Sao trời bắt tôi làm thi sỹ
Để cho em sớm bạc mái đầu
Thơ tình tôi trải đi muôn ngả
Mơ màng tôi đến những đâu đâu
Sao trời bắt em yêu thi sỹ
Một đám mây vô định giữa trời
Một chút giận hờn gửi vào gió thoảng
Cũng đủ làm rung động cả hồn tôi
Sẽ chẳng bao giờ em yêu tôi
nếu như tôi không làm thi sỹ
Thơ tôi viết cho cuộc đời rộng thế
Đều bắt nguồn từ hờn giận của em
Đầu em sẽ bạc thêm
Khi thơ tôi có nhiều người đến đọc
Em ôm trong lòng một chút thôi ấm ức
Một tẹo hờn gen
Nhưng nụ cười vẫn nở trên môi em
Nước mắt chảy
Em thì thầm
"Ôi! câu thơ hay thế"
Ai bảo tôi làm thi sỹ
Ai bảo em yêu thi nhân
Hà nội17--9--2009
RE: Nói với người tôi yêu - 18.9.2009 1:41:11
minhthanh_love
Angel of love
Bài viết đã đăng: 3755
Gia nhập ngày: 26.11.2008
Đến từ: the heaven of love
Hiện trạng: offline
Nói Với Người Tình
Đâu phải tại anh là thi sĩ
Mà em mới trao gửi trái tim
Bởi anh là người tình tri kỹ
Từng cùng em thủ thỉ suốt đêm.
Trời đã kêu ai thì nấy dạ
Duyên Nợ định rồi anh ạ, chẳng sao đâu.
Em yêu anh bỗng trở nên sang giàu
Một cái giàu chẳng thể cầu có được.
Chẳng phải ngọc ngà
kim cương hay quý dược
Chỉ có một tâm hồn xuyên vượt bóng đêm
Chở tình yêu nhẹ rãi khắp mọi miền
Mang nét đẹp dong thuyền bốn biển.
Dẫu cho anh là ai vẫn hiển diện
Trái tim em xin tự nguyện in hình
Một chút ghen chút chút dỗi, lặng nhìn
Rồi bật thốt ôi người tình, sao yêu thế !
Love
( Thày sợ chưa nào? Lớp bon chen với thày bài này nhé ! Vui!)
xin chào bác DUYÊN thân chào love
nge hai thầy chò bàn về nợ thơ phú. hoài nam mạn phép chen chân nha
NGIỆP THƠ ĐÂU PHẢI TÌNH CỜ
PHẢI CÓ DUYÊN NỢ MỚI MƠ GẶP NGƯỜI.
TRĂM NĂM RỒI CŨNG THẾ THÔI
GOM VÀO TRĂNG GIÓ GỬI THỜI VÀO MÂY.
VĂ MÌNH BIẾT VẪN CHƯA HAY
CHÓT MANG KIẾP NỢ THÂN NÀY ĐA MANG.
THI SỸ VUI VỚI GIÓ TRĂNG
CHẲNG MONG EM ĐÃ CÓ LÒNG VỚI TÔI.
DUYÊN PHẬN LÀ Ở NHƯ TRỜI
KIẾP NÀY CHÓT NỢ VỚI NGƯỜI TÔI YÊU.