Nói với người tôi yêu
nguyễn thế duyên 18.09.2009 00:27:22 (permalink)
0

Nói với người tôi yêu

Sao trời bắt tôi làm thi sỹ
Để cho em sớm bạc mái đầu
Thơ tình tôi trải đi muôn ngả
Mơ màng tôi đến những đâu đâu

Sao trời bắt em yêu thi sỹ
Một đám mây vô định giữa trời
Một chút giận hờn gửi vào gió thoảng
Cũng đủ làm rung động cả hồn tôi

Sẽ chẳng bao giờ em yêu tôi
nếu như tôi không làm thi sỹ
Thơ tôi viết cho cuộc đời rộng thế
Đều bắt nguồn từ hờn giận của em

Đầu em sẽ bạc thêm
Khi thơ tôi có nhiều người đến đọc
Em ôm trong lòng một chút thôi ấm ức
Một tẹo hờn gen
Nhưng nụ cười vẫn nở trên môi em
Nước mắt chảy
Em thì thầm
"Ôi! câu thơ hay thế"

Ai bảo tôi làm thi sỹ
Ai bảo em yêu thi nhân

             Hà nội17--9--2009



#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9