Ta ngồi bên bến sông xưa
Dầm cho tàn suốt cơn mưa giữa mùa
Vết thương từ đó lành chưa ?!
Mà sâu thăm thẳm lệ đua tràn về .
BN
Mưa cuối Mùa Từng giọt buồn rơi mái hiên trưa
Tâm tư lắng trầm theo hạt mưa
Một vùng ký ức tràn thương nhớ
Hồi ức quay về những mùa xưa
Những nẻo món qua lá me bay
Có đôi tình nhân tay trong tay
Cơn mưa chợt đến ngăn tình tự
Nhưng làm cõi lòng họ đắm say
Đi vào cuộc tình những cơn mưa
Lối cũ ta về lá khô đùa
Nghe trong tâm tư còn lắng đọng
Trời đất đã vào lúc giao mùa
Có bao cuộc tình trong cơn mưa
Đã thành huyền thoại - chuyện đời xưa
Mông ước không thành tình vẫn đep
Miên man hoài niệm mưa cuối mùa.
Nghinh Nguyên