LỤC BÁT XỨ ĐOÀI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
           ĐÂU ĐÂY NHÀ QUÊ        _____________       QUÊ GIỜ.       Chẳng còn lo đói tháng ba   Chỉ lo xăng cạn,với nhà vàng đong   Hết nơi cây lúa nghẹn đòng   Đường trăng mò mẫm ,đèn trong sáng nhà.       ĐỔI THAY.       Qua thời mớ bảy mớ ba   Gọi nhau bằng mắt. tình ta tình người   Tự do giờ bán nụ cười   Thị Mầu mở quán cho người bia ôm.       CÓ THỂ?       Mẹ cha chung kiếp bắc cầu   Con không nối bước dãi dầu nắng mưa   Học đời muôn thói chen đua   Tâm như giặc giã …ước vua xứ mù.       MINH TUẤN            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Minh Tuấn 
   
  ĐÊM THU . 
    
  Đêm buồn nửa tỉnh nửa mê 
  Trùm chăn tai vẫn còn kề gió hoang 
  Sáng ra thì thấy thu vàng 
  Lá  tan tác rụng bàng hoàng nỗi đau. 
    
  Thu xưa, đốt mảnh tình đầu 
  Bằng nụ xao xuyến mời bầu đam mê 
  Gió sương ướp lạnh lối về 
  Nhưng trong ánh mắt, lời thề còn ngong… 
    
  Kéo chăn đơn, ủ cõi lòng 
  Hình như lạnh ở từ trong ra ngoài 
  Hoa khuya vừa nở ban mai 
  Mà cây thân xác còn dài tiếng tim. 
    
  MINH TUẤN 
  
      Anh Tuấn thương mến:      Dạ, đôi dòng mến lưu, em thăm anh vẫn khoẻ, chẳng qua là hôm nay em đang bị cảm, nên được ở nhà...và được làm biếng một tí xíu :), thành thử ra có chút thời gian rãnh rỗi, và may mắn thay, em có tìm ra được chút ý thơ, xin mến họa cùng anh bài thơ trên của anh Tuấn nhé, và xin mến gởi tới anh lời chào hỏi thân ái, một đêm ngủ ngon, cùng với nhiều mộng đẹp bình thường, dễ thươnggggg và thật đáng yêuuu anh nhé, và mến mong anh bảo trọng :)    
  Thương mến    
  Thu em 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2011 00:19:22 bởi NuocMatMuaThu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  BÓNG CHIẾC.       Đếm đong sao được ưu phiền   Khi con dứt ruột bỏ miền trần ai   Nhai trầu chẳng dứt nguôi ngoai   Con vì đất mẹ trách ai bây giờ…       Từ nay gió nổi bơ vơ   Mưa dầm sương trắng rụng bờ tranh phai   Nồi cơm ngày kéo u hoài   Một đôi đũa lệch biết ai sẻ lòng.       Mẹ ươm bóng xế mỏi mong   Trông hiên đợi cửa đã còng lưng trăng   Mùa buông lá rụng nát lòng   Nhớ con chỉ biết ôm vòng chăn đơn.       Cháu đông chẳng dịu dỗi hờn   Mẹ như sao hạ cô đơn ánh đèn   Tìm mơ về những thân quen   Chồng con âu yếm nghèo hèn mà vui.       MINH TUẤN 
   
  R 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 18:44:50 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THÁNG TƯ.       Tháng tư ngọn nắng đã nồng   Lúa thì con gái trổ bông đợi mùa   Tháng tư gió đã duyên ưa   Bao nhiêu má thắm vui đùa nắng mơ       Hoa gạo thắp đỏ câu thơ   Hoa xoan tim tím hẹn chờ tìm nhau   Vườn ngoài trăng trắng hoa cau   Nhắn trầu trong ngõ chung màu nhuộm môi.       Tháng tư đã hết xa xôi   Tên con mẹ đặt theo thời mộng mơ   Dòng sông nước cũng dâng bờ   Bâng khuâng nắng đỏ thuyền mơ hữu tình.       Tháng tư ánh mắt lung linh   Tươi màu hoa phượng thắp tình ngây thơ   Dìu nhau một quãng ngác ngơ   Cho nhau thương nhớ suốt bờ trăm năm .       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
               Cám ơn em ghé thăm và tặng anh một bông hồng đỏ thắm nhé /hen họa lại với em lúc khác nhé Diệu Thu. Hôm nay anh đang bận nè trời            
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MÌNH TÔI.       Nửa đời một gánh bơ vơ   Tôi tìm giấc ngủ ,mong mơ hữu tình   Thấy trăng mười sáu rung rinh   Xót sương đã bạc bóng mình bóng ta…       Ngước nhìn nơi ấy xa xa   Nẻo xưa rụng mất kiếp hoa theo mùa   Thời gian nào có chen đua   Mà tình đã thiệt bướm đùa vườn ai.       Xuân về sắc thắm bông mai   Vàng ươm sóng mắt lệ dài má môi    Nào đâu cái thưở xa xôi   Ước tôi vung kín đạy nồi cơm chung.       Mình tôi,tôi với vô cùng   Không nhau…Thẹn với tình chung ngậm ngùi.       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐI HỘI ĐỀN HÙNG.       Dẫn em thăm hội đền Hùng   Sương dăng núi nở bao vùng áo khăn   Đường mây thoáng nhẹ bước thăm   Trời lam nắng tỏ rơi đằm vấn vương.       Nghe câu niệm Phật  trên đường   Nhỏ to nhịp bước muôn phương dạ thành   Đời thường chuối chát chua chanh   Tới nơi mộ Tổ cũng thành bưởi cam.       Ngày giỗ ở tận non ngàn   Vẫn đông con cháu từng đoàn dâng hương   Người cung kính kẻ vấn vương   Quanh nơi bàn lễ ,quanh phường dân ca.       Cùng em đi lễ tháng ba   Niềm vui như nở cánh hoa Đạo hành   Góp câu thơ vén bức mành   Xem vùng Tâm đỏ nảy cành vô ưu…       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHÉN XUÂN       Rượu tình có ngọt mới say   Rượu xuân có đắng mới ngày vàng tơ   Nóng như hâm lại khù khờ   Đỏ phơi môi má phất cờ thiên thai.       Là em đâu phải là ai   Mà quên khó nhọc,mà nài bến duyên    Ước như chẳng có muộn phiền   Không mùa thu rụng ngả nghiêng lá vàng.       Nâng li trong bến hòa tan   Hương thơm thoang thoảng nơi làn tóc em   Cơm nhà khói bếp cũng quen   Tương cà dưa muối bên em thật thà.       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              SÂN GA.       Cũng là đây một con đường   Mà chân lạc với đôi phương cách dời   Cũng là đây một bóng tôi   Bước nhanh qua ngõ nhà người lặng câm.       Lá buồn xác rụng đầy sân   Rêu phong xanh nỗi âm thầm dở dang   Em đi phía ấy mơ màng   Phía tôi một bóng lang thang với đời.       Người ta hai hướng một nơi   Một nơi tôi chỉ là thời …Xót xa.   Nụ cười dắt nụ cười qua   Nỗi niềm tôi trải …Đầy nhà cô đơn.       Con đường nắng đến vàng hơn   Bước chân sương đến thêm sờn đôi vai   Năm dài ai nhớ nhớ ai   Sân ga tiếc bóng tháng ngày tàu đi.       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mong anh...       Mong    có  anh    những lúc này    Bên   em   chia  sẻ    đắng cay vơi nhiều.Lang thang    với  nỗi  cô  liêu .Mưa  thu  lạnh,vắng .    Em, chiều cô đơn...Có  anh  vơi  nhẹ nỗi  buồn.     Mong  anh  đến ,hết  dỗi  hờn ngày  qua.    Không   còn    cách   biệt    hai     ta .    Lời   thương  anh  gửi   dẫu xa     cũng gần.  Cuộc  đời  đầy     nỗi  gian  truân. Đắng cay,    hạnh phúc,mình     cần cho     nhau  
  Thương Giang  
     
   
    
 
  CẦU NGUYỆN  
     
  Bóng hình đã ở trong tim  
  Soi gương thì ngắm ,muốn tìm thì mơ  
  Đầu môi đắng tới bao giờ  
  Cho hồn say đắm như thơ thuận vần.  
     
  Trăng còn lấp ló ven sông  
  Con đường đã lặng tần ngần tiếc thu  
  Một thời ôm ấp lời ru  
  Nghìn thương lưu luyến rơi từ trăm năm.  
     
  Nguyện yêu như ánh trăng rằm  
  Nguyện chim liền cánh khó khăn chẳng rời  
  Câu thề ta đã bẻ đôi  
  Chia nhau lời ước cuộc đời vẹn nguyên.  
     
  MINH TUẤN  
     
  Lâu lắm mới gặp Thương Giang …hi có đôi vần họa với em chúc em vui vẻ nhiều nhé.  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CẦU NGUYỆN 
         
       Bóng hình đã ở trong tim 
       Soi gương thì ngắm ,muốn tìm thì mơ 
       Đầu môi đắng tới bao giờ 
       Cho hồn say đắm như thơ thuận vần. 
         
       Trăng còn lấp ló ven sông 
       Con đường đã lặng tần ngần tiếc thu 
       Một thời ôm ấp lời ru 
       Nghìn thương lưu luyến rơi từ trăm năm. 
         
       Nguyện yêu như ánh trăng rằm 
       Nguyện chim liền cánh khó khăn chẳng rời 
       Câu thề ta đã bẻ đôi 
       Chia nhau lời ước cuộc đời vẹn nguyên. 
         
                                       MINH TUẤN 
   Lâu lắm mới gặp Thương Giang …hi có đôi vần họa với em chúc em vui vẻ nhiều nhé. 
      
   
      
       Bình yên 
            
   Gần xa đâu dễ gì quên... 
   Bão giông rào cản...hữu duyên lại về. 
   Dọc ngang khắp nẻo sơn khê. 
   Vẫn thương con nước xa quê lạc bờ... 
              
             Nguyện cầu* êm ả giấc mơ. 
   Bình yên đậu bến sông thơ hiền hòa. 
             Nghìn thương lưu luyến* thiết tha.  
       Hồn thơ chắp cánh nở hoa ân tình... 
          
   Cho  buồn tan giữa không thinh. 
   Cho quên vất vả mưu sinh kiếp người. 
   Chỉ còn thăm thẳm bầu trời. 
   Xanh niềm mơ ước, cuộc đời  bình yên... 
   Thương Giang 
      
   @-Vâng! cám ơn anh ghé thăm.Chúc anh vui và sáng tác đều tay. 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              EM SẼ VỀ     
   
  Em sẽ về,  
   cho anh bớt ưu tư.  
  Đêm bình yên...,  
  Ngọt lời ru khe khẽ...  
  Liễu bên thềm ...  
  Gió thoảng nhẹ...Hờn ghen...  
   
  Chẳng thế nào ...  
  Mình lạc bước chân quen.  
  Phố có đông  
  Hay là buồn hoang vắng....  
   
  Em vẫn đến ...  
  trong khoảng không...Tĩnh lặng.  
  Nhẹ nhàng  thôi...  
  Như giọt nắng sau mưa...  
   
  Vẫn biết rằng ...  
  Lòng anh khoảng trống lùa...  
  Ngày vắng em  ...  
  Lòng ngập  mưa...u ám.  
   
  Len lén sầu...  
  Như trời thu ảm đạm.  
  Tựa bến sông...  
  Bờ lau xám hắt hiu...  
   
  Em sẽ về...  
  Anh sẽ  hết cô liêu.  
  Bởi em biết...  
  Có một điều rất thực...  
  Anh mong em...  
  Đêm thao thức...Đợi chờ...  
   
  Thương Giang             
          GIỌT LÒNG.         Khi hay tin em về    Con đê mùa xuân trải thảm    Kẽ lá lung linh ngàn nắng    Chờ rơi vai muốn tặng nụ cười.         Nếu em về sẽ cất nỗi xa xôi    Bỏ lại sau lưng khoảng trời nước bạn    Không đói,không lo nhưng con tim nhớ bạn    Nơi quê nghèo ,chốn bán gió mua trăng .         Mẹ với bà là tấm áo vuông khăn    Nhuộm màu đêm và màu nâu của đất    Đôi chân trần,cõng tấm thân cúi mặt    Lặng lẽ quanh năm như bóng nắng ban chiều.         Em mau về kỉ niệm còn bấy nhiêu…    Sao nói hết được những điều ngang trái    Lịch sử thì chẳng bao giờ quay lại    Lòng Nhân tham như cỏ dại được mùa.         Phố bon chen mà thấy vắng thưa    Mọi khuôn mặt như mất mùa thân ái    Đồng tiền làm nụ cười trễ nải    Chỉ bán chỉ mua nơi khôn dại cuộc cờ…         Em khao khát  được trở lại đồi mơ    Bông mua trắng đã lụi bờ khờ dại    Đồi hoang cất trong cánh cổng khép lại    Nhà riêng ai…Một quan lại đương thời.         Về thăm quê biết bao những chơi vơi    Trong nghĩa xóm vẫn đầy đời chân thật    Chung xòe tay đón hạt mưa ngây ngất    Tặng cho nhau những giọt mật nụ cười         MINH TUẤN         @@@.  
     
  Anh có đôi dòng tâm sự với ao ước của em nhé  
  Chúc em vui vẻ và về quê nhanh để mua đất đai không là đắt lắm đấy em ạ…hi  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GIỌT LÒNG.  
      
   Khi hay tin em về  
   Con đê mùa xuân trải thảm  
   Kẽ lá lung linh ngàn nắng  
   Chờ rơi vai muốn tặng nụ cười.  
      
   Nếu em về sẽ cất nỗi xa xôi  
   Bỏ lại sau lưng khoảng trời nước bạn  
   Không đói,không lo nhưng con tim nhớ bạn  
   Nơi quê nghèo ,chốn bán gió mua trăng .  
      
   Mẹ với bà là tấm áo vuông khăn  
   Nhuộm màu đêm và màu nâu của đất  
   Đôi chân trần,cõng tấm thân cúi mặt  
   Lặng lẽ quanh năm như bóng nắng ban chiều.  
      
   Em mau về kỉ niệm còn bấy nhiêu…  
   Sao nói hết được những điều ngang trái  
   Lịch sử thì chẳng bao giờ quay lại  
   Lòng Nhân tham như cỏ dại được mùa.  
      
   Phố bon chen mà thấy vắng thưa  
   Mọi khuôn mặt như mất mùa thân ái  
   Đồng tiền làm nụ cười trễ nải  
   Chỉ bán chỉ mua nơi khôn dại cuộc cờ…  
      
   Em khao khát  được trở lại đồi mơ  
   Bông mua trắng đã lụi bờ khờ dại  
   Đồi hoang cất trong cánh cổng khép lại  
   Nhà riêng ai…Một quan lại đương thời.  
      
   Về thăm quê biết bao những chơi vơi  
   Trong nghĩa xóm vẫn đầy đời chân thật  
   Chung xòe tay đón hạt mưa ngây ngất  
   Tặng cho nhau những giọt mật nụ cười  
      
   MINH TUẤN  
     
   @@@.  
      
