nhé
Nối nhịp cầu thơ.
Ước sao dịu lắng ưu phiền. Tâm hồn trong trẻo bình yên mỗi ngày. Giot buồn , giọt đắng, giọt cay… Sẽ dần tan dưới đôi tay nhiệm mầu…
Tay nâng đàn chuốt cung sầu Tay gieo con chữ ghép câu thành vần. Cho lòng dịu nốt nhạc ngân, Tạm quên vất vả trầm luân ,kiếp người …
Thơ buồn*…theo gió mây trôi, Để còn đọng lại nụ cười bên nhau. Thảnh thơi mình bắc nhịp cầu. Nối liền khoảng cách , xa đâu cũng gần...
Thương Giang. @_Anh MT ơi!
Bài này hôm trước anh gửi em chưa kịp hoạ nên dán tạm bài cũ, nay có thời gian em hoạ gửi anh.Chúc anh một tuần mới tràn niềm vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 06:58:44 bởi THƯƠNG GIANG >
NGÀY XƯA
Lời buồn ai trút vào đêm.
Câu thơ ngèn ngẹn ,sầu thêm chất chồng….
Bao ngày ly biệt bến sông.
Bây giờ trở lại ,vẫn dòng trầm tư…
Mênh mang trong cõi thực hư,
Mà sao men đắng từ từ lên môi….
Gía như* …trên nẻo đường đời,
Vô tình chẳng gặp ,để rồi vấn vương.
Người đi rũ áo phong sương.
Nhẹ lòng mà chẳng luyến thương bóng hình…
Ngoan hiền một thủa trúc xinh.
Mảnh mai vẫn nép sân đình ,dáng xưa …
Tiếc cau chín để lỡ mùa.
Trầu xanh héo ngọn dậu thưa úa dần…
Thương Giang
@-Em xin lỗi vì sự hồi âm muộn màng này nhé.Chúc anh một tuần nhiều niềm vui! Dạo này em bận lắm có viết được gì đâu anh đừng khen em viết được nhiều mà em thêm ngượng!

NHỚ XƯA… Non cao gió giục mây vần Quê hương muôn nẻo phong trần dọc ngang Nhân tâm tạo xóm dựng làng Ngày xưa lưu lại thời gian cuộc đời. Canh đầy giọng hát ru nôi Chuông chùa trải mãi bầu trời từ bi Trúc xinh duyên gió thầm thì Người buồn cảnh lạc ,bước đi một mình. Hồn nhiên xưa chẳng trách mình Khi trong đôi mắt sóng tình duyên xuân Dạ sầu gỡ sợi bâng khuâng Xếp thơ xa xót trăm vần tìm xưa. Nhà nông trông lúa tính mùa Người tình đếm tháng khi vừa tròn trăng Phượng me ,hoa gạo ,cánh đồng Có còn khoe thắm ,khi không có người??? MINH TUẤN Cám ơn Thương Giang ghé thăm/anh có đôi vần họa lại. Chúc em vui vẻ nhé
BUỒN VUI… Ngắm nhìn đồng lúa tháng ba Xanh xanh đôi mắt như là vầng mây Niềm vui trở lại tròn đầy Từ nay giấc ngủ chẳng bày cơn mơ . Hương xuân gió thoảng ngập bờ Nắng vàng mê mẩn ý thơ cõi lòng Bao năm cây lúa gầy cong Dáng người định mệnh trong vòng trần ai . Bước xem phố xá rộng dài Đồng mơ hẹp lối ban mai mỗi ngày Trăng sao gọi, đậu đầy mây Thơ giao duyên lạc giữa bầy nhà cao… Tìm đâu ngọn gió khát khao Giọt sương rơi má quỳnh vào mỗi đêm Trăng lơi dọi giấc bên thềm Nụ cuời hoa nở giữa đêm mơ vàng. Xuân giờ khoác bóng đông sang Túi thơ trộn mảnh trăng tàn cuối thu Bầu tâm vơi cạn câu từ Bâng khuâng nghe lại lời ru một thời MINH TUẤN
Trích đoạn: Minh Tuấn
NHỚ XƯA…
Non cao gió giục mây vần
Quê hương muôn nẻo phong trần dọc ngang
Nhân tâm tạo xóm dựng làng
Ngày xưa lưu lại thời gian cuộc đời.
Canh đầy giọng hát ru nôi
Chuông chùa trải mãi bầu trời từ bi
Trúc xinh duyên gió thầm thì
Người buồn cảnh lạc ,bước đi một mình.
Hồn nhiên xưa chẳng trách mình
Khi trong đôi mắt sóng tình duyên xuân
Dạ sầu gỡ sợi bâng khuâng
Xếp thơ xa xót trăm vần tìm xưa.
Nhà nông trông lúa tính mùa
Người tình đếm tháng khi vừa tròn trăng
Phượng me ,hoa gạo ,cánh đồng
Có còn khoe thắm ,khi không có người???
MINH TUẤN
Cám ơn Thương Giang ghé thăm/anh có đôi vần họa lại.
Chúc em vui vẻ nhé
ĐÃ XA...
Vắng nhau, gió cũng mồ côi.
Thiếu mây lãng đãng bầu trời rộng hơn...
Vắng cánh buồm ,biển cô đơn
Thiếu mặt trời lặn, hoàng hôn không mầu...
Chùa sao vắng tiếng kinh cầu,
Với hương trầm thoảng ,thì đâu là chùa?
Vắng người vách trống ,rào thưa.
Hoa không thắm sắc ,hương đưa nẻo nào...
Trời đêm sáng triệu ánh sao,
Không bằng trăng nửa mảnh hao khuyết gầy.
Vắng gì cũng thấy lắt lay,
Lẽ tự nhiên thế,đâu thay được gì...
Thời gian như vó ngựa phi,
Bao giờ tìm thấy xuân thì ngày đã qua?
Cánh đồng cổ tích đầy hoa.
Chỉ còn hoài niệm ,bởi xa lắm rồi...
Thương Giang.
NHỚ MẸ Cùng trăng trở lại nơi này Vào mơ tìm kiếm bàn tay dịu dàng À ơi …Mẹ cõng con mang Trên lưng bút sách hành trang cuộc đời. Bước con đi khắp xa xôi Mang thân mưa nắng về nơi bọt bèo Chẳng trông thấy mái tranh nghèo Cô đơn nhớ mẹ nặng đeo cõi lòng. Xòe tay đã hết sắc hồng Gương soi mái tóc đã lồng trắng mây Miệng cười muối mặn gừng cay Nước trong ngấn lệ còn đầy vấn vương. Cánh buồm dừng bến quê hương Ngắm trông bóng gió nhớ đường biển xanh Bao năm mang dạ cam đành Tấm thân trăn trở kết vành cô đơn Giọt xuân nắng thả chập chờn Bờ hiên hiu hắt ,gió vờn quẩn quanh À ơi cuộc sống lanh canh… Như mưa rơi chậu kết thành tiếng mưa. MINH TUẤN Em có bài thơ Tâm chia sẻ cùng chị Kính chúc chị cả tuần vui vẻ và hạnh phúc.chị nhé. ++++ Cám ơn Thương Giang ghé thăm anh nhé. Chúc em luôn vui vẻ
ANH VỀ. Anh về mang vóc thân gầy Nghiêng soi đất mẹ ,thương ngày ước mơ Vóc tay ngọn gió đang chờ Thấy hương ngan ngát sợi tơ xuân vàng. Quê hương ngày tới đêm sang Khi trăng bến nhớ khi vàng nắng xuân Biết khoe vui,biết giấu thầm Cho xa dạ nhớ ,cho gần tình say. Anh về bến cũ hôm nay Thắp lên ngọn lửa hao gầy mắt em Tình đời chẳng lạ chưa quen Trách đông xa cách nhuộm hoen mắt đời. Rót môi em những nụ cười Sưởi buồng tim lạnh tấm người nôn nao Hoa rơi thì biếc quả đào Mình xa,cho ước gửi vào đời con. Biết tình say đắm lòng son Biết yêu buộc mảnh vuông tròn tháng năm Trăng em nay chẳng tròn rằm Anh ba mươi tết cùng trong một nhà. Biết nhau từ thưở nết na Cây đa năm ấy cũng già ngả nghiêng Anh về ,cho bến có thuyền Qua sông hết cảnh một duyên lạc lòng. MINH TUẤN r
@@@/ Em mới về vn ghé tìm thăm trang thơ của chị Kính chúc chị và gia đình mạnh khỏe và vui vẻ nè… Hi …có bài thơ quê gửi chị đọc cho vui chị hén.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2011 19:59:18 bởi Huyền Băng >
MƠ ƯỚC CỦA TA. Cánh đồng mơ ước hôm nay Cấy trang giấy mỏng tháng ngày mong manh Thắp ngọn nến đỏ chòng chành Nghiêng bàn phím nhỏ đếm canh ca từ. Ngậm ngùi trăng lá mùa thu Xôn xao sắc cỏ mọc từ mành xuân Đắm say sao đã ngại ngần Lời ru cũng vội lãnh phần mẹ cha. Bầu trời đẹp mãi bao la Nhà êm ấm cảnh ông bà cháu con Mặc chiều…sương bạc mỏi mòn Tâm khuya vẫn nảy mầm non thơ bài. Thở than biết nói cùng ai? Lúc câu sợi nắng .lúc bài gió đông Ước đời… kẻ có.người không Ước ta cũng thể cầu vồng chân mây. MINH TUẤN
CẦU DUYÊN. Mùa xuân mở hội đình làng Chiêng reo trống giục thênh thang khắp miền Người đố kị ,kẻ thanh liêm Chung Tâm cúng Phật quên miền trần ai. Áo cơm dẫu chẳng rộng dài Vẫn xinh chị Cả anh Hai thật thà Ước mãi đỏ gạo tháng ba Mơ hồng cánh phượng. tình sà cành me. Lẫn trong khăn xếp áo the Tóc ai vai thả giấu hè trăng sao Gió thơm thoáng đỏ má đào Rung rinh mắt kẻ ước ao câu thề Hội làng mở với hồn quê Ông mang áo tế bà bê lễ vàng Khấn cầu đất nước bình an Xin cho mùa thắm nhà vàng tình thâm, Cửa lòng mở đón mùa xuân Người đi xem hội kẻ thầm kiếm duyên Người xin lắm lộc nhiều tiền Tôi xin một chút đỏ duyên thơ mình. MINH TUẤN
ĐÀNH VƠI… Chơi vơi một khoảng cô liêu Buồn trông sợi nắng đốt chiều mộng mơ Ngẩn ngơ nhớ thưở ngây thơ Bàn tay không chạm đến giờ chẳng khôn. Xám chiều mình giữa hoàng hôn Môi khô cạn gió ,ướp hồn hoang vu Luật thơ học đến nát nhừ Buồng tim câu chữ chẳng như cái ngày? Thôi rồi một thưở nồng say Người như mây gió ,hẹn ngày lẻ tôi Đành quên cái thưở xa xôi Nghe trong tiếng nhớ lộc chồi lặng câm. MINH TUẤN
TƠ LÒNG. Duyên đời chẳng thắm Nguyệt Tơ Đành gom mơ ước dệt thơ bẽ bàng Sợi buồn chảy mãi miên man Nối câu đứt mạch ,dội tràn lệ trong Hoa trôi lạc vận câu dòng Bọt bèo ý tưởng ,bòng bong chữ vần Tàn chiều vương bóng bước chân Thời gian u uẩn chia phần cô đơn. Bóng chim tăm cá dỗi hờn Ngắm nhìn trăng khuyết ,mời cơn lệ sầu Lở bồi vẫn bến sông sâu Dạ tôi tơ rối trong bầu rượu cay. MINH TUẤN
CẦU PHẬT- THÁNG BA. Chùa thiêng thấp thoáng non ngàn Thắp hương tôi kiếm mộng vàng mong manh Mẹ cha có phải mây xanh Ông bà có phải cội cành nắng xuân. Nam Mô tiếng dạ khấn thầm Cầu xin Bồ Tát mở vầng thái dương Độ trì tám hướng mười phương Đón vong xá tội ,khép đường âm ty.. Thương bà nhớ mẹ nhớ dì Như ta một bước nữ nhi má hồng Nỗi niềm như một dòng sông Lở bồi ,đầy cạn trong vòng nước mây. Võ vàng như lá trên cây Tôi tìm nguồn cội giữa ngày thanh minh Phật Bà như thể hữu tình Cho tôi khóe mắt u linh khóc hoài… Khóc… Như dịu nỗi trần ai Quì tôi chẳng muốn xa đài Hoa Sen… MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: