CHỜ TRĂNG
Vườn xưa vẫn mở
Người về xa xăm
Đau lòng kẻ ở
Đợi hoài bao năm.
Ngày đêm âm thầm
Mấy mùa hoa nở
Ai đi biệt tăm
Để ai thương nhớ
Đâu là duyên nợ?
Tuổi còn trẻ măng
Trời già sao nỡ
Cắt đứt tơ giăng
Lâm cảnh giá băng
Gặp cơn bão lũ
Xót xa vầng trăng
Thương thân liễu rũ
Chìm vào giấc ngủ
Trong mơ thấy Hằng
Đứng bên vườn cũ
Ta mãi chờ trăng...
Thi Nang
VƯờn mai năm đó
Giờ có còn chăng?
Nhớ đêm đốt lửa
Thay bóng chị hằng.
Hihihi...anh khoẻ, họp mặt anh cùng Phu nhân xún chơi nha..
TA CÙNG EM...,HẠNH NGỘ .
Ta bỏ vào đây,một chút tình của biển!
Em thử nếm xem, đã đủ mặn ước nguyền?
Một trăm đó? Có trọn đầy cho hương lửa.
Bước phiêu bồng, luôn thấy mãi chuỗi mây mưa.
Khi trở về, được ngắm lại ánh trăng xưa!
Nghe câu hát, đêm rong thuyền sông Vàm Cỏ.
Lời thơ mượt mà, đượm tình quê hương đó.
Soi bóng trên dòng, theo ròng lớn đong đưa.
nguyên hoang.
Hoang có về họp mặt cùng ko nà...?
Sông và Biển
Biển bao la trăm con thuyền xuôi ngược,
Bến sông vàm một dòng nước chảy đi
Đếm trăm năm, thực tế có mấy khi
Người đi trọn như những gì đã hứa.
Dẫu 1 ngày cũng là tình hương lửa
Ta đãi nhau sau trước vẫn như xưa
Quê hương đây mưa và nắng hai mùa
Sông ra biển, biển lại xua muôn hướng.
@save: Người có nghe..
Ngồi gỡ hoa cỏ may
Ghim đầy vạt áo mỏng
Triền đê ôm chân sóng
Người xa có biết không..
Lắng nghe lời đồng vọng
Cô đơn lại chất chồng
Diều bay rồi đứt chỉ
Gió nằm khóc bên sông.
Cỏ lau thương rưng rức
An ủi trăng toả hồng
Giờ biết vòng tay ấy,
Còn nhớ vòng tay không?
11.9.2010