ĐÈO BỒNG
Lời anh nghe nói ngọt ngào
Ngày mai em hẹn bước vào nhà anh
Nhà anh mái lá vách tranh
Mẹ già bệnh hoạn thân anh chưa đền
nếu mà em đến nhà anh
Sợ em chê khó nên đành quay lưng
Người ơi nghèo khó xin đừng
Chữ tình là nhất người dưng yêu à
Em nói thì nhớ à nha
Lỡ mai chit đói than là chit nghe
Trích đoạn: maiyeuem
Em nói thì nhớ à nha
Lỡ mai chit đói than là chit nghe
Lỡ nào anh làm vậy nè
Anh mà có vậy em nuôi nghe hỡi chàng
Làm trai ai lại dựa nàng
Vây anh ra sức nuôi nàng được chưa
Thấy MAI làm quên cả trưa
Cơm còn để đó LU lùa giùm MAI
anh mai vác hai quả bồng
lu trông cũng khổ đeo gông cho anh liền
Bình này chắc muốn quy tiên
Nên Lu vác súng bắn như điên vào Bình
anh MAI đi khắp trăm miền
gặp lu sao anh lại quy tiên anh ah
Bình coi không kỹ à nha
Lu bắn chết bình sao đổ cho ta
Lở mai Bình theo ông bà
Lu vác thuốc nổ Lu qua chào Bình
anh mai chắc bị ngủ mê
lu bê ra giếng tế ông bà tổ tiên
mai chết mà như kẻ điên
đêm đêm hiện về để quấy lung tung
Anh chết gôi Bình đi cùng
nếu lỡ có khát có bình mà tu
anh ơi em chẳng muôn theo
vì đèo khó vượt leo sao bây giờ
có chi em viết mấy tờ
giấy tiền, kèn trống em đưa anh về diêm vương
Phòng đưa tới bến Lọ tương (sông Tương)
Lu Mai vỡ chúng tìm đường quẹo vô
Khuyên Bình đào luôn cái mồ
Thi thơ lấp chặt hết vồ được ai.
Tri Kỷ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2005 16:43:41 bởi Triky >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: