Viết Cho Anh Những Ngày Xa - Một bài thơ tuyệt vời của Đào Phong Lan
dongsonglodang 30.05.2005 23:26:34 (permalink)
Tặng Như Ý

1

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay …
Nhớ sáng nào trên biển
Chuồn chuồn bay
những cánh ướt vẫn thơm mùi sương sớm …
Bàn chân trần đi trên cát ấm
Tay cầm tay mà sao vẫn nhớ tay?
Những bình yên đến chạm vào vai
Ru em ngủ trong ánh ngày rực rỡ …

Em nằm yên trong tay anh, trong hơi thở …
Trong nắng trời,
Gió biển,
Cát bờ xa,
những con ong rừng lấy mật về qua
ngọt như môi anh hôn em mỗi sáng …

Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóng
âm ỉ hoài một nỗi niềm yêu
Khi ta đón nhau biêng biếc những chiều
Và lặng thầm chia tay nhau mỗi tối …
Em cứ nói chuyện không đầu không cuối
cứ huyên thuyên về cuộc sống con người
cứ mơ hoang ánh sáng bầu trời
Không biết là ánh đèn đường đã tắt …

Anh của em,
những ngày không gặp mặt
có buồn không?
Khuôn mặt có hao gầy?
Bàn tay em đã lại nhớ bàn tay
Môi em nhớ những cái hôn rất vội
Em lầm lụi đi trên con đường tối
Ngõ vắng xa
Hoa mướp đã thôi vàng
lối cỏ xanh hôm chúng mình sang
đã xơ xác nhớ một người đi vắng…

Không có anh,
Sao quá chừng phẳng lặng?
Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
Quá chừng rơi những thảm hoa vàng
Quá chừng hát những bài lâu không hát …

Giá anh xa đúng một vòng quả đất
Thì bây giờ em sẽ đến ôm anh
Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lành
sẽ hôn siết bàn tay yêu dấu
…………


2

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay
Nhớ lần đầu ta nắm bàn tay
Đã không muốn buông rời ra nữa…
Những ngôi nhà nhẹ nhàng khép cửa
Để ta hôn nhau những cái hôn đầu
Để ta hôn nhau những cái hôn sâu
Và trái đất quay một vòng choáng váng …

Anh của em,
thời gian và năm tháng
đã nhắc em phải biết mong chờ
nhưng em sợ em không tính bằng giờ
mà em níu lấy từng giây phút
Đời rộng quá, bàn tay em nhỏ hẹp
biết làm sao che chắn được cho nhau?
Anh đang làm gì?
Anh đang ở đâu?
Anh có biết là em đang nhớ?

Giá cuộc sống chỉ là cánh cửa
Em và anh sẽ khóa trái bên ngoài
mặc mưa gió và những cánh chuồn bay
mặc núi xô hay ầm ầm biển động
Em đã sống một đời ước vọng
những khát khao trời rộng sông dài
những ngông cuồng về một ngày mai
những to tát lớn lao dự định

Nhưng bây giờ em chẳng cần định mệnh
những rủi may
những cơ hội ngàn vàng.
Chỉ cần anh dừng bước lang thang
Về với em
Căn nhà em ngỏ cửa
Bàn tay này vì anh mà nhóm lửa
Hơ ấm anh những buổi đi về
Ngày ngắn vô cùng hay dài rộng lê thê
Em cũng sẽ không màng đến nữa …

Hãy để em yêu anh
Không do dự
Và hãy yêu em như giây phút cuối cùng
Như ngày mai sẽ xa nhau vĩnh viễn, lối đi chung
của hai đứa đã có người chắn mất…
Như đã đến giờ tận thế trên trái đất
Như dòng sông sẽ cạn muôn đời
Hãy siết em vào lòng
Hãy hôn mãi không thôi
Hãy yêu em không một lần ngưng nghỉ …

……………


3

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em sẽ khác hôm nay
Như ánh chiều rồi cũng phải nhạt phai
Như chiếc lá một ngày tàn úa
Đừng hỏi em
đừng hỏi em thêm nữa
Là vì sao em nói những câu này
Hãy lặng lẽ cầm lấy bàn tay
Ủ ấm em vì em đang rét lạnh

Anh của em,
Dáng đi khổ hạnh
Bàn tay gầy mười ngón khô khan
Đến hôm nay em vẫn thấy ngỡ ngàng
Sao chúng mình yêu nhau nhanh đến thế?
Như sóng cuốn
Như gió xô
Như thể …
Là chúng mình ngàn kiếp đợi chờ nhau …

Hãy yêu em ngày hôm nay thôi nhé
Đừng bao giờ nhớ đến hôm qua
Cũng đừng nên nghĩ đến ngày xa
Vì cuộc sống ngày mai sao biết được?
Hãy yêu nhau như là hai giọt nước
Lăn vào nhau những khát vọng nồng nàn
Hãy yêu nhau như hai chiếc lá vàng
Lìa cành vẫn còn ôm ấp mãi …

……


4

Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay ...



#1
    dongsonglodang 30.05.2005 23:29:25 (permalink)

    Vết đêm
    Đào Phong Lan

    Người đi qua đời ta
    Như một làn gió thoảng
    Những đau đớn mơ hồ
    Giờ bắt đầu nứt rạn

    Gió đi về trên phố
    Như một người mộng du
    Lá tơi bời trên ngõ
    Như bốn mùa là thu

    Nắng thôi về gọi cửa
    Đêm rộng dài ngã ba
    Sương vấp vào ngọn cỏ
    Nhói lời chưa nói ra

    Trăng về ngang đường tối
    Lại lặng lẽ một mình
    Dẫm vào chân nỗi nhớ
    Gió qua lòng rộng thênh...

    #2
      dongsonglodang 30.05.2005 23:33:20 (permalink)
      Em không thể nói lời từ biệt
      Đào Phong Lan


      Em không thể nói lời từ biệt
      Như vung tay ném đá qua trời
      Nơi ta đứng
      Mùa thu ngơ ngác
      Đám cúc hoa óng ả xanh ngời

      Bài hát cũ
      Con đường xưa anh hát
      Gió giận nhau, đi mãi không về
      Đám lá nép vào nhau
      Buồn xơ xác
      Ngã xuống mặt đường chiếc bóng tái tê..

      Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
      Khẽ cuốn theo gót gió la đà
      Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
      Như đón em vào
      Lại đuổi em ra...

      Em không thể nói lời từ biệt
      Giọt thu rơi vỡ tan tành
      Anh nhìn kìa,
      Muôn ngàn chiếc lá
      Chỉ run run
      Lặng lẽ
      Xa cành...


      Nửa đêm

      Đào Phong Lan


      Khi biết anh không còn đến nữa
      Chiếc dù xanh lặng lẽ hiên nhà
      Thả xuống những giọt chờ thấm mệt
      Ngày chưa sang và đêm chưa qua.

      Em đứng nép mình vào bóng tối
      Sợ cơn mưa ồn ã sẽ buồn
      Gió quẩn quanh
      Ngập ngừng
      Rười rượi
      Thổi tung lên những chiếc lá bồn chồn...

      Mưa đã rơi ắp đầy nỗi nhớ
      Tràn sang cả nửa đêm dài
      Lũ kiến đen vội vàng về phía sáng
      Như sợ mình không đến kịp ban mai...


      Đổ vỡ

      Đào Phong Lan

      Tặng Hoàng Tả Pháp!

      Những dòng sông của lòng tôi
      Tôi đem tôi bán cho người nhân gian
      Người chê bờ bến trễ tràng
      Muộn mằn con nước
      Lỡ làng phù sa...

      Thuyền neo lơ lửng lời ca
      Bâng quơ nằm đợi gió xa tìm về...

      Cỏ vừa hò hẹn bờ đê
      Sao còn ôm ấp nhau về bãi sông?

      Triều vơi
      Con nước ròng ròng
      Gió lên từ phía cánh đồng gió sang.

      Con thuyền xưa đã bỏ hoang
      Bao nhiêu con nước
      vội
      vàng
      đổ
      đi...


      Vọng

      Đào Phong Lan

      Chiều nay nắng về qua ngõ
      Lạnh, bỗng dưng đến se lòng
      Nắng rụng một màu nhạt đỏ
      Cô đơn phủ bụi quanh phòng.

      Người không còn yêu ta nữa
      Bỏ đi một bóng trên đời
      Dòng sông muộn phiền lần lữa
      Lê chân về phía mặt trời

      Bắt gặp một dòng nước mắt
      Xưa bỏ trốn bên kia đồi
      Thấy không đâu trên trái đất
      Hoang vu như chỗ ta ngồi...

      Cho ngày hôm qua
      Đào Phong Lan


      Thôi đừng nhắc ngày hôm qua nữa
      Anh thân yêu,
      Mưa buồn rũ trên cành
      Những ngón tay níu vào bậu cửa
      Vẫy xa nhau cũng không đành.

      Anh đã có bao nhiêu tình yêu thứ nhất
      Sao không cho em làm kẻ cuối cùng?
      Cứ để em chạy chân trần trên đất
      Mãi vẫn chẳng thể dừng?

      Ngày hôm qua xa lắm,
      Ngày hôm nay anh nhắc làm gì?
      Em chỉ có đôi bàn chân lấm
      Đôi bàn tay chưa biết ôm ghì.
      Những ngón tay xanh mềm trong nắng
      Che mặt khóc vụng về
      Những ngón tay nằm hoang vắng
      Run run chiều như cỏ ven đê.

      Em chỉ có một bờ tóc ngắn
      Không đủ dài để buộc lời anh
      Những ngọn tóc buồn hơn rêu cũ
      Và hắt hiu gấp mấy lá cành.

      Em dại dột hơn mùi hoa sữa
      Hồn nhiên thương nhớ hết lòng
      Chẳng hề nghĩ đến ngày mai tới
      Vội vàng cây lá vào đông...


      Tháng Chạp
      Đào Phong Lan


      Bống nửa đêm thức dậy
      Thấy cuộc tình xa xăm
      Giữa đôi bờ tháng Chạp
      Nằm mơ mưa tháng Năm

      Người đã xa lăng lắc
      Như một vệt mây trời
      Nụ hôn như vết cỏ
      Trên triền dốc ngậm ngùi

      Mà ta còn thương nhớ
      Như chưa bao giờ xa
      Như chưa bao giờ gió
      Cồn cào đi ngang qua

      Người vẫn ngồi đâu đó
      giữa lối cỏ hoa vàng
      Người vẫn cười đâu đó
      mùa gió lộng trên ngàn

      Nằm mơ trong tháng Chạp
      Mây bời bời mây qua
      Đường vân tay mờ nhạt
      Ừ thôi đành là xa...

      #3
        dongsonglodang 30.05.2005 23:35:16 (permalink)
        Vọng
        Đào Phong Lan


        Ta đi cuối đất cùng trời
        Chỉ mong gặp gỡ được người tri âm
        Lòng xanh biếc một giọt mầm
        Tim rền như tiếng phím cầm chiều rung...

        Ta về giữa ngã ba sông
        Sậy dài hun hút
        Buồn không bóng người
        Dang tay ngửa mặt mà cười
        Thấy con sẻ trắng ngang trời bay đi.

        Muốn làm một gã Trương Chi
        Mà không biết hát những gì...
        Ô hay!
        Thôi đành uống rượu quên say
        Cạn buồn ta lại đổ ngày vào đêm.

        Trời chung chiêng
        Đất chung chiêng
        Ta đi trên đất đổ nghiêng mà về...


        Mưa Tháng Năm

        Đào Phong Lan

        Những cơn mưa mùa hạ
        Không báo trước bao giờ
        Trái tim ta cũng vậy
        Đau quặn thắt bất ngờ

        Tháng Năm về vội vã
        Mưa giọt giọt đầu cành
        Phượng trùng trùng sóng lá
        Rối bời bời ngón xanh

        Cây cố quên mùa khô
        Bằng chồi hoa tím ngát
        Người tìm cách quên ta
        Bằng người con gái khác

        Mưa tạnh trên mặt đất
        Thành khói biếc lên trời
        Chỉ mình ta ngồi lại
        Không nói nổi một lời...



        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9