Người Đi Rồi Người đi rồi ta về trong bóng tối Khép hẹn hò, đóng lại lối mơ xưa Từ biệt ly về lại những cơn mưa Để nhung nhớ ướt từng khung cửa nhỏ Người đi rồi, ta vẫn chờ trước ngõ Lá vàng theo cánh gió tới muôn ngàn Để lại ta buồn ngóng kẻ sang ngang Đời hiu hắt như ngọn đèn sắp tắt Người đi rồi sẽ còn ai đối mặt Những đêm khuya trăng hắt lạnh bên song Những chiều đông khi gió lạnh vào lòng Ai sẽ dựa vai ta cùng sưởi ấm Người đi rồi ta sống rất âm thầm _____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
CHIỀU SANG SÔNG
Chiều sang sông, anh biết không?
Chân em lần bước, chỉ mong lật thuyền!
Vì đâu lỡ dở tơ duyên?
Thuyền hoa ai đó? Em lên làm gì?
Một lần em bước chân đi
Biết là không có lần về nữa đâu
Tội, tình cứ quyện lấy nhau
Em như cá đã mắc câu mất rồi
Anh đừng tiếc nữa anh ơi!
Coi như em đã là người bỏ đi
Nợ anh một mối tình si
Lòng em đã chết, còn gì đâu anh!
Vì đâu nguyện ước không thành?
Vì ai chia rẽ mối tình em, anh?
Tình ơi! đau đớn là tình!
Để em lỡ bước một mình sang ngang!
Còn lời nguyện ước đá vàng
Xin đừng giữ nữa, em mang xuống thuyền...
Lạy trời! anh được bình yên
Cầu trời anh gặp tơ duyên với... người...
Anh đừng... buồn nữa... anh ơi...
....