Thơ Lê Như Ngọc
Trích đoạn: Lê Như Ngọc
Gió đầu mùa Phố dài lớp lớp hàng cây Thu qua lá rụng trải đầy lối hoang Gió đầu mùa thổi miên man Hái đi già cỗi thay bằng non xanh Cuối Thu Cuối Thu lối phủ lá vàng Sương tìm nơi đậu bẽ bàng hàng cây Hanh hao chút gió heo may Bình minh gửi nắng treo đầy tóc em... kimrbl
Trích đoạn: Lê Như Ngọc
Tôi đi tìm tôi
như chẳng có điều chi ngăn lại
Bước chân ta chiều nay
tìm về
cắm cúi
chỉ là thói quen
để thấy bóng cây cao cao
toả xuống mãi bóng râm nào
hoa dại lẫn trong đám cỏ
bông hoàng hậu vàng cơn gió…
sao ta cứ chờ một người không hẹn ?
ước chi lại nghe lời “cứ tưởng em không đến !”…
bao lâu mình xa nhau?
Tìm về
trống vắng lặng thinh
lại ngồi một mình
chỉ có chiếc ghế kề bên
Vòng tay trống rỗng và mắt nhìn hụt hẫng
chiều vẫn vắng
gió vẫn êm
Con chim hót quanh quẩn
loanh quanh trên tán cây già
gợi nhớ
Một thời ta gàn dở
Một thời ta điên…
chao ơi!
vì sợ quên ta tự cho mình thói quen
Thích lục lọi ký ức
chìm đắm vào nỗi đau
ta sẽ lại đến đây
dẫu người xa cũ
ta vẫn tìm về để thấy còn yêu !
LNN
Em Đi Tìm Em đi tìm mình khi nắng mới lên
Sương còn đọng trên cành hoa e ấp
Tung làn tóc trong làn gió mát
Thả tiếng cười trong nắng đong đưa
Em đi tìm mình trong áng mây trưa
Mây xanh thẳm như mắt em mơ mộng
Tiếng chim hót ẩn trên cành hoa mận
Thấy hồn mình vui như một mùa xuân
Em đi tìm mình trong ánh hoàng hôn
Chiều buông xuống hồn chợt buồn lãng đãng
Ngày sắp tắt sương mờ giăng lấp loáng
Tím hồn em , thoáng nỗi nhớ mơ hồ
Em tìm mình trong đêm lắm giấc mơ
Trăng ngoài cửa ru dịu dàng , thầm trách
Người đi xa sao em hoài thao thức ?
Ngủ đi em , ta ru giấc an bình
Hoangmikha
G..LNG...
Nguyễn Thủy
Mẹ là hạt nắng trong tôi
Nhớ lời ru mẹ thuở còn nằm nôi
Gìơ con đã lớn khôn rồi
Nhìn lên di ảnh mẹ tôi hiền từ.
Khói nhang...Vái mẹ ngàn lời
Vu Lan cha cũng khấn hoài trông mong,
Hiện về một cõi xa xăm
Nơi miền âm cảnh mẹ nằm sương giăng.
Khói hương quyện với gió trăng
Bên đồi hoang vắng mờ trong lối về
Cha con khắt cốt lờ thề
Lo toan sáu đứa tứ bề lập thân.
Bây giờ tế lễ Vu Lan
Trên bàn thờ mẹ khói nhang hương trầm
Cha con khấn vái thì thầm
Tay nâng ảnh mẹ bao lần lệ rơi.
Thân gầy guộc mẹ mỉm cười
Môi trầu đỏ thắm cha nhìn ngẩn ngơ
Tám mươi năm, một cuộc đời
Gìơ đây nhớ mẹ, vọng lời từ thơ./.
NT.
02 - 9 - 2009
Như tranh...!
Tranh nầy em vẽ tặng anh
Mắt tròn như nhãn long lanh nắng chiều
Tóc dầy.....ngôi rẽ nâng niu
Môi còn gợi nhớ....thật nhiều niềm riêng
Dáng em....gầy với ưu phiền
Gian truân cách trở....vẫn duyên lạ thường
Mặt hiền với vẻ sầu vương
Giữ lòng....sau trước.....sáng nhường nào hoa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 12:40:21 bởi lelong54 >
Trích đoạn: Lê Như Ngọc
BIỂN VÀ SÓNG
Sóng bạc đầu chưa thôi quyến rũ
Biển còn trẻ vậy vẫn đong đưa
Em như biển cả, anh là sóng
Yêu dẫu trăm năm chẳng bến bờ
BIỂN VÀ EM
Tôi gặp em vào một ngày nắng đẹp Mặt biển xanh và núi cũng màu xanh Mái tóc em làn gió biển đùa quanh Cho đôi mắt ngời lên trong nắng mới Tôi tự hỏi sao lòng mình mong đợi Và tình yêu đã đến tự bao giờ Biển lặng im những năm tháng tuổi thơ Nay có một con sóng xô bờ lay động...
Cám ơn bạn Ngọc nhiều lắm.
SAY VÀ ĐIÊN
Say một nàng tiên một nàng tiên
Dáng em lộng lẫy mắt nhung huyền
Bờ môi mộng chín làn tóc mát
Một nụ cười tươi thật có duyên . Sinh ra duyên dáng để làm chi
Để tội cho anh mỏi bước nhìn
Để tự trách mình nơi xứ khổ
Để về trằn trọc đớn đau tim . Nhìn em say ngất chiều hôm ấy
Đốt cháy thời gian lạc hồn ngây
Với nụ cười duyên đầy quyến rũ
Đủ làm xua lạnh vạt sương dày. Em giết đời anh từ chiều nay
Thà anh nhắm mắt mãi xuôi tay
Hay đôi mắt anh còn u tối
Em có tốn tại? Chẳng ai hay. Tôi múôn vang lên nát trời êm
Bão tố phong ba cuộn khắp miền
Thế giới tiêu tan và em nữa
Vì anh xin được uống hồn em ! HKBT Nt: Xin chào Như Ngọc, xin lỗi do mình bận quá mà cho tới hôm nay mới vào thăm bạn được. Chúc bạn nhiều niềm vui và hạnh phúc !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 13:56:06 bởi HKBT138 >
NGÂY NGÔ Làm sao có thể quên
Những gì ta từng ước
Chẳng lẽ như bọt nước
Tan vỡ nhanh thật sao!?
Những gì nói với nhau
Ta hẹn hò năm tháng
Giờ em nỡ đành đoạn
Buông những lời đắng cay?
Em đã yêu thương ai?
Mà quên mau người hỡi
Anh vẫn mong vẫn đợi
Đông đến, rồi hè sang.
Giờ đây ta lang thang
Trên lối vắng không người
Môi thiếu tắt nụ cười
Chờ ngày mình tao ngộ.
Quả thật anh ngây ngô
Cứ ôm tình mộng tưởng
Vắt hết tim yêu thương
Trao cho người phụ bạc.
Em nay bên người khác
Cầu chúc mãi bình yên
Hạnh phúc đẹp như tiên
Trên vành môi tươi thắm.
Hãy yêu thật say đắm
Hãy yêu thật thủy chung
Hãy đi đến tận cùng
Với người em đã chọn.
HKBT
Đành sao Trở lại vườn đào thăm viếng ai! Xuyến xao tấc dạ thuở mê say Người xưa còn nhớ lời thề ước...? Rủ bỏ.. sao đành duyên trúc mai! -SD-
THƠ em một chút diễm tình LÊ thê ngày tháng một mình lãng du NHƯ vầng trăng lạnh sương mù NGỌC về cổ độ đêm thu lặng buồn
Tâm Thơ: Thơ vào tận đáy tâm hồn
Phơi bày tất cả nỗi buồn,niềm vui...
Lời đau xin góp tặng người
Tỏ lời yêu chưa hết, lại chia phôi nghìn trùng.
NT.
Người đã lâu rồi sao chẳng thấy
Để tôi mòn mỏi ngóng trông hòai
Những dòng châu ngọc còn mãi đấy
Nhưng buồn vì vắng dấu chân ai.
NB
hay hay vui vui trong cuộc sống đầy mệt mỏi, cám ơn bạn
Người đẹp thường ít lãng mạn, ngược lại người lãng mạn thì ít có người đẹp, Như Ngọc vậy mà hay.
Ai về bên nớ vui hơn
Bỏ người ở lại cô đơn tháng ngày
Vào ra vắng bóng dáng ai
Ai buồn thơ thẩn, bỏ ai một mình?
Người mong về chốn yên bình
Nơi nầy cảm nhớ bóng hình dáng ai...
Anh Thủy
Thấy LNN ít sang bên nầy làm cho một số bạn bè "..." nhớ em nhiều đấy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: