Trích đoạn: bachvan25 ĐAU! Tao biết mày chẳng nói được rồi Chỉ còn mấp máy được vành môi Nhưng qua bàn tay mày cầm chặt Tao hiểu mày muốn nói gì rồi Mày khóc chẳng thấy nước mắt đâu Chỉ nghe trong cổ tiếng "hời...hời...!" Gần nhau mà như xa ngàn dặm Ô hay! nước mắt tao lại rơi Thế là sắp mất một thằng thân Thương đau nghe đã tới gần gần Cơm chẳng cùng nhau ăn được nữa Lối đi thiếu mất một đôi chân Mới có hai lăm cái tuổi đầu Sao đã vội vàng bỏ cuộc chơi Mệnh số gì đâu sao quái ác Có chiếc lá xanh sắp sửa rơi Biết đau mà chẳng thể làm gì Nhìn mày thiêm thiếp cõi biệt ly Rượu đắng môi quá không uống nổi Hòa nước mắt rồi lại đổ đi ./. Cánh đồng lộng gió Ngô lúa rì rào Mình con đứng lặng Nghe lòng xôn xao. Ở phía trời cao Một đàn cò trắng Bay về tổ ấm Bóng chiều dần buông Phía cuối hoàng hôn Bóng ai thấp thoáng Bố đi xa mãi Chỉ còn khói sương. Chào Song lam. Sao đọc thơ của Song lam tôi có cảm giác cuộc sống có quá nhiều chuyện không vui vậy. Mà có thể nói là rất đau lòng nữa. Tôi cũng đã mất đi người bố rất mực yêu thương khi tuổi bố còn trẻ. Niềm đau đó tôi vẫn giữ kín trong lòng. Vì tôi không muốn những người còn lại tiếp tục đau lòng.
ĐAU! Tao biết mày chẳng nói được rồi Chỉ còn mấp máy được vành môi Nhưng qua bàn tay mày cầm chặt Tao hiểu mày muốn nói gì rồi Mày khóc chẳng thấy nước mắt đâu Chỉ nghe trong cổ tiếng "hời...hời...!" Gần nhau mà như xa ngàn dặm Ô hay! nước mắt tao lại rơi Thế là sắp mất một thằng thân Thương đau nghe đã tới gần gần Cơm chẳng cùng nhau ăn được nữa Lối đi thiếu mất một đôi chân Mới có hai lăm cái tuổi đầu Sao đã vội vàng bỏ cuộc chơi Mệnh số gì đâu sao quái ác Có chiếc lá xanh sắp sửa rơi Biết đau mà chẳng thể làm gì Nhìn mày thiêm thiếp cõi biệt ly Rượu đắng môi quá không uống nổi Hòa nước mắt rồi lại đổ đi ./.
Cánh đồng lộng gió Ngô lúa rì rào Mình con đứng lặng Nghe lòng xôn xao. Ở phía trời cao Một đàn cò trắng Bay về tổ ấm Bóng chiều dần buông Phía cuối hoàng hôn Bóng ai thấp thoáng Bố đi xa mãi Chỉ còn khói sương. Chào Song lam. Sao đọc thơ của Song lam tôi có cảm giác cuộc sống có quá nhiều chuyện không vui vậy. Mà có thể nói là rất đau lòng nữa. Tôi cũng đã mất đi người bố rất mực yêu thương khi tuổi bố còn trẻ. Niềm đau đó tôi vẫn giữ kín trong lòng. Vì tôi không muốn những người còn lại tiếp tục đau lòng.