hương trà hoa cúc...
7. Những con chữ bây giờ Đã trở thành tri kỉ Nhưng người vẫn bơ vơ Ai nói lời chung thuỷ?
một ngày em chợt hỏi
vị trí nào cho em....
mắt em tròn trong vắt
vấn vương một nỗi niềm
đặt em trong vườn nắng...
chim ca dịu hoa hồng
tôi ngồi nghe em hát
nhạc lòng còn dư âm....
hay em lên đồi gió
làm 1 nhánh cỏ hoang
để 1 ngày ai đó
xếp nhẫn cỏ muộn màng...
em làm ngôi sao nhé
long lanh cuối bầu trời
để 1 ngày nguyện ước...
khi ngắm nhìn sao rơi
đưa em vào hồi ức
gặp em của ngay xưa
tuổi thơ em xanh ngát
xanh như là giấc mơ...
em vào tim tôi nhé
mòn mỏi một bến bờ ...
rồi thuyền em trôi mất
bến buồn mãi nằm mơ ...
dường như em chẳng thích
vid em mãi ước mơ...
bỗng nhiên tôi nhận thấy
em ... ở trong bài thơ ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2009 22:23:17 bởi vitchetduoi >
mùa xuân sân cỏ thật tốt tươi
bình minh hé nụ ánh sao cười
tung chân vuốt bóng trời rạng rỡ
bóng đập khung thành vượt vạch vôi...
mùa hạ bóng nằm giữa sân chơi
mắt đổ mồ hôi vẫn mỉm cười
những cú sút nhanh như sao xẹt
khung thành hờ hững đón sao rơi
mùa thu màu lá úa mất rồi
tung chân sút kiểu lá vàng rơi
mồ hôi đã nhuộm màu nắng hạ
đứng giữa trời thu mặt sáng ngời...
mùa đông u ám đã giăng trời...
ngoài sân ảm đạm gió sương phơi
nhiệt huyết trong tim đang bừng cháy
khung thành! ta khiêu chiến với ngươi!
Lời tình !
Lời tình ....gieo lúc rét đông.....?
Ai mà không biết....ngặt lòng không cho !
Thanh thiên bạch nhật hẹn hò !
Mới hay tấc dạ thơm tho...bạn tình !
Thương thì....mi...cái làm tin !
Chứ hôn nghìn chiếc.....cùng mình nổi gai !
Chia ra....thắm thiết....hoài hoài !
Để không phải tội....khi nhài nhạt hương !
LL.
lệ gieo cháy ướt mi hường
hàng cây cháy úa con đường mùa thu...
em về cháy một giấc mơ
nụ cười anh cháy bài thơ tự tình...
một lần hạnh ngộ phù sinh
một đời lặng lẽ ru tình chớm đông
để cho hương phấn cũng buồn
môi son mắt lệ chớm vương tơ lòng
thân sơ viết một đôi dòng
tương tư u tịch trong vòng lẻ loi
vichetduoi
Xin chào !
Thân sơ viết một đôi dòng
Sẻ chia suối lệ cháy hồng ước mơ
Xin mời rượu.....chảy....vào thơ
Để mai ai gặp bất ngờ đừng quên !
........
Cảm ơn vitchetuoi đã sang thăm và chia sẽ !
ĐỒNG VỌNG...
tôi bỏ quên số phận...
khi liễu rủ bên hồ..
em hồng như cổ tích
qua đời tôi làm thơ...
đẽo tâm hồn thành 1 chiếc nghiên... nhỏ 1 giọt thời gian.. tôi mài hồi ức..
tôi viết lại đời tôi...
gió cuốn đi tiếng nguyện cầu trong đêm... gió xối vào nỗi nhớ... gió cắt nát tâm hồn...
tâm hồn vốn lạnh ... tâm hồn em ...
xin cành liểu rủ che nghiêng mộng hồn câm....
xin cho số phận bỏ quên làm nên hoài niệm
1 bản trầm ca ... 1 dây đàn ru tình lạc tiếng... người con gái đếm bước đi về... bước chân quên...
chỉ còn tiếng dế phôi pha trong đêm lạnh
và 1 giấc mơ hồng
tình yêuthật nên thơ... và em cũng thế...
dịu dàng như 1 lời cầu chúc... và u buồn như lúc chia ly...
em buông tóc mùa thu...
hồn em khói mắt chuyến phà tương tư...
dường như em khóc
dường như đêm khóc...
nứơc mắt em hoà vào đêm ! thành những vì sao lung linh...
tôi nhìn đáy nước.... nhặt lên 1 ngôi sao...
ngôi sao sáng nhất...
SOI TÌNH EM GỮA ĐỜI TÔI...
kiếm tìm 1 ánh sao rơ i.... cho 1 điều ước nguyện...
em là bài thơ cho cả cuộc đời ...
Theo chồng !
Có chồng lên ở đồi thông
thơ say, rượu cạn.... bạn lòng bao la !
tối về với vợ khề khà
anh yêu em lắm... khò khò... biết không?
say tình say rượu say trăng
thôi thì ta cứ nhủ lòng chẳng say
vẽ hoa vẽ nước vẽ mây
thôi thì... ta cứ vẽ ngay thơ tình
Có chồng lên ở đồi thông
Thơ say, rượu cạn.... bạn lòng bao la !
Say tình.... phải nhớ tối nha
Chớ mò trúng vịt....ngân nga vợ mình......!
Vợ tôi tinh ý.....nghịch, xinh
Tửu , thơ dấu sỉn....lòng tình long lanh !
vitchetduoi - lelong
GIẤC MỘNG BÌNH MINH...
đồi thông reo bên bờ biển.... rì rào giấc mơ cổ tích vọng ngàn xưa... tôi nằm bên bờ cát trắng... nắng rơi xuống bến mơ nồng... ùh! ... em là nắng.... rơi xuống biển tình mênh mông... tôi mê mải vẫy vùng tìm giọt nắng xanh tan ra trong lòng biển biếc... nắng long lanh từng con sóng... con sóng vỗ về tự ngàn năm... xoá đi từng dấu chân tôi in hằn trên cát... tôi nhặt vỏ ốc áp vào tai! lặng nghe lời xưa đồng vọng... ngàn khơi hát ... biển ngọt ngào như nước mắt em... tôi đi lên đồi gió ... gió hát bên đồi thông reo... hoà âm đêm còn sót lại... đọng lên từng vạt nắng... óng ánh như giấc mơ.... bên căn nhà nhỏ bằng gỗ thông... tôi thả mình lên cỏ... lặng nghe tiếng bình minh rớt bên thềm ... tôi ngồi đan nhẫn cỏ! nhẫn cỏ hoang... rồt chợt giật mình... nhớ ra mình lặng lẽ... tôi bẻ 1 nhánh thông gầy... khô khốc!.... lặng lẽ đếm thời gian.... đưa tang ngày xưa đang chết... em đến bên bờ cát trắng... lặng lẽ bước lên đồi thông.. em đến bên tôi... đeo nhẫn cỏ... em hứng nước mắt ... nước mắt rơi trên tay tôi... làm dịu đi cả bình minh nhớ... tôi khẽ cười... tôi nhắm mắt... từ từ chìm vào giấc mộng... giấc mộng bình minh... tôi đã chết... sóng vẫn xô.... xoá đi từng dấu chân em in hằn trong nỗi nhớ ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2009 23:25:03 bởi vitchetduoi >
8.
em lặng rơi nhành cúc
mồ xanh thoảng thốt buồn
tay thon phai dấu cỏ
khoái mi sầu thu vương...
màu trắng yên bình 1 chút đi em ... lặng lẽ thả bộ dọc phố dài ... để mặc nỗi nhớ rượt đuổi nhau trên những con đường cũ ... trốn vào từng cành cây chiếc ghế để rồi hoang mang đi tìm ... đôi khi chợt nhặt được 1 mảnh kỉ niệm rơi vãi đâu đây ... rồi đem ghép lại ... những miếng ghép ko hoàn chỉnh ... kỉ niệm nhàu nhĩ ... xơ xác ...
mơ màng 1 chút đi em ... ngồi giữa phố mùa đông khăn voan áo mỏng ... run run trong vòng tay ấm ... co ro trong chiếc áo to sụ của ai kia vừa đắp cho em ... phố mùa đông đường xa gót nhỏ ... má thắm môi hồng ... đi bên người mà thấy sao đường về gần quá đỗi ....
và buồn 1 chút đi em ... đêm mùa đông hương trà hoa mộng ... tóc rối áo nhàu mắt lệ môi son ... lặng lẽ khóc thầm bên gối và làn môi vẫn còn vương hơi ấm ... mùa đông như thiếu nữ u buồn tê tái ... héo hon sau 1 cơn hoan lạc rồi mãi u hoài bóng dáng tình nhân ....
đối với tôi ... điều ấm áp nhất là tháng 10 và tuyết ....
và tôi có thể viết về màu trắng mà ko có sự cảm nhận về cô độc ...
tôi thường nằm mơ mình ngồi giữa 1 quảng trường đầy lá rơi ... bày ra 1 bàn cờ .... chờ em đến tiếp tục ván cờ còn dang dở của riêng em và tôi ....
và tiếp tục cuộc tình còn dang dở ....
của em và tôi ...
hoàng hôn nhoè cổ xứ...
lá rơi chấm vai gầy
nhịp tim dài trên phố
vương chiều hương tóc mây
đường về quên hồi ức
lặng lẽ giấu nắng vàng
đoá môi hồng e ấp
bên hồ khói sương tan
chờ ai không hẹn ước
thời gian đi vội vàng
dáng người hằn in bóng
chuyến xe dài mênh mang
ai chiều nay chợt nhớ
lên tiếng gọi ngàn năm
giọt thuỷ tinh oà vỡ
tan nỗi buồn xa xăm....
tháng 10 ... tháng của gió ... nhẹ nhàng và vương vấn ... cảm nhận tháng 10 đến bằng đầu những ngón tay ... Gõ rất nhẹ vào tường và thấy trời tháng mười đang hé nắng xuống bờ vai của người nằm nghiêng ... Nằm nghiêng để nước mắt có thể rơi xuống gối mà ko làm ướt áo ... Nằm nghiêng để có thể quay mặt vào tường ... và nhìn ra cửa sổ ... Nói cho cùng ... mọi tháng mười rồi đều chết đi cả trong mưa cuối mùa. ... Tháng mười xui khiến người ta cứ muốn nằm xuống và ngủ mãi, ngủ mãi ... Tháng mười làm sinh ra lời cầu ước mang âm hưởng dịu dàng ...ước chi có cái mặt trăng nhỉ, để mình bình yên yêu nhau... lời tình yêu cho em ... bài ca cho má hồng ... mắt buồn long lanh ... em cười như biển .... mênh mông không bến bờ ... mặn mòi như tình xa cách ... bài hát cũ cho em ... đèn đêm muôn mắt sao trời ... lối cũ đi về phai tên dĩ vãng ... buồn rơi quên không nhặt ... mắt biếc in màu đêm ... em có về bên tháng 10 ... cho tôi gửi nụ cười của gió ...
Tháng 10....!
Tháng mười....em thích nằm nghiêng
Cho dòng nước mắt khỏi phiền bờ vai
Nghiêng vô để.......dấu thở dài
Chỉ mình với vách.......không ai quấy rầy
Nghiêng ngoài....cho vẻ thơ ngây
Mủi nhìn.......hoa cỏ ngập ngầy trong mưa
Hỏi hoài.....mưa đã vừa chưa
Để trời ráo tạnh....sao thưa trăng đầy
Để còn.....khát vọng mê say
Bến tình ngây ngẩn....quên ngày vùi mơ !
12.
Tịch thủy tiêu tương Dạ thảo yên hương suối tóc trào Men ngọc đêm sao tàn sương tương khách phím đào trầm hoang diệp khúc phong tao dặm hàn dạ cầm dạo phách miên man nghe mùa sương giáng rơi trên phím đàn cõi lòng thi khách khắc sẹo thời gian có người con gái khóc trong đêm tàn tóc dài thương vắng xõa mòn đêm hoang môi mềm quá đỗi nhớ nhung dâng tràn mắt buông rèm biếc mênh mang bàn tay êm ái bên trang thư tình lặng cười nghe tiếng phong linh… răng ngà trắng quá đừng khóc một mình có người xa vắng nghe tình vương đây huyền cầm ai một khúc say triều nguyên lăng tán bến sông đầy tay vương sương khúc hài vương cỏ
Xuân mới TTK chúc VCD an khang thịnh vượng
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/A7B9B1EBB5894F7D943D96E32A6DACE2.jpg[/image]
Thời gian buông tóc non mềm
Thả câu thơ cũ ngát miền gió lay
Em về sương mắt hoa bay
Áo xanh vạt nắng gót giày cỏ thơm...
Lúa đòng e ấp đưa hương
Thoảng lời ru ngả ven đường đi hoang...
Đâu lời thề ước vội vàng...
Triền đê mưa lá ngập tràn mi xinh...
Ai ca biệt khúc tự tình
Nghe loài cỏ úa nép mình thật êm
Có người vẽ mộng vào đêm
Nhặt mùa hoa khế bên thềm tuổi thơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: