"TÌNH YÊU NÀY EM MÃI LÀ THẦN LINH!"
***
MỘT NIỀM MƠ MUỐN THÀNH SỰ THẬT
Tích… tắc…
Tích… tắc…
Giọt nối giọt
Đẩy lùi quá khứ
Hiện tại đứng lại quánh đặc một niềm tin chân không
Đã có những giọt u uẩn cuộn vào núi thẳm
Đã có những giọt loang lổ váng lòng biển khơi
Cũng đã có những giọt nhỏ xuống xanh một phần trời
Và rồi những giọt nâu vàng lả tả túa rụng hôm nay
Anh hỏi em
Mình phải ăn ở thế nào
Để có thể đón nhận!
Một niềm mơ muốn thành sự thật:
Sẽ không còn tô vẽ bằng những vì sao lấp lánh ban ngày
Sẽ không còn râm ran với những lời nguyền hun hút đêm thâu
Trong veo một nền trời
Dứt tiếng thở dài
Ở trong em
Cũng như anh. Đinh Phương
_________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 18:06:47 bởi dinhphuong >
***
HOA TUYẾT
Hoa tuyết nở
Trắng miền ký ức
Em ngào ngạt
Cuối chân trời xa
Về chưa em
Nắng vắt trên cành
Sương đợi chờ
Giọt đọng run rơi
Mặt trời đã tắt
Đêm về trắng ngắt
Hoa trời réo rắt
Giăng mắc đông sang
Đinh Phương
_____________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2010 22:09:58 bởi dinhphuong >
Trích đoạn: dinhphuong
***
HOA TUYẾT
Hoa tuyết nở
Trắng miền ký ức
Em ngào ngạt
Cuối chân trời xa
Về chưa em
Nắng vắt trên cành
Sương đợi chờ
Giọt đọng run rơi
Mặt trời đã tắt
Đêm về trắng ngắt
Hoa trời réo rắt
Giăng mắc đông sang
Đinh Phương
_____________
Hoa nắng
Bình minh ngỡ ngàng
Đón chào hoa nắng
Cây choàng áo vàng
Nhành hoa thêm trắng
Vườn mơ bừng sáng
Bao giọt sương đêm
Tan trong thầm lặng
Ban mai dịu êm
Em xoè bàn tay
Hứng đầy hoa nắng
Chập chờn bay lay
Thấy lòng vẫn ấm
Thanh Thanh Khiết
25.10.2010
***
THÂN PHẬN
Thành phố hối hả
Những con đường nghiêng ngả
Vành nón che mặt
Người lao phu
Góp nhặt
Chắt chiu
Những cọng rác nằm hấp hối bên đường
Tiếng giầy cao gót
Giòn giã trên cung bậc
Rộn ràng bước chân người đan chen
Ngôn ngữ lạ
Tiếng người lạ
Những tràng cười lang chạ
Mùi nước hoa tỏa rộng
Lá cỏ co ro
Đất nín thở
Vạn vật gồng mình
Tiếng mưa rơi rả rích
Đường phố tranh thủ ngủ
Rác trầm tư yên giấc
Đêm trở mình đổi màu da
Chờ
Ngày đến... Đinh Phương
__________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 23:16:01 bởi dinhphuong >
MA LỰC
Em đến từ nguyên sơ
Vui tròn
Buồn khuyết
Thấp thỏm
Nên lúc tỏ lúc mờ
Ngọn núi rướn lên trong màn đêm
Hít phía ánh trăng nằm
Rởn một phần da
Cố giằng lại cơn gió đi qua
Có những ma lực
Nhùng nhằng
Kéo lấp sự thực
Làm bối rối đêm đen
Em đu qua đời tôi
Vui...
Buồn...
Sóng...
Xoải...
Như phù thủy hút theo cả chân trời
Để lại những đêm dài chấm hỏi
Chẳng dễ gì một sớm nguôi ngoai. Đinh Phương
___________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 23:14:05 bởi dinhphuong >
quote:
Trích đoạn: dinhphuong
Khoảng lặng
Đêm nay trăng không sáng
Hai đứa trong âm thầm
Nơi lòng đang trống rỗng
Nhìn sâu vào xa xăm
Lời thì thầm đi trốn
Gió không vờn bóng cây
Sương sa dầy trắng tóc
Không còn nồng hương say
Lời thì thầm đi trốn
Lời ngọt ngào bay xa
Chỉ còn là khoảng trống
Rất gần mà rất xa
Mênh mang trong khoảng lặng
Nỗi buồn vương đi hoang
Niềm vui như đã chết
Hồn đang bay lang thang
Xung quanh là khoảng lặng
Trái đất như ngừng quay
Không còn đêm quá khứ
Không còn ngày tương lai
Thanh Thanh Khiết 8.11.2010
MA LỰC
Em đến từ nguyên sơ
Vui tròn
Buồn khuyết
Thấp thỏm
Nên lúc tỏ lúc mờ
Mũi núi rướn lên từ đêm đen
Hít ánh trăng nằm
Rởn một phía da
Cố thu lại cơn gió đi qua
Có những ma lực
Nhùng nhằng
Kéo lấp sự thực
Làm bối rối màn đêm
Em đu qua đời tôi
Vui...
Buồn...
Sóng...
Xoải...
Như phù thủy hút theo cả chân trời
Để lại đêm dài những dấu hỏi
Chẳng dễ gì một sớm nguôi ngoai.
Đinh Phương
___________
Hồi sinh
Em viết những vần thơ
Khát vọng tìm cơn mơ
Khan giọng gọi màu nắng
Với tâm hồn ngu ngơ
Những vần thơ trong sáng
Vương nỗi buồn mênh mang
Nhặt niềm vui thật ngắn
Ru mình trong miên man
Những lọc lừa quỷ ma
Lòng người như vô cảm
Làm niềm tin em chết
Hồi sinh vào thi ca
Em cung kính loài hoa
Ủ nơi lòng hương sắc
Trinh trắng dáng ngọc ngà
Không bao giờ phản trắc
Em ngợi khen khóm trúc
Giá rét những ngày đông
Cây cành luôn xanh ngát
Đợi xuân đến tươi nồng
Những vần thơ em viết
Biêng biếc trên trời mây
Ai cùng chung cảm xúc
Hãy đến cùng em …bay
Thanh Thanh Khiết
10 .11.2010
__________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2010 23:08:24 bởi ThanhThanhKhiet >
***
NHẶT NHỮNG NỤ HÔN
Tôi về
đếm lại
ưu tư
Nhặt ra
những nụ hôn
từ ngày qua
Nụ
còn e ấp
thềm nhà
Nụ
vừa ngai ngái
bên giàn hoa mơ
Rắc lên
ướp mộng
nương bờ
Trổ mầm nắng sớm
rong lời tà dương Đinh Phương
___________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 00:07:19 bởi dinhphuong >
Trích đoạn: dinhphuong
***
NHẶT NHỮNG NỤ HÔN
Tôi về
đếm lại
ưu tư
Nhặt ra
những nụ hôn
từ ngày qua
Nụ
còn e ấp
thềm nhà
Nụ
vừa ngai ngái
bên giàn hoa mơ
Rắc lên
ướp mộng
nương bờ
Trổ mơn nắng sớm
rong lời tà dương
Đinh Phương
___________
TTK tạm hoạ với DP nhé . Chúc vui
Bâng khuâng
Bỏ đi ánh mắt ưu tư
Nhặt bông xao xuyến gom từ hôm qua
Sắc hương toả ngát đầy nhà
Bâng khuâng lặng ngắm ngọc ngà hồn mơ
Thuyền thơ mộng ước cặp bờ
Làm hồng môi thắm cho mờ ánh dương
Thanh Thanh Khiết
19.11.2010
***
NGẪU NHIÊN 3
Ngày ấy chưa biết gió
Cũng không biết mình thương
Bây giờ gặp gió nhiều lần
Nhìn mình bỗng thấy lúc gần lúc xa Đinh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2010 22:52:07 bởi dinhphuong >
quote:
Trích đoạn: dinhphuong
quote:
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Giá
Dáng chiều hồng chân mây
Những đàn chim đang bay về tổ
Ta đến nơi nào đây ?
Giá mình là cây cỏ
Ngày đêm ấp ủ có đất mềm
Đâu ngại gì mưa gió
Thanh Thanh Khiết
27.11.2010
***
NGẪU NHIÊN 3
Ngày ấy chưa biết gió
Cũng không biết mình yêu
Bây giờ gặp gió nhiều lần
Nhìn mình bỗng thấy lúc gần lúc xa
Đinh Phương
Gần và xa
Có phải hoa tình yêu
Luôn theo gió mơ màng
Làm cho quân tử ngỡ ngàng
Cận kề nhạt sắc nồng nàn khi xa
Thanh Thanh khiết
28.11.2010
TTK dán bài này DP đọc cho vui nhé vì có câu thơ của DP mà TK rất thích . Chúc DP lưôn vui với thơ
(Tình yêu này em mãi là thần linh
THơ Đinh Phương )
Có một tình yêu
Tấu khúc ngợi ca một mối tình
Như trăng huyền ảo sáng lung linh
Thi nhân ngưỡng vọng Hằng Nga đẹp
Mộng ước đêm mơ Nguyệt ôm mình
Như một loài hoa biết giữ mình
Mây vờn gió đẩy vẫn tươi xinh
Hương thơm phong nhuỵ chờ xuân đến
Để nắng trải vàng nét trung trinh
Như một dòng sông nước rất trong
Lòng sâu ấp ủ trái tim hồng
Ngày đêm sóng vỗ trao niềm nhớ
Khát vọng dâng tràn đến mênh mông
Có một tình yêu xa bụi trần
Nâng đàn phím thẹn lệnh đâu tuân
Bút thiêng chẳng vẽ ra hình dáng
Tình yêu này em mãi là thần linh “ĐP”
Thanh Thanh Khiết
***
TIẾNG THỞ DÀI
Từ buổi chiều khi hai bàn tay úp mặt
Những ngón tay lẩy bẩy không nói lên lời nào
Lạnh lùng. Ánh nắng vàng vọt. Uốn éo soi rọi vào đời nhau
Hoàng hôn lịm tắt. Hắt lên hai chiều cuộc sống
Tiếng thở dài đánh thượt vào trong đêm
Em nằm đó
Anh nằm đó
Hai cái xác
Linh hổn. Mỗi đứa chập chờn ở mỗi nơi
Không gian khúc tối khúc sáng váng lên mầu huyền hoặc
Ngột ngạt
Chăn chiếu thỉnh thoảng cựa mình. Rột. Roạt
Sự sống và màn đêm thay nhau. Bay. Lượn
Trầm tưởng. Đường tơ vương vương... Đinh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 21:04:14 bởi dinhphuong >
***
BÂY GIỜ LÀ MÙA ĐÔNG
Ngày đi...
ngày lại đi
Mùa đông về
trơ trụi
những vết chân giẫm lên những vết chân
Ngang dọc
Nghiêng ngửa
Chỉ còn những con thỏ nhởn nhơ gặm nhấm lời cỏ
chỉ còn những con chim sẻ nâu chao liệng nhớ về hương lúa
rừng nhúc nhích
chiều gục gù
ngang ngang gió đông
Mùa không còn trắng nữa
mầu trắng cánh tuyết
trời không còn trong nữa
mầu nắng pha lê
lòng cũng không còn sôi nổi nữa
ngày những bước chân xôn xao
Đã quên rồi những cuồn cuộn nhấp nhô
của con đón mẹ về chợ
của vợ chờ chồng buổi chiều hôm
của đôi tình nhân khát khao trời vào tối
Đêm trần tục
chỉ còn tiếng chuông giáo đường rơi thẳng vào nhà Chúa
chỉ còn tiếng mõ chùa gõ thỏm vào cửa Phật
chỉ còn con phố nhỏ rụt rè
nụ hôn tấp tểnh
nụ cười khập khễnh
Bây giờ là mùa đông
lòng người đã quen rồi
đời người cũng đã quên rồi
Tê dại
những giấc mơ
bồi hồi
ngày nắng ấm. Đinh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 23:02:22 bởi dinhphuong >
***
giữa đông...
giữa đông
tôi chợt nhận ra tình yêu hình cánh tuyết
trắng muộn phiền lất phất chẳng buồn ngưng
giữa đông
tôi chợt nhận ra tình yêu lồng gió bấc
thổi trên da gờn gợn buốt lưng chừng
rồi nhìn thấy tình yêu nằm sâm sấp
đủ bốn mùa ấm lạnh nếp trên lưng Đinh Phương
***
CHÚA VỀ TRÊN NÓC GIÁO ĐƯỜNG
những vì sao
lơ lửng
những lời kinh
chơi vơi
bao giờ ta nhận được ân sủng. Người
trần thế muôn mầu
rung lên hồi nguyện ước
Chúa về
trên nóc giáo đường
những vầng mây
lang thang
những lời cầu van
mong manh
tâm hồn
mồ côi
mùa Chúa đến
đêm nay
ánh lửa bập bùng
tinh cầu tưng bừng
nhấp nháy mộng mị. trần gian
Chúa ơi
hơn hai ngàn năm rồi
loài người đang trên ngôi
khi nào
Người tái sinh
khi nào
những vì sao. lung linh Đinh Phương
December2010
_______
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/73802/81DF3152654C4DA492A930126177C953.jpg[/image]
KÍNH CHÚC BẠN BÈ VÀ THÂN HỮU MỘT MÙA GIÁNG SINH TRÀN ĐẦY THÁNH THIỆN VÀ ƠN LÀNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2010 09:33:17 bởi dinhphuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: