Gửi một người xưa
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 43 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 644 bài trong đề mục
khucniemtu 25.10.2010 02:23:42 (permalink)
0

BÃO LÒNG
 
Tuần trôi qua vẫn thấy đau!
Gì đâu nông nổi lời nào nữa không?

Trăng sầu vì bởi gió đông
Mang sầu biển mặn ướp lòng thế nhân
Lời ai oán nặng ngàn cân
Bàn hoàn suốt cả tuần không một lời
Tâm bão động lòng chơi vơi
Giận mình sao để thuyền rời bến mơ
Ai nghe tiếng gió bão lòng!
 
ngocduythanh




BỤI CAY

Người viết cho ta những lời thơ buồn
Hàng ngàn lệ đổ xuống bờ mi tuôn
Xa xa cánh nhạn bay về phương nhớ
Chạnh lòng trăn trở đò lạc bến sông Tương

Về chốn hư không ta dệt vần thơ
Lao xao tiếng gió sương trắng bụi mờ
Tình Xa muôn dặm Cho Em muôn thuở ?
Quên rồi ảo mộng nào giấc hư vô ?

Ta khép bờ mi dài nỗi hững hờ
Vì đường xa bụi cứ mãi giăng mờ
Oán khúc cung mơ ai làm cay mắt
Tay buồn lướt phím sầu thắt đường tơ

Khúc Niệm Từ

@ Theo ý thơ trên của N D T mà K N T Vui thơ cùng thi hữu chứ không có ý gì khác.
Kính lời chúc vui và luôn thành công trong cuộc sống ạ.

 

BÂNG KHUÂNG
 
Ai hiểu cho ta một nổi lòng
Hàng ngàn cách trở vạn lần không! 
Ai bảo ta mơ chi bóng nguyệt
Vạn tiếng đau lòng vẫn muốn trông
 
Vần thơ ai đó một thoáng buồn
Vì đâu thơ đượm những sầu vương
Phải chăng thơ nặng hồn thi sĩ
Đượm nét sầu thương mộng vô thường
 
Đã biết rằng như mây tha phương
Gặp nhau như giấc mộng thiên đường
Mây trắng ngàn năm không hẹn ước
Sao hồn thi sĩ vẫn sầu vương
 
Tan nát lòng ta những đêm trường
Nhưng rằng xin chỉ một thê lương
Mình ta nhận hết sầu nhân thế
Xin để hồn ai luôn thanh thanh
 
Ai khép mờ mi nổi hửng hờ
Ai làm cay mắt Khúc Cung mơ
Ai về phương đó cho ta nhắn
Nghe trọn phím buồn Khúc đường tơ!
 
ngocduythanh
Họa cung phút giây! Chúc Khúc Niệm Từ luôn vui và luôn yêu đời!




ĐÀN VƯƠNG KHÚC NHẠC LI SẦU

Người đã về rồi có phải không
Trời Đông có rét buốt trong lòng
Ngồi đây ta đốt thêm lửa ấm
Chỉ một chút thôi...rồi hư không !!!

Ta sẽ tiễn người về bến xa
Ánh Trăng chênh chếch buồn la ngà
Gió rưng rức trở mình trong tuyết
Lệ điểm sương sầu ngày cứ xa

Người về bên ấy giữ giùm ta
Một chút dư âm vần thơ hoà
Đàn lên cung phím sao long nhịp
Vần vũ nhạc buồn lệ mưa sa

Ta chỉ là người chốn nhân gian
Sầu lên cung nhạc lệ hàng tràn
Không là Thi Sĩ vào mộng mị
Vần buồn trả nợ kiếp hồ mang

Ta chỉ vu vơ dạo cung đàn
Sầu dâng khoé mắt buồn miên man
Cung thương điệu nhớ nào dĩ vãng
Oán ai điệp khúc lệ chảy tràn !

Khúc Niệm Từ


@ Bác N D T đã khoẻ hẳn chưa ? K N T luôn cầu mong bác khoẻ và vạn an, vui vẻ , thành công trong cuộc sống !


<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2010 10:41:50 bởi khucniemtu >
#76
    ngocduythanh 26.10.2010 22:42:50 (permalink)
    0

    Trích đoạn: khucniemtu

    ĐÀN VƯƠNG KHÚC NHẠC LI SẦU

    Người đã về rồi có phải không
    Trời Đông có rét buốt trong lòng
    Ngồi đây ta đốt thêm lửa ấm
    Chỉ một chút thôi...rồi hư không !!!

    Ta sẽ tiễn người về bến xa
    Ánh Trăng chênh chếch buồn la ngà
    Gió rưng rức trở mình trong tuyết
    Lệ điểm sương sầu ngày cứ xa

    Người về bên ấy giữ giùm ta
    Một chút dư âm vần thơ hoà
    Đàn lên cung phím sao long nhịp
    Vần vũ nhạc buồn lệ mưa sa

    Ta chỉ là người chốn nhân gian
    Sầu lên cung nhạc lệ hàng tràn
    Không là Thi Sĩ vào mộng mị
    Vần buồn trả nợ kiếp hồ mang

    Ta chỉ vu vơ dạo cung đàn
    Sầu dâng khoé mắt buồn miên man
    Cung thương điệu nhớ nào dĩ vãng
    Oán ai điệp khúc lệ chảy tràn !

    Khúc Niệm Từ


    @ Bác N D T đã khoẻ hẳn chưa ? K N T luôn cầu mong bác khoẻ và vạn an, vui vẻ , thành công trong cuộc sống !
     
     

    XA
     
    Thà rằng ta không phải trở về!
    Về chi… Để người tiển ta đi…!

    Dẫu sao cũng tạ lòng tri kĩ
    Đốt lữa xua Đông lúc phân kỳ
     
    Chỉ một chút thôi… rồi chia ly!!!
    Ai đốt cho ta chút lữa lòng
    Ai tiến ta về xuôi vạn lý
    Ai sầu ai cảm một lần đi
     
    Ta phải ra đi? tiễn biệt rồi!
    Từ nay cách biệt biết về đâu
    Về xa xăm ấy ta giữ mãi
    Điệu Đàn vương khúc nhạc li sầu
     
    Đêm đã về chưa đêm về chưa
    Trăng thanh ta lại thấy trăng thừa
    Ta cảm thấy lòng như lạnh cóng
    Dù có lữa hồng ai xửi đông

     
    Oán nữa mà chi hỡi gió Đông!
    Người đi đã chết ngất trong lòng
    Hành trang mang nặng chiều đông giá
    Về chốn hư không… về hư không!!!

     

    ngocduythanh
    Chúc mừng Khúc Niệm Từ  vừa được một niềm vui và vinh dự!

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 22:56:08 bởi ngocduythanh >
    #77
      khucniemtu 27.10.2010 13:05:52 (permalink)
      0

      ĐÀN VƯƠNG KHÚC NHẠC LI SẦU

      Người đã về rồi có phải không
      Trời Đông có rét buốt trong lòng
      Ngồi đây ta đốt thêm lửa ấm
      Chỉ một chút thôi...rồi hư không !!!

      Ta sẽ tiễn người về bến xa
      Ánh Trăng chênh chếch buồn la ngà
      Gió rưng rức trở mình trong tuyết
      Lệ điểm sương sầu ngày cứ xa

      Người về bên ấy giữ giùm ta
      Một chút dư âm vần thơ hoà
      Đàn lên cung phím sao long nhịp
      Vần vũ nhạc buồn lệ mưa sa

      Ta chỉ là người chốn nhân gian
      Sầu lên cung nhạc lệ hàng tràn
      Không là Thi Sĩ vào mộng mị
      Vần buồn trả nợ kiếp hồ mang

      Ta chỉ vu vơ dạo cung đàn
      Sầu dâng khoé mắt buồn miên man
      Cung thương điệu nhớ nào dĩ vãng
      Oán ai điệp khúc lệ chảy tràn !

      Khúc Niệm Từ


      @ Bác N D T đã khoẻ hẳn chưa ? K N T luôn cầu mong bác khoẻ và vạn an, vui vẻ , thành công trong cuộc sống !
       
       

      XA
       
      Thà rằng ta không phải trở về!
      Về chi… Để người tiển ta đi…!

      Dẫu sao cũng tạ lòng tri kĩ
      Đốt lữa xua Đông lúc phân kỳ
       
      Chỉ một chút thôi… rồi chia ly!!!
      Ai đốt cho ta chút lữa lòng
      Ai tiến ta về xuôi vạn lý
      Ai sầu ai cảm một lần đi
       
      Ta phải ra đi? tiễn biệt rồi!
      Từ nay cách biệt biết về đâu
      Về xa xăm ấy ta giữ mãi
      Điệu Đàn vương khúc nhạc li sầu
       
      Đêm đã về chưa đêm về chưa
      Trăng thanh ta lại thấy trăng thừa
      Ta cảm thấy lòng như lạnh cóng
      Dù có lữa hồng ai xửi đông

       
      Oán nữa mà chi hỡi gió Đông!
      Người đi đã chết ngất trong lòng
      Hành trang mang nặng chiều đông giá
      Về chốn hư không… về hư không!!!

       

      ngocduythanh
      Chúc mừng Khúc Niệm Từ  vừa được một niềm vui và vinh dự!

