VARADERO, XÌ GÀ, RƯỢU RUM VÀ… CHA CHA CHA
Một top gần chục em dáng cao vút từ biển trồi lên, nước trên hai bầu vú chảy thành dòng. Há hốc mồm, chết lặng người khi những bầu vú lóng lánh nước biển kia ngã nhoài trên bờ cát. Ơn Trời đã cho tôi, đã ném cái thân thể thô cục này được một lần nằm dài trên bờ cát Varadero, được thòm thèm ngắm những bầu vú mọng ướt nhấp nhô đùa trên sóng. Cuba là gì, là Varadero, xì gà, rượu rum và điệu nhạc flamenco, là những bước nhảy salsa, rumba, mambo, cha cha cha bốc lửa.
Từ New York bay đến La Habana mất 3 giờ 15 phút. Chuyên cơ cất cánh rời phi trường JF. Kennedy lúc 11 giờ trưa thì đúng 14 giờ 15 đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế Jose’ Marti. Cánh cửa vào thủ đô La Habana là một khu nhà ga cũ thấp, dấu ấn đầu tiên cho một đất nước Cuba khốn khó thời cấm vận. Chỉ có những hàng cọ Hoàng gia (
hay còn gọi là cau Vua) xanh ngắt chĩa lên trời như biểu trưng cho sức sống mãnh liệt của quốc đảo hình con cá sấu trên biển Caribe kỳ diệu này.
sân bay quốc tế Jose’ Marti Chưa về La Habana, xe chở thẳng đến khu nghỉ mát lừng danh Varadero.
Cách Thủ đô La Ha-ba-na 140 km về phía đông, Varadero (
thuộc tỉnh Matanzas) là một dải đất dài hơn 20 km nhô ra biển với những triền cát trắng mịn, nước biển trong xanh màu ngọc. Chưa bao giờ thấy màu nước biển nơi nào xanh như ở đây. Chưa thấy bãi cát nào trắng và mịn tơ như cát biển Varadero. Quang cảnh thanh bình, cát trắng, biển- trời xanh. Varadero như cõi tiên.
Được thế giới biết đến ngay từ những năm 30, khi nhà triệu phú người Mỹ Dupon tới đây xây dựng nên một khu biệt thự nghỉ mát đầu tiên trên vùng biển trắng xanh kỳ thú này, Varadero trở thành trung tâm du lịch sang trọng bậc nhất Cuba, hằng năm hút không dưới 500 nghìn lượt du khách nước ngoài, với mức doanh thu chiếm gần 30% tổng doanh thu của ngành du lịch cả nước. Đến giờ Varadero đã có 17 khách sạn 5 sao và 6 khách sạn trên 5 sao, chủ yếu là của nước ngoài hoặc liên doanh. Varadero có một sân bay riêng và du khách đến đây không cần thị thực nhập cảnh.
Trong topten bãi biển bậc nhất toàn cầu thì Varadero luôn được nhắc đến đầu tiên. Từ lâu, Varadero đã được mệnh danh là khu nghỉ mát bậc nhất dành cho giới thượng lưu Tây Ban Nha và Âu châu.
Trước khi đi đã nghe rồi, nhưng quả thật không ngờ Varadero thần tiên đến vậy. Cởi vứt áo quần lao ra biển, thả người trên bờ cát trắng mịn và giật mình thú vị khi nhận ra quanh mình toàn những kiều nữ… ngực trần. Đa phần là Tây Ban Nha, Âu châu và Bắc Mỹ, mười phụ nữ tắm biển quanh tôi thì có đến 7 cô ngực trần. Một, hai, ba, năm sáu chục, và hàng trăm đôi gò bồng đảo phơi dưới nắng. Tự nhiên, vô tư và thánh thiện như những nàng tiên nữ vậy. Chỉ nhìn và ngắm thôi, chớ giơ máy ảnh lên. Chỉ cần thoảng thấy bạn giơ cái máy ảnh lên là những kiều nữ ngực trần lại lao ra biển. Nghe đồn thổi nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên, khoảnh khắc đầu tiên trong đời tôi được chứng kiến, thậm chí được thả mình lọt giữa cảnh tiên này.
Mấy gã người Việt suốt chiều nằm phục trên bãi cát, thằng nào thằng nấy sướng rơn lên quên cả đói. Thằng N nằm cạnh tôi, hai bàn tay cứ cấu vào cát, cục khế trên cuống họng cứ trôi lên trôi xuống liên hồi, nước bọt chảy tràn khóe mép. Một top gần chục em dáng cao vút từ biển trồi lên, nước trên hai bầu vú chảy thành dòng. Há hốc mồm, chết lặng người khi những bầu vú lóng lánh nước biển kia ngã nhoài trên bờ cát, cách bàn tay đang cấu vào cát của thằng N có vài centimet. Bóng vú đèn tràn lên ngực N.
Ôi chao, mấy nàng quay người lại nhoẻn miệng cười chào mấy gã người Việt, những bầu vú mọng ướt như vút lên xếp hàng nhấp nhô trên triền cát.
Varadero kỳ thú, Varadero quyến rũ giới thượng lưu Tây Ban Nha, Âu châu và Bắc Mỹ có lẽ cũng nhờ cảnh sắc tuyệt mỹ này. Ơn Trời đã cho tôi, đã ném cái thân thể thô cục này được một lần nằm dài trên bờ cát Varadero, được thòm thèm ngắm những bầu vú mọng ướt nhấp nhô đùa trên sóng.
Sau hơn 1 ngày 1 đêm ở Varadero, về La Habana mà cứ thầm tiếc mãi.
Varadero, khu nghỉ mát dành cho giới thượng lưu Đến La Habana, tôi khoái Ambos Mundo hơn, tuy nhỏ bé khiêm nhường trong khu phố cổ, nhưng đó là nơi mà Emest Miller Hemingway, tác giả của "
Ông già biển cả" lừng danh từng trú ngụ một thời gian dài. Nhưng không được, cả đoàn đã chọn trước nơi trú ngụ là Hotel Nacional, khách sạn 5 sao sang trọng nhất La Habana, được xây dựng từ thời Tây Ban Nha những năm 1930. Đây cũng là nơi thường xuyên lui tới của các ngôi sao Hollywood. Kỳ lạ, xây từ những năm 30, nhưng đến nay vẫn không một chi tiết kiến trúc nào dù nhỏ nhất tỏ ra lạc hậu.
Một giàn nhạc công nổi vũ điệu flamenco đón khách ngay từ sảnh.
Hotel Nacional Nhận phòng. Bất ngờ 5 cô váy trắng (
bồi phòng) vây lấy đòi chụp ảnh. Ừ thì chụp. Chụp xong, chả cô nào chịu đi, 5 bàn tay đồng loạt chìa ra “
đô la, đô la”. Thì ra các cô mời chụp ảnh để xin tiền tựa các cô bé người Mông ở Sa Pa bên mình vậy. Mỗi cô một đô, thế là nhoẻn miệng cười như… Liên Xô!
Trưa xuống ăn, tưởng mình mình “
được” chụp ảnh xin đô, hóa ra gần chục ông cùng cảnh. Nói vậy không phải để chê bêu. Ngược lại, để biết và hiểu thêm về sự khốn khó của đất nước Cuba anh em thời cấm vận, để ai đó sau này một lần qua Cuba nhớ “
cõng” theo vài món quà gì đó ý nghĩa cho bạn, cho dù đó chỉ là vài hộp cao sao vàng hay chai dầu cù-là. Tối ăn ở Restaurant El Aljbe, nhà hàng mệnh danh là đệ nhất quí tộc La Habana, anh Hóa (
ngồi cùng bàn) đem theo hơn trăm hộp cao sao vàng làm quà mà ai nấy nhảy cỡn lên như vớ được của quí.
Hotel Nacional nằm ngay trên đại lộ 5 nổi tiếng chạy dọc biển, nối dài tới khu phố cổ và pháo đài El Morro. Với lịch sử phát triển gần 500 năm, cùng với Hotel Nacional, phố cổ, pháo đài El Morro, Tòa thị chính, lâu đài Capitanes Ganerales… những pháo đài và các ngôi nhà cổ xây theo kiểu Tây Ban Nha ở trung tâm La Habana được xem là di sản văn hóa nhân loại. La Habana là đô thị hiện đại nhưng bảo tồn được một quần thể kiến trúc thời thuộc địa được xếp vào loại cổ nhất châu Mỹ.
Đại lộ 5 chạy dọc bờ biển giữa trung tâm La Habana, một trong những đại lộ đẹp nhất thủ đô La Habana, được mệnh danh là “con đường tình yêu” La Habana còn là thành phố của các di tích lịch sử. Đó là các quảng trường, bảo tàng, tu viện, pháo đài… Trong đó, nổi bật hơn cả là Nhà thờ Lớn và cảng la Habana được xây dựng từ năm 1763. Trong các địa điểm đáng chú ý ở thành La Habana cổ còn có ngôi nhà nhỏ, nơi người anh hùng dân tộc Cuba Jose Marti ra đời cách đây 130 năm, quán rượu Bodegita del Medio trên đường Empedrado- nơi đại văn hào Hemingway từng qua lại và yêu mến. Nằm trong thành La Habana cổ còn có nhiều công trình lịch sử, kiến trúc và nghệ thuật khác được xây dựng vào thế kỉ XX. Đó là đài tưởng niệm con tàu cách mạng Granma, Viện hàn lâm Khoa học, Quảng trường Cách mạng nằm trên đồi Catalanez- nơi đặt tượng đài Jose Marti, nhà hát quốc gia…
Thả bộ thong dong khi chiều buông dọc đại lộ 5 mà thấy như lọt vào một đô thị kỳ bí, huyền ảo. La Habana toàn xe cũ nát. Những loại xe cũ nát đến mức ở mình cho cũng chẳng ai thèm nhận.
Những chiếc ô tô đời cũ do Liên Xô, Pháp, Ý sản xuất gần thế kỷ trước- biểu trưng cho sự khốn khó của một đất nước Cuba còn bị bao vây cấm vận, nhưng nó lại cho ta cảm nhận lãng mạn của một đô thị cổ xưa. Ngồi đợi những giọt cà phê tí tách tại Ambos Mundo mà có cảm giác như đang ngồi chờ để được tiếp chuyện với Emest Miller Hemingway.
Một góc phố La Habana
Hotel Ambos Mundo tại trung tâm phố cổ La Habana, nơi Emest Miller Hemingway, tác giả của “Ông già biển cả” lừng danh từng trú ngụ một thời gian dài.
Trước khi đi, đã có hơn chục người dặn mua xì gà. Nói đến Cuba là nói đến những điếu xì gà nổi tiếng, nâu sậm, phập phù to đùng như những khẩu thần công cắm vào miệng. Nacional cũng có bán, nhưng tôi quyết phải mua tại ngay nhà máy. Vài tiếng đồng hồ tham quan nhà máy Real Fábrica de Tabacos Partagás, nơi sản xuất ra những điếu xì gà nổi tiếng nhất thế giới. Mới đây, nhân dịp kỉ niệm 40 năm thương hiệu xì gà Cohiba nổi danh, Real Fábrica de Tabacos Partagás đã cho sản xuất 4000 điếu xì gà đắt nhất thế giới mang tên Cohiba Behike (
đặt theo tên của một thủ lĩnh bộ tộc Taino tại Cuba). Giá mỗi điếu xì gà Cohiba Behike đặc biệt này là 233 bảng Anh. Chỉ có 4.000 điếu xì gà được cuốn bằng tay, đóng hộp. Các hộp xì gà loại này được làm từ gỗ mun, xương bò và các loại gỗ quý của cây tuyết tùng, cây sung dâu và xà cừ. Chúng được đánh số thứ tự và trên hộp có một miếng kim loại nhỏ khắc tên người mua. Công nghệ sản xuất xì gà dường như vẫn được xem là bí mật quốc gia. Vì thế bất kể ai khi vào nhà máy đều không được phép đem máy quay phim chụp ảnh. Khi đoàn vừa ra khỏi cổng, mấy gã công nhân ôm bọc ni lông chạy theo níu áo xí xồ tiếng gì không hiểu. Thì ra họ bán xì gà. Xì gà họ bán là bán chui, hàng bán rẻ do đó là thuốc ăn cắp, giống như ở mình thời bao cấp- gọi là “
ăn cắp tài sản xã hội chủ nghĩa”.
Mỗi năm, Real Fábrica de Tabacos Partagás xuất khẩu không dưới 10 triệu điếu xì gà ra thế giới. Điếu xì gà vừa là “
sức mạnh kinh tế” quốc gia, vừa như hình ảnh biểu trưng của đàn ông Cuba. Hình ảnh anh hùng Che Guevara, lãnh tụ Phi đen Castro và nhiều nguyên thủ khác luôn dính chặt với chiếc điếu xì gà trên môi.
Không biết hút, nhưng ôm được mấy chục điếu xì gà trên tay khiến tôi yên lòng và… hãnh diện!
Chân dung “biểu tượng xì gà” Cu ba, một ông lão với điếu xì gà trước cổng nhà máy sản xuất cigar Real Fábrica de Tabacos Partagás Nhá nhem tối, trước khi về xem Tropicana Show, vũ nhạc nổi tiếng Cuba (
giá 100 USD mỗi vé), cũng kịp ghé thăm Bacardi, nơi được mệnh danh là hầm rượu rum của thế giới. Thêm vài cốc rum, khật khừ vũ điệu cha cha cha trong giàn nhạc công flamenco bốc lửa tại quầy bar hầm rượu. Men rượu rum, cùng điệu nhạc flamenco, những bước nhảy salsa, rumba, mambo, và đặc biệt là chachacha khiến tôi bồng bềnh say. Một em (
hay bà chẳng biết nữa) núc ních như thùng phi, da đen bóng cứ níu áo mời nhảy. Chơi luôn, nhét vào tay em ú mười đô và… lắc. Gần chục người trong đoàn thấy vậy cũng hòa theo, nhảy lắc như lên đồng cùng những… kiều nữ màu đen. Có thêm mấy chục đô, các em nhảy càng bốc. Mấy tay nhạc công sung quá, cũng bật dậy ôm ghi ta nhảy điên cuồng.
“
Đây là mảnh đất đẹp nhất mà mắt người đời nhìn thấy"- C. Côlông lần đầu tiên đặt chân tới Cuba từ năm 1492 đã phải thốt lên như vậy. Không hiểu khi đó C. Côlông có đang say rượu, say điệu nhạc flamenco, say trong những bước nhảy salsa, rumba, mambo, cha cha cha như tôi bây giờ?
Phút ngẫu hứng với vũ điệu la tinh tại quầy bar hầm rượu rum Bacardi Bầm bầm bầm! Tiếng đại bác vọng lại từ phía pháo đài cổ La Cabanha. Hàng đêm, đúng 21 giờ, lại nghe thấy tiếng đại bác bắn lên từ pháo đài này. Thời thuộc địa, tiếng đại bác là tín hiệu khép cổng thành. Bây giờ thông lệ này vẫn được giữ để hút khách du lịch và để gợi nhắc không thể quên về một giá trị La Habana cổ xưa đầy tự hào của người dân Cuba anh hùng.
Cảm giác chia tay thật đầm ấm. Trên đường ra sân bay, dừng bên quán nước ven đường. “
Ôi, Việt Nam, Việt Nam”- Họ ôm lấy chúng tôi và hát, quay cuồng, bốc lửa trong những vũ điệu la tinh khi biết gặp người Việt. Một hình ảnh Cuba khốn khó nhưng giàu chất lãng mạn. Một hình ảnh Cuba chân tình, chung thủy khi nhắc đến hai chữ “
Việt Nam”. Nó khiến tôi nhớ lời Chủ tịch Nguyễn Minh Triết hôm ở La Habana “
Trời đất sinh ra Việt Nam và Cuba như 2 anh em sinh đôi, người ở bờ đông, người ở bờ tây bán cầu, nhưng luôn gần gũi, sát cánh, máu thịt và thủy chung với nhau”.
TDN