VẪN HOÀI...CỐ ĐÔ Sông Hương nứơc chảy trong xanh lắm
Vẫn in bóng trăng những đêm rằm
Vẫn đưa thuyền rồng đi khắp chốn
Tựa như trải lụa đón ta nằm
Tràng Tiền còn đó sáu vài thôi
Vẫn nhịp cầu xinh ta đã ngồi
Vẫn đưa du khách khắp nơi đến
Để khi xa rồi nhớ khôn nguôi....
Đông Ba nhộn nhịp mãi đông ngưòi
Vẫn kẻ tới lui bóng ngựoc xuôi
Vẫn mang đặc sản kinh thành Huế
Đến với mọi miền mãi không thôi
Cố đô vẫn thế trong lòng ta
Dẫu rằng êm ái vẫn mặn mà
Vẫn tím tình yêu màu huyễn hoặc
Giữ lòng tri kỉ ở gần xa!..
(-Như Diệu Linh-)
………………….^^……………
quote: Trích đoạn: Mélusine
Salut O Diệu Linh!
Hông biết mần răng đi mô cũng nhớ Huế như rứa O hỉ?
Như rất vui được cùng chia sẻ với O một chút niềm riêng cho Huế
Bon samedi!!!
Ừ, đi mô rồi nỗi nhớ Huế cũng cứ da diết,dai dẳng, thèm nghe một từ mô_tê quen thuộc, một chút niềm thương để nhớ ;)
MƯA HUẾ Từ ngày con sinh ra
Huế đã mưa nhiều lắm
Đôi mắt non thơ trẻ
Mẹ bảo: Đã trăm năm...
Nhìn về chốn xa xăm
Mưa vẫn rơi xối xả
Nước sông Hương đục ngầu
Phủ mờ dần Đập đá
Trong dòng đời hối hả
Muốn tìm một cơn mưa
Dai dẳng và ê chề
Thầm gọi tên: Mưa Huế!!!
(-Như Diệu Linh-)
……………….^^……………..
KHÚC TỰ TÌNH ĐẦU ĐÔNG
Nếu những cảm xúc của em không được viết ra bằng ngòi bút
Nó sẽ cuộn tròn trong lớp vỏ cằn khô
Chẳng có tình yêu, hờn giận,đợi chờ
Cuộc sống chỉ còn là những ơ hờ không định hướng
Nếu đứa con gái trong em không còn ngang bướng
Từ đôi môi này sẽ thốt hai tiếng: yêu anh
Không chỉ im lặng ngắm mặt biển trong xanh
Mà gục đầu vào vai anh như bao nhiêu người con gái khác
Nếu không trải qua bao nhiêu mất mát
Em sẽ chẳng bao giờ biết quý trọng những thứ thật đơn sơ
Chẳng ngồi nghe chuyện xưa cùng mẹ hàng giờ
Mà lao đi tìm nièm vui cùng bè bạn
Em trôi theo và lớn lên cùng năm tháng
Những cú ngã đầu đời dạy em biết cách đi
Em vẫn làm thơ với tất cả cuồng si
Bởi đó mới là em)một con người rất thực
Dẫu không nói nhưng em vẫn yêu anh sau gia đình nhiều nhất
Chỉ là lời yêu đầu thốt lên bằng vần điệu con tim
Em tặng anh những nốt nhạc im lìm
Để anh nghe tiếng nấc trong lòng em đau nhói
Lối đi rộng soi cho em ngàn lối
Nhưng em sẽ trở về với vòng tay mẹ yêu thương
Để lau nước mắt cho mẹ những đêm trường
Khi nỗi nhớ cha vỡ òa trong đông lạnh
Mặc người ta nhìn em với cái nhìn lạ lẫm
Em vẫn sẽ là em không thay đổi bao giờ
Vẫn yêu thương với tất cả dại khờ
Đến khi nào trái tim này ngừng đập!
(-Như Diệu Linh-)
....................^^..............
GIẬN HỜN
Giận hờn chi lắm người ơi
Để câu lục bát chơi vơi giữa đời
Đi đâu thấy lại nụ cười
Phút giây vui vẻ tuyệt vời cùng nhau
Tình này sao dễ quên mau
Thời gian ai lấy,phép màu ai trao
Đừng là một giấc chiêm bao... (-Như Diệu Linh-) ...............^^................. CÁM ƠN EM Đã hơn một lần tim anh gục ngã
Bởi tình đời anh chẳng vẹn nhân duyên
Gửi lòng mình lênh đênh một chiếc thuyền
Ra hoang đảo không còn tình yêu nửa
Ngỡ thời gian làm tim mình gục rữa
Rồi âm thầm hòa vào đất thiên thu
Trời âm u đem giông tố mây mù
Lại đưa anh trở về nơi dương thế
Gặp được em xóa tan đi dòng lệ
Mang cho anh một hy vọng đón chào
Cám ơn em , em đã quá thanh cao
Đã cứu đời anh chết đi sống lại
Trái tim này trao về em...mãi...mãi...
(baothaitu) PHÍA SAU CẦU VỒNG Kiếp nhan gian một lối sống phù du
Đâu biết đựoc ngày mai như thế ấy
Tình của em trước gió sương run rẩy
Nhưng bên anh bỗng cứng cỏi lạ kì
Em trao anh tình ko chút nghĩ suy
Mong tim anh cũng trao em mãi mãi
Sá chi đâu đời một lần khờ dại
Để cuộc đời ta lại có đựoc nhau
Anh ơi trời buông giọt mưa ngâu
Để thấm nhuần tình ta vào lòng đất
Em cảm nhận một tình yêu rất thật
Nó phát từ tiếng nói của lòng anh
Hy vọng trời sẽ mang đến màu xanh....
(-Như Diệu Linh-)
.....................
NGỌN NẾN TRONG ĐÊM
Có một cô bé
Giữa đêm tối thắp tình lên ngọn nến
Gió ào ào thổi…..
Mưa lách tách rơi…..
Nến vẫn cháy trên đôi tay nhỏ bé
Tội nghiệp thay đôi vai gầy bé nhỏ
Cố chở che
Cho tình yêu mong manh chao đảo
Tưởng chừng như bị vùi dập
Giữa gió sương….giữa giông tố cuộc đời.
…..
Nhưng kỳ lạ thay
Bầu trời quang đãng lại
Mưa ngừng rơi gió cũng thôi không thổi
nến vẫn cháy chói loà trong bóng tối
Hoà mình vào đêm tối hoá bình minh MÃI CHỜ
Còn đây...
Vẫn mãi còn đây
Đôi môi tê cóng
Vai gầy nhẹ run
Người đi...lạnh lắm
Mùa đông
Em ngôi nhìn lại bóng hồng
Trong gương
Đâu rồi...
Hỡi bóng người thương? THOẢNG Chỉ một chút không gian
Đôi chúng ta ở hai đầu thế giới
Chỉ một chút nông nổi
Lời vô tình lại làm xót tim nhau
Một chút mưa ngâu
Rơi rơi xuống đưa về miền kí ức
Một chút bất lực
Ta yếu hèn để năm tháng đi qua
Hỏi có phôi pha
Một chút yêu thương hôm qua còn sót lại
Một trời điên dại
Em muốn ta về ấm áp dưới tay anh,...
SẦU Giấu lòng nước mắt cứ tuôn
Làm sao quên được nụ hôn ban đầu
Qua rồi cả kiếp bể dâu
Mình em trơ trọi...gửi sầu qua mưa.
(-Như Diệu Linh-)
quote: Trích đoạn: nguyenngoat
ANH SẼ QUAY VỀ Anh lại về với biển em ơi Khi bão giông lặng yên...một sắc trời xanh thẳm Thuyền tình qua phong ba vẫn không chìm đắm Hương tình ta nồng đậm cả ngàn khơi! EM SẼ CHỜ
Em sẽ vẫn ở nơi này chờ anh
Dù biển xanh sẽ có ngày vơi cạn
Em vẫn chờ...từng ngày từng tháng
Để thấy anh dẫu phút chốc...một lần
(-Như Diệu Linh-)
…………..^^………
CHỜ Trái đất đã quay về từ quỹ đạo
Vậy mà sao anh chưa đến bên em?
Trái tim em đã băng giá phần nào
Ngọn lửa tình....đang dần thành tro ấm!
(-Như Diệu Linh-)
EM SAI... Đừng giận người ta chẳng yêu em
Chỉ vì em có lắm trách hờn
Không dám nhìn thẳng vào sự thật
Giờ em tự làm khổ thân em
Người ta yêu thật chẳng đùa đâu
Em làm chi thế khổ đời nhau?
Giờ em nghĩ lại lòng hối hận
Mỗi người đã ôm 1 nỗi đau…
(-Như Diệu Linh-)
Ta về ôm bóng chiếc đơn côi
In sâu hình bóng của một người
Ngày xưa thơ mộng giờ tan biến
Hữu duyên vô nợ biết tìm đâu
Yêu em nhiều lắm, tôi từng đã
Em giờ phiêu bạt ở phương xa
U buồn năm tháng chỉ mình ta...
HKBT
Yêu người rồi lại yêu mình
Ên thời có vợ còn mình cô đon
Um tùm rắn rết bò trườn
Em ngồi sầu não đanh nhường lối đi
Mịt mù đôi ngả phân li
Không yêu sao lại thầm thì nhỏ to
Hoa nay vô chủ bơ phờ
Ôm hoài một mối tơ vò rối ren
Người đi vui với tình duyên
Ghen đà,trách liễu,thuyền quyên lỡ làng....
(-Như Diệu Linh-)
………^^……..
Sóng là ta, ấp ôm nhiều kỉ niệm
Vẫn giận hờn nhưng còn mãi yêu thương
Còn mãi vấn vương phút giây êm đềm
Thương yêu mãi dẫu nghìn trùng xa cách
Nhớ bờ cát sóng tràn về khỏa lấp
Bờ dửng dưng chẳng một chút nhủ lòng
Cát hửng hờ chối bỏ hết hư không
Thôi đành nín ngậm ngùi câu thương nhớ!
HKBT
Vô tình bỏ đâu hạnh phúc rồi?
Im lìm để mặc kí ức trôi
Sóng sánh mênh mong dòng nước biển
Aỏ tình lưu luyến bạc như vôi
Oan ức chi đây?Hết cả rồi....
[-Như Diệu Linh-)
…….^^………
quote: Trích đoạn: nguyenngoat
Bây giờ đôi đứa đôi đường
Người đi để nỗi nhớ thương dâng đầy
Lạnh lùng chiếc bóng chiều nay
Em còn tưởng vọng tháng ngày bên nhau.
KHUẤT Xa rồi mộng thắm ngày xưa
Em ngồi vuốt lại ơ hờ chiều nay
Trên trời mây trắng vẫn bay
Em tìm tìm mãi bàn tay...một người
(-Như Diệu Linh-)
,,,,,,,,,,,,,,,,,^^……….
Có một thuở ta làm con bướm nhỏ
Hoa đẹp xinh ta mải miết vui đùa
Ôi da diết tình yêu hoa bướm đẹp
In vào lòng một chút dạ thơ ngây
Từ xa cách, hoa kết trái nào hay
Ừ thôi nhé! Ta giã từ loài bứơm...
HKBT
Đau đớn khi người nói chia ly
Ơn nghĩa ngày xưa chẳng còn gì
Nợ tình biết khi nào trả hết
Đoạn đành...người nỡ bỏ ta đi
Ai hay đời này đen bạc lắm
Uống hoài mật đắng vẫn vào tim...
(-Như Diệu Linh-)
…..^^………
Bờ bến nào cho
em đây thuyền hỡi?
Cát trải dài hằn vết những dấu chân
Vẫn còn gió nhuộm chút
ít phong trần
Chờ mây đến lùa về bên phía núi
Con thuyền nhỏ vẫn cứ hoài
trôi nổi
Sóng giận hờn..giữ
mãi...ở nơi xa...
(-Như Diệu Linh-)
EM YÊU ANH
Em thả hồn em vào với thơ
Mời gọi chút dương xoá sương mờ
Yêu thương phủ lên ngàn đau đớn
Êm đềm cho một chút mộng mơ
Uống ít nước trong để nhẹ long
Anh là con song tận biển Đông
Nhấp nhô không bình yên phẳng lặng
Hằng đêm biển vẫn cứ thay dòng……
(-Như Diệu Linh-)
NÀY ANH... Này anh ! Lại đây em hỏi với
Đi đâu sao cứ mãi chung đường?
Em nhớ hai ta ở hai phương
Sao bước chân cứ cùng về một hướng???
Này anh đừng trách em hung dữ
Có gì cũng phải nói hết ra
Anh làm như thế em khó xử
Nói đi em ko trách đâu mà
..............
Hôm nay em lại bước một mình
Nhớ anh chân lạc nhịp phân vân
Bên này vẫn luyến lưu vết cũ
Bên kia lối mới ......thử một lần.
(-Như Diệu Linh-)
VỠ Một chút yêu thương _ một chút sầu
Lâu đài trên cát hỏi về đâu?
Mênh mông thăm thẳm tìm ko thấy
Để rồi ôm mãi một niềm đau….
Hờn giận làm chi , hết cả rồi
Xa vời tựa như giấc chiêm bao
Còn đây ngan không gian vây kín
Ngẩng đầu lướt vội...nắng hư hao...
(-Như Diệu Linh-)
TÌM LẠI... Môi son má thắm mắt ngời
Cười duyên giọng nói như đời nở hoa
Ta về tìm lại thướt tha
Tìm câu lục bát mượt mà ngày xưa
Ai nhìn bên cửa song thưa
Mà sao lâu lắm vẫn chưa...ngỏ lời
....
Ta về tìm lại mặt trời
Khuất sau bóng tối...xa vời hôm qua...
(-Như Diệu Linh-)
……………….
Anh mãi mãi ở trong em nguyên vẹn
Dẫu vằng trăng ai đã xẻ làm đôi
Em vẫn cứ chờ đợi suốt cuộc đời
Ngày có anh...vầng trăng tròn rạng rỡ!
(-Như Diệu Linh-)
…….^^………….
Tôi đi tìm tôi
Tôi đi tìm tôi tìm trong bóng tối
Tôi đi tìm tôi tìm trong ánh đèn
Tôi đi tìm tôi tìm trong mắt đen
Tôi đi tìm tôi tìm hoài không gặp
Tôi đi tìm tôi bóng đen che khuất
Tôi đi tìm tôi ánh sáng phủ mờ
Tôi đi tìm tôi mắt lạc trong mơ
Tôi đi tìm tôi dại khờ không thấy
Tôi đi tìm tôi tìm như thế đấy...
Tôi đi tìm tôi tìm đến bao giờ..... (-Như Diệu Linh-)
………….^^……………..
TRỞ VỀ Anh trở về như chưa từng ra đi
Trời mùa đông bên em như trở gió
Em ngước nhìn những gì ta đã có
Chợt mỉm cười...hạnh phúc?phải không anh?
(-Như Diệu Linh-)
…………^^……………..
MỘT CHÚT THÔI Một chút cho tôi...
Giọt lệ thắm ướt mắt môi năm cũ
Một chút cho người
Đã nhạt nhòa,xóa hết những ưu tư
Một chút thôi
Xin người thôi một chút
Cho những gì đã mất
Lại lăn tròn theo dấu vết thời gian
Nhìn vào mắt em
Một chút thôi_xin người đấy
Nhìn vào
Để trờ về với tất cà cuồng say...
(-Như Diệu Linh-)
Một chút sự đồng cảm,cho mình gửi gắm đôi dòng đề làm quen nhé!Chúc 1 ngày vui :)
…………^^…………….
CHÀO THU
Một cành hồng em đem vào giấc ngủ
Bởi tim em đang rạo rực ấm nồng
Chính là anh đã cho em bếp lửa
Để hồn em sưởi ấm những đêm đông
(-Như Diệu Linh-)
…………^^…………
MÃI MÃI...MỘT TÌNH YÊU
Ta sẽ yêu như cây đã yêu lá
Ta sẽ yêu như cá đã yêu sông
Ta sẽ yêu như lúa đã yêu đồng
Ta sẽ yêu như mênh mông biển cả
Dẫu một ngày...
Cây kia có trụi lá
Dẫu một ngày cá không ở trên sông
Dẫu một ngày đồng xanh kia cạn lúa
Ta vẫn yêu...
Chan chứa trái tim hồng...
(-Như Diệu Linh-)
……………………..^^………………
MÙ KHƠI Em chờ đợi điều gì đây hỡi biển
Biển vỗ bờ vẫn không hiểu nguyên do
Đâu cứ phản nhận rồi mới phải cho
Sống là yêu,là thương,là hy vọng
Em trải mình lên trên từng con sóng
Thấy cõi lòng chợt nhẹ bước mênh mông
Anh có thấy biết bao ngọn lửa hồng
Em đem tới...thắp tình mình lên biển?
…………….^^…………………
VÔ TÌNH Bước chân nhỏ em hằn lên trên cát
Như ấn lòng mình vào âu thẳm đại dương
Sóng không hiểu,hay cố tình không hiểu?
Đã vỗ bờ xóa dấu chân ai...
(-Như Diệu Linh-)
……………^^………………...
LÒNG MẸ Sinh con ra rồi lại nuôi con
Dáng mẹ càng lúc càng héo mòn
Chăm từng miếng ăn từng giấc ngủ
Làm sao con biết được hả con?
Lắm lúc đánh con mẹ đau lắm
Như xé nỗi lòng vụn thành trăm
Nhưng nếu con hư là tại mẹ
Thì nỗi đau đó gấp vạn lần
Con cứ lớn lên,rôiồi lớn lên
Nuôi con nào ong dược đáp đền
Chỉ cần nhìn con cười vui sướng
Với mẹ không hạnh phúc nào hơn
(-Như Diệu Linh-)
………..^^………………..
quote: Trích đoạn: nguyenngoat
BÃO TỐ Khi bão tố một đêm nào nỗi dậy Sẽ cuốn phăng bến nhớ lẫn thuyền yêu Bờ cát dài đau khổ biết bao nhiêu Biển sẽ khóc trong một chiều đông lạnh. CHIA XA Có nỗi đau nào gọi là vĩnh viễn
Biển sục sôi gào thết những yêu thương
Thuyền đã đi trong sóng nước vô thường
Cơn bão táp càng chia xa...mãi mãi...
(-Như Diệu Linh-)
………….^^………………
Xin... Xin em đừng ghi những gì trên cát Sóng vào bờ con nước sẽ cuốn đi Nhưng có một điều không bao giờ phai nhạt Là vết khắc trong tim thương nhớ lúc xuân thì? VÔ TÌNH Bước chân nhỏ em hằn lên trên cát
Như ấn lòng mình vào âu thẳm đại dương
Sóng không hiểu,hay cố tình không hiểu?
Đã vỗ bờ xóa dấu chân ai...
(-Như Diệu Linh-)
ĐỢI Sóng ngàn đời vẫn ồn ào dữ dội
Anh ngàn đời vẫn đợi mãi bóng em
Gió ngoài khơi mang hương vị khát thèm
Cho nỗi nhớ triền miên hằn trong đáy...
HKBT
Bờ bến nào cho
em đây thuyền hỡi?
Cát trải dài hằn vết những dấu chân
Vẫn còn gió nhuộm chút
ít phong trần
Chờ mây đến lùa về bên phía núi
Con thuyền nhỏ vẫn cứ hoài
trôi nổi
Sóng giận hờn..giữ
mãi...ở nơi xa...
(-Như Diệu Linh-)
.........
HOA VÔ LẠC
Có loài hoa người ta không đặt tên
Nên ta tự cho mình :Hoa Vô Lạc
Đi giữa trời giữa cây rừng bát ngát
Ta độc hành chẳng vướng chuyện sầu bi
Nay lạc vào vườn hoa lạ cuồng si
Ta nhận ra mình vẫn không đơn độc
Có rất nhiều,có rất nhiều con dốc
Trải mình bằng chùm hoa dại vô danh
Ta lại đi...trước mắt...một màu xanh (-Như Diệu Linh-)
.............
MẶT TRỜI SAY
Bé ngồi
Nhung nhớ ngày qua
Đâu đây...
Thoang thoảng
Hương trà nhẹ bay
Uống cho cạn,uống cho say
Nhập nhoằng trước mắt
Ngất ngây giọt tình
Đâu rồi
Hỡi ánh bình mình
(-Như Diệu Linh-)
CHỜ MƯA Mưa chiều nay không về rồi anh nhỉ
Những góc quen im ỉm góc phố buồn
Trời về chiều bóng tối đã dần buông
Ngóng cơn mưa,,,sao chiều nay trẽ hẹn
Anh nhớ không,những lần anh bước đến
Có bóng mưa đứng sẵn đợi anh về
Những giọt mưa ẩm ướt mà đê mê
Cuốn trôi đi bụi mù ngày oi ả
Với em...mưa vẫn là tất cả...
(-Như Diệu Linh-)
CHO EM Cho em vay đôi mắt của anh
Nhìn lén em trong những chiều thổn thức
Cho em cầm bàn tay anh có thực
Không phải là kí ức những ngày qua
Cho em mượn chút nhớ thiết tha
Trong lòng anh bao lâu không cất tiếng
Cho em xin 1 chút gì quyến luyến
Để nhớ hoài....dĩ vãng....mãi xa xôi.....
(-Như Diệu Linh-)
quote:
Trích đoạn: HKBT138
Tình đã trao một ngày vẫn vẹn
Không bao giờ quên được em đâu
Dễ gì tình có thể qua mau
Quên chẳng đặng, xa càng không thể!
HKBT
Sao chúng ta vẫn không thể chia tay
Còn gì đâu để mà lưu luyến
Níu trái tim để thêm lần tan vỡ
Kéo nhau chi cho sóng vỗ mạn thuyền...
(-Như Diệu Linh-)
LÁ Lang thang khắp mọi miền
Chiếc lá khô run rẩy
Gió giờ đây vẫn vậy
Đều đặn và lạnh lùng...
Biết có được hay không
Tình lá khô khao khát
Hay chút gì mờ nhạt
Thênh thang lướt qua đời
Gió thổi...lá cứ rơi...
(-Như Diệu Linh-)
NHUNG NHỚ Cố chôn sâu vào đêm đen tĩnh mĩnh
Sao đừong trần còn phơi mãi chốn nao
Gió cứ thôi đám là cứ xôn xao
Ta trơ trọi nhìn cuộc đời vẫn bước
Có khi nào yêu là cần thao thức
Mãi nhớ về kí ức thuở xa xưa
Là lang thang mãi trong những chiều mưa
Là nhìn thấy ....trái tim mình vỡ nát ....
(-Như Diệu Linh-)
quote:
Trích đoạn: nguyenngoat
TƯƠNG TƯ ĐÂU PHẢI RIÊNG EM
Tương tư đâu chỉ phải riêng em
Khi trời trở giấc giọt sương mềm
Anh nằm trăn trở nghe gió khóc
Thấy mình cô độc giữa màn đêm
VÔ DUYÊN,,, Vẫn còn yêu sao 2 đường sánh bước
Có khi nào ta trở lại ngày xưa
Nắng đã tắt . người đã đi , đi mãi
Trong mắt em còn giọt lệ lăn dài....
(-Như Diệu Linh-)
CHÊNH VÊNH... Anh xa rồi, anh mãi mãi xa rồi
Những nỗi đau chỉ còn là kỉ niệm
Em xin gửi gió ngàn vài câu hát
Để xua đi những thầm kín trong tim
Anh đi rồi,anh mãi mãi ra đi\
Những kí ức vẫn còn đang ấm áp
Em chỉ xin ánh dương thôi hãy tắt
Để bóng đêm khuất lấp những tâm tư
Anh đi rồi, anh đi thật rồi ư?
Em đứng nhìn,lặng yên_không cảm giác
Ừ!Thì đi!Anh hãy đi đi nhé
Để em về_ôm trọn mối tương tư.
(-Như Diệu Linh-)
quote:
Trích đoạn: HKBT138
Tưởng không gặp một đỗi sẽ quên hết
Quên người yêu, quên những tối hẹn hò
Mà đâu dễ khi tình chưa phai dấu
Nào có quên khi kí ức vẫn còn
Có không em khoảng bình yên từng ước?
Quên đành không những hẹn ước từng nồng?
HKBT
Vương trên môi em chút bụi trần
Vấn làn tóc rối thắt ngang lưng
Ích kỉ nên vẫn cười dẫu đắng
Chi chít bẩu trời...những tinh linh...
(-Như Diệu Linh-)
TA ĐI Ta đi...
Trên những cánh đồi
Ngỡ ngàng chợt thấy lộc chồi nở hoa
Ta đi...
Đến những miền hoang
Giật mình cảnh đẹp mênh mang đất trời
Ta đi...
Rong ruổi giữa đời
Mệt nhoài về lại...một thời...đã quên...
(-Như Diệu Linh-)
LÃNG ĐÃNG (Gom từ chủ đề "Mưa Tháng sáu)
Trời buông mấy giọt tình buồn
Làm em ướt áo
Làm người đổi thay
Mây qua đây
Gió qua đây
Tay em nho nhỏ vai gầy chợt run
Trời làm chi giọt mưa tuôn
Vướng hồn em biết bao nhiêu sợi tình
Nhìn gương...
Soi lai chính mình...
(-Như Diệu Linh-)
ĐA ĐOAN (Một chút cho tôi_mot65 chút cho người)
Đứng lên đỉnh núi
Ngắm dưới chân mình những lối sống đa đoan
Những tiếng cười xen lẫn tiếng khóc than
Chông chênh lắm đời này phù du lắm
Trăm năm
Tượng nàng Tô hoá đá chờ chồng
Hay sử xanh ghi vào bao cô gái
Đan áo cho người
Đợi mãi cũng phòng không
Mênh mông
Ta hứng lấy chắt chiu từng giọt nắng
Trải ra rồi
Sao dạ cứ lạnh căm?
Gửi tình yêu về từng chốn xa xăm
Tiếc thương chi nhỏ nhoi vài cọng cỏ
Nhạt lắm
Mặn mà gì cho những phút ngu ngơ?
Đời là gió
Rụng rơi từng chiếc lá
Ta đánh vào đời
Đời quất lại, tím da...
(-Như Diệu Linh-)
VIẾT RIÊNG CHO MỘT NGƯỜI (Biển-Em và Anh) Vần thơ này em viết tặng riêng anh
Cho giấc mơ sẽ chẳng thành hiện thực
Anh mãi ở bên em_trong kí ức
Đóng khung thành một nỗi nhớ dịu êm
Anh đã đến-một lần-trong đời em
Chỉ một lần nhưng lại là mãi mãi
Bao buồn vui, giận hờn ta đã trải
Ngôi sao trời dứoi biển vẫn lung linh
Em miên man với tình cảm lặng thinh
Anh để dành nhớ ngừoi con gái khác
Từ khi nào biển vô tình lạnh nhạt
Chẳng lần nhìn đến hạt cát vô danh
Chưa bao giờ em hờn trách gì anh
Thầm tạm biệt với biển xanh trong vắt
Em quay lưng nghe cay nơi khóe mắt
Biển lại trở về cuồng dại thiên thu...
(-Như Diệu Linh-)
EM CHỜ NGÀY LÁ RỤNG(Mùa thu lá bay anh đã đi rồi)
Mùa thu về chưa anh
Sao lá chưa rơi rụng
Đêm đã hết chưa anh
Sao lòng em lạnh cóng
Em mong là hạt nắng
Em muốn là hạt mưa
Nhưng vẫn chờ nơi xưa
Một lời...anh đã hứa
Đông cứ dài dài nữa
Hạ cứ thế hanh hao
Thu_sao chẳng thấy đâu
Trời bỗng mưa ướt áo...
(-Như Diệu Linh-)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 15:56:57 bởi Nét cố đô >