      * * *

      @ Cảm ơn những vần thơ đối hoạ rất lịch sự, tao nhã, trong sáng và thanh cao của Ngọc Duy Thanh, K N T có thể giao lưu thơ tiếp tục cùng thi hữu nhé !
      Xin hoạ cùng :



      ĐÀN VƯƠNG Ý NHẠC


      Đàn vương khúc hát Trăng lặng lờ
      Nốt nhạc cung thương lắng đường tơ
      Sầu ai phím khóc bờ mi nhớ
      Buồn xao xác lá sương Thu mờ

      Sầm sập vi vu điệu đàn mơ
      Như ghềnh thác đổ suối nguồn thơ
      Như mưa tuôn trút giăng ngập lối
      Như tiếng ai sầu kiếp bơ vơ

      Thu đã chưa tàn _ Đông đứng chờ
      Buồn chưa dứt _ sầu đến bên bờ
      Cánh buồm xa dạt _ mờ biển biếc
      Sóng tiếc rền vang đến bao giờ

      Người về nghe lại khúc nhạc thơ

      Ta so dây ... phím lạc bên bờ
      Le lói chút hồng ngọn nến ấm
      Khúc Niệm Từ trầm lắng vào mơ

      Tiễn bước người đi...bước người đi
      Đàn vương theo bóng lúc phân kỳ
      Xa xa cánh gió buồn rưng rức
      Tiếng nấc nào hơn tiếng biệt ly

      Lạnh lắm chiều Đông ... lạnh buốt lòng
      Trăng buồn chìm khuất giữa mênh mông
      Ai giùm vớt lại vầng Trăng tội
      Để ta không khóc mất Trăng lòng

      ...

      Khúc Niệm Từ

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 13:22:19 bởi khucniemtu >
      #78
        ngocduythanh 28.10.2010 01:06:13 (permalink)
        0

        Trích đoạn: khucniemtu

        @ Cảm ơn những vần thơ đối hoạ rất lịch sự, tao nhã, trong sáng và thanh cao của Ngọc Duy Thanh, K N T có thể giao lưu thơ tiếp tục cùng thi hữu nhé !
        Xin hoạ cùng :



        ĐÀN VƯƠNG Ý NHẠC


        Đàn vương khúc hát Trăng lặng lờ
        Nốt nhạc cung thương lắng đường tơ
        Sầu ai phím khóc bờ mi nhớ
        Buồn xao xác lá sương Thu mờ

        Sầm sập vi vu điệu đàn mơ
        Như ghềnh thác đổ suối nguồn thơ
        Như mưa tuôn trút giăng ngập lối
        Như tiếng ai sầu kiếp bơ vơ

        Thu đã chưa tàn _ Đông đứng chờ
        Buồn chưa dứt _ sầu đến bên bờ
        Cánh buồm xa dạt _ mờ biển biếc
        Sóng tiếc rền vang đến bao giờ

        Người về nghe lại khúc nhạc thơ

        Ta so dây ... phím lạc bên bờ
        Le lói chút hồng ngọn nến ấm
        Khúc Niệm Từ trầm lắng vào mơ

        Tiễn bước người đi...bước người đi
        Đàn vương theo bóng lúc phân kỳ
        Xa xa cánh gió buồn rưng rức
        Tiếng nấc nào hơn tiếng biệt ly

        Lạnh lắm chiều Đông ... lạnh buốt lòng
        Trăng buồn chìm khuất giữa mênh mông
        Ai giùm vớt lại vầng Trăng tội
        Để ta không khóc mất Trăng lòng

        ...

        Khúc Niệm Từ
         
         
        ***

        @ Cảm ơn Khúc Niệm Từ đã dành lời tốt đẹp cho thơ ngocduythanh, cảm tác các khúc đàn rất tuyệt của nữ Thi hào nên Duy Thanh mới họa cùng được như vậy; Ngoc Duy Thanh họa tiếp đây.
         
         
        TÌNH CA NGƯỜI RA ĐI
         
        Ta đã về rồi…, cũng đã đi!
        Trời đông không lạnh, chỉ buốt lòng
        Người nhóm cho ta hồng bếp lữa
        Mưa đông trong lòng… lữa hóa không
         
        Lần này người lại tiển ta đi
        Gói sẳn hành trang để phân kỳ
        Dặn rằng mang mãi vào dĩ vãng
        Một chút dư âm khúc Từ ly
         
        Lần này không hẹn sẽ quay về
        Đường dài, ngày cũng dài lê thê
        Lê bước đường xa ngàn gió lộng
        Quay lưng sương trắng ngập lối về
         
        Tiếng nhạc Đàn vương nghe thê lương
        Xa xa dần khuất cuối con đường
        Bóng nàng tiên nữ ngồi nắn phím
        Tiến bước độc hành vạn gió sương
         
        Người đi mang nặng những hành trang
        Người ở còn không dưới trăng ngàn
        Vớt trả trăng thanh trên ngọn trúc
        Lắng nghe tình Khúc Từ xa xăm!
         

        Bóng Trúc dưới trăng Khúc Niệm Từ
        Trăng thanh hòa quyện Khúc đàn mơ
        Người đi dần khuất vào sương khối
        Còn rót vào hồn một suối thơ!

        ngocduythanh
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 20:40:02 bởi ngocduythanh >
        #79
          khucniemtu 31.10.2010 18:14:55 (permalink)
          0


          TÌNH CA NGƯỜI RA ĐI
           
          Ta đã về rồi…, cũng đã đi!
          Trời đông không lạnh, chỉ buốt lòng
          Người nhóm cho ta hồng bếp lửa
          Mưa đông trong lòng… lửa hóa không
           
          Lần này người lại tiễn ta đi
          Gói sẵn hành trang để phân kỳ
          Dặn rằng mang mãi vào dĩ vãng
          Một chút dư âm khúc Từ ly
           
          Lần này không hẹn sẽ quay về
          Đường dài, ngày cũng dài lê thê
          Lê bước đường xa ngàn gió lộng
          Quay lưng sương trắng ngập lối về
           
          Tiếng nhạc Đàn vương nghe thê lương
          Xa xa dần khuất cuối con đường
          Bóng nàng tiên nữ ngồi nắn phím
          Tiến bước độc hành vạn gió sương
           
          Người đi mang nặng những hành trang
          Người ở còn không dưới trăng ngàn
          Vớt trả trăng thanh trên ngọn trúc
          Lắng nghe tình Khúc Từ xa xăm! 
           
          Bóng Trúc dưới trăng Khúc Niệm Từ
          Trăng thanh hòa quyện Khúc đàn mơ
          Người đi dần khuất vào sương khói
          Còn rót vào hồn một suối thơ!

          ngocduythanh




          CHỈ LÀ ĐÀN KHÚC ĐIỆP TỪ

          Người về lặng lẽ rồi ra đi
          Biết nói gì đây phút phân kỳ
          Rưng rưng mắt nhớ dòng dư lệ
          Tiễn biệt lần này ... có từ li ?

          Đây mớ hàng trang gói những gì
          Có tình ngày ấy chưa biết chi
          Sân trường Hạ khóc màu li biệt
          Lưu bút trao tay hồng phượng ghi

          Lần này người nói đi không về
          Trời có buồn không mưa tái tê ?
          Sầu chi cánh nhạn nghiêng chao gió
          Ướt sũng cả lòng cay khoé mi

          Rung tay nắn phím nhạc du dương
          Thản thốt cung tơ loạn nhịp buồn
          Dồn dập điệu sầu cung oán khúc
          Sấm rền sầm sập tiếng thê lương

          Người đi còn nhớ mảnh Trăng vàng
          Có gói kín tình trong hành trang
          Để xa còn nhớ về dĩ dãng
          Hay là quên lảng chẳng buồn mang

          Phút cuối từ li trổi cung đàn
          Xin người lắng tiếng vọng lòng sang
          Chan hoà Khúc Niệm Từ chia biệt
          Mỗi nhịp cung thương khóc lỡ làng

          Người hãy đi đi về bến mơ
          Bên bờ kia ấy có người chờ
          Thiên Hà nhường lối cho mây sáng
          Mây tím hết buồn ... vui ai sang

          Đây chúc quà xin kính bếu nàng
          Lầu đài hạnh phúc chàng lo toan
          Gia đình yên ấm rồi con thảo
          Khúc Từ vẫn Niệm láng giềng an

          Nếu có nhớ về nơi chốn xưa
          Chỉ là kí ức gió thoảng đưa
          Cô bé bờ xa miền viễn xứ
          Chỉ là cô bé Khúc đàn thừa

          Em chẳng biết chi chẳng biết chi
          Chỉ đàn theo Khúc điệp phân kỳ
          Cho lòng lữ khách dừng chân lắng
          Tâm Từ đàn vọng Khúc Niệm thi

          Khúc Niệm Từ

          @ Chỉ theo ý thơ mà hoạ thôi Ngoc Duy Thanh nhé ! Nếu có gì phật ý xin lượng thứ ! Và tiện đây xin gửi đến "người xưa" của bác Ngọc Duy Thanh lời chúc hạnh phúc trăm năm ạ ! Hi hi hi...



          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 22:21:45 bởi Viet duong nhan >
          #80
            ngocduythanh 01.11.2010 23:53:44 (permalink)
            0

            Trích đoạn: khucniemtu


            CHỈ LÀ ĐÀN KHÚC ĐIỆP TỪ

            Người về lặng lẽ rồi ra đi
            Biết nói gì đây phút phân kỳ
            Rưng rưng mắt nhớ dòng dư lệ
            Tiễn biệt lần này ... có từ li ?

            Đây mớ hàng trang gói những gì
            Có tình ngày ấy chưa biết chi
            Sân trường Hạ khóc màu li biệt
            Lưu bút trao tay hồng phượng ghi

            Lần này người nói đi không về
            Trời có buồn không mưa tái tê ?
            Sầu chi cánh nhạn nghiêng chao gió
            Ướt sũng cả lòng cay khoé mi

            Rung tay nắn phím nhạc du dương
            Thản thốt cung tơ loạn nhịp buồn
            Dồn dập điệu sầu cung oán khúc
            Sấm rền sầm sập tiếng thê lương

            Người đi còn nhớ mảnh Trăng vàng
            Có gói kín tình trong hành trang
            Để xa còn nhớ về dĩ dãng
            Hay là quên lảng chẳng buồn mang

            Phút cuối từ li trổi cung đàn
            Xin người lắng tiếng vọng lòng sang
            Chan hoà Khúc Niệm Từ chia biệt
            Mỗi nhịp cung thương khóc lỡ làng

            Người hãy đi đi về bến mơ
            Bên bờ kia ấy có người chờ
            Thiên Hà nhường lối cho mây sáng
            Mây tím hết buồn ... vui ai sang

            Đây chúc quà xin kính bếu nàng
            Lầu đài hạnh phúc chàng lo toan
            Gia đình yên ấm rồi con thảo
            Khúc Từ vẫn Niệm láng giềng an

            Nếu có nhớ về nơi chốn xưa
            Chỉ là kí ức gió thoảng đưa
            Cô bé bờ xa miền viễn xứ
            Chỉ là cô bé Khúc đàn thừa

            Em chẳng biết chi chẳng biết chi
            Chỉ đàn theo Khúc điệp phân kỳ
            Cho lòng lữ khách dừng chân lắng
            Tâm Từ đàn vọng Khúc Niệm thi

            Khúc Niệm Từ

            @ Chỉ theo ý thơ mà hoạ thôi Ngoc Duy Thanh nhé ! Nếu có gì phật ý xin lượng thứ ! Và tiện đây xin gửi đến "người xưa" của bác Ngọc Duy Thanh lời chúc hạnh phúc trăm năm ạ ! Hi hi hi...


             
             

            ĐOẠN BUỒN CHO TÔI
             
            Người đi nặng quá gánh hành trang
            Nặng trĩu trên vai lệ ngàn tràn
            Ai sầu ai cảm ai thương tiếc
            Mắt biết đông chiều dạ chẳn an!!!
             
            Ta chẳn muốn xa Khúc nhạc đàn
            Nhưng đời nam tử kiếp hồ mang*
            Bước ra đi hồn sầu vạn kiếp
            Ai có hiểu không … hiểu được không?!
             
            Ra đi ta nhớ khúc đàn vương!
            Nhớ tình ngày ấy chưa hiểu gì
            Nhớ ai tình khúc sầu nắn phím
            Buông tiếng tơ lòng lúc biệt ly
             
            Mỗi nốt nhạc ai vọng tiếng sang
            Cung tơ hòa quyện ánh trăng vàng
            Hồn ta chết ngất chiều đông giá
            Lữ khách độc hành lắm trái ngan
             
            Mỗi bước chân đi một lỡ làng
            Để hồn ở lại xác đi hoang
            Ta về vô tận miền sương cát
            Đông sầu lạnh lẽo bước hoang sang
             
            Trả lại cho em lời chúc vui
            Vài lời của ai nát tim rồi
            Duythanh tình nặng ngần sông suối
            Vì*“Ta sẽ tiễn người về bến xa ”!
             
            Chiều nay gió lạnh hơn chiều qua
            Bâng khuâng lê bước dưới đông ngà
            Thả hồn ngược vọng vào dĩ vãng
            Chạnh lòng thương tiếc những ngày xa
             
            Tình khúc chiều thu dưới trăng ngà
            Du dương tiếng nhạc vọng từ xa
            Hồn ta bay bỗng chiều thu ấy
            Lâng lâng lấn nhẹ vào tim ta
             
            Giờ Khúc sầu thương nổi đoạn trường
            Đoạn buồn tình khúc sầu thê lương
            Người tiển người đi hồn khắc khoải
            Xa xa đếm bước đến ngày mai…!
             
            Khúc nhạc em quyện hồn ta ở lại
            Tay vẫy chào chân ghìm mãi không đi
            Tình là chi sao nặng đến phi thường
            Ta muốn buột thời gian cho ngừng động!
             
            ngocduythanh
            Khúc Niệm Từ à! hôm nay đọc bài thơ của “Người đất bằng” ngocduythanh thấy cay cay trong mắt rồi! sao phải chúc như vây? (họa thơ thôi mà)
             


            #81
              khucniemtu 04.11.2010 07:31:47 (permalink)
              0

              TÌNH CA NGƯỜI RA ĐI
               
              Ta đã về rồi…, cũng đã đi!
              Trời đông không lạnh, chỉ buốt lòng
              Người nhóm cho ta hồng bếp lữa
              Mưa đông trong lòng… lữa hóa không
               
              Lần này người lại tiển ta đi
              Gói sẳn hành trang để phân kỳ
              Dặn rằng mang mãi vào dĩ vãng
              Một chút dư âm khúc Từ ly
               
              Lần này không hẹn sẽ quay về
              Đường dài, ngày cũng dài lê thê
              Lê bước đường xa ngàn gió lộng
              Quay lưng sương trắng ngập lối về
               
              Tiếng nhạc Đàn vương nghe thê lương
              Xa xa dần khuất cuối con đường
              Bóng nàng tiên nữ ngồi nắn phím
              Tiến bước độc hành vạn gió sương
               
              Người đi mang nặng những hành trang
              Người ở còn không dưới trăng ngàn
              Vớt trả trăng thanh trên ngọn trúc
              Lắng nghe tình Khúc Từ xa xăm! 
               
              Bóng Trúc dưới trăng Khúc Niệm Từ
              Trăng thanh hòa quyện Khúc đàn mơ
              Người đi dần khuất vào sương khối
              Còn rót vào hồn một suối thơ!

              ngocduythanh




              CHỈ LÀ ĐÀN KHÚC ĐIỆP TỪ

              Người về lặng lẽ rồi ra đi
              Biết nói gì đây phút phân kỳ
              Rưng rưng mắt nhớ dòng dư lệ
              Tiễn biệt lần này ... có từ li ?

              Đây mớ hàng trang gói những gì
              Có tình ngày ấy chưa biết chi
              Sân trường Hạ khóc màu li biệt
              Lưu bút trao tay hồng phượng ghi

              Lần này người nói đi không về
              Trời có buồn không mưa tái tê ?
              Sầu chi cánh nhạn nghiêng chao gió
              Ướt sũng cả lòng cay khoé mi

              Rung tay nắn phím nhạc du dương
              Thản thốt cung tơ loạn nhịp buồn
              Dồn dập điệu sầu cung oán khúc
              Sấm rền sầm sập tiếng thê lương

              Người đi còn nhớ mảnh Trăng vàng
              Có gói kín tình trong hành trang
              Để xa còn nhớ về dĩ dãng
              Hay là quên lảng chẳng buồn mang

              Phút cuối từ li trổi cung đàn
              Xin người lắng tiếng vọng lòng sang
              Chan hoà Khúc Niệm Từ chia biệt
              Mỗi nhịp cung thương khóc lỡ làng

              Người hãy đi đi về bến mơ
              Bên bờ kia ấy có người chờ
              Thiên Hà nhường lối cho mây sáng
              Mây tím hết buồn ... vui ai sang

              Đây chúc quà xin kính biếu nàng
              Lầu đài hạnh phúc chàng lo toan
              Gia đình yên ấm rồi con thảo
              Khúc Từ vẫn Niệm láng giềng an

              Nếu có nhớ về nơi chốn xưa
              Chỉ là kí ức gió thoảng đưa
              Cô bé bờ xa miền viễn xứ
              Chỉ là cô bé Khúc đàn thừa

              Em chẳng biết chi chẳng biết chi
              Chỉ đàn theo Khúc điệp phân kỳ
              Cho lòng lữ khách dừng chân lắng
              Tâm Từ đàn vọng Khúc Niệm thi

              Khúc Niệm Từ

              @ Chỉ theo ý thơ mà hoạ thôi Ngoc Duy Thanh nhé ! Nếu có gì phật ý xin lượng thứ ! Và tiện đây xin gửi đến "người xưa" của bác Ngọc Duy Thanh lời chúc hạnh phúc trăm năm ạ ! Hi hi hi...




               

              ĐOẠN BUỒN CHO TÔI
               
              Người đi nặng quá gánh hành trang
              Nặng trĩu trên vai lệ ngàn tràn
              Ai sầu ai cảm ai thương tiếc
              Mắt biết đông chiều dạ chẳn an!!!
               
              Ta chẳn muốn xa Khúc nhạc đàn
              Nhưng đời nam tử kiếp hồ mang*
              Bước ra đi hồn sầu vạn kiếp
              Ai có hiểu không … hiểu được không?!
               
              Ra đi ta nhớ khúc đàn vương!
              Nhớ tình ngày ấy chưa hiểu gì
              Nhớ ai tình khúc sầu nắn phím
              Buông tiếng tơ lòng lúc biệt ly
               
              Mỗi nốt nhạc ai vọng tiếng sang
              Cung tơ hòa quyện ánh trăng vàng
              Hồn ta chết ngất chiều đông giá
              Lữ khách độc hành lắm trái ngan
               
              Mỗi bước chân đi một lỡ làng
              Để hồn ở lại xác đi hoang
              Ta về vô tận miền sương cát
              Đông sầu lạnh lẽo bước hoang sang
               
              Trả lại cho em lời chúc vui
              Vài lời của ai nát tim rồi
              Duythanh tình nặng ngần sông suối
              Vì*“Ta sẽ tiễn người về bến xa ”!
               
              Chiều nay gió lạnh hơn chiều qua
              Bâng khuâng lê bước dưới đông ngà
              Thả hồn ngược vọng vào dĩ vãng
              Chạnh lòng thương tiếc những ngày xa
               
              Tình khúc chiều thu dưới trăng ngà
              Du dương tiếng nhạc vọng từ xa
              Hồn ta bay bỗng chiều thu ấy
              Lâng lâng lấn nhẹ vào tim ta
               
              Giờ Khúc sầu thương nổi đoạn trường
              Đoạn buồn tình khúc sầu thê lương
              Người tiển người đi hồn khắc khoải
              Xa xa đếm bước đến ngày mai…!
               
              Khúc nhạc em quyện hồn ta ở lại
              Tay vẫy chào chân ghìm mãi không đi
              Tình là chi sao nặng đến phi thường
              Ta muốn buột thời gian cho ngừng động!
               
              ngocduythanh
              Khúc Niệm Từ à! hôm nay đọc bài thơ của “Người đất bằng” ngocduythanh thấy cay cay trong mắt rồi! sao phải chúc như vậy? (họa thơ thôi mà)




              VU VƠ PHÍM ĐÀN

              Vu vơ trăn trở mấy vần
              Thi nhân hoạ khúc xa gần gần xa

              So dây dưới ánh Trăng ngà
              Cung buồn trỗi nhịp la đà lá Thu
              Và trời Đông phủ sương mù
              Lòng giăng giá lạnh bên chừ buốt song
              Khung sầu kép kín cửa lòng
              Ngoài trời mưa bụi cứ lần lượt qua
              Lệ Thu chan chứa chưa nhoà
              Mắt sầu Đông lạnh mấy mùa tuyết băng
              Chiều nay nhìn áng phù vân
              Bay về chốn nhớ băng khoăn nỗi niềm
              Gió nao chở mảnh tình riêng
              Của ai về bến thiên duyên định phần
              Ánh trăng vằng vặc xuống sân
              Lắng nghe điệp khúc bâng khuâng thiên sầu
              Trăng ngà chếch choáng nơi đâu
              Đàn đưa tiễn khúc bên lầu nguyệt buông
              Gió nào chở nặng tình thương
              Gửi về xa ấy dặm trường giấc mơ
              Chỉ là tình khúc vu vơ
              Chỉ là sâu lắng vần thơ chỉ là
              Đơn côi dưới ánh Trăng ngà
              So dây nắn phím cung sa về nguồn
              Niệm Từ trải khúc tình vương
              Chỉ là điệp khúc khúc buồn trơ vơ
              Nhìn Trăng mờ tỏ lững lờ
              Vần sầu hoà phím hư vô không lời
              Bên lầu vọng nguyệt chơi vơi
              Lá chiều đong tím rụng rơi rơi chiều
              ...

              Khúc Niệm Từ
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 11:53:41 bởi khucniemtu >
              #82
                khucniemtu 04.11.2010 11:56:12 (permalink)
                0


                Đêm nay vắng bóng một người
                Để người trông ngóng một người nơi mô!

                ngocduythanh




                Người về tận chốn hư vô
                Hư không ảo ảnh bây giờ xa xăm ...

                Khúc Niệm Từ
                #83
                  ngocduythanh 04.11.2010 23:09:00 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: lethutrang


                  Trích đoạn: ngocduythanh

                  Đêm nay vắng bóng một người
                  Để người trông ngóng một người nơi mô!


                  Trăng làm nỗi nhớ lô nhô
                  Thương người mong ngóng làm cô lữ buồn
                  Nỗi niềm chảy tận suối nguồn
                  Đêm trăng vắng bóng lời tuôn tâm tình

                  ngocduythanh ơi, nhớ ai vậy?

                   
                   
                  Vu vơ một bóng với mình
                  Thững thờ gió lộng tâm tình về không
                  #84
                    ngocduythanh 04.11.2010 23:11:01 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: khucniemtu



                    Đêm nay vắng bóng một người
                    Để người trông ngóng một người nơi mô!

                    ngocduythanh




                    Người về tận chốn hư vô
                    Hư không ảo ảnh bây giờ xa xăm ...

                    Khúc Niệm Từ
                     



                    Trót sinh là kiếp con tầm
                    Tương tư với gió, đêm rằm không trăng

                    ngocduythanh

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 23:12:13 bởi ngocduythanh >
                    #85
                      ngocduythanh 05.11.2010 23:45:55 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: khucniemtu

                      VU VƠ PHÍM ĐÀN

                      Vu vơ trăn trở mấy vần
                      Thi nhân hoạ khúc xa gần gần xa

                      So dây dưới ánh Trăng ngà
                      Cung buồn trỗi nhịp la đà lá Thu
                      Và trời Đông phủ sương mù
                      Lòng giăng giá lạnh bên chừ buốt song
                      Khung sầu kép kín cửa lòng
                      Ngoài trời mưa bụi cứ lần lượt qua
                      Lệ Thu chan chứa chưa nhoà
                      Mắt sầu Đông lạnh mấy mùa tuyết băng
                      Chiều nay nhìn áng phù vân
                      Bay về chốn nhớ băng khoăn nỗi niềm
                      Gió nao chở mảnh tình riêng
                      Của ai về bến thiên duyên định phần
                      Ánh trăng vằng vặc xuống sân
                      Lắng nghe điệp khúc bâng khuâng thiên sầu
                      Trăng ngà chếch choáng nơi đâu
                      Đàn đưa tiễn khúc bên lầu nguyệt buông
                      Gió nào chở nặng tình thương
                      Gửi về xa ấy dặm trường giấc mơ
                      Chỉ là tình khúc vu vơ
                      Chỉ là sâu lắng vần thơ chỉ là
                      Đơn côi dưới ánh Trăng ngà
                      So dây nắn phím cung sa về nguồn
                      Niệm Từ trải khúc tình vương
                      Chỉ là điệp khúc khúc buồn trơ vơ
                      Nhìn Trăng mờ tỏ lững lờ
                      Vần sầu hoà phím hư vô không lời
                      Bên lầu vọng nguyệt chơi vơi
                      Lá chiều đong tím rụng rơi rơi chiều
                      ...

                      Khúc Niệm Từ
                       
                       
                       

                      VẮNG BÓNG MỘT NGƯỜI
                       
                      Vu vơ một bóng với mình
                      Thững thờ gió lộng tâm tình về không
                      Bây giờ một bóng ngóng trông
                      Còn ai hẹn nữa mà trông hẹn thề
                      Thôi rồi cách biệt sơn khê
                      Khóc vần trăng khuyết, đông về tái tê
                      Người ơi trót một câu thề
                      Cùng thương lỡ nhịp, bến Tương sóng trào
                      Thôi đành chấp nhận thương đau
                      Khóc đoạn tình khúc trao nhau một lần
                      Đêm nay trằn trọc bâng khuâng
                      Người từ bên ấy một lần hiểu không
                      Trơi ban cách biệt đôi dòng
                      Bến xưa còn đợi! thuyền xưa chẳn về
                      Trăng ơi Gió có về không
                      Để Mây buồn tím tương tư mỗi chiều
                      Gió ơi một thoảng buồn hiu
                      Để trăng rụng xuống một chiều tuyết đông
                      Gởi người tận chốn hư không
                      Ta nhận từ gió băng khoăn nỗi niềm
                      Tâm tư trĩu nặng từng đêm
                      Vì người bên ấy lòng còn chơi vơi!
                      Đêm nay vắng bóng một người
                      Để người trông ngóng một người nơi mô!

                       
                      ngocduythanh



                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2010 23:47:14 bởi ngocduythanh >
                      #86
                        ngocduythanh 06.11.2010 22:46:06 (permalink)
                        0
                        Hư không rồi lại trở về không
                        Cái kiếp phù sinh ấy vậy mà
                        Tao hóa xếp vòng xoay cát bụi
                        Tranh giành trọn kiếp rồi hóa không!
                        #87
                          khucniemtu 07.11.2010 23:31:22 (permalink)
                          0



                          Hư không rồi lại trở về không
                          Cái kiếp phù sinh ấy vậy mà
                          Tao hóa xếp vòng xoay cát bụi
                          Tranh giành trọn kiếp rồi hóa không!

                          ngocduythanh


                          Hư vô một cõi ơ hờ
                          Rừng thiêng khe khẽ lặng lờ lá gieo
                          Gió buồn ngưng thổi lưng đèo
                          Hư không vô ảnh lan theo chuông chùa
                          Tịnh thinh để vẳng mõ khua
                          Tâm thiền Khúc Niệm Từ chưa về Đàn
                          #88
                            khucniemtu 08.11.2010 14:15:53 (permalink)
                            0


                            TIẾNG VỌNG QUÊ HƯƠNG

                            Vọng tiếng xa xăm giọng đàn trầm
                            Trăm năm cung phím có hoài mong
                            Có thầm trăn trở bao canh lắng
                            Có nhớ bến sông Đông buốt Hàn

                            Chiều nay gió cuốn mờ cơn giông
                            Lữ thứ cô đơn vết bụi hằn
                            Giày sô áo bạc màu sương gió
                            Thoảng ngỏ quê hương lệ ướt đầm

                            Đông khóc cành Thu lìa lá chăng
                            Mà sao nặng giọt rèm mi lăn
                            Trĩu sầu cay mắt về cố quốc
                            Nhớ quá ai giùm gửi lời thăm

                            Xuân nay ai có đợi ai về
                            Đường xưa ai có đọng hương quê
                            Đong đầy yêu dấu từng giọt nắng
                            Hồng lên ánh mắt mộng tràn trề

                            Ta đã xa nhà xa quá xa
                            Nửa vòng trái đất gót lưu qua
                            Bới nhàu xác lá tìm hơi ấm
                            Một chút tình thơ ấu để mà...
                            !!!

                            Khúc Niệm Từ

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2010 14:18:06 bởi khucniemtu >
                            #89
                              LÝ THANH THANH 08.11.2010 22:01:28 (permalink)
                              0




                              Hư không rồi lại trở về không
                              Cái kiếp phù sinh ấy vậy mà
                              Tao hóa xếp vòng xoay cát bụi
                              Tranh giành trọn kiếp rồi hóa không!

                              ngocduythanh


                              Hư vô một cõi ơ hờ
                              Rừng thiêng khe khẽ lặng lờ lá gieo
                              Gió buồn ngưng thổi lưng đèo
                              Hư không vô ảnh lan theo chuông chùa
                              Tịnh thinh để vẳng mõ khua
                              Tâm thiền Khúc Niệm Từ chưa về Đàn

                              Khúc Niệm Từ


                              Hình như người ấy đợi người ni
                              Sao cớ vờ đi kị việc gì
                              Cung oán đàn thương sầu tách biệt
                              Nhạc trầm lắng Khúc Niệm Từ li

                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 43 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 644 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9