KHÚC NIỆM TỪ
Vi vu một khúc niệm từ
Cho bâng khuâng nhớ tà dư giao mùa
Vẳng nghe vọng tiếng âm thừa
Trăng thanh lả ngọn trúc đưa nỗi niềm
Vọng xa sâu lắng niềm riêng
Gối buồn trở giấc mơ tiên vào hồn
Mịt mờ sóng cuộn hoàng hôn
Buồm xa cánh trắng đưa hồn tịch liêu
Vẳng nghe biển khóc những chiều
Xa xa bóng nhạn tiêu đìu trời mong
Quay vòng bánh nhớ mờ trông
Uyên sầu đứng lặng Sầu Đông triền cành
Thời gian trở giấc bao canh
Sương khuya rỏ giọt bên mành ướt mi
Sương khuya rỏ giọt bên mành gọi Thu
KHÚC NIỆM TỪ
TA VẪN MƠ
Đưa tay hứng giọt sương mù
Sương rơi xuống áo lạnh sâu vào hồn
Trùng dương trắng phủ màu đông
Hai bên bờ nhớ … ai mong đợi chờ
Những khi hồn lặng tiếng thơ
Nghe sầu rụng vỡ nghe thơ lạc vần
Buồn trông sóng vỗ triều dâng
Hoàng hôn phủ xuống khuất dần ước mơ
Thu qua - đông phủ mây mờ
Giấc mơ chưa trọn nên thơ trĩu buồn
Ai về bên ấy mờ sương
Cho ta nhắn gửi “lời thương bạn lòng”
Thời gian ơi…biển còn xanh
Ta còn gom cát xây thành dưới trăng
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2011 01:16:07 bởi ngocduythanh >