ĐỌC THƠ về TRẬN BÃO LỤT TÀN PHÁ MIỀN TRUNG & TÂY NGUYÊN
huydungpro 07.10.2009 19:25:41 (permalink)
0
ĐỌC THƠ về TRẬN BÃO LỤT TÀN PHÁ MIỀN TRUNG & TÂY NGUYÊN 

         XIN TÓM LƯỢC NHỮNG TỨ THƠ HAY TÔI CẢM NHẬN ĐƯỢC KHI ĐỌC CÁC BÀI THƠ NỐI BÚT CHO BÀI THƠ "PHẢI TẬN MẮT TẬN NƠI"  1 BÀI  MÀ TÔI CÓ LÀM ĐƯỢC KHI KHỞI ĐẦU TRẬN BÃO LỤT TÀN PHÁ MIỀN TRUNG &TÂY NGUYÊN (SUỐT TỪ 29-9-2009).
 
 
      Thi hữu PHƯƠNG NAM viết:
 
Cháu xin được góp một bài thơ cùng chủ đề
trong trang thơ của bác!
ĐỨNG TRƯỚC NỖI ĐAU
(Viết nhân cơn bão số 09
đang hoành hành dải đất miền Trung)



Quảng Nam, Quảng Ngãi tơi bời

Miền Trung khúc ruột lại rơi lệ tràn

Yên bình bỗng chốc tan hoang

Mưa to, gió giật… xốn xang mọi bề...


*
Thị thành khóc với thôn quê

Còn đâu mái ấm trở về đêm nay

Còn đâu nữa những bàn tay

Vẫy vùng trong lũ, loay hoay giữa dòng...



Miền Trung khúc ruột ốm tong

Thiên tai, địch họa mãi không thương tình

Bắc, Trung, Nam cũng dân mình

Hãy chung tay - cuộc trường chinh – chống trời...



Nhớ xưa tiếng Mẹ ru hời

“Thương người như thể…”  – con ơi…“bí bầu”!

Lá lành đứng trước nỗi đau

Nhìn bao lá rách lẽ nào dửng dưng…


     Bài trên của thi hữu PHƯƠNG NAM thật “nhanh nhạy”, post ngay ngày đỉnh lũ kinh hoàng (sau bài thơ HUYDUNG-tôi làm có 8 giờ,cùng ngày ).
     Tôi đọc nó với niềm xúc động mạnh. Bảo làm sao ngăn được xúc động khi đọc "còn đâu mái ấm trở về đêm nay". Làm sao ngăn  xúc động được khi trong đau thương thêm 1 lần ta, mọi người VN ta lại khẳng định "Bắc Trung Nam cũng dân mình", và lại thể hiện nghĩa tình đồng bào ruột thịt thiêng liêng "lá lành-lá rách", "bầu-bí" chung giàn...


    Thi hữu nguyenngoat viết:

Người trong một nước...
 

Người trong một nước ai ơi! 

Miền trung bão lũ vọng lời kêu than

Biết bao hoa lợi... mùa màng...

Cuốn theo dòng nước ngập tràn lệ đau

Khăn tang trắng những mái đầu

Thiên tai gieo xuống thảm sầu ,ly tan

Người VIỆT NAM tấm lòng vàng

Cùng nhau cứu khổ độ nan đồng bào!

     Tác giả nguyenngoat quả là nói rất trúng nỗi đau lớn của người nghề nông là thấy bao công sức của mình trong hoa lợi... mùa màng.../ cuốn theo dòng nước !


     Nỗi đau đó thể hiện gọn trong hình ảnh da diết lệ đau / Khăn tang /ly tan rất xúc động đã tạo bề sâu cho lời kêu gọi có sức lôi cuốn: Người VIỆT NAM tấm lòng vàng/ Cùng nhau cứu khổ độ nan đồng bào!


    Thi hữu NGHINH NGUYÊN viết:

Hướng Về Miền Trung
  (Sau cơn bão số 9 . 29/9 2009)

Hướng lòng về với miền trung

Sau cơn tai biến bão bùng hiểm nguy

Những ai từng sống nơi ni

Tháng ngày cơ cực cũng vỉ thiên tai

Một vùng biển rộng sông dài

Cuồng phong bão lụt ánh tai dập dồn

Cả thị thành, cả sơn thôn

Bao nhiêu mất mát gây thêm khó nghèo

Màn trời chiếu đất gieo neo

Chờ lòng quảng đại bao người rộng tay

Hãy cho nhau đi -  hôm nay

Tỏ tình nhân ái bao người khốn nguy !!! 

     Chúng ta thấy tấm lòng của nghinhnguyen thật quý hóa, và sự thương cảm gợi chỉ một nét mà tinh tế đến vậy: Màn trời chiếu đất gieo neo.
 
    Cho nên lời kêu gọi tình nhân ái cứu trợ bao người khốn nguy !!!  thật tự nhiên và thôi thúc.


Thi hữu BINHKHO viết:

thương lắm

thương lắm một miền trung gió dông bảo lũ

thương lắm những con người đói lạnh, lầm than

thương lắm những làng quê chìm trong biển nước

đã bao đời gầy dựng lại tan hoang

đã bao đời miếng cơm khó nhọc

nơi bình yên, sao nỡ đành ngơ

nơi bình yên, ấm...no, hạnh phúc

đành quên sao...khúc ruột...đồng bào. ./. 

     Thoáng nghe bài thơ THƯƠNG LẮM (của binhkho), chúng ta hiểu đây là cây bút lão luyện sẽ khẳng định sự sâu sắc cho lời kêu gọi có sức kích động mạnh: nơi bình yên, sao nỡ đành ngơ / nơi bình yên, ấm...no, hạnh phúc / đành quên sao...khúc ruột...đồng bào.
     Bốn chữ khúc ruột...đồng bào - ngắn, kiệm từ, cô đúc đã lay động tận tâm khảm mỗi người VN ta.


  Thi hữu CÚC HƯƠNG viết:

ANH EM MỘT NHÀ


Tuy chưa một lần được đến miền Trung

Nhưng sao vẫn nghe day dứt trong lòng

Bão lớn kéo về biển ào ạt sóng

Gió rú, sấm gầm tràn ngập mênh mông.

Ở trong này (miền Nam) suốt mấy tuần nay

Chỉ ảnh hưởng mà bao người khó chịu

Ở ngoài ấy nhiều nhà không chăn chiếu

Bão cuốn hết rồi, bóng người hắt hiu.

Hỡi bạn đời ơi không ít thì nhiều

Cùng giúp đỡ nhau vượt qua gian khó

Khúc ruột miền Trung muôn đời còn đó

Anh em một nhà nước Việt Nam ta! 

     Ta có cảm giác rằng những người Miền Nam ta khi đọc những lời chân thật mộc mạc này (chân thật mộc mạc như bản chất người Miền Nam) đã không thể cầm được nước mắt:
Tuy chưa một lần được đến miền Trung
..., …Ở trong này (miền Nam) suốt mấy tuần nay / Chỉ ảnh hưởng mà bao người khó chịu / Ở ngoài ấy nhiều nhà không chăn chiếu / Bão cuốn hết rồi...

    Bài thơ chứa đựng tình và nghĩa đồng bào cốt nhục, tạo niềm thương cảm khôn kể xiết! 
     Trong thiên tai, hoạn nạn, có cái gì đó thật thiêng liêng tự đáy lòng mỗi chúng ta thôi thúc ta sát lại nhau, và buột thốt lên thành lời thề như dao chém đá: Khúc ruột miền Trung muôn đời còn đó / Anh em một nhà nước Việt Nam ta!
     Chợt thấy xấu hổ cho tâm địa của một số (không nhỏ) còn nặng "phân biệt" "cục bộ" thật quá tầm thường. Có lẽ cả hoàn cảnh ngoài thiên tai vẫn nên luôn nhớ lời thề đó Anh em một nhà nước Việt Nam ta!
                                   **
    Được thưởng thức những tứ thơ hay, chúng ta cảm ơn và chúc mừng các thi hữu Cúc Hương, binhkho, Phương Nam, nguyenngoat, nghinhnguyen.
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2009 20:11:42 bởi huydungpro >
#1
    nguyenngoat 07.10.2009 20:05:04 (permalink)
    0
    NỖI ĐAU
     
    Nếu anh là nhà thơ có tâm hồn
    Xin bỏ lại những mộng mơ hư ảo
    Hãy để vần thơ mình trong sấm cuồng giông  bão
    Khóc cho nỗi đau chồng chất của đồng bào!
     
     
    #2
      Veovon 20.10.2009 14:40:59 (permalink)
      0


      h
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2009 17:43:09 bởi Veovon >
      #3
        Tuii 20.10.2009 17:58:04 (permalink)
        0
         

        Sáng nay heo hút gió ngàn
        Em quỳ bên mộ hai hàng lệ rơi
        Sao cơn bão lũ tơi bời
        Em mang thân phận mồ côi mất rồi
         
        Trách ai hay trách ông trời
        Làm chi mưa lũ cho đời bi thương
        Khiến người lâm cảnh đoạn trường
        Mẹ Cha phải bỏ bên đường con thơ
         
        Về nơi cát bụi mịt mờ
        Bỏ em thơ dại bây giờ ai nuôi??
         
        Mắt em u uất ngậm ngùi
        Môi em sẽ ít nụ cười từ đây..
         
        Mong đời hãy góp bàn tay
        Dắt dìu em bước chờ ngày lớn khôn.
         
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 13:12:52 bởi Tuii >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9