HỌA CHÂN DUNG Em ngồi đây họa chân dung
Mong sao sẽ thấy cõi lòng thảnh thơi
Khách qua đường mãi không vơi
Em ngồi phác họa người đời trong em
Kìa da ai đó ngăm đen
Môi ai cười để say men trong lòng
Mặt ai phẳng lặng tựa sông
Soi vào bỗng thấy như không muộn phiền
Mắt ai thăm thẳm đen huyền
Nhìn vào em biết niềm riêng còn đầy
Bức chân dung của ai đây?
Hỡi ôi, lại chính người này sao em
Vẽ người lạ_hóa ra quen
Là anh trong trái tim em một thời
Khách qua đường mãi không vơi...
(-Như Diệu Linh-)