Bách Việt trùng cửu
Thăng long cảm Ngút nhìn hào khí đất Thăng Long Tiếng trống ngàn xưa giục giã lòng Lạc Ấp trăm voi chầu phục Chủ Đông Quan muôn ngựa tiến theo Ông Dời đô hạ chiếu hưng rồng phượng Giết giặc lập thề vọng núi sông Hùng tráng cơ đồ dân Bách Việt Vầng dương sáng rọi mảnh trời Đông.
Sơn Tinh - Hạ Vũ
Tôi nghe kể chuyện thủa hồng hoa
Bão lụt gió mưa cuốn mái nhà
Gian nan cuộc sống người dân Việt
Trắng đồng lúa nước ngập bao la.
Dân Việt đi theo đức Tản Viên
Khai sơn, phá thạch, thắng thiên nhiên
Nước dâng, núi cũng dâng theo nước
Vượt lên sừng sững dãy Hoàng Liên.
Nên sử Hạ triều khắp chín châu
Đại Vũ - Sơn Tinh bước mở đầu
Hà Lạc khắc hình trên đá cổ
Đồ Sơn ghi tích hội chư hầu.
Ba Vì còn đó đền Tốn Lang
Long Môn, Hắc Thuỷ chính Đà Giang
Quốc chúa ơn dày như nước chảy
Dòng "Việt" mãi xưng một chữ vàng.
Lý Bôn Tôi nghe kể chuyện vua Lý Bôn Kháng Tần khởi nghĩa chốn hương thôn Châu Phong, đất Bái hưng nghiệp lớn Cờ đỏ, chém xà tiếng trống dồn. Dùng người thu phục được nhân tâm Trương Lương, Hàn Tín theo xưng thần Sức yếu tranh hùng cùng Hạng Vũ Phân định Hơn - Suy cốt ở dân. Nam Đế hiệu xưng Hùng Trịnh Vương Vạn Xuân mở nước, "vân phi dương" Huy hoàng trang sử một triều Hiếu Mấy trăm năm lẻ thật phi thường.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2009 23:53:00 bởi Bách Việt 18 >
An Dương Vương Tôi nghe kể chuyện An Dương Vương Thay trời hành sự buổi nhiễu nhương Đất Cảo khởi nghiệp ngàn năm lẻ Châu Phong đô đóng chấn một phương. Kinh Rùa tiếp nối sứ Thanh Giang Dĩu Lý ngẫm suy tác Dịch vàng Gói gọn đất trời trong bộ quẻ Con đường nhân thế mở thênh thang. Cổ Luỹ thành xây chín lớp sâu Bốn phương qui tụ đủ chư hầu Yên, Tề, Tống, Lỗ, Sở, Ngô, Việt Xuân Thu lưu sử một triều Châu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 22:27:16 bởi Bách Việt 18 >
Ai oán Mỵ Châu
Tôi nghe ai oán chuyện Mỵ Châu
Ngọc quí lầm gieo nước đục ngầu
Thân vàng sánh cùng loài lang sói
Nợ nước, tình nhà nỗi nỗi sầu.
Trọng Thuỷ - Sở Khanh kẻ bất nhân
Lừa dối Triệu Cơ đoạt nỏ thần
Bỏ vợ, đem con trai Triệu Chính
Phản vua, bội ước, dẫn quân Tần.
Lông ngỗng cô chiêu đánh dấu đường
Tấm lòng nhẹ dạ thật đáng thương
Đầu rơi dưới lưỡi gươm oan nghiệt
Máu chảy thành châu đáy đại dương.
Cổ Luỹ còn đâu hỡi Thục Vương?
Bạo tàn giặc chiếm đất Văn Lang
Ngàn năm nghiệp mất Chu thiên tử
Đớn đau này lúc vượt trùng dương.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2010 09:20:40 bởi Bách Việt 18 >
Giỗ tổ Tôi nghe kể chuyện các vua Hùng
Lập nước mở mang khắp bốn phương
Nam tiến đất bình Nghiêu Thuấn Vũ
Đông dương biển động Lạc Long Thương
Hồng hồng sắc đỏ đào xuân Việt
Hùng tráng Văn Lang sáng đế vương
Sự cũ ngàn thu lưu linh tích
Qui chầu rồng hạc kính tông đường.
Đất nước tôi
Tôi viết bài thơ đất nước tôi
Gian nan từ thủa mới ra đời
Ngọn gió Động Đình ru ta lớn
Trăng chiếu sông Đường nước đầy vơi.
Trăm trứng mẹ sinh dòng Bách Việt
Diệt quái cha rồng mở biển khơi
Lang Thang dân tiến chinh phương Bắc
Văn minh chữ nghĩa mãi rạng ngời.
Trông vời con nước nước sông Đà
Hình bóng Tản Viên thấp thoáng xa
Hồng thủy cơn xưa còn chưa dứt
Mà nay lại nổi sóng yên ba.
Vó ngựa giặc thù xéo giang sơn
Cưỡi voi ra trận ắp căm hờn
Một trận quyết vì non cùng nước
Xả thân vương nữ mấy ai hơn.
Văn hiến là đâu? Sử là đâu?
Trắng đen sao đánh lẫn đổi mầu ?
Ngoảnh mặt phương Nam nhìn quê mẹ
Đau thương hồn Việt đã bao lâu?
Bước lên Nghĩa Lĩnh chốn cửu trùng
Linh anh tiên tổ các vua Hùng
Cho con cho cháu tâm trí sáng
Tìm lại cha ông giống Lạc Hồng.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: