Thơ Nguyễn Triều Anh Tâm
đá cũng thành vàng em hối lỗi nên em cười ta khóc,
em ăn-năn nên đá cũng thành vàng...
ôi bụi đời trên tấm thân ngà ngọc!
em giết ta bằng mấy nỗi cưu-mang!
em giết ta bằng trái tim thành đá
bán cho chồng được hai chữ thủy chung,
bán cho người những ái-ân xa lạ,
bán cho ta một nỗi đau ngàn trùng!
em giết ta bằng trăm lần ân-ái,
da thịt nào từng ôm-ấp bên nhau
em dối đời, ta một lần ngu dại,
em dối người, ta một thuở tiêu-hao...
ta nhìn em dấu đêm vào trong tóc
nụ cười khô còn trang-điểm cho đời,
vú sữa thơm nuôi tình ta mật ngọt
sao bây giờ còn nước mắt tuôn xuôi..?
nguyễntriềuanhtâm
adelaide tháng năm 2005
cho đời khen chung-thủy
em hờ-hững coi ta người xa lạ,
như khách qua đường sau mt cuc chơi.
ta thua cuc nên trận tình tan rả,
em kiêu-sa rao bán tóc đêm cười...
em thắng cuc nên đời khen chung thủy,
ta dại khờ nên ta vẫn yêu em,
ta cay đắng xem đời không nghĩa-lý,
em nhẫn-tâm nhìn đá hoá trong tim!
nguyễntriềuanhtâm
adelaide tháng sáu 2005
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: