Gửi một người xưa
Đêm nay Ta ngồi đây lặng thinh Em âm thầm không nói Như xa xăm vời vợi Như điệu buồn trăm năm!
Chôø ai Ngöôøi ñaõ ñi roài xa thaät xa Coøn ñaâu troâng ñôïi boùng maây hoàng Em nhö caønh truùc traêng trong moäng Traêng laëng ñi roài moäng vôõ tan Nguyeân Thanh
Trích đoạn: NGUYỄN NGUYÊN THANH
Chôø ai
Ngöôøi ñaõ ñi roài xa thaät xa
Coøn ñaâu troâng ñôïi boùng maây hoàng
Em nhö caønh truùc traêng trong moäng
Traêng laëng ñi roài moäng vôõ tan
Nguyeân Thanh
He he he...
Bác dời nhà đâu cũng có người
Khách khứa vô rồi , buồn đâu ơi
Cớ chi mà bác than thở mãi
Thật là... hi hả kà kà
Thôi
Bye ạ !
Ta sẽ đi…
Nhận lời một cuộc hành trình
Lên cao tới tận cổng trời mây giăng
Ta đi bỏ lại vần trăng
Vì quên hẹn ước nên trăng buồn rầu
Đêm nay thức suốt canh thâu
Xếp vào ký ức những câu tình sầu
Khắc ghi một bóng nguyệt lầu
Đoạn buồn tình khúc lấn sâu vào lòng
Đêm nay mọi thứ cho xong
Ngày mai cất bước cõi lòng quạnh hiêu
Trên cao tuyết phủ mưa chiều
Nhìn ra chỉ thấy bóng mờ thế gian
Mây mù phủ khắp không gian
Tiếng kêu muôn thú bóng đêm ngập tràn
Cuộc đời một đoạn trái ngang
Nặng mang tình ấy lang thang một đời
Ta đi để đến cổng trời
Vào gặp ngọc đế hỏiTrời mấy câu
Hỏi rằng tháng mấy mưa ngâu
Ngưu Lan- Chức Nừ bắt cầu gặp nhau
Hỏi rằng duyên kiếp mai sau
Sao người lại để tình sâu - bể sầu
…
Nguyên Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 21:28:36 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
Trích đoạn: NGUYỄN NGUYÊN THANH
Chôø ai
Ngöôøi ñaõ ñi roài xa thaät xa
Coøn ñaâu troâng ñôïi boùng maây hoàng
Em nhö caønh truùc traêng trong moäng
Traêng laëng ñi roài moäng vôõ tan
Nguyeân Thanh
Người còn đây gần nhưng rất xa
Gần do ta tưởng dáng ngọc ngà
Xa vì em chẳng màng ta nữa
Nhìn thấy bóng ta em tránh xa…
Chôø ai Ngöôøi ñaõ ñi roài xa thaät xa Coøn ñaâu troâng ñôïi boùng maây hoàng Em nhö caønh truùc traêng trong moäng Traêng laëng ñi roài moäng vôõ tan Nguyeân Thanh Người còn đây gần nhưng rất xa Gần do ta tưởng dáng ngọc ngà Xa vì em chẳng màng ta nữa Nhìn thấy bóng ta em tránh xa…
ngocuyhanhhanh
Than thở hoài chi hỡi Ngài
Tự mình chớ trách chi ai
Chỉ là thơ thẫn nên ngại
Bị bà bắt gặp xiếng ngay...
bay đầu
Một, hai, ba, bốn, mấy mươi
Vợ lớn vợ nhỏ tươi cười vui ghê
Vì sao Ngài cứ ủ ê
Than dài thở vắn mệng trề mếu xẹo
Hu hu hu..Trêu xong em chạy cái "vèo!"... mất tiêu luôn hẻo !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2010 00:21:23 bởi khucniemtu >
MƯA THU
Em không về rừng thu xơ xác lá
Mắt nai buồn ngơ ngát lúc thu sang
Em không về nên mây tím giăng ngang
Mưa rả rít rừng thu càng hoang lạnh
Em không về ước mơ tan từng mảnh
Bay theo mưa từng giọt nước vỡ tan
Em không về anh mãi bước lang thang
Mưa vẫn rớt … rớt vào tim từng hạt
Em không về gió thu ơi đừng hát
Nghe vi vu gợi nhớ khúc sầu xưa
Em không về vì trời vẫn đổ mưa
Mưa mãi mài nên em không về được!
Nguyên Thanh
THU SAY Em không về nữa rừng thu vẫn say Mắt nai thôi ngóng trông lối dài Em không về mây tím thôi ngừng bay Mưa lùi lại để nắng mai bừng sắc sáng Em không về ước mơ vẫn hoà sang Bay theo mây hồng lan đầy tim mộng Em không về anh vẫn bước bên đời lồng lộng Dìu tay ai hát mãi khúc tình ca Em không về gió thu vẫn hát xa Gió vi vu miên man vui khúc chan hoà Em không về trời đất vẫn nở hoa Lót đường thảm cho anh dìu ai qua từng bước Khúc Niệm Từ
MƯA THU
Em không về rừng thu xơ xác lá
Mắt nai buồn ngơ ngát lúc thu sang
Em không về nên mây tím giăng ngang
Mưa rả rít rừng thu càng hoang lạnh
Em không về ước mơ tan từng mảnh
Bay theo mưa từng giọt nước vỡ tan
Em không về anh mãi bước lang thang
Mưa vẫn rớt … rớt vào tim từng hạt
Em không về gió thu ơi đừng hát
Nghe vi vu gợi nhớ khúc sầu xưa
Em không về vì trời vẫn đổ mưa
Mưa mãi mài nên em không về nữa!
Nguyên Thanh
MỘNG ĐẸP BÊN ĐỜI
Em không về tình anh vẫn song song đôi lứa
Vẫn nồng nàn bên người mộng tròn mơ
Tình lên ngôi sáng mãi những vần thơ
Ghì giữ lấy hạnh phúc vô bờ cặp bến
Em không về tim anh vẫn hồng ánh nến
Vẫn lan tràn tình ấm mãi niềm vui
Em không về anh nhẹ gót về xuôi
Bên hạnh phúc cuộc đời tươi lên mãi
Em không về con đường xưa sáng lại
Bên người tình anh sóng bước vui thay
Tựa vào nhau nhìn vòm trời khen mãi
"Cuộc tình mình em nhỉ ! Có một không hai"
Khúc Niệm Từ
@ Hi hi hi ... Chúc vui nha anh (chị) Nguyen Thanh ạ !
ANH MUỐN NGHE EM ĐÀN Đàn nữa đi em khúc tâm tình em gái Trắng như bông trong như giọt sương thu Đàn cho hồn sâu lắng tựa lời ru Cho trăng còn tỏ đưa tiếng đàn xa vạn dặm Hát đi em giọng oanh vàng đầm ấm Hát cho thu tản mất những mây mưa Hát cho đàn lành lại như xưa Cho giấc mộng tình thơ không vỡ vụn Trăng ơi tỏ lên rọi rõ nàng Khúc Niệm Để em tôi còn dạo lại khúc cung đàn Cho ước mơ còn nguyện vẹn trong trăng Cho tình khúc còn đọng lòng lữ khách Nguyên Thanh
MẤT ĐI TIẾNG EM ĐÀN
Không còn nghe tiếng em đàn
Thì thôi thôi nhé trăng vàng đã rơi
Lời em chẳng hát nữa vời
Thì thôi thôi nhé nữa đời chơi vơi
Đêm nay trăng lặng ngoài khơi
Ta còn một bóng đầy vơi nổi niềm
Biết tìm đâu nữa trong đêm
Bóng trăng rọi xuống bóng em dạo đàn
Hồn ta lạc giữa mây ngàn
Trách cho ông tạo rào ngang ngỏ về
Mưa đông lạnh ngắt từ bề
Ta còn khắc khoải ê chề niềm riêng
Bây giờ còn lại chỉ Nguyên
Thanh vừa bị rớt vỡ rồi đêm qua
Chữ Thanh vụn nát như đàn
Ngàn năm chẳn biết lành không bao giờ
Thôi đành mất nữa hồn thơ
Để cho em được nụ cười trên môi
Nguyên…
THẪN THỜ
Hóa đá cho rồi một trái tim
Không còn thổn thức không kiếm tìm
Không sợ thu đi rừng hoang lạnh
Ngơ ngác nai vàng trông lá xanh
Tạo hóa sinh chi Nguyễn Nguyên Thanh
Nửa đời một vết tim không lành
Đêm nay được ướp thêm tuyết trắng
Tim sẽ muôn đời trong giá băng
Thổn thức hồn sâu một vết hằn
Trắng đêm sầu đọng vách tim ngăn
Làm sao để biết em còn nhớ
Để biết hồn thơ không trái ngang!
Đêm nay ngoài trời không có trăng
Không có lời ru của chị hằng
Chỉ có gió lùa qua cửa sổ
Quá bộ vào tim đang lạnh băng
Vì ai làm lạc mấy vần thơ
Mang sầu gọi nhớ đến vô bờ
Ta lạc vào trong chân mây tím
Tím phủ hồn thơ tím ước mơ
Nguyên Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 00:13:33 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
VU VƠ
Ta có chờ đâu có đợi đâu
Tại những đêm thâu vô cớ sầu
Tại ai vu vơ vần thơ ảo
Ta tưởng vần thơ của ước mơ
Nên ta cũng ấp mộng vào thơ
Mộng ước đơn sơ để đợi chờ
Mãi đợi mãi chờ nào ai đến
Trăng của muôn nhà của thế gian
Đã biết rằng ai có đợi mình
Thẫn thờ ôm ấp mộng phù sinh
Nâng niu cành trúc trong hư ảo
Mà vẫn ru mềm một giấc mơ
Nguyên Thanh
EM GIẬN RỒI Ta vì chút vô tình không cố ý Em đành lòng giận mãi không thôi Để nổi sầu đọng trên nét tinh khôi Cho nổi nhớ kéo dài thêm chút nữa Ta vì chút đường xa vó ngựa Còn thênh thang trên dậm dường dài Muốn thời gian ngừng đọng lại chiều nay Để về kịp đến nơi từng hẹn cũ Về đến rồi ôi sương mờ tím phủ Tím hồn thơ, tím mộng ước đơn sơ Em hổng thèm viết mộng đọc mơ Hổng thèm trông đợi ai… ai về nữa Phải làm sao để em đừng giận nữa Hảy hiểu ta vì dặm bước đường xa Suốt ngày qua ta trông ngóng tin xa Tin không đến lòng ta thành hoang dại Ta về đây… mỗi mong gặp lại Em của tôi bóng dáng trang đài Để nói rằng lỗi tất cả vì ta Ta nhận hết xin em đừng im lặng! Chiều mù sương ta nghe lòng trống vắng Em giận hoài… em mãi làm thinh Thì làm sao mà có được hai mình Cùng ngắm vầng trăng cùng xây chung lầu mộng! … Nguyễn Thanh
ĐOẠN CUỐI MỘT BÀI THƠ
Em rót vào hồn anh từng giọt buồn..!
Nhẹ nhàng rơi từng giọt không tên
Thẫn thờ đếm bước chiều hoang vắng
giọt tím hoàng hôn rơi... mãi rơi
Em quay đi nhẹ nhàn không trông đợi
Không lời thơ chào biệt những đợi chờ
Bây giờ thơ...tình khô cạn mộng mơ
Là đoạn cuối tình vu vơ biết trước
Ngày thơ thẫn vào thơ mấy lược
Chỉ còn nghe trơ trọi bóng thời gian
Lá trúc nghiêng nghiêng dáng liễu trăng ngàn
Giờ là kỷ niệm trong đoạn buồn dĩ vãng
Đông nhẹ qua mà xuân không về lại
Chỉ thấy giọt sương buồn bên cửa sổ cô đơn
Biết mù sương nên chẳng dám hận hờn
Những canh thâu vẫn thấy tim mình oặn thắt
Ôi phải ngày xưa mình không gặp mặt
Để tình thơ còn đẹp mãi với thời gian
Tranh trong thơ và đời thực phủ phàng
Đành chấp nhận một đoạn buồn tình lở
Muốn gửi cho em bài thơ còn dang dở
Viết chưa xong vì khô cạn vần mơ
Sợ ngày mai đời lỡ cuộc tình khờ
Nên bỏ dở bài thơ không đoạn cuối
Ta thoảng nghe lời xưa không còn đợi
Chiếc lá cuối cùng thu đã rớt chơi vơi
Đứng bơ vơ dáng ngã bên đời
Buồn như cơn mưa đầu thu sầu rả rít
Thu đi qua kéo đông về tuyết lạnh
Ta còn trông một bóng nhạn tìm về
Trông để mà trông và mộng hư không
Vì đời chiếc bóng sẽ không ai cùng lối mộng
Nguyên Thanh
EM SẼ VỀ Em sẽ về rừng thu thôi trúc lá
Em sẽ về đẹp bóng những hoàng hôn
Em sẽ về ngàn hoa rộ đơm bông
Quê hương đón em chở xuân về đến
Lời em hứa ấm lòng người mông đợi
Đem nắng hồng về rải khắp quê hương
Chở Tình thương về tặng khắp phố phường
Đàn em nhỏ vui hân hoan chào đón
Tình thương ơi! có nước nguồn sông ngọn
Quê hương ơi! mỗi người chỉ một mà thôi
Sông quê hương có bên lỡ bên bồi
Sống bên lỡ, bên bồi là quê hương cả
Em hứa về… lời vàng in trên đá
Ngàn năm sau vẫn trơ bóng thời gian
Đứng bến sông dưới bóng trăng ngàn
Sẽ chờ mãi … người về từ bên ấy!
Nguyên Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 21:54:17 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: