Có một bạn viết cho tôi trả lời bài Ơ kìa qua đường thư riêng. Bài thơ rất hay đến nỗi tôi không thể không cho mọi người thưởng thức bài thơ này. Xin đăng lại bài này ra đây cho mọi người cùng thưởng thức
NHớ người
Không
Chỉ nhớ thơ thôi...
Thì đây, tôi nhớ, mặc kệ tôi
NHớ Thơ, nào có tội với trời?
Hay là người chợt, thèm được nhớ
Nên hoá thân thành Thơ đấy thôi?
Thương thơ, nên nỗi ngẩn ngơ rồi
Có ai tội nghiệp đến như tôi
Lần theo từng vết, thơ vắng bóng
Biết thơ về đâu, chốn xa xôi...
Trách ai, thừa bút, mang ra viết
Mấy chữ vu vơ, rối hết lòng.
Thôi đành, trả lại bao tình ý
Phủi bụi, tôi đi, hết nhớ mong.