   Anh có đôi dòng tâm sự với ao ước của em nhé  
   Chúc em vui vẻ và về quê nhanh để mua đất đai không là đắt lắm đấy em ạ…hi  
      
                    
          Chân quê  
                Quê nghèo nhưng đất thảo thơm      Cho ta hạt gạo, bát cơm trắng ngần.       
 Ta sinh ra đã...nông dân,       
 Đầu đội trời nắng, ngâm chân dưới bùn..       
   
                   
 Tuổi thơ gắn với ruộng vườn.       
 Tóc hoe cháy nắng, mắt buồn câu ca...       
 Đất quê nuôi tính thật thà.       
 Sông quê tắm mát ,làn da nâu giòn...       
   
                   
 Bóng tre rủ mát tâm hồn.       
 Cánh cò cánh vạc cánh chuồn cùng theo...       
 Rạ rơm chung thuỷ đất nghèo.       
 Tháng Ba ngày Tám*, gieo neo một thời..       
   
                   
 Bây giờ dẫu khác xưa rồi       
 Từ trong tâm thức bao đời ,thấm sâu.       
 Cho dù ta ở nơi đâu.       
 Vẫn mang dáng dấp ban đầu ,người quê...       
 Thương Giang                    @-Em  định hoạ bài thơ anh gửi  nhưng thấy đó là thơ  tự do mà  trang thơ này của anh  chỉ  dành cho thơ lục bát nên em gửi bài thơ Chân  quê.Em muốn anh em mình sẽ  hoạ với  theo đề tài này để em học hỏi ở  anh thêm vì những bài thơ viết  về quê hương luôn mượt mà sâu lắng đầy  cảm xúc mà thơ em không có được  anh nhé...  
    Chị CTH cũng đã kể cho  em chị ấy đi hội chùa Thầy và ghé qua thăm  anh...Chúc anh vui và có  nhiều cảm xúc viết về xứ Đoài thơ mộng nhé.  
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 03:27:32 bởi THƯƠNG GIANG >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  
   
    
  LỜI BUỒN. 
    
     Chịu mang một kiếp ở đời   Ngày theo trời mọc khắp nơi ngắm nhìn   Đêm ôm trăng ngủ lặng im   Bến yêu bỗng mắc lưới tình …Mới hay?       Quả chín chết héo trên cây   Nếu không ai hái sao đầy ngọt ngon   Buộc vào một trái tim son   Sợi dây thương nhớ cột tròn phận duyên.       Bao năm chung bến một thuyền   Trông sông bồi lở nghe duyên ơi à   Con trạch ước ngủ ngọn đa   Chim mơ mặt nước mới ra lời buồn…       Tình thời như đám mây buông   Tối Trăng sáng Nhật. trong nguồn thời gian   Trăm năm tình bạc rồi vàng   Ngọt chua trộn với tình tang vui buồn.       MINH TUẤN               Cám ơn Thương Giang ghé thăm nhé.Hẹn gặp lại em sau nhé   Khi nào về hội Chùa Thày ,thì ghé thăm gia đình anh đấy 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CÂU THƠ Ở BIỂN.       Nắng xiên đỏ sóng thủy triều   Biển ta một bóng chung điều ngẩn ngơ   Vì người hồn đã cạn thơ   Câu vần khô héo rạn bờ lẻ loi…       Đã yêu phải lấy thiệt thòi   Mùa hoa năm cũ ,cứ coi mới mùa   Trách thời đôi mắt hạ trưa   Bỗng như chớp biển, chia mùa dở dang.       Buồm đi bỏ mấy ngỡ ngàng   Hải âu trao mãi tiếng than thủy triều   Nào gần có được bao nhiêu   Mà xa xa lắc tím chiều tương tư.       Dấu chân in gót ca từ   Bóng xuân cất ở tâm hư tội tình   Biển ồn …Tôi mãi lặng thinh   Người đi biết có …Mang hình tôi theo .       MINH TUẤN    
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: