hương trà hoa cúc...
ĐỘC ẨM...
mắt lệ cạn rồi biết ai đau ... tiễn bước mùa thu biết ai sầu bờ môi hoang hoải miền hôn đắng đêm cuối còn gì để cho nhau ... ... ơ kìa ai đó đang ngồi khóc rượu cạn đời say chén ngà đơn bóng tình nhi nữ đời vui mấy thủơ sương tình phụ mắt lệ cạn rồi biết ai đau .... ... ơ kìa ai đó đang ngồi khóc ... rượu tặng sầu vay ... một đời tri kỉ hồn đi vắng tóc ẩm tay thon cười câm lặng tiễn bước mùa thu biết ai sầu ... .... ơ kìa ai đó đang ngồi khóc rượu nhạt tình cay mắt thu e ấp lời thu mặn bờ môi hoang hoải miền hôn đắng... đêm cuối còn gì để cho nhau ...... ơ kìa ai đó đang ngồi khóc rượu mặn lời phai ... đời người chuốc rượu say đời thực ... rượu uống cạn rồi cười vô thức ta tỉnh 1 mình biết đau ai ... ..... đời ta không uống mà say... đời người 1 chén lệ cay hoen đời... đời ta uống hộ cho người... tình ta giữ lấy 1 đời ta đau ... .... môi hồng em như chén rượu .... ta uống một ly mà say đến ngàn đời ..... đau tình em như chén rượu .... ta uống 1 ly mà đau đến ngàn đời .... khoá ngàn năm bằng 1 nụ cười ngậm hơi thở em trên đôi môi người say 1 chén người thoả khóc ta tỉnh 1 đời ta trầm mặc lệ đắng môi nồng tình say như mộng rượu chảy hai hàng cạn chén mi hoang mùa thu rót rượu cho nàng lời yêu xen tiếng lá vàng ngẩn ngơ đôi mình uống rượu bằng thơ má hồng e lệ mong chờ môi hôn ...
1.
gió gọi thu về buông tóc mai
lá rơi nhạc khúc lặng phố dài
phong cầm ai dạo ngoài ngõ vắng...
hương cúc vương đầy áo em phai...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2009 14:08:20 bởi vitchetduoi >
HOANG CẦM ...
triều âm tiêu tịch tóc ngà...
hoành mi điểm xảo ngân thoa hoang cầm
tơ mành nghiên bóng giai nhân
vò hương hoài tử khói trầm tương sơ
thẻ son nhạt... cánh môi mờ
bàn lay bụi vấn tiếng thơ phủ hờn
má đào thoáng ngấn lòng câm
đối sầu ca nữ cô cầm lặng tơ...
MỘNG CẦM...
đàn ngân nốt mộng ... mộng lạc trầm kha ... u mành tơ lặng ... sầu đọng phím hoa ...
đàn gì? ....
-mộng cầm....
khúc nhạc gì??? ...
-lạc mộng....
giọt thời gian thánh thót bên phím đàn.....
ngón tay nàng lộng xảo....
rèm lụa rung...
tơ mành lặng...
dịu dàng như 1 lời cầu chúc... u buồn như phút chia ly....
dạ hàn kinh tịch....
độc cầm vô mộng.....
ơ.... ngón tay ngà....
ơ.... bản trầm ca...
và câu chuyện tình yêu ...
... bên nhánh hương trà ...
đêm dài muôn mộng....
mộng cầm....
đàn ngân trong mộng....
lạc mộng ....
mộng lạc trầm kha
rơi trong nhạt nhoà....
lặng nghe linh hồn phôi pha trong đêm lạnh...
và
lặng nghe khúc tiễn biệt cuối cùng của bản trầm ca...
NGUYỆN HỒN
chén lạnh ...
thiền bôi lãnh nguyệt phiêu trầm ...
mê nguyền lạc khói phù vân.....
chiều hoen nắng dại mi nồng kiếp hoang .....
p/s :
không biết đã bao lâu tôi không chơi đàn... ngón tay chai ngừng dạo trên cung đàn lạc phím... khúc nhạc vui im lặng... bật khóc... dư âm đọng lại trong hư vô ....
em như khúc nhạc vui quên người nghệ sĩ... như đêm tàn quên mộng mị...
PHỐ LẠC GIỌNG DƯƠNG CẦM SAY NỐT NGỦ ...
2.
gác trọ nào lặng lẽ...
chiều thành phố sang mùa
nấc thang nào hiu quạnh...
em ngồi buông tóc thu...
3.Thành phố giăng mây mù Nỗi buồn theo chiều gió Thương người em gái nhỏ Bây giờ ở nơi đâu?
Trích đoạn: nguyenngoat
3.Thành phố giăng mây mù
Nỗi buồn theo chiều gió
Thương người em gái nhỏ
Bây giờ ở nơi đâu?
.... và em đã hóa thành mưa rồi ...
nụ hôn ngọt ... dịu ... và mát lạnh màu mưa ...
hời em ...
em đã qua cầu ....
ừ thôi ... em có về đâu bây giờ ...
dường như em hóa thành mưa
anh về gió lạnh đường xưa 1 mình
ừ thôi ... chỉ bấy nhiêu tình ...
người đi run dấu môi xinh em cười ....
qua cầu con nước chơi vơi...
bỏ quên chiếc áo bên đời lẻ loi
kiệu hoa ai khuất xa người
chiều hoang bóng lẻ một trời tháng ba
Mưa chiều lạnh thấu hồn ta Người về bên ấy cách xa nghìn trùng Rượu hồng không được uống chung Thôi đành xin hẹn tương phùng ngàn sau.
ừa thôi một chút xuân thì …
tóc cài hoa gấm em đi qua thềm…
thiệp hồng anh lỡ thiếu tên…
mùa thu pháo lẻ môi mềm đắng môi
ừa thôi em bước bên người
mộng ngày xưa héo nụ cười hư hao
ơ.. vui … má phấn hồng đào…
cành hoa trắng rớt chốn nào em qua…
thôi thì đi với người ta…
ừ thôi cứ tạm coi là em vui …
hình như hôm ấy em cười …
kiệu hoa gánh nặng kiếp người trăm năm …
4.
môi cười hoa nắng mắt trong veo...
lặng bước bên nhau một buổi chiều...
lối cũ em về phai màu lá...
gió khẽ thì thầm... thu tình yêu...
5.
thôi xin em đừng khóc...
nụ hôn nhạt mất rồi...
để anh lau nước mắt...
lệ thu hồng trên môi...
con đường xanh...
em đi cùng gió trên con đường xanh! ... con đường xanh như hi vọng! ... tuổi 20 thiếu nữ xuân thì ... bờ gió ngát hương tuổi thơ lặng lẽ suy tư ... chợt mỉm cười mặc tóc bay ... hương chiều rớt lại phía sau bước chân quen đi về ngõ nhỏ ... để 1 người lặng lẽ viết đôi dòng vào trang nhật kí... cất vào 1 nơi thật sâu ... thật kín ... kín như nỗi lòng câm ...
em cầm tay nắng trên con đường xanh! ... con đường xanh như tuổi biết buồn! ... nắng ngượng ngùng đỏ mặt... rồi lại hồn nhiên nhảy chân sáo theo bước chân quen ... nắng hửng trên má hồng ... trên mắt môi 1 thời thiếu nữ ... để nụ cười hây hây say như mật ngọt ... men nắng dịu ... ươm tuổi thơ dần chín ... để một người nhìn tóc ngang vai... nhìn môi hồng đào mà trở thành thi sĩ ... lặng lẽ đắm say ...
em hôn mưa trên con đường xanh! xanh như nỗi buồn của người tình lạ! ... dù cho buồn hay hạnh phúc thì mưa đều khóc ... mưa mỏng manh không đủ để lấm gót hài... mưa dịu dàng để không khóc lên thành tiếng ... mưa e ấp không để nước mắt rơi thành giọt ... nhưng mưa đủ miên man để có thể giăng lưới trong tuổi thơ xa ... đủ mơ màng để nhạt nhòa kỉ niệm.... và mưa xa bao nhiêu thì vẫn đủ để buồn ...
bây giờ anh và em... mỗi người đều bước trên con đường khác... bỏ mặc gió, nắng, mưa ở lại 1 mình...
trên con đường nào em đang nắm tay mưa... đang cười với nắng và đang hôn làn gió
trên con đường của anh... vẫn nắng trải dài... vẫn gió mơn man... vẫn mưa dịu nhẹ... con đường không ngã rẽ... không có đểm dừng... không có điểm đâu tiên!
con đường vẫn xanh... xanh như hồi ức...
đường về hoa muộn chẳng thơm hương ....
bàt hát yêu ...
phai dấu môi em trên tóc thiên thần ...
tình xưa rơi vãi ko còn dấu chân ...
người đến bên ta trong chiếc hôn đầu ...
chiều rơi qua ngõ trôi vào đêm thâu ...
đêm ... phố khóc 1 mình ...
ban công thiếu nữ u buồn ...
đàn ai lạc tiếng phai tàn khói sương ...
vương ánh sao giăng muôn mắt đêm nhìn...
đèn phai lỗi cũ buồn đã phai tên ...
tôi nắm tay em trên lối đi về ...
mùa thu mắt biếc in màu mắt đêm ...
lá rơi khẽ mi mềm ...
thời gian nghe rớt bên thềm ...
một đời ta nhớ... tan vào lãng quên
......
.......
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2009 15:40:19 bởi vitchetduoi >
6.
tôi bỏ quên số phận...
khi liễu rủ bên hồ...
em hồng như cổ tích
qua đời tôi làm thơ...
một thời bé dại...
đường đến trường vốn rất đỗi thân quen ...
mà hôm nay có chút gì khang khác ...
cô trò nhỏ ngồi hứng mưa ngơ ngác...
chợt giật mình quên mất thu sang ...
thảm cỏ mai còn vương vấn sương đêm ...
tiếng bình minh rớt bên thềm cỏ ướt ...
đường đất đỏ mùi quê hương thơm mượt ...
nón che đầu rúc rích giọng đùa vui ...
thoảng đâu đây mùi hương lúa mới ...
lời của ai trong gió khúc khích cười ...
chàng trai trẻ tình cờ thăm trường cũ ...
chợt ấm lòng đón lấy tuổi thơ rơi ